Chương 4 - Tuổi mười sáu
Năm đó, tôi mười sáu tuổi. Ngay từ khi đi học, tôi luôn là người đứng đầu lớp, và bề ngoài trông cũng dễ thương. Trong trường, cũng là đứa con gái có tiếng tăm. Những đứa con gái như tôi ở trưòng nào cũng có một, hai người. Nhưng cuộc đời về sau thì chẳng ai giống ai. Những người con gái có tiếng tăm thì thường khi lớn lên, cuộc sống cũng không tệ tí nào. Cuộc sống của tôi bây giờ chưa được sung túc lắm là bởi vì tôi vẫn còn trẻ. Tôi tin rằng chỉ vài năm nữa thôi, cuộc đời tôi sẽ không đến nỗi nào.
Hứa Lật Dương học không giỏi bằng tôi. Điều này mãi về sau tôi mới biết.
Ở trường cấp III, những học sinh kém thường ngồi ở cuối lớp, ai cũng cao to, trông già và chững chạc hơn những người bạn đồng lứa. Trước khi Hứa Lật Dương vào lớp, tôi ngồi ở cuối lớp vì tôi khá cao. Nói là cao, nhưng đó chẳng qua vì tôi phát triển sớm hơn những người bạn cũng lớp mà thôi. Bạn ngồi cùng bàn với tôi tên là Châu Hảo. Châu Hảo có thân hình không những mập mà lại còn xấu. Học cực kém. Điểm của ba môn văn, toán, ngoại ngữ cộng vào cũng chưa được 100 điểm, đã thế trong các giờ kiểm tra, chép bài của tôi cũng còn chép không đúng. Kết quả học tập kém đến nỗi không gì cứu vãn được. "Bó tay" là câu dành cho những người như Châu Hảo.
Tôi rất ít khi nói chuyện với nó. Cho dù có nói thì cũng chỉ được một, hai câu gì đó là đã quát và hét lên. Tôi vốn là một đứa có tính khí không được tốt cho lắm, cho đến tận bây giờ vẫn như vậy. Nhưng tất nhiên, tôi bây giờ cũng hiền dịu hơn trước nhiều lắm rồi. Cũng chẳng có cách nào khác, trong cái thế giới mà tôi đang sống này, ai cũng cho rằng là một người con gái thì cần phải dịu dàng. Vì thế muốn kiếm được miếng ăn, cũng phải giả bộ tạo ra cái vẻ dịu dàng đó.
Thời gian đó, bọn con trai ngồi ở phía sau thường xuyên trêu chọc tôi và Châu Hảo. Mà thực ra là trêu Châu Hảo nhiều hơn. Lý do tôi nghĩ bọn nó trêu Châu Hảo nhiều hơn trêu tôi là vì chúng nó không dám trêu tôi. Còn không dám trêu tôi là vì tôi chưa bao giờ thèm để ý đến bọn chúng.
Chắc các bạn có hình dung ra những khi đó ở trong lớp, tôi là một đứa con gái khá kiêu, không dễ dàng bắt chuyện. Những thằng con trai ngồi cuối lớp đa số đều là học sinh đã bị đúp hồi cấp một, hơn tuổi tôi. Còn học hành như Châu Hảo thì chẳng biết đúp tất cả là mấy năm. Ngực của nó rõ ràng là to hơn hẳn so với những đứa con gái chưa phát triển hết như tôi.
Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ cảnh mùa hè nó mặc áo sơ mi trắng. Tôi có thể nhìn rõ đường đăng ten áo ngực ở bên trong. Còn những đứa con gái bình thường như tôi lúc đó mới chỉ mặc những chiếc áo lót kiểu giống áo may ô mà thôi.
Mỗi lẫn nhìn nó mặc áo sơ mi trắng, lộ ra những đường đăng ten áo ngực, tôi lại cảm thấy ghê tởm, cứ như thể là nhìn thấy một đứa con gái nào đó không mặc áo ngực vậy. Nhất là những lúc nó đuổi nhau với mấy thằng con trai ở phía sau, bộ ngực phát triển sớm của nó cứ nảy tưng tưng, trông phát khiếp.
Một lần, Châu Hảo đột nhiên hỏi tôi: "Cậu thấy tớ có xinh không?"
Tôi không thể thẳng thắn mà trả lời một cách phũ phàng nên chỉ có thể nói là: "Tớ thấy cậu sống rất tình cảm."
Không biết có phải vì nó không hiểu câu nói của tôi hay nó đang cố chứng minh cho tôi điều gì, mà nó trả lời: "Thực ra con trai vẫn rất thích những người con gái sống có tình cảm. Cái đẹp nội tâm rất quan trọng. Tối gỗ hơn tốt nước sơn mà."
Cái đẹp nội tâm rất quan trọng á? Ừ, thì đúng là rất quan trọng. Con trai không phải là không để ý đến cái đẹp nội tâm mà chỉ quan tâm đến cái đẹp nội tâm của những người con gái đẹp. Nội tâm của con gái càng đẹp bao nhiêu thì như cây thêm hoa, càng đẹp bấy nhiêu. Còn nội tâm của con gái xấu thì dù có đẹp đến bao nhiêu đi chăng, thì cũng vẫn thế mà thôi . Châu Hảo đúng là đã hết thuốc chữa, nói chuyện với nó tôi thấy như bị tra tấn vậy.
