Chương 48 - Hợp tác
Hồng Ưng, Hoàng Ưng và Lập Hộ đứng sau Tề Mặc đưa mắt nhìn nhau. Jiaowen và mẹ của anh ta là Feiyusi đều có thế lực tương đương trong giới mafia. Việc hai người thủy hỏa không hợp chẳng còn là điều bí mật trên chốn giang hồ. Tuy nhiên, Feiyusi thực sự ngu muội khi động đến Tề Gia.
Jiaowen cất giọng đều đều nói rõ tình hình. Tề Mặc ngồi im lặng, thỉnh thoảng hắn gõ gõ ngón tay lên ly rượu. Jiaowen hợp tác với Tề Mặc nhiều năm, biết động tác này có nghĩa Tề Mặc đang tức giận. Một khi Tề Mặc tức giận, đối phương bất kể là ai đều không được yên lành. Lần này lại do anh ta để xảy ra sơ suất, Jiaowen vội lên tiếng: "Tề, anh hãy phụ trách giải quyết. Anh cần gì tôi sẽ cung cấp toàn bộ cho anh. Toàn bộ lợi nhuận của chuyến hàng này cũng sẽ thuộc về anh".
Jiaowen có bước nhượng bộ lớn. Anh ta chịu trách nhiệm cung cấp mọi nhân lực trong vụ này, đồng nghĩa với việc Tề Mặc không phải sử dụng người của hắn. Trong khi đó, trị giá lô hàng giao dịch với Trung Đông là vô cùng lớn, lợi nhuận có thể nói là trên trời, mua đứt mấy quốc gia nhỏ ở châu Phi cũng không thành vấn đề. Nghe Jiaowen tự nguyện nhượng bộ, Hồng Ưng nhíu mày im lặng quan sát Jiaowen.
"Anh muốn tôi giúp anh trừ khử Feiyusi". Tề Mặc cất giọng lạnh lùng, không mang bất cứ sắc thái tình cảm nào.
Jiaowen nhếch mép nở nụ cười cuốn hút, nhưng đôi mắt anh ta ánh lên tia tàn nhẫn: "Không, tôi nhường hết lợi nhuận của tôi chỉ với mục đích muốn xin lỗi Tề. Còn Feiyusi động đến lão đại Tề Gia, là bà ấy phạm sai lầm nghiêm trọng. Tề, tôi nghĩ một tổ chức mafia thống nhất sẽ là đối tác làm ăn tốt hơn".
Mặc dù Jiaowen không nói rõ nhưng ý tứ của anh ta ai nghe cũng hiểu. Ly Tâm đang mải nhét đồ ăn vào bụng cũng cúi đầu bĩu môi thừa nhận, người đàn ông này thâm hiểm thật.
"Hàng xuất đi chưa?". Tề Mặc dường như không bận tâm lắm đến vấn đề Feiyusi.
Jiaowen gật đầu: "Hàng xuất sáng nay, mất khoảng mười ngày mới đến Trung Đông".
Tề Mặc trầm ngâm một lúc rồi ôm Ly Tâm đứng dậy: "Tôi cần biết mọi tin tức về Feiyusi. Hãy bố trí cho tôi một số thuộc hạ giỏi nhất. Còn anh hãy đợi lệnh bất cứ lúc nào". Nói xong, Tề Mặc liền quay người đi ra ngoài.
Jiaowen mỉm cười, cất cao giọng trả lời: "Biết rồi, Tề".
Ra khỏi phòng khách, đám Tề Mặc đi thẳng về phòng nghỉ sang trọng Jiaowen đã chuẩn bị từ trước. Ly Tâm liếc nhìn xung quanh không thấy bóng dáng người của Jiaowen, cô lại đảo mắt về phía Tề Mặc.
"Muốn nói gì thì nói đi". Thấy bộ dạng ngập ngừng của Ly Tâm, Tề Mặc liền mở miệng.
Ly Tâm bóp trán: "Tại sao anh lại giúp Jiaowen? Một băng đảng Mafia thống nhất cũng không hẳn là tốt".
Ly Tâm vừa dứt lời, đám Hồng Ưng, Hoàng Ưng liền quay về phía cô. Ly Tâm nhún vai: "Thôi, coi như tôi chưa nói gì". Nói xong cô đi theo Tề Mặc về phòng của hắn, cũng là phòng của cô.
Mặc dù không phải là người của hắc đạo nhưng Ly Tâm hiểu rõ, bất cứ một thế lực nào lúc chia năm xẻ bảy đều không đáng bận tâm, một khi thống nhất sẽ trở thành sự uy hiếp lớn. Ly Tâm biết điều này do cô thích nghiên cứu lịch sử Trung Quốc. Người ngồi ở vị trí cao như Tề Mặc phải hiểu rõ đạo lý này mới đúng. Bây giờ chỉ là đối tác, sau này đôi cánh cứng lên rất có thể trở thành địch thủ. Vậy mà thái độ của Tề Mặc có vẻ quyết đoán. Ly Tâm không phải có ý nhắc nhở Tề Mặc, mà cô hiếu kỳ, muốn biết tại sao Tề Mặc lại đồng ý giúp Jiaowen?
