Chương 26 - Bữa tối
Hai người bọn họ thắng lợi trở về, chị Lý nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng cầm nhiều đồ như vậy cảm thấy rất ngạc nhiên, liền hỏi Hoàng Phủ Thần Phong: "Thiếu gia, hai người làm sao mua nhiều đồ như vậy?"
"A, đúng rồi, chị Lý, tối nay chị không cần chuẩn bị bữa tối, Ngưng Nhi sẽ vào bếp." Vừa nhắc tới Chỉ Ngưng sẽ làm bữa tối cho hắn, vẻ mặt hắn liền hạnh phúc.
"Chỉ Ngưng biết làm món ăn sao?" Chị Lý rất xem trọng Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ở chung một chỗ.
"Ăn còn rất ngon nữa! Thời gian trước chị xin nghỉ, đều là Ngưng Nhi làm cho tôi ăn. Được rồi, chị đi làm việc đi! Tôi muốn tới phòng bếp giúp Ngưng Nhi." Từ khi Chỉ Ngưng bị sốt, Hoàng Phủ Thần Phong càng thêm luyến tiếc Chỉ Ngưng, cho nên hắn lập tức chạy đến phòng bếp.
Chị Lý nhìn đến Hoàng Phủ Thần Phong vội vàng chạy vào phòng bếp liền lắc lắc đầu. Từ khi thiếu gia ra đời, chị đã bắt đầu chăm sóc thiếu gia. Bình thường ngay cả một ly cà phê đều chưa từng tự pha, chính là từ khi Chỉ Ngưng tiểu thư đến đây, thiếu gia cơ hồ cái gì cũng vì Chỉ Ngưng tiểu thư mà làm, hiện tại còn tiến vào phòng bếp, xem ra thiếu gia thực sự thay đổi!
"Ngưng Nhi, có cần anh giúp gì không?" Nói ra lời này, Hoàng Phủ Thần Phong cũng tự giật nảy mình.
"Quên đi, em không muốn giống như lần trước, vì anh giúp em biến nhà bếp thành như bị đánh cướp. Chén đĩa cũng rơi vỡ vài cái, nếu tối nay anh lại làm vỡ thêm vài cái thì chúng ta phải ăn bằng nồi." Chỉ Ngưng nói đến chuyện lần trước Hoàng Phủ Thần Phong giúp cô, trong lòng vẫn còn sợ hãi a!
"Ách" cũng tốt! Anh cũng vậy không muốn bưng nồi ăn. Anh ở bên cạnh em. Nếu em mệt liền lập tức nói với anh, em còn chưa hoàn toàn khỏi bệnh." Hoàng Phủ Thần Phong tự mình nghĩ đến chuyện lần trước, chính hắn cũng cảm thấy xấu hổ, rõ ràng rơi vỡ sáu cái đĩa, ba cái thìa, năm bát cơm. (Vâng, trời sinh phá hoại =)))))))))
"Trời ạ! Phong, chuyện em bị sốt cơ hồ mỗi ngày anh đều nói tới ba bốn lần, cũng đã qua lâu như vậy, sớm đã khỏi rồi. Hơn nữa, em đã mập lên 1kg!" Chỉ Ngưng thật sự sắp điên rồi, việc cô bị sốt luôn treo bên miệng hắn.
"Nào có mập a? Mỗi ngày anh đều ôm em như thế nào không có cảm giác a?" Nói xong Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng từ đằng sau.
"Ai u! Hiện tại anh không cần ôm em, nhanh lên, đem thịt ba chỉ hầm măng cách thủy bưng ra đi, cẩn thận không bị bỏng." Chỉ Ngưng đẩy tay Hoàng Phủ Thần Phong, đem thịt ba chỉ hầm măng đưa cho hắn bưng.
"A! Hiện tại không cho ôm, buổi tối bồi thường cho anh."
Chỉ Ngưng bị lời nói của Hoàng Phủ Thần Phong làm xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng, bất quá, Hoàng Phủ Thần Phong yêu chết đi được bộ dạng của cô mỗi lần đỏ mặt, cho nên, hắn mới có thể nói những lời làm cho Chỉ Ngưng cảm thấy ngượng ngùng.