Nói chung, trước khi Hứa Lật Dương vào lớp, tôi hầu như chẳng bao giờ nói chuyện với những đứa ngồi phía sau. Cũng rất ít khi nói chẳng với Châu Hảo. Cho dù mỗi lần nói chuyện với tôi nó đều cẩn thận, như thể sợ tôi sẽ nổi cáu vậy. Ngày nào Châu Hảo cũng mang đến lớp rất nhiều quà vặt như ô mai, kẹo, bỏng ngô vv... nhưng tôi hầu như từ chối những lời mời của nó, chỉ sợ chơi với nó nhiều tôi cũng sẽ béo y hệt nó thì xong đời.Từ khi mười tuổi, đọc Hồng lâu mộng đến bây giờ tôi vẫn nhớ có một câu so sánh rằng, thiếu nữ như ngọc trai, phụ nữ như mắt cá. Tôi luôn có cảm giác rằng mình là ngọc trai, còn Châu Hảo chính là mắt cá.
Trước khi Hứa Lật Dương vào lớp, cuộc sống của tôi chỉ là đến lớp rồi về nhà, xem Châu Hảo xấu xí đùa cợt, đong đưa với mấy thằng vắt mũi chưa sạch và đấu tranh với mẹ tôi.
- Chương 1 - Lời tự bạch
- Chương 2 - Mối tình đầu
- Chương 3 - Tai nạn ngoài ý muốn
- Chương 4 - Tuổi mười sáu
- Chương 5 -Cái bồn gỗ
- Chương 6 - Mẹ tôi
- Chương 7 - Con đã từng vô cùng hận mẹ
- Chương 8 - Cảm xúc ngọt ngào
- Chương 9 - Cuộc tự sát bất thành
- Chương 10 - Rung động đầu đời
- Chương 11 - Sự đố kị
- Chương 12 - Tương cà chua hiểm ác
- Chương 13 - Vén màn mây đen
- Chương 14 - Bông hoa đầu đời
- Chương 15 - Từ điển tình yêu
- Chương 16 - Chút sóng gió
- Chương 17 - Lời đồn
- Chương 18 - Âm mưu ác độc
- Chương 19 - Tức nước vỡ bờ
- Chương 20 - Quà sinh nhật
- Chương 21 - Nhật ký tình yêu
- Chương 22 - Ngã rẽ đầu tiên
- Chương 23 - Tạm biệt cô Vu
- Chương 24 - Cô giáo mới: Lý Anh
- Chương 25 - Bí mật bị phát hiện
- Chương 26 - Con trai cô Lý Anh
- Chương 27 - Nỗi nhớ
- Chương 28 - Giọt nước mắt đầu tiên dành cho tôi
- Chương 29 - Thi Đại học
- Chương 30 - Kết quả thi đại học
- Chương 31 - Cuộc sống mới
- Chương 32 - Trịnh Thường
- Chương 33 - Đến thăm anh
- Chương 34 - Dịch Trì
- Chương 35 - Pháo hoa cũng biết nói "Anh yêu em"
- Chương 36 - Tuyết rơi
- Chương 37 - Bát nước gừng
- Chương 38 - Nói không với S.E.X
- Chương 39 - Phút loạn nhịp
- Chương 40 - Đôi găng tay lông thỏ màu hồng
- Chương 41 - Em vẫn rất nhớ anh.
- Chương 42 - Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 43 - Những bắp ngô
- Chương 44 - Giới hạn của người yêu và bạn
- Chương 45 - Sự ấm áp giữa mùa đông lẻ loi
- Chương 46 - Chút phiêu lưu mạo hiểm
- Chương 47 - "Anh muốn chúng mình ở bên nhau"
- Chương 48 - "Tôi đã làm sai gì chứ"
- Chương 49 - Hứa Lật Dương thi đại học
- Chương 50 - Si tình
- Chương 51 - La Khuẩn
- Chương 52 - Danh tiếng của La Khuẩn
- Chương 53 - Chiếc váy trắng
- Chương 54 - La Khuẩn và Uông Dương
- Chương 55 - Ảnh khỏa thân
- Chương 56 - Sống thử
- Chương 57 - Tổ uyên ương của Tếu Ảnh
- Chương 58 - Hàng xóm
- Chương 59 - Con mèo tai ác
- Chương 60 - Sự thực về sống thử
- Chương 61 - Tếu Ảnh có thai
- Chương 62 - Trịnh Thường bị đánh
- Chương 63 - Nhạy cảm
- Chương 64 - Chỉ vì ghen tuông
- Chương 65 - Lễ Valentine buồn.
- Chương 66 - Gương vỡ khó lành
- Chương 67 - Chỉ nói anh nghe
- Chương 68 - Tình yêu là một cuộc đọ sức
- Chương 69 - Muộn màng
- Chương 70 - Bố Hứa Lật Dương bị bệnh
- Chương 71- 72
- Chương 73 - Chỉ vì mối tình đầu.