Chương 60 - Khí độc (I)
Tề Mặc vừa dứt lời, Lập Hộ đang đứng ở cửa khoang dưới chuẩn bị hành động lập tức lên tiếng: "Không, để tôi đi".
Bạch Ưng phụ trách lái máy bay cũng cất cao giọng: "Lão đại, không được đâu, rất nguy hiểm".
Tề Mặc không trả lời Bạch Ưng. Hắn quay lại nhìn Ly Tâm: "Nhớ giữ liên lạc", rồi đeo thiết bị thông tin và nhanh chóng đi đến chỗ Lập Hộ. Tề Mặc hắng giọng với Lập Hộ: "Chú không có bản lĩnh đó". Nói xong, hắn liền thả người xuống dưới.
Lập Hộ sững sờ, đưa mắt nhìn chiếc máy bay chiến đấu không ngừng lắc đi lắc lại để chống đỡ sự gây nhiễu của Ly Tâm ở bên dưới. Feiyusi đang ở trong chiếc máy bay này. Từ ô cửa, đạn không ngừng bắn ra một cách điên cuồng. Đổi lại là Lập Hộ, e rằng anh ta không có khả năng thoát khỏi làn mưa đạn và đáp xuống chiếc máy bay đang lắc lư kia. Tề Mặc không phải coi thường anh ta mà chỉ nói ra sự thật.
"Nhanh lên, thời gian không còn nhiều nữa". Ly Tâm lên tiếng thúc giục. Khi đặt hết tâm trí vào công việc, Ly Tâm không cần biết ai là chủ ai là tớ, ai lớn ai nhỏ. Cô tập trung tất cả sợi dây thần kinh vào hình ảnh trước mặt. Nếu Bạch Ưng còn không tiến lại gần, có thể nỗ lực từ đầu đến giờ trở thành vô ích. Vì vậy Ly Tâm mới lên tiếng nhắc nhở.
Bạch Ưng cuộn chặt bàn tay. Anh ta hít một hơi sâu, đưa cần điều khiển về phía trước. Chiếc máy bay lập tức tăng tốc độ, lao vút xuống bên dưới.
Chiếc máy bay chiến đấu có Feiyusi không ngừng nã đạn vào máy bay của Tề Mặc. Do khoảng cách giữa hai chiếc máy bay rất gần nên Feiyusi không dám dùng vũ khí hạng nặng như pháo hay tên lửa. Trong tình thế này, chỉ cần một chiếc máy bay phát nổ, có thể dẫn đến tất cả đều bị hủy diệt. Vì vậy, Feiyusi chỉ còn cách dùng súng đạn thận trọng nhắm bắn vào chiếc máy bay bên trên. Nhưng điều đó cũng đủ tạo thành sự uy hiếp đối với tề Mặc, người đang chuẩn bị đột nhập vào máy bay của bà ta.
Bạch Ưng là một phi công giỏi. Chiếc máy bay do anh ta lái không ngừng uốn lượn trong không trung để giúp Tề Mặc tránh làn đạn. Cả người Tề Mặc treo lủng lẳng trên đầu máy bay của Feiyusi.
Một tay Tề Mặc vẫn nắm chặt cửa khoang sau máy bay giả quân dụng. Hắn không ngừng quan sát chiếc máy bay chiến đấu ở bên dưới. Do thân thể bị lắc đi lắc lại liên tục, hắn không thể nào ngắm đúng điểm rơi xuống. Tề Mặc phẫn nộ hét lớn: "Đừng lắc nữa".
Lập Hộ đứng ở cửa khoang sau, tay cầm khẩu súng dài bắn trả về máy bay của Feiyusi. Nghe câu nói của Tề Mặc, Lập Hộ quay lại nhắc Bạch Ưng: "Đừng lắc nữa, lão đại không tìm được điểm rơi".
Bạch Ưng đập mạnh tay lên bàn điều khiển. Nếu không lắc qua lắc lại, làm sao có thể tránh làn đạn từ bên dưới. Chỉ e Tề Mặc sẽ càng gặp nguy hiểm hơn.
"Còn lại mười hai giây nữa thôi. Mười một, mười...". Ly Tâm lạnh lùng theo dõi màn hình, mười đầu ngón tay vẫn gõ không ngừng nghỉ trên bàn phím. Cô chỉ có thể gây nhiễu tín hiệu trong từng đó thời gian. Những việc khác nằm ngoài phạm vi kiểm soát của cô.