"Phong, đem thịt gà mang ra đi."
"Đến đây." Vừa nghe đến Chỉ Ngưng gọi hắn, hắn lập tức từ nhà ăn chạy đến phòng bếp, ha ha! Hắn vừa rồi ăn vụng thịt ba chỉ hầm măng cách thủy.
"Có phải anh ăn vụng hay không?" Chỉ Ngưng nhìn thấy nước canh còn dính trên miệng Hoàng Phủ Thần Phong. (Ôi dời ơi =)) chết ta =)) bao nhiêu tuổi rồi mà ăn vụng còn ko biết chùi mép =))))))))))
"Ách" thật sự là nhịn không được, liền ăn vụng một miếng." Hoàng Phủ Thần Phong bị bắt tại trận cảm thấy thực không tốt.
"Phong, súp hải sản, nhanh lên."
"Biết rõ."
"Phong, đem cháo hải sản ra đi."
"Được"
"Phong, mang rau xào ra đi."
"Ừ."
"Phong, đem nấm muối tiêu ra đi, em sẽ xới cơm." Rốt cục cũng làm xong.
"Em đến phòng ăn trước đi, em mệt mỏi rồi, anh sẽ xới cơm." Hoàng Phủ Thần Phong săn sóc tiếp nhận bát.
"Cái kia" Phong, tối nay chúng ta gọi chị Lý cùng ăn có được không?" Chỉ Ngưng muốn trù nghệ của mình được công nhận.
"Được! Em đi gọi chị Lý đi, anh sẽ xới thêm một bát cơm."
————LOVE———–
"Chị Lý, hôm nay tôi nấu cơm, cho nên, tôi mời chị ăn cơm cùng chúng tôi. Đi thôi, Phong đã xới cơm rồi." Không đợi chị Lý trả lời, Chỉ Ngưng liền kéo tay chị Lý đi về phía phòng ăn.
"Chỉ Ngưng tiểu thư, tôi chỉ là người hầu, nào có tư cách ăn cơm với hai người?" Chị Lý nhanh chóng cự tuyệt ý tốt của Chỉ Ngưng.
"Chị Lý, trong khoảng thời gian này chị đã hảo hảo chăm sóc tôi, tôi còn mập 1kg! Coi như là tôi cảm ơn chị. Hay là chị ghét bỏ món ăn tôi làm không thể ăn cho nên chị không muốn ăn." Chỉ Ngưng lộ ra biểu tình muốn khóc.
"Ai nha! Chỉ Ngưng tiểu thư, cô ngàn vạn lần đừng khóc! Tôi nào dám ghét bỏ! Đi ăn là được." Nếu để cho thiếu gia nhìn thấy Chỉ Ngưng tiểu thư khóc, nói không chừng khiến cho mình về nhà trồng rau rồi!
Trong lòng Chỉ Ngưng có chút vui sướng nho nhỏ.
Chị Lý ở Hoàng Phủ Gia đã mấy chục năm, vẫn là lần đầu tiên ăn cơm cùng chủ nhân!
"Như thế nào? Phong, ăn được không?" Chỉ Ngưng khẩn trương hỏi đồ ăn rốt cuộc có ngon không.
"Ăn ngon, thật sự ăn thật ngon. Ngưng Nhi, không cần chỉ nhìn anh ăn, em cũng phải ăn nhiều một chút." Hoàng Phủ Thần Phong gắp thịt gà vào bát Chỉ Ngưng.
"Chị Lý, chị thì sao? Chị cảm thấy như thế nào?" Chỉ Ngưng vừa dời đi mục tiêu hỏi chị Lý.
"Chỉ Ngưng, làm món cô làm thật sự rất tuyệt."
"Ha ha! Vậy là tốt rồi, từ nay về sau mỗi ngày em sẽ cùng chị Lý nấu cơm, chúng ta cùng nhau ăn cơm. Phong, anh nói được không?" Nghe thấy món ăn mình làm được người khác tán thưởng, trong lòng Chỉ Ngưng rất vui vẻ.
"Ách" Chị Lý có chút khó khăn.