Căn phòng ngủ của Ly Tâm được bài trí theo phong cách lãng mạn của Italy. Ly Tâm bất giác nhíu mày, có thể thấy phong cách này ngay tại hang ổ của Mafia, nằm mơ cô cũng không thể tưởng tượng ra.
Tuy nhiên, ở trên chiếc bàn xa hoa đặt một khẩu súng, khiến Ly Tâm nhìn ngay ra mùi vị của nơi này. Cô có thể phân biệt súng thật hay giả. Dùng súng làm vật trang trí chứng tỏ một phong cách khác thường của mafia.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ và thay đồ ngủ, Ly Tâm lên chiếc giường lớn mềm mại đánh một giấc ngon lành. Hiếm khi có dịp Tề Mặc không bắt cô hầu hạ, cô phải tranh thủ ngủ cho đã.
"Ôi". Ly Tâm trong giấc mơ cảm thấy toàn thân bị đè nặng không thể nhúc nhích, giống như bị một ngọn núi đè lên người. Ly Tâm nửa tỉnh nửa mê hé mắt. Cô bị Tề Mặc ôm chặt đi ngủ quen rồi. Kiểu này ngoài Tề Mặc không còn ai khác, ôi nặng quá.
Tề Mặc nằm gối đầu bên cạnh mặt Ly Tâm, một cánh tay hắn vắt ngang qua ngực cô, chân hắn đè lên hai đùi Ly Tâm. Ly Tâm lườm Tề Mặc, cô trở thành gối ôm của hắn, không được tự do động đậy, thân phận quả là đáng thương.
Ly Tâm nhắm mắt chuẩn bị ngủ tiếp. Một giọng nói trầm thấp lạnh lùng đột nhiên vang lên bên tai cô: "Jiaowen và tôi quen nhau từ lúc 11 tuổi. Anh ta là đại thiếu gia của Mafia, còn tôi là con riêng của Tề Gia. Chúng tôi cùng nhau trải qua một số biến cố. Trong nhiều năm nay, Jiaowen từng cứu mạng tôi, cũng giúp tôi rất nhiều. Tôi có thể ngồi ở vị trí của ngày hôm nay, Jiaowen có công không nhỏ".
Ly Tâm lập tức mở to mắt, quay sang nhìn gương mặt không một chút biểu cảm của Tề Mặc. Hắn đang nhắm mắt như vừa rồi không phải hắn mở miệng. Chỉ bằng vài câu đơn giản, Tề Mặc thú nhận mối quan hệ giữa hắn và Jiaowen, đồng thời cho biết lý do tại sao hắn lại giúp Jiaowen. Hắn vừa giải thích với cô sao?
Ly Tâm chớp chớp mắt quan sát Tề Mặc. Cô chưa bao giờ nghĩ hắn chỉ là con riêng. Con riêng của Tề Gia sao có thể ngồi lên vị trí cao nhất? Ngắm nhìn ngũ quan cương nghị và rắn rỏi như gang thép của Tề Mặc, Ly Tâm đột nhiên hiểu ra, tại sao hắn lại lạnh lùng, tàn nhẫn và vô tình đến như vậy. Trong một gia tộc có lịch sử cả trăm năm như Tề Gia, muốn đứng trên cao phải trả một cái giá người bình thường không thể tưởng tượng nổi. Với thân phận của Tề Mặc, hắn càng phải bỏ ra gấp mấy lần người khác.
Ly Tâm không khỏi cảm thán trong lòng, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất. Cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ ở sau lưng Tề Mặc. Lúc này màn đêm đã buông xuống, trời tối đen kịt. Bụng Ly Tâm đột nhiên kêu ùng ục, Ly Tâm lập tức cảm thấy cô đói sắp chết đến nơi.
Ly Tâm lay người Tề Mặc: "Tôi đói quá".
Không có động tĩnh, Ly Tâm nhíu mày, động đậy chân tay định đẩy Tề Mặc ra nhưng cô vẫn không thể nhúc nhích. Ly Tâm gồng hết sức mình nhưng vẫn hoàn toàn vô dụng. Cô liền cất lớn tiếng với một giọng đầy bất mãn: "Tôi đói rồi, muốn ăn cơm".