Nhận được thông báo của Ly Tâm qua chiếc tai nghe, sắc mặt Tề Mặc càng tối hơn, hắn lập tức hét lên "Áp sát vào". Vừa nói, Tề Mặc vừa lộn người móc chân lên cửa khoang sau, thả toàn thân hướng về chiếc máy bay của Feiyusi. Hai chiếc máy bay không ngừng lắc lư, làm hắn không thể nhảy xuống dưới. Bắt buộc phải có một chiếc máy bay đứng im hắn mới có thể hành động.
Nghe câu nói của Ly Tâm và Tề Mặc, Bạch Ưng hít một hơi dài, tay trái anh ta điều khiển chiếc máy bay giữ trạng thái thăng bằng, tay phải nhanh chóng ấn xuống bàn phím. Chiếc máy bay lập tức ngừng lắc lư, đồng thời giữ nguyên tốc độ lao xuống máy bay của Feiyusi.
Tề Mặc đang treo người trong không trung chỉ đợi giây phút này. Khi hai chiếc máy bay nhanh chóng tiến lại gần, ánh mắt hắn càng lạnh lùng. Đạn vẫn không ngừng bắn về phía Tề Mặc, trong khi hai chiếc máy bay vẫn tiếp tục thu hẹp khoảng cách.
Chỉ trong một giây lát, phán đoán hai chiếc máy bay xuất hiện cự ly ngắn nhất, Tề Mặc liền lao người xuống thân chiếc máy bay của Feiyusi.
Khi ở trên lưng máy bay, do chiếc máy bay lắc lư dữ dội nên Tề Mặc bị mất thăng bằng, trượt người xuống dưới. Lập Hộ đứng ở cửa sau chiếc máy bay bên trên và Bạch Ưng đang lái máy bay chứng kiến cảnh đó tim nhảy ra khỏi lồng ngực.
Trong lúc trượt xuống, Tề Mặc nhanh như cắt giơ tay túm lấy thanh ngang dưới bụng máy bay. Đây là điểm tựa duy nhất của máy bay loại này. Tề Mặc dùng cánh tay còn lại bám chặt vào thân máy bay, đu người vắt lên trên. Toàn thân Tề Mặc nấp dưới bụng máy bay, khiến những kẻ ở trong máy bay đánh mất dấu hắn. Lúc này, Lập Hộ và Bạch Ưng mới thở phào nhẹ nhõm.
Kể ra thì lâu nhưng trên thực tế, mọi việc xảy ra trong giây lát. Hai chiếc máy bay xáp vào nhau trong một vài giây. Sau khi Tề Mặc nhảy xuống, chiếc máy bay do Bạch Ưng lái lập tức tăng tốc độ, bay vút lên không trung.
"Còn lại năm giây, bốn giây...". Ly Tâm tập trung hết tinh thần vào tín hiệu trước mắt, miệng không ngừng thông báo thời gian còn lại. Bạch Ưng ở kế bên, tăng tốc đến mức cao nhất, vượt ra khỏi tầm bắn của chiếc máy bay chiến đấu loại hình mới.
Cùng lúc đó, Jiaowen cũng ra lệnh qua hệ thống liên lạc: "Rút lui". Đội bay do Jiaowen chỉ huy lập tức quay đầu và phóng lên cao, giữ khoảng cách an toàn với mấy chiếc máy bay chiến đấu.
"Một giây...Việc gây nhiễu sóng bị hủy bỏ". Màn hình trước mặt Ly Tâm đột nhiên nhấp nháy. Cô liền ngồi tựa người vào chiếc ghế phía sau, từ từ ngẩng đầu lên.
Bên dưới bỗng có tiếng nổ lớn, lửa chiếu sáng một vùng trời như pháo hoa. Chắc là một chiếc máy bay trong đội chưa kịp thoát khỏi tầm bắn của máy bay chiến đấu. Bạch Ưng hơi khép mi mắt, nếu vừa rồi hành động không nhanh, chiếc máy bay của anh có thể sẽ trở thành nguyên liệu phát sáng.
