Chương 86
Lúc tôi rệu rã trở về đến nhà trời đã nhá nhem tối, con đường này mất nhiều thời gian của tôi quá. Tứ Mao, Tiểu Thuý và bố con Ngô Đại Thành đã đợi sẵn tôi ở phòng mẹ.
Tứ Mao nói: "Tiểu Cường, cậu làm mọi người lo lắng, đi mãi không về, bọn mình đều lo cậu xảy ra chuyện gì rồi. Mẹ cậu mấy lần định đi tìm cậu nhưng mọi người đều ngăn lại, may quá cuối cùng cậu cũng đã trở về nếu không bọn mình sắp phát điên lên mất."
Tôi cố gắng kìm nén nỗi buồn trong lòng và gượng cười nói với mọi người: "Vừa rồi mấy đồng nghiệp ở công ty biết mình đi nên họ mời mình một bữa chia tay, họ khách sáo quá gọi bao nhiêu là món, vì vậy mới mất nhiều thời gian thế."
Tiểu Nguyệt tò mò hỏi: "Hoá ra Tiểu Cường đã ăn rồi à? Mọi người thấy trời tối rồi chắc hôm nay cũng chưa đi được nên mua rất nhiều đồ ăn đang chuẩn bị cùng nhau ăn bữa tối cuối cùng, mọi người cứ cố đợi anh rốt cuộc anh lại ăn rồi, thật phụ lòng quá."
Họ cùng vào bàn ăn, lúc này tôi mới phát hiện ra trên bàn bày kín thức ăn, còn có cả một chai rượu. Họ đã ngồi vào chỗ, tôi chỉ còn biết ân hận, nói dối thế nào không nói lại bảo mình ăn rồi, tôi đang chần chừ không biết có nên lại chỗ họ hay không.
Mẹ bảo: "Tiểu Cường, lại đây ngồi!"
Tôi vụt ngẩng đầu lên, xoay 45 độ nhìn lên trần nhà, một chất lỏng âm ấm chảy qua tim tôi, đó là giọt nước mắt suýt rơi xuống từ khoé mắt tôi. Mẹ, người mẹ duy nhất của con, mẹ yêu quý nhất trên đời của con, chỉ có mẹ là tâm lí nhất, hiểu nỗi lòng con nhất, tôi nhìn mẹ mà lòng rạng ngời hạnh phúc.
Mẹ nói: "Hôm nay là một ngày buồn bã, chúng ta có thể ngồi bên nhau ăn bữa tối cũng chính là đem cuối cùng của chúng ta ở thành phố này, mọi người hãy thật vui vẻ ăn uống no say nhé!"
Ánh mắt mẹ chuyển sang tôi: "Tiểu Cường, con đã ăn nhiều thế rồi, ăn nữa sợ lại bị đầy bụng, vậy con ngồi nhìn mọi người ăn nhé."
Mẹ với tay thu luôn bát đũa trước mặt tôi, tôi đau lòng nhìn mẹ: Con có đúng là con trai của mẹ không? Có thật là con không phải được nhặt về không? Sao mẹ lại đối xử với con như vậy?
Ngô Đại Thành rót cho mỗi người một chén rượu, tất nhiên là ngoại trừ tôi, họ cụng ly chan chát. Tôi ngồi ngắm những món ăn trên bàn, toàn những món tôi thích nhất, mùi thơm cứ thế xức lên mũi tôi.
Tôi lại một lần nữa ngẩng đầu lên, xoay 45 độ nhìn lên trần nhà, có một thứ chất lỏng âm ấm chảy qua tim tôi, ấy chính là nước miếng của tôi.
Cả đêm, chúng tôi cố gắng gạt bỏ mọi chuyện buồn, tìm mấy chủ đề vui vẻ để bàn tán. Ngô Đại Thành, Ngô Tiểu Nguyệt và Tiểu Thuý đều không về nhà, tất cả chen chúc trong hai căn phòng chật chội của chúng tôi.
