Chương 13 - Vua tốc độ
"Chắc không sao đâu. Ly Tâm chẳng liên quan đến vụ này, sẽ không có người gây phiền phức cho cô ấy". Ngô Sâm bĩnh tĩnh phân tích.
Tuấn Kỷ âm trầm: "Tôi đã hỏi người của Tề Gia, ai cũng nói không nhìn thấy Ly Tâm, không một ai biết hành tung của cô ấy". Đây mới là nguyên nhân khiến Tuấn Kỷ cảm thấy lo lắng. Một người đột nhiên bốc hơi như không khí, nếu không xảy ra chuyện thì có nghĩa cô ấy có thỏa thuận gì đó với Tề Gia. Nếu không tại sao người của Tề Gia trên dưới đều đồng nhất ý kiến. Dính đến Tề Gia là một mối họa lớn.
Tiêu Vân mặc bộ đồ đua xe bó sát thân cau mày: "Mọi người có phát hiện, Hồng Ưng cũng không thấy đâu cả".
Tuấn Kỷ nghe xong sắc mặt càng âm trầm hơn, anh hỏi: "Tiêu Vân, xe của cậu đâu".
Tiêu Vân đột nhiên hiểu Tuấn Kỷ đang lo lắng điều gì: "Ở chỗ tôi. Ly Tâm chưa từng thử đi xe tôi bao giờ. Cô ấy lái chắc chắn không tốt hơn tôi đâu. Hơn nữa, Ly Tâm chỉ biết phóng xe, không chắc biết đua xe". Tiêu Vân hiểu Tuấn Kỷ lo Ly Tâm sẽ ra mặt thay anh. Tuy nhiên, suy đoán này không thực tế chút nào.
Trên các khán đài ồn ào náo nhiệt, tiếng loa phát thanh cất lên thông báo các tay đua vào vị trí. Một đoàn xe đủ màu sắc từ từ tiến vào đường đua. Tiêu Vân nghiến răng đứng dậy, gật đầu với đám Tuấn Kỷ rồi ưỡn ngực đi tới chiếc xe của anh. Vì anh đại diện của gia tộc lớn nhất nhì giới hắc đạo nên anh cần có khí thế bá chủ.
"Bây giờ người xuất hiện là Lưu Ưng, xếp thứ hai trên toàn thế giới". Một chiếc xe màu xám bạc từ từ tiến vào trong tiếng hò reo ầm ĩ. Do đệ nhất tay đua thế giới ngầm là Ám Vân mấy năm nay đều không tham gia bất cứ cuộc đua xe nào, nên người đứng thứ hai đương nhiên trở thành lão đại.
Tiêu Vân ngồi trong xe đua của mình nhìn ra bên ngoài. Anh cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao mãi không thấy họ gọi tên anh. Lẽ nào họ còn chờ một ai khác nữa?
"Người cuối cùng, đại diện cho Tề Gia là...", Tiêu Vân chuẩn bị nhấn ga. Anh vừa xuất phát, một chiếc xe đua màu đỏ rực phóng nhanh ngang qua xe của anh. Tiêu Vân há hốc mồm kinh ngạc, chân đạp mạnh vào cần phanh.
Chiếc xe màu đỏ rực nổi bật dưới ánh mặt trời, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Màu sắc độc nhất vô nhị khiến cả trường đua đang sục sôi lập tức yên lặng. Màu đỏ tươi chính là màu đại diện của một người, nhân vật thần bí nhất trong giới đua xe chợ đen mấy năm nay không hề lộ diện.
"Ám Vân", tiếng nói từ loa phát thanh không dấu nổi sự kích động. Chiếc xe đua màu đỏ rực phanh lại ở vị trí đầu, trước mặt mọi tay đua. Đó là vị trí đầu tiên, vị trí đặc thù nhất, vị trí vinh dự nhất.
Cửa chiếc xe từ từ mở ra, một cô gái mặc bộ đồ trắng tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời. Cô có mái tóc đen, từ người cô toát ra khí chất cao ngạo. Cô đeo một chiếc kính lớn che già nửa gương mặt. Cô giơ tay, khiến tất cả mọi người trong trường đua trở nên điên cuồng. Đó là Ám Vân, Vua tốc độ trong lòng họ, là người phụ nữ thần bí đoạt giải quán quân ba năm liền, là thần thoại bất bại của thế giới ngầm.
Bàn tay thon thả của cô giơ lên không trung vừa nắm lại, tiếng ồn ào lập tức biến mất. Đây chính là sức hút của Vua tốc độ, là quyền lực chỉ Vua tốc độ mới có.
Tiếng súng báo hiệu xuất phát nổ ròn rã, chiếc xe đua màu đỏ rực phóng như tên lửa. Không còn nghi ngờ gì nữa, sự xuất hiện đột ngột của Ám Vân trở thành áp lực vô cùng lớn đối với các tay đua. Chi tính riêng điều này, cô đã tiến một bước đến thắng lợi.
