Chương 37 - Đêm Paris
"Oa! Tháp Eiffel thật đẹp! Phong, mau giúp em chụp ảnh." Chỉ Ngưng đứng trước tháp Eiffel, giang hai tay, vẻ mặt rất hưởng thụ.
"Được, chờ một chút chúng ta đến chỗ cao nhất của tháp." Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng chụp vài tấm hình.
Chụp xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền cùng Chỉ Ngưng ngồi thang máy đi lên đỉnh tháp, một bên còn giới thiệu về tháp Eiffel cho cô.
"Tháp Eiffel được người người Pháp gọi thân thương là 'thiếu nữ sắt thép'. Hiện nay, tháp đã được trang bị thêm radio cùng dây anten TV, tổng chiều cao đã đạt 320m. Đứng ở đỉnh tháp có thể nhìn thấy toàn cảnh Paris. Tháp Eiffel chiếm diện tích một héc-ta, nằm trên công viên Champ-de-Mars, cạnh sông Sein. Ngoại trừ bốn chân dùng bê tông cốt thép bên ngoài, toàn thân đều dùng sắt thép cấu thành, tổng trọng lượng thân tháp là 7000 tấn. Tháp phân làm ba tầng, tầng thứ nhất cao 57 mét, tầng thứ hai 115 mét, tầng thứ ba 274 mét. Ngoại trừ tầng thứ ba không có khe hở, những bộ phận khác đều có thể nhìn xuyên qua được. Từ dưới chân tháp đến đỉnh tháp có 1711 bậc thang, hiện tại đã lắp đặt thang máy, di chuyển hết sức dễ dàng. Mỗi một tầng đều có quán bar cùng tiệm cơm, phục vụ cho du khách nghỉ ngơi, thưởng thức toàn cảnh nội thành Paris, khi bầu trời quang đãng có thể nhìn thấy cảnh sắc trong vòng 70km. Người Pháp nói, tháp Eiffel là "đài nhìn xa của thủ đô."
Chỉ sau chốc lát, bọn họ đã đến đỉnh tháp. Đến đỉnh tháp, Chỉ Ngưng hưng phấn không thôi, mà Hoàng Phủ Thần Phong đã sớm cầm máy ảnh kỹ thuật số không ngừng lưu lại những khoảnh khắc xinh đẹp động lòng người của Chỉ Ngưng.
"Phong, em muốn chụp ảnh cùng anh, được không?" Chỉ Ngưng muốn chụp ảnh cùng Hoàng Phủ Thần Phong, nhưng cô sợ Hoàng Phủ Thần Phong không đồng ý, bởi vì hắn không có ý muốn chụp ảnh chung cùng cô.
"Được! Anh tìm người giúp chúng ta chụp." Nói xong, chỉ thấy Hoàng Phủ Thần Phong nói chuyện cùng một người đàn ông trung niên người Pháp.
"Ngưng Nhi, anh tìm được người, chúng ta có thể chụp ảnh." Sau khi Hoàng Phủ Thần Phong đưa máy ảnh cho người đàn ông kia liền ôm lấy Chỉ Ngưng, sau đó quay đầu Chỉ Ngưng lại. Chỉ Ngưng nhắm ngay môi Hoàng Phủ Thần Phong hôn một cái. Người đàn ông kia thừa dịp bọn họ hôn môi, giúp bọn họ chụp ảnh.
————-LOVE————
"Ngưng Nhi, em muốn đi chơi tiếp hay muốn về khách sạn nghỉ ngơi?" Hoàng Phủ Thần Phong sợ Chỉ Ngưng mệt rồi, nhưng hắn biết rõ cô khẳng định còn muốn tiếp tục chơi.
"Ách" em còn muốn chơi một chút nữa, sau đó mới về khách sạn, được không?"
"ương nhiên, Ngưng Nhi muốn chơi anh sẽ đi với em. Vậy bây giờ chúng ta đến sông Seine."
"Vâng, ha ha, tuyệt quá, Phong đối với em tốt nhất." Chỉ Ngưng kéo cánh tay Hoàng Phủ Thần Phong, cười hì hì nói.
Hoàng Phủ Thần Phong mở xe thể thao, chở Chỉ Ngưng đến sông Seine.
Đến sông Seine, Hoàng Phủ Thần Phong mang Chỉ Ngưng đến quán cà phê bên bờ trái. Bờ trái sông Seine được gọi là nơi lãng mạn nhất Paris.
Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ngồi ở một quán cà phê ngoài trời có tên là 'Tiểu Kiều' (chiếc cầu nhỏ). Hai người vừa uống cà phê, vừa thưởng thức cảnh sông Seine ban đêm.
Không lâu sau, Chỉ Ngưng chơi mệt, muốn về khách sạn nghỉ ngơi.
"Ngưng Nhi, mệt không? Chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi đi! Ngày mai còn đến triểm lãm trang sức, hôm nào chúng ta lại đế nơi khác chơi. Được không??" Hoàng Phủ Thần Phong ôn nhu sờ lên mái tóc mềm mại của Chỉ Ngưng.
"Phong, anh rất lợi hại a! Biết rõ em đang nghĩ gì."
"Đi thôi! Em mệt muốn chết rồi, anh cũng đau lòng muốn chết."