- Chương 1 - Mở đầu
- Chương 2 - Lần đầu gặp gỡ
- Chương 3 - Đua xe
- Chương 4 - Khoảng cách
- Chương 5 - Gặp lại
- Chương 6 - Đạo đức nghề nghiệp
- Chương 7 - Thủ đoạn
- Chương 8 - Ẩu đả
- Chương 9 - Chặn đường
- Chương 10 - Đua xe
- Chương 11 - Xảy ra chuyện
- Chương 12 - Nội tình
- Chương 13 - Vua tốc độ
- Chương 14 - Ánh mắt
- Chương 15 - Sòng bạc
- Chương 16 - Người thân
- Chương 17 - Kim cương
- Chương 18 - Trở lại New York
- Chương 19 - Thuyền lật trong rãnh nước
- Chương 20 - Bá chủ hắc đạo
- Chương 21 - Hạ nhân (Đầy tớ)
- Chương 22 - Lần đầu tới Đông Nam Á
- Chương 23 - Thuốc nổ
- Chương 24 - Gay cấn
- Chương 25 - Ấm giường
- Chương 26 - Khung giường
- Chương 27 - Đắp chăn bông
- Chương 28 - Gối ôm
- Chương 29 - Nghề phát tài
- Chương 30 - Con cào cào trên đầu sợi dây
- Chương 31 - Phá hoại
- Chương 32 - Thượng đế đi nghỉ
- Chương 33 - Bôi thuốc kiểu Tề Mặc
- Chương 34 - Thả gió (*)
- Chương 35 - Giãy giụa
- Chương 36 - Cướp lấy
- Chương 37 - Ấm áp
- Chương 38 - Tiệc người
- Chương 39 - Tật lạ
- Chương 40 - Xâm nhập
- Chương 41 - Đen ăn đen
- Chương 42 - Thoát thân
- Chương 43 - Thẩm vấn
- Chương 44 - Lấy công chuộc tội
- Chương 45 - Rời khỏi Đông Nam Á
- Chương 46 - Italia
- Chương 47 - Mafia
- Chương 48 - Hợp tác
- Chương 49 - Dịp tự do hiếm có
- Chương 50 - Ai hống hác hơn?
- Chương 51 - Con chip
- Chương 52 - Buổi tụ họp hoành tráng
- Chương 53 - Cảnh sát
- Chương 54 - Giáo huấn hay là quan tâm
- Chương 55 - Đồng minh hoành tráng
- Chương 56 - Một khắc nguy hiểm
- Chương 57 - Đối mặt với nguy hiểm (I+II)
- Chương 58 - Sống tiếp 50 năm (I+II)
- Chương 59 - Đụng độ trên không trung (I+II)
- Chương 60 - Khí độc (I)
- Chương 60 - Khí độc (II)
- Chương 61 - Người bay trên không trung
- Chương 62 - Tìm lại tất cả
- Chương 63 - Uyên ương hí thủy (Tắm uyên ương)
- Chương 64 - Đi Trung Đông
- Chương 65 - Máu kì lạ (I)
- Chương 65 - Máu kì lạ (II)
- Chương 66 - Người biến dị
- Chương 67 - Bị bắt làm tù binh
- Chương 68 - Tiến sâu vào lòng địch
- Chương 69 - Ranh giới sinh tử
- Chương 70 - Đào chi yêu yêu
- Chương 71 - Xả thân vì nhau
- Chương 72 - Hắc đạo hào môn
- Chương 73 - Phát bệnh
- Chương 74 - Xả thân tương cứu
- Chương 75 - Nộ huấn
- Chương 76 - Xử phạt
- Chương 77 - Người đàn bà ái mộ Tề Mặc
- Chương 78 - Bắt đầu cơn mưa máu
- Chương 79 - Nhu tình trong cơn điên cuồng
- Chương 80 - Vương quốc thần bí
- Chương 81 - Cướp sa mạc
- Chương 82 - Kim tự tháp
- Chương 83 - Cạm bẫy
- Chương 84 - Cung điện dưới lòng đất
- Chương 85 - Tâm tình hơi biến đổi
- Chương 86 - Sẽ không buông tay
- Chương 87 - Cảm giác ấm áp
- Chương 88 - Đào thoát
- Chương 89 - Nguồn gốc của sự cấm kỵ
- Chương 90 - Tình địch xuất hiện
- Chương 91 -Truy sát
- Chương 92 - Khách quý tới nhà
- Chương 93 - Đối đầu
- Chương 94 - Thích
- Chương 95 - Đả thông tư tưởng
- Chương 96 - Xoáy nước dưới đáy biển
- Chương 97 - Đừng sợ
- Chương 98 - Pháo hoa
- Chương 99 - Mưa bão
- Chương 100 - Đối mặt sinh tử
- Chương 101 - Đạt được mà không mất công sức
- Chương 102 - Cho phép em thích tôi
- Chương 103 - Trở về
- Chương 104 - Xuống mồ cùng tôi
- Chương 105 - Thắng làm vua thua làm giặc
- Chương 106 - Thiên thần hay ác quỷ
- Chương 107 - Liên thủ
- Chương 108 - Lời mời
- Chương 109 - Hắc đạo tụ hội
- Chương 110 - Cạm bẫy
- Chương 111 - Xung đột
- Chương 112 - Giông bão nổi lên
- Chương 113 - Ai là thủ phạm
- Chương 114 - Vực sâu địa ngục
- Chương 115 - Liên thủ chống địch
- Chương 116 - Thoát nạn
- Chương 117 - Hôn lễ long trọng
- Chương 118 - chương cuối
- Ngoại truyện 1 - Cơn ghen
- Ngoại truyện 2 - Chòng ghẹo Lam Tư
- Ngoại truyện 3 - Hẹn hò
- Ngoại truyện 4 - Trộm đồ của nhà
- Ngoại truyện 5 - Để có nội hàm