"Không được, không thể mỗi ngày đều làm, một tuần chỉ có thể làm một lần. Tuy anh rất muốn ăn đồ ăn em làm nhưng như vậy sẽ rất mệt." Nếu để cho Chỉ Ngưng mỗi ngày đều nấu cơm... sẽ không có nhiều thời gian cho mình ôm, cho nên hắn kiên quyết phản đối.
"Được rồi! Nghe lời anh, một lần thì một lần." Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ Thần Phong là vì muốn tốt cho mình nên cô không kháng nghị. (Ôi, chị ngây thơ quá =))))))))))
- Chương 1 - Hàn Chi Ngưng
- Chương 2 - Hiểu rõ
- Chương 3 - Thuyên chuyển công tác
- Chương 4 - Thích
- Chương 5 - Hôn
- Chương 6 - Pair of lovers
- Chương 7 - Nhẫn
- Chương 8 - Tiệc rượu 1
- Chương 9 - Tiệc rượu 2
- Chương 10 - Hối hận
- Chương 11 - Mập mờ tổn thương
- Chương 12 - Trả thù
- Chương 13 - Sủng ái
- Chương 14 - Piano
- Chương 15 - Chi Ngưng sợ tiếng sấm
- Chương 16 - Bữa sáng
- Chương 17 - Lễ trao giải
- Chương 18 - Ghen
- Chương 19 - Cố nén
- Chương 20 - Điên cuồng
- Chương 21 - Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời
- Chương 22 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 1
- Chương 23 - Chi Ngưng bị hù dọa đến bệnh 2
- Chương 24 - Hương vị yêu
- Chương 25 - Thần giao cách cảm
- Chương 26 - Bữa tối
- Chương 27 - Ôm cô đi làm
- Chương 28 - Bang Mị Duyên
- Chương 29 - Lễ mừng năm mới và xuất viện
- Chương 30 - Thăm hỏi cha nuôi
- Chương 31 - Anh hoa chi đô
- Chương 32 - Làm nũng
- Chương 33 - Tình yêu duy nhất
- Chương 34 - Trừng phạt
- Chương 35 - Triển lãm trang sức
- Chương 36 - Ánh nắng chiều
- Chương 37 - Đêm Paris
- Chương 38 - Bọt kem đánh răng
- Chương 39 - Nhan Nặc Tư
- Chương 40 - Buổi đấu giá
- Chương 41 - Tan nát cõi lòng
- Chương 42 - Đau lòng
- Chương 43 - Nội gian
- Chương 44 - Uống mật ong sao ?
- Chương 45 - Họp báo
- Chương 46 - Cơm trưa
- Chương 47 - Cắt băng khánh thành
- Chương 48 - Chuyển viện
- Chương 49 - Bận rộn hai nơi
- Chương 50 - Giải phẫu thành công và hồi ức
- Chương 51 - Sinh con gái thì tốt rồi
- Chương 52 - Một mình
- Chương 53 - Ôm trong lòng
- Chương 54 - Tỉnh lại và mua sắm
- Chương 55 - Cha ruột
- Chương 56 - Người thân nhất ra đi
- Chương 57 - Sợ hãi và hiểu lầm
- Chương 58 - Uống rượu say và đại hồn đản
- Chương 59 - Màu đỏ Tulip
- Chương 60 - Cũ và mới
- Chương 61 - Nhạc hội và nguôi giận
- Chương 62 - Cầu hôn và bỏ đi
- Chương 63 - Mang thai và nguyên lai là thế thân
- Chương 64 - Sinh đôi và cha đã qua đời
- Chương 65 - Người đàn ông đáng chết, người đàn ông thối
- Chương 66 - Tìm phiền toái và sinh bệnh
- Chương 67 - Bệnh máu trứng và người đàn ông thối, cảm ơn
- Chương 68 - Người đàn ông thối, ông khóc ?
- Chương 69 - Ngưng Nhi, e không quan tâm anh ?
- Chương 70 - Ngưng Nhi, cho anh thêm một cơ hội nữa
- Chương 71 - Cha, cám ơn cha !
- Chương 72 - Ba tháng sau kết hôn
- Chương 73 - Đều là người mẹ yêu nhất
- Chương 74 - Bị con trai bắt
- Chương 75 - Hạnh phúc (Hết)