Chương 73 - Đều là người mẹ yêu nhất
Trên xe Cadillac, Hoàng Phủ Thần Phong ngồi bên trái con trai, Chỉ Ngưng ngồi bên phải, Cheney ngồi ở chính giữa, bọn họ hiện tại muốn đến trường học quý tộc Đài Bắc báo danh.
"Phong, lát nữa em muốn gọi điện thoại cho bá mẫu."
"Lát nữa đến công ty anh sẽ chat webcam với mẹ là được, để cho mẹ nhìn thấy cháu của mình." Hoàng Phủ Thần Phong sờ lên tóc con trai.
"Grandma sao?" Cheney ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
"Đúng! Lát nữa đến trường học xong có thể đến công ty cha cùng Grandma chat webcam."
"Ha ha, thật tốt quá." Người cha này của hắn kỳ thực không tệ, đối với hắn cũng rất tốt, hắn thật là càng ngày càng thích người cha này.
Bọn Hoàng Phủ Thần Phong đến, làm trường học một trận xôn xao. Tuy đây là một trường học quý tộc nhưng đều không như Hoàng Phủ Thần Phong, đằng sau có tận mười bảo vệ đi theo.
"Phong, có phải có quá nhiều bảo vệ không?"
"Không có, Ngưng Nhi, em xem, ngày đó em cùng hai con trai đến sân bay, mọi người đều chú ý đến các người. Con trai lớn lên giống anh như vậy, toàn bộ Đài Loan đều biết đó là con trai của Hoàng Phủ Thần Phong, vạn nhất bị bắt cóc thì phải làm thế nào? Cho nên, chúng ta có thể phòng ngừa vạn nhất." Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng, Chỉ Ngưng nắm tay con trai.
Chỉ Ngưng suy nghĩ một chút, "Cũng đúng."
Hoàng Phủ Thần Phong trước khi đến cũng đã gọi điện cho hiệu trưởng của trường học rồi, cho nên, Hoàng Phủ Thần Phong mang theo Chỉ Ngưng và con trai trực tiếp đến phòng làm việc của hiệu trưởng, do hiệu trưởng tự mình phỏng vấn.
Trong hồ sơ, sở trường của Cheney là có thể nói được ba ngoại ngữ, hiện tại vẫn còn đang tiếp tục học. Hiệu trưởng quyết định, hắn muốn dùng tiếng Anh để kiểm tra Cheney.
"Hiệu trưởng, chúng tôi có hai đứa con trai sinh đôi, đây là con trai nhỏ, con trai lớn bởi vì nguyên nhân đặc biệt, ba tháng sau mới có thể đến trường học, có thể chứ?"
"Có thể, hiện tại, tôi muốn bắt đầu hỏi vài câu hỏi."
Cheney ngồi đối diện hiệu trưởng, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng ngồi trên ghế salon bên cạnh.
"Hello. What's your name?" (Xin chào, cháu tên là gì?)
"Hello President, my name is Cheney!" (Xin chào ngài hiệu trưởng, tên của cháu là Cheney!)
"Why did you choose our school?" (Tại sao cháu lại chọn trường học của chúng tôi?)
"Because I listen to my Daddy said that this school has a good schoolethos, and the teachers are very strict!" (Bởi vì cháu nghe cha cháu nói, phong cách trường học này rất tốt, hơn nữa thấy cô giáo cũng vô cùng nghiêm khắc.)
Loại tình huống này, Chỉ Ngưng đã sớm lường trước, ngược lại Hoàng Phủ Thần Phong, hắn có chút bất ngờ, tiếng Anh của con trai rõ ràng tốt đến trình độ này.
Hiệu trưởng đối với câu trả lời của Cheney hài lòng nhẹ gật đầu. Đứa nhỏ này, tiếng Anh xác thực rất tốt.
"Hiệu trưởng, con tôi học ở đây có vấn đề gì không?" Hoàng Phủ Thần Phong thấy thái độ của hiểu trưởng, liền mở miệng hỏi.
"Hoàng Phủ tổng tài, tiếng Anh của Cheney rất tốt, so với những đứa trẻ cùng tuổi tốt hơn nhiều. Tôi cho rằng, cháu học ở trường chúng ta hoàn toàn không có vấn đề gì."
"Tốt lắm, tuần sau con tôi sẽ bắt đầu lên lớp, không có vấn đề gì chứ?"