Sau cơn phát nổ, Ly Tâm mới day day hai tai và chậm rãi đứng dậy. Nhìn Lập Hộ đang nghiêm túc theo dõi hệ thống rada, Ly Tâm liền nhíu mày: "Sao anh lại ở đây? Không phải anh nhảy xuống dưới sao?". Lúc Ly Tâm còn chưa gây nhiễu đối phương thành công, cô rõ ràng nghe thấy Tề Mặc phân công Lập Hộ đột nhập vào máy bay của đối phương.
Thấy Ly Tâm nhìn mình bằng ánh mắt ngờ vực, Lập Hộ không trả lời, tiếp tục quan sát màn hình rada. Ly Tâm quay đầu nhìn theo, cô càng cảm thấy khó hiểu hơn: "Anh nhìn gì vậy? Sao tôi chẳng thấy gì cả". Trên màn hình ngoài một chiếc máy bay, không thấy xuất hiện một bóng người.
"Lão đại đang ở trên đó". Bạch Ưng cất giọng lạnh lùng.
Ly Tâm sững người, một lát sau cô mới có phản ứng, giơ ngón tay cái lên tán thưởng: "Quả nhiên là lão đại, giỏi thật". Gương mặt Ly Tâm lộ vẻ thất vọng và tiếc nuối. Cô đã bỏ qua cơ hội chứng kiến một cảnh hấp dẫn. Chỉ tại cô gặp phải thử thách khó khăn là quên hết mọi chuyện, hoàn toàn không chú ý Tề Mặc nhảy xuống từ lúc nào. Cảnh tượng kích thích đó không phải ai cũng được tận mắt chứng kiến.
Màn hình hiển thị rung nhẹ, Tề Mặc đột nhiên xuất hiện trên màn hình. Ly Tâm chăm chú theo, gương mặt cô đầy vẻ kinh ngạc. Lúc nói chuyện này cô còn không cảm thấy gì. Bây giờ tận mắt chứng kiến cảnh Tề Mặc lộ diện ở đuôi máy bay, áp sát người vào thân máy bay từ từ leo lên phía đầu, Ly Tâm hoàn toàn bị bất ngờ, đến mức cô không thể thốt ra câu tán thưởng hay cảm thán.
Trên màn hình, Tề Mặc tiếp tục leo về phía đầu máy bay, nơi có Feiyusi đang ngồi trong buồng lái. Hai bên cửa sổ đều có người thò đầu ra để tìm kiếm dấu vết của Tề Mặc. Bộ dạng hoảng hốt và lo sợ của đối phương hiện rõ mồn một trên màn hình hiển thị. Tề Mặc nhanh chóng bò lên đầu máy bay. Hai chân hắn móc vào chỗ lồi ra trên đỉnh đầu máy bay, cả người hắn buông thõng xuống. Đến chỗ cửa sổ, vừa vặn có đầu người thò ra, Tề Mặc đấm mạnh một phát, người đó còn chưa kịp phản ứng đã bị Tề Mặc kéo ra khỏi thân máy bay, ném thẳng xuống dưới.
- Chương 1 - Mở đầu
- Chương 2 - Lần đầu gặp gỡ
- Chương 3 - Đua xe
- Chương 4 - Khoảng cách
- Chương 5 - Gặp lại
- Chương 6 - Đạo đức nghề nghiệp
- Chương 7 - Thủ đoạn
- Chương 8 - Ẩu đả
- Chương 9 - Chặn đường
- Chương 10 - Đua xe
- Chương 11 - Xảy ra chuyện
- Chương 12 - Nội tình
- Chương 13 - Vua tốc độ
- Chương 14 - Ánh mắt
- Chương 15 - Sòng bạc
- Chương 16 - Người thân
- Chương 17 - Kim cương
- Chương 18 - Trở lại New York
- Chương 19 - Thuyền lật trong rãnh nước
- Chương 20 - Bá chủ hắc đạo
- Chương 21 - Hạ nhân (Đầy tớ)
- Chương 22 - Lần đầu tới Đông Nam Á
- Chương 23 - Thuốc nổ
- Chương 24 - Gay cấn
- Chương 25 - Ấm giường
- Chương 26 - Khung giường
- Chương 27 - Đắp chăn bông
- Chương 28 - Gối ôm
- Chương 29 - Nghề phát tài
- Chương 30 - Con cào cào trên đầu sợi dây
- Chương 31 - Phá hoại
- Chương 32 - Thượng đế đi nghỉ
- Chương 33 - Bôi thuốc kiểu Tề Mặc
- Chương 34 - Thả gió (*)
- Chương 35 - Giãy giụa
- Chương 36 - Cướp lấy
- Chương 37 - Ấm áp
- Chương 38 - Tiệc người
- Chương 39 - Tật lạ
- Chương 40 - Xâm nhập
- Chương 41 - Đen ăn đen
- Chương 42 - Thoát thân
- Chương 43 - Thẩm vấn
- Chương 44 - Lấy công chuộc tội
- Chương 45 - Rời khỏi Đông Nam Á
- Chương 46 - Italia
- Chương 47 - Mafia
- Chương 48 - Hợp tác
- Chương 49 - Dịp tự do hiếm có
- Chương 50 - Ai hống hác hơn?