Mặc dù Chỉ Ngưng hôm nay ngủ rất nhiều, nhưng cô vẫn rất mệt mỏi, vừa lên xe, Chỉ Ngưng đã mơ mơ màng màng lăn ra ngủ. Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng ngủ mất rồi, sợ cô lạnh nên hắn cởi áo khoác của mình trùm lên người cho cô.
"Ưm! Phong, đến khách sạn rồi sao? Nhanh như vậy." Chỉ Ngưng trong giấc mơ cảm giác có người đắp lên người mình vật gì đó, liền tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, Chỉ Ngưng thấy áo khoác của Hoàng Phủ Thần Phong đang trên người mình, nói: "Phong, em không lạnh, anh mặc ít quần áo như vậy, hiện tại lại đem áo khoác cho em, anh sẽ bị lạnh đó!" Nói xong, Chỉ Ngưng đem áo khoác đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong.
"Anh sẽ không lạnh, thể chất của anh tốt hơn so với em." Hoàng Phủ Thần Phong đưa lại áo khoác cho Chỉ Ngưng.
"Vạn nhất anh bị cảm em cũng sẽ đau lòng." Chỉ Ngưng kháng nghị.
"Ngưng nhi thân yêu, có lời này của em, anh liền yên tâm. Em mặc vào đi! Sắp đến khách sạn rồi, anh không sao."
Chỉ Ngưng nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Thần Phong, trong mắt hàm chứ rất nhiều tình cảm không nói thành lời, có yêu, có cảm kích, có sùng bái, có..." hết thảy hết thảy, đều dừng lại tại giờ khắc này.
- Chương 1 - Hàn Chi Ngưng
- Chương 2 - Hiểu rõ
- Chương 3 - Thuyên chuyển công tác
- Chương 4 - Thích
- Chương 5 - Hôn
- Chương 6 - Pair of lovers
- Chương 7 - Nhẫn
- Chương 8 - Tiệc rượu 1
- Chương 9 - Tiệc rượu 2
- Chương 10 - Hối hận
- Chương 11 - Mập mờ tổn thương
- Chương 12 - Trả thù
- Chương 13 - Sủng ái
- Chương 14 - Piano
- Chương 15 - Chi Ngưng sợ tiếng sấm
- Chương 16 - Bữa sáng
- Chương 17 - Lễ trao giải
- Chương 18 - Ghen
- Chương 19 - Cố nén
- Chương 20 - Điên cuồng
- Chương 21 - Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời
- Chương 22 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 1
- Chương 23 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 2
- Chương 24 - Hương vị yêu
- Chương 25 - Thần giao cách cảm
- Chương 26 - Bữa tối
- Chương 27 - Ôm cô đi làm
- Chương 28 - Bang Mị Duyên
- Chương 29 - Lễ mừng năm mới và xuất viện
- Chương 30 - Thăm hỏi cha nuôi
- Chương 31 - Anh hoa chi đô
- Chương 32 - Làm nũng
- Chương 33 - Tình yêu duy nhất
- Chương 34 - Trừng phạt
- Chương 35 - Triển lãm trang sức
- Chương 36 - Ánh nắng chiều
- Chương 37 - Đêm Paris
- Chương 38 - Bọt kem đánh răng
- Chương 39 - Nhan Nặc Tư
- Chương 40 - Buổi đấu giá
- Chương 41 - Tan nát cõi lòng
- Chương 42 - Đau lòng
- Chương 43 - Nội gian
- Chương 44 - Uống mật ong sao ?
- Chương 45 - Họp báo
- Chương 46 - Cơm trưa
- Chương 47 - Cắt băng khánh thành
- Chương 48 - Chuyển viện
- Chương 49 - Bận rộn hai nơi
- Chương 50 - Giải phẫu thành công và hồi ức
- Chương 51 - Sinh con gái thì tốt rồi
- Chương 52 - Một mình
- Chương 53 - Ôm trong lòng
- Chương 54 - Tỉnh lại và mua sắm
- Chương 55 - Cha ruột
- Chương 56 - Người thân nhất ra đi
- Chương 57 - Sợ hãi và hiểu lầm
- Chương 58 - Uống rượu say và đại hồn đản
- Chương 59 - Màu đỏ Tulip
- Chương 60 - Cũ và mới
- Chương 61 - Nhạc hội và nguôi giận
- Chương 62 - Cầu hôn và bỏ đi
- Chương 63 - Mang thai và nguyên lai là thế thân
- Chương 64 - Sinh đôi và cha đã qua đời
- Chương 65 - Người đàn ông đáng chết, người đàn ông thối
- Chương 66 - Tìm phiền toái và sinh bệnh
- Chương 67 - Bệnh máu trứng và người đàn ông thối, cảm ơn
- Chương 68 - Người đàn ông thối, ông khóc ?
- Chương 69 - Ngưng Nhi, e không quan tâm anh ?
- Chương 70 - Ngưng Nhi, cho anh thêm một cơ hội nữa
- Chương 71 - Cha, cám ơn cha !
- Chương 72 - Ba tháng sau kết hôn
- Chương 73 - Đều là người mẹ yêu nhất
- Chương 74 - Bị con trai bắt
- Chương 75 - Hạnh phúc (Hết)