"Không có vấn đề, đến lúc đó trực tiếp đến phòng làm việc của tôi! Tôi sẽ tự mình mang Cheney đến gặp thầy cô giáo."
"Cám ơn ông, hiệu trưởng, Cheney liền phiền ông chiếu cố." Con trai rốt cuộc tìm được trường học rồi, Chỉ Ngưng đương nhiên cao hứng.
"Không cần khách khí!"
"Chúng tôi còn có việc, phải đi trước." Hoàng Phủ Thần Phong dắt tay con trai, chuẩn bị rời đi.
"Hiệu trưởng tạm biệt." Cheney vẫy tay với hiệu trưởng.
Trên đường đến công ty, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thương lượng về vấn đề phòng ở.
"Ngưng Nhi, anh gọi người đem hai gian phòng ở tầng hai sửa chữa lại, sau đó để cho hai tiểu tử kia ở có được không?"
Chỉ Ngưng biết rõ trong nội tâm Hoàng Phủ Thần Phong có chủ ý gì, nói: "Ách" cái này" hay là anh hỏi bảo bối đi!"
"Con trai, con nói được không? Hay chúng ta chuyển đến một biệt thự lớn hơn chỗ hiện tại, con chọn đi!" Hoàng Phủ Thần Phong không chỉ có một ngôi biệt thự nha.
"Dạ" trước mắt cứ sửa lại hai gian phòng kia là tốt rồi, sau này hãy nói a!" Cheney nâng cằm lên, suy tư trong chốc lát nói.
"Được, vậy nghe lời con trai, lát nữa đến công ty, cha sẽ bảo thư ký an bài, trong thời sửa chữa này, chúng ta sẽ chuyển đến ở một biệt thự khác."
"Được, vậy nghe lời anh!" Chỉ Ngưng cảm thấy rất hạnh phúc, Chỉ Ngưng cảm thấy cô so với năm năm trước càng hạnh phúc hơn, bởi vì, cô cùng Hoàng Phủ Thần Phong còn có hai con trai sinh đôi. "Đúng rồi, Phong, chúng ta còn phải đến hiệu sách mua sách cho con trai. Ngày mai chúng ta đi được không?"
"Được, ngày mai chúng ta sẽ đi mua."
"Mẹ, mẹ nói xem, Grandma nhìn thấy con có thích con không? Vạn nhất Grandma không thích con thì làm sao bây giờ?" Cheney thật sự thật lo lắng Grandma của hắn sẽ không thích hắn a!
"Grandma làm sao có thể không thích tiểu bảo bối của mẹ đây? Lát nữa Grandma nhìn thấy bảo bối, nhất định sẽ rất thích, bảo bối không cần phải lo lắng. Được không." Chỉ Ngưng dán cái trán lên trán Cheney, an ủi con trai.
Cheney nhìn về phía Hoàng Phủ Thần Phong, còn muốn xác nhận lại, "Cha, có thật không?"
"Mẹ con nói đều là thật sự, cha cam đoan với con, như vậy có thể chưa?"
"Vâng, con tin tưởng cha mẹ sẽ không gạt con." Cheney nghe được cha hắn cũng đã nói như vậy, liền tin tưởng.
"Ai, các người xem, Hàn Chỉ Ngưng đã trở lại. Cô ta còn mang theo một đứa bé, giống tổng tài như đúc a!"
"Đứa nhỏ kia rất đẹp trai!"
"Nghe nói Hàn Chỉ Ngưng bây giờ là nhà thiết kế trang sức quốc tế rồi, rất nổi danh!"
"Các người có ai biết rõ Hàn Chỉ Ngưng năm năm trước vì sao rời khỏi tổng tài không?"
Nhân viên công ty, từ khi bọn Hoàng Phủ Thần Phong vừa xuống xe, ánh mắt của họ vẫn dõi theo nhất cứ nhất động của bọn Hoàng Phủ Thần Phong.
"Cha, nhân viên của cha làm gì nhìn con như vậy?" Cheney lôi kéo tay Hoàng Phủ Thần Phủ, bắt đầu từ khi vào công ty, bọn họ vẫn nhìn Cheney.
"Bởi vì con trai lớn lên đẹp trai a! Nếu như không đẹp trai..., [đoán quân anh đào] của con sao có thể thích con?" Hoàng Phủ Thần Phong một phen ôm lấy nhi tử nói giỡn.