- Chương 51 - Con chip
- Chương 52 - Buổi tụ họp hoành tráng
- Chương 53 - Cảnh sát
- Chương 54 - Giáo huấn hay là quan tâm
- Chương 55 - Đồng minh hoành tráng
- Chương 56 - Một khắc nguy hiểm
- Chương 57 - Đối mặt với nguy hiểm (I+II)
- Chương 58 - Sống tiếp 50 năm (I+II)
- Chương 59 - Đụng độ trên không trung (I+II)
- Chương 60 - Khí độc (I)
- Chương 60 - Khí độc (II)
- Chương 61 - Người bay trên không trung
- Chương 62 - Tìm lại tất cả
- Chương 63 - Uyên ương hí thủy (Tắm uyên ương)
- Chương 64 - Đi Trung Đông
- Chương 65 - Máu kì lạ (I)
- Chương 65 - Máu kì lạ (II)
- Chương 66 - Người biến dị
- Chương 67 - Bị bắt làm tù binh
- Chương 68 - Tiến sâu vào lòng địch
- Chương 69 - Ranh giới sinh tử
- Chương 70 - Đào chi yêu yêu
- Chương 71 - Xả thân vì nhau
- Chương 72 - Hắc đạo hào môn
- Chương 73 - Phát bệnh
- Chương 74 - Xả thân tương cứu
- Chương 75 - Nộ huấn
- Chương 76 - Xử phạt
- Chương 77 - Người đàn bà ái mộ Tề Mặc
- Chương 78 - Bắt đầu cơn mưa máu
- Chương 79 - Nhu tình trong cơn điên cuồng
- Chương 80 - Vương quốc thần bí
- Chương 81 - Cướp sa mạc
- Chương 82 - Kim tự tháp
- Chương 83 - Cạm bẫy
- Chương 84 - Cung điện dưới lòng đất
- Chương 85 - Tâm tình hơi biến đổi
- Chương 86 - Sẽ không buông tay
- Chương 87 - Cảm giác ấm áp
- Chương 88 - Đào thoát
- Chương 89 - Nguồn gốc của sự cấm kỵ
- Chương 90 - Tình địch xuất hiện
- Chương 91 -Truy sát
- Chương 92 - Khách quý tới nhà
- Chương 93 - Đối đầu
- Chương 94 - Thích
- Chương 95 - Đả thông tư tưởng
- Chương 96 - Xoáy nước dưới đáy biển
- Chương 97 - Đừng sợ
- Chương 98 - Pháo hoa
- Chương 99 - Mưa bão
- Chương 100 - Đối mặt sinh tử
- Chương 101 - Đạt được mà không mất công sức
- Chương 102 - Cho phép em thích tôi
- Chương 103 - Trở về
- Chương 104 - Xuống mồ cùng tôi
- Chương 105 - Thắng làm vua thua làm giặc
- Chương 106 - Thiên thần hay ác quỷ
- Chương 107 - Liên thủ
- Chương 108 - Lời mời
- Chương 109 - Hắc đạo tụ hội
- Chương 110 - Cạm bẫy
- Chương 111 - Xung đột
- Chương 112 - Giông bão nổi lên
- Chương 113 - Ai là thủ phạm
- Chương 114 - Vực sâu địa ngục
- Chương 115 - Liên thủ chống địch
- Chương 116 - Thoát nạn
- Chương 117 - Hôn lễ long trọng
- Chương 118 - chương cuối
- Ngoại truyện 1 - Cơn ghen
- Ngoại truyện 2 - Chòng ghẹo Lam Tư
- Ngoại truyện 3 - Hẹn hò
- Ngoại truyện 4 - Trộm đồ của nhà
- Ngoại truyện 5 - Để có nội hàm