Ở đằng sau, chiếc xe màu xám bạc của Lưu Ưng bám sát nút, có lúc chỉ kém nửa thân xe. Với tốc độ này, xe xám bạc có cơ hội vươn lên bất cứ lúc nào. Trên trường đua nổi lên tiếng va quệt chát chúa. Các tay đua bắt đầu tranh cướp đường đua với tinh thần không hủy diệt người cũng bị người hủy diệt.
"Cô ấy là ai?"
Tuấn Kỷ theo dõi chiếc xe đua màu đỏ tươi qua màn hình giám sát, quay đầu hỏi Hồng Ưng vừa xuất hiện. Hồng Ưng nở nụ cười hiếm hoi: "Ám Vân, vua tốc độ đứng đầu thế giới".
Tuấn Kỷ cau mày: "Anh biết tôi muốn nói gì".
Hồng Ưng cười nhạt: "Khi nào thời cơ chín muồi, tự nhiên anh sẽ biết". Dứt lời, hắn liền quay người đi về khu VIP.
Tuấn Kỷ và Ngô Sâm liếc nhìn nhau rồi lại chăm chú theo dõi tình hình trên đường đua.
Trong chiếc xe đỏ rực, Ly Tâm nhếch mép cười nhạt, tay nắm chặt vô lăng. Đường đua vốn là thế giới của cô, là nơi cô xưng vương xưng bá.
"Một trăm mười lăm độ sau lưng cô là xe của Lưu Ưng. Đâm bẹp hắn, tôi sẽ cho cô một phần vạn lợi nhuận". Một giọng nói lạnh lùng bá đạo truyền đến từ máy bộ đàm. Ly Tâm nghe xong mỉm cười. Đâm bẹp Lưu Ưng, cũng là ý định của cô.
Ly Tâm đột ngột phanh kít xe. Bánh xe ma sát trên mặt đường phát tiếng kêu chói tai. Lưu Ưng ở ngay phía sau Ly Tâm bất ngờ khi thấy cô phanh xe lại. Với tốc độ hiện thời, anh ta không đâm trúng Ly Tâm mới lạ. Lưu Ưng liền tăng tốc xông thẳng về phía xe Ly Tâm.
Ly Tâm vừa theo dõi qua gương chiếu hậu vừa nở nụ cười thách thức. Cả chiếc xe dồn lực vào bánh phải phía sau. Cô lấy nó làm trọng tâm, quay tròn xe ba trăm sáu mươi độ. Vừa đúng lúc Lưu Ưng phóng sượt qua, tránh cuộc va chạm trong nháy mắt. Thấy Ly Tâm né tránh nhường lại vị trí dẫn đầu cho mình, Lưu Ưng hơi sững người. Trước mặt là một đoạn cua, anh ta không còn thời gian nghĩ ngợi đành điều chỉnh tốc độ chuẩn bị đi vào đoạn cua.
Ly Tâm nở nụ cuời gian tà, nhấn ga tăng tốc lao thẳng vào đuôi xe Lưu Ưng. Tốc độ hai trăm cây số đọ với tốc độ ba trăm cây số, Lưu Ưng không có cơ hội né tránh. Chỉ nghe thấy tiếng va chạm kịch liệt, chiếc xe đua màu xám bạc bị hất ra khỏi đường đua, đuôi xe bẹp dúm.
"Làm tốt lắm". Lại là giọng nói bá đạo phát ra từ máy bộ đàm, sau đó liên lạc bị cắt đứt.
- Chương 1 - Mở đầu
- Chương 2 - Lần đầu gặp gỡ
- Chương 3 - Đua xe
- Chương 4 - Khoảng cách
- Chương 5 - Gặp lại
- Chương 6 - Đạo đức nghề nghiệp
- Chương 7 - Thủ đoạn
- Chương 8 - Ẩu đả
- Chương 9 - Chặn đường
- Chương 10 - Đua xe
- Chương 11 - Xảy ra chuyện
- Chương 12 - Nội tình
- Chương 13 - Vua tốc độ
- Chương 14 - Ánh mắt
- Chương 15 - Sòng bạc
- Chương 16 - Người thân
- Chương 17 - Kim cương
- Chương 18 - Trở lại New York
- Chương 19 - Thuyền lật trong rãnh nước
- Chương 20 - Bá chủ hắc đạo
- Chương 21 - Hạ nhân (Đầy tớ)
- Chương 22 - Lần đầu tới Đông Nam Á
- Chương 23 - Thuốc nổ
- Chương 24 - Gay cấn
- Chương 25 - Ấm giường
- Chương 26 - Khung giường
- Chương 27 - Đắp chăn bông
- Chương 28 - Gối ôm
- Chương 29 - Nghề phát tài
- Chương 30 - Con cào cào trên đầu sợi dây
- Chương 31 - Phá hoại
- Chương 32 - Thượng đế đi nghỉ
- Chương 33 - Bôi thuốc kiểu Tề Mặc
- Chương 34 - Thả gió (*)
- Chương 35 - Giãy giụa
- Chương 36 - Cướp lấy
- Chương 37 - Ấm áp
- Chương 38 - Tiệc người
- Chương 39 - Tật lạ
- Chương 40 - Xâm nhập
- Chương 41 - Đen ăn đen
- Chương 42 - Thoát thân
- Chương 43 - Thẩm vấn
- Chương 44 - Lấy công chuộc tội
- Chương 45 - Rời khỏi Đông Nam Á
- Chương 46 - Italia
- Chương 47 - Mafia
- Chương 48 - Hợp tác
- Chương 49 - Dịp tự do hiếm có
- Chương 50 - Ai hống hác hơn?