"Ha ha! Mẹ, mẹ yêu con và Ivan hơn, hay là yêu cha hơn?" Cheney ghé vào trên vai Hoàng Phủ Thần Phong, hỏi Chỉ Ngưng ở phía sau.
Hoàng Phủ Thần Phong nghe được con trai hỏi Ngưng Nhi của hắn vấn đề này, hắn dừng bước, hắn cũng muốn nghe xem Ngưng Nhi của hắn sẽ trả lời vấn đề này như thế nào.
Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ Thần Phong đang mong đợi câu trả lời của cô, "Mẹ đương nhiên đều yêu! Mấy cha con đều là người mẹ yêu nhất."
"Ngưng Nhi, anh yêu em!"
"Mẹ, con cũng yêu mẹ!"
- Chương 1 - Hàn Chi Ngưng
- Chương 2 - Hiểu rõ
- Chương 3 - Thuyên chuyển công tác
- Chương 4 - Thích
- Chương 5 - Hôn
- Chương 6 - Pair of lovers
- Chương 7 - Nhẫn
- Chương 8 - Tiệc rượu 1
- Chương 9 - Tiệc rượu 2
- Chương 10 - Hối hận
- Chương 11 - Mập mờ tổn thương
- Chương 12 - Trả thù
- Chương 13 - Sủng ái
- Chương 14 - Piano
- Chương 15 - Chi Ngưng sợ tiếng sấm
- Chương 16 - Bữa sáng
- Chương 17 - Lễ trao giải
- Chương 18 - Ghen
- Chương 19 - Cố nén
- Chương 20 - Điên cuồng
- Chương 21 - Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời
- Chương 22 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 1
- Chương 23 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 2
- Chương 24 - Hương vị yêu
- Chương 25 - Thần giao cách cảm
- Chương 26 - Bữa tối
- Chương 27 - Ôm cô đi làm
- Chương 28 - Bang Mị Duyên
- Chương 29 - Lễ mừng năm mới và xuất viện
- Chương 30 - Thăm hỏi cha nuôi
- Chương 31 - Anh hoa chi đô
- Chương 32 - Làm nũng
- Chương 33 - Tình yêu duy nhất
- Chương 34 - Trừng phạt
- Chương 35 - Triển lãm trang sức
- Chương 36 - Ánh nắng chiều
- Chương 37 - Đêm Paris
- Chương 38 - Bọt kem đánh răng
- Chương 39 - Nhan Nặc Tư
- Chương 40 - Buổi đấu giá
- Chương 41 - Tan nát cõi lòng
- Chương 42 - Đau lòng
- Chương 43 - Nội gian
- Chương 44 - Uống mật ong sao ?
- Chương 45 - Họp báo
- Chương 46 - Cơm trưa
- Chương 47 - Cắt băng khánh thành
- Chương 48 - Chuyển viện
- Chương 49 - Bận rộn hai nơi
- Chương 50 - Giải phẫu thành công và hồi ức
- Chương 51 - Sinh con gái thì tốt rồi
- Chương 52 - Một mình
- Chương 53 - Ôm trong lòng
- Chương 54 - Tỉnh lại và mua sắm
- Chương 55 - Cha ruột
- Chương 56 - Người thân nhất ra đi
- Chương 57 - Sợ hãi và hiểu lầm
- Chương 58 - Uống rượu say và đại hồn đản
- Chương 59 - Màu đỏ Tulip
- Chương 60 - Cũ và mới
- Chương 61 - Nhạc hội và nguôi giận
- Chương 62 - Cầu hôn và bỏ đi
- Chương 63 - Mang thai và nguyên lai là thế thân
- Chương 64 - Sinh đôi và cha đã qua đời
- Chương 65 - Người đàn ông đáng chết, người đàn ông thối
- Chương 66 - Tìm phiền toái và sinh bệnh
- Chương 67 - Bệnh máu trứng và người đàn ông thối, cảm ơn
- Chương 68 - Người đàn ông thối, ông khóc ?
- Chương 69 - Ngưng Nhi, e không quan tâm anh ?
- Chương 70 - Ngưng Nhi, cho anh thêm một cơ hội nữa
- Chương 71 - Cha, cám ơn cha !
- Chương 72 - Ba tháng sau kết hôn
- Chương 73 - Đều là người mẹ yêu nhất
- Chương 74 - Bị con trai bắt
- Chương 75 - Hạnh phúc (Hết)