Tôi ngủ trong trằn trọc vì trong lòng là nỗi xấu hổ với chị, nếu muốn mọi khúc mắc giữa chị và Tần Hạo Vĩ được xoá bỏ thì cách tốt nhất là điều tra vạch mặt trắng đen hành vi lừa đảo của công ty TNHH công trình xây dựng Hữu Nghiên. Tôi đoán chắc bên cảnh sát họ cũng sẽ dốc sức điều tra cho ra chuyện này. Tuy lần này chịu trách nhiệm đưa mẹ và mọi người về thị trấn Tam Thuỷ nhưng tôi cũng định tìm ra mấy đầu mối khác, tôi vẫn nhớ mấy người quen trong bức ảnh tuyên truyền, nhờ thế tôi có thể điều tra rốt cuộc ai đã cho họ tiền để diễn vở kịch này.
Ngày hôm sau, chúng tôi bắt chiếc xe khách đường dài về thị trấn Tam Thuỷ, bố con Ngô Đại Thành cũng muốn đến thị trấn tôi ẩn náu một thời gian. Thị trấn tôi tương đối khó khăn về kinh tế nhưng bù lại được đất đai rộng rãi, cũng đã có mấy công ty kinh doanh địa ốc dự định đến thị trấn tôi xây dựng chung cư giá cao, nhưng cuối cùng họ đều từ bỏ cả, vì hầu hết dân ở thị trấn tôi thu nhập cả đời cũng chẳng đủ chi cho họ mua một đống gạch và vữa để xây nên căn phòng, thế nên họ lại quyết định trở lại thành phố xây căn hộ. Người thành phố có điều kiện kinh tế, tiết kiệm cả đời cũng đủ mua nhà cho họ.
Vừa về đến nhà tôi liền kiếm cớ lỉnh đi luôn, tôi rảo bộ trên con phố của thị trấn, đã rời xa nơi này một thời gian nhưng với tôi những con đường mòn bùn lầy ở thị trấn gần gũi hơn nhiều so với đại lộ rộng rãi trong thành phố. Những cây cỏ dại bên đường cũng có sức sống hơn những khóm hoa trên thành phố được cắt tỉa gọn gàng.
Đến cửa nhà chú Bảy, tôi gọi lớn: "Chú Bảy! Chú Bảy ơi!"
Chú Bảy thò đầu ra khỏi căn phòng nói với tôi: "Tiểu Cường, về bao giờ thế?"
Tôi hồ hởi đáp: "Chú Bảy, cháu vừa về đến nơi là sang thăm chú luôn đây."
Tôi cố gắng ép giọng xuống thấp, làm cho giọng nói của tôi nghe có chút thương cảm, như thế sẽ có tình cảm hơn. Tôi ngẩng đầu nhìn chú Bảy xúc động, trong ánh mắt như có một giọt lệ long lanh.
Chú Bảy trề môi nói: "Tiểu Cường, chú Bảy của mày chẳng phải một diễn viên chắc, không cần phải cố tình làm ra vẻ thế đâu."
Tôi khẽ thở dài, đành thu gom đống tình cảm ấp ủ bấy lâu, xem ra trước mặt giới chuyên nghiệp không nên múa rìu, cho dù chú chỉ là một người đóng vai phụ.
Tôi hỏi chú: "Chú Bảy, bữa trước chú có tham gia diễn trong một bộ phim tuyên truyền hoạt động công ích phải không?"
Chú ngạc nhiên nói: "Tiểu Cường, sao cháu biết vậy?"
Chú bỗng hơi xấu hổ nói: "Khó có cơ hội làm một việc tốt, không ngờ tin tức đã lan nhanh đến thế rồi sao?"
Tôi lại hỏi: "Tìm các chú để bấm máy có phải công ty TNHH công trình xây dựng Hữu Nghiên không ạ?"
Chú không hiểu bèn nói: "Chú không biết công ty xây dựng gì."
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương - 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101 - Hết