- Chương 51 - Con chip
- Chương 52 - Buổi tụ họp hoành tráng
- Chương 53 - Cảnh sát
- Chương 54 - Giáo huấn hay là quan tâm
- Chương 55 - Đồng minh hoành tráng
- Chương 56 - Một khắc nguy hiểm
- Chương 57 - Đối mặt với nguy hiểm (I+II)
- Chương 58 - Sống tiếp 50 năm (I+II)
- Chương 59 - Đụng độ trên không trung (I+II)
- Chương 60 - Khí độc (I)
- Chương 60 - Khí độc (II)
- Chương 61 - Người bay trên không trung
- Chương 62 - Tìm lại tất cả
- Chương 63 - Uyên ương hí thủy (Tắm uyên ương)
- Chương 64 - Đi Trung Đông
- Chương 65 - Máu kì lạ (I)
- Chương 65 - Máu kì lạ (II)
- Chương 66 - Người biến dị
- Chương 67 - Bị bắt làm tù binh
- Chương 68 - Tiến sâu vào lòng địch
- Chương 69 - Ranh giới sinh tử
- Chương 70 - Đào chi yêu yêu
- Chương 71 - Xả thân vì nhau
- Chương 72 - Hắc đạo hào môn
- Chương 73 - Phát bệnh
- Chương 74 - Xả thân tương cứu
- Chương 75 - Nộ huấn
- Chương 76 - Xử phạt
- Chương 77 - Người đàn bà ái mộ Tề Mặc
- Chương 78 - Bắt đầu cơn mưa máu
- Chương 79 - Nhu tình trong cơn điên cuồng
- Chương 80 - Vương quốc thần bí
- Chương 81 - Cướp sa mạc
- Chương 82 - Kim tự tháp
- Chương 83 - Cạm bẫy
- Chương 84 - Cung điện dưới lòng đất
- Chương 85 - Tâm tình hơi biến đổi
- Chương 86 - Sẽ không buông tay
- Chương 87 - Cảm giác ấm áp
- Chương 88 - Đào thoát
- Chương 89 - Nguồn gốc của sự cấm kỵ
- Chương 90 - Tình địch xuất hiện
- Chương 91 -Truy sát
- Chương 92 - Khách quý tới nhà
- Chương 93 - Đối đầu
- Chương 94 - Thích
- Chương 95 - Đả thông tư tưởng
- Chương 96 - Xoáy nước dưới đáy biển
- Chương 97 - Đừng sợ
- Chương 98 - Pháo hoa
- Chương 99 - Mưa bão
- Chương 100 - Đối mặt sinh tử
- Chương 101 - Đạt được mà không mất công sức
- Chương 102 - Cho phép em thích tôi
- Chương 103 - Trở về
- Chương 104 - Xuống mồ cùng tôi
- Chương 105 - Thắng làm vua thua làm giặc
- Chương 106 - Thiên thần hay ác quỷ
- Chương 107 - Liên thủ
- Chương 108 - Lời mời
- Chương 109 - Hắc đạo tụ hội
- Chương 110 - Cạm bẫy
- Chương 111 - Xung đột
- Chương 112 - Giông bão nổi lên
- Chương 113 - Ai là thủ phạm
- Chương 114 - Vực sâu địa ngục
- Chương 115 - Liên thủ chống địch
- Chương 116 - Thoát nạn
- Chương 117 - Hôn lễ long trọng
- Chương 118 - chương cuối
- Ngoại truyện 1 - Cơn ghen
- Ngoại truyện 2 - Chòng ghẹo Lam Tư
- Ngoại truyện 3 - Hẹn hò
- Ngoại truyện 4 - Trộm đồ của nhà
- Ngoại truyện 5 - Để có nội hàm