Chương 26 - Trợ thủ đặc biệt mới đến
Sự nghiệp của Mạc Tu Lăng càng lúc càng phát triển, không bao gồm nhiều ngành, chủ yếu là kinh doanh khách sạn và đồ trang sức. Triết lý của anh là phải làm thật tốt và không được sơ sài. Hoạt động quá nhiều lĩnh vực sẽ khiến cho tiêu hao đại bộ phần tinh lực, cuối cùng mặt trái mặt phải đều không được đưa vào xem xét. Bởi vậy, anh toàn tâm toàn ý muốn kinh doanh khách sạn và trang sức thật tốt. Hơn nữa trong giới sớm đã có lời đồn đại "Nam Cố Bắc Mạc", nghĩa là phía nam có sản nghiệp nhà họ Cố, phía Bắc có sản nghiệp là họ Mạc. Bọn họ hai phương hai bản doanh, không xâm phạm lẫn nhau.
Đương nhiên, Cố gia ở phía nam là một đại gia tộc. Hiện tại con trưởng nhà họ Cố là Cố Tu Vân trấn giữ điều hành tập đoàn, giễu võ giương oai khuếch trương danh tiếng của tập đoàn trong lĩnh vực trang sức, còn em trai hắn là Cố Diễn Trạch quản lý mảng kinh doanh khách sạn, hai huynh đệ hai bút cùng vẽ, uy danh của gia đình càng lúc càng lớn mạnh.
Mạc Tu Lăng tất nhiên không thể tranh đoạt địa bàn với Cố gia, như vậy chỉ làm tổn thất cả hai, cho nên anh quyết định hợp tác với bọn họ. Quan hệ giữa Mạc gia và Cố gia hiện tại có thể gọi là thân thiết.
Mạc Tu Lăng công việc lu bù, khiến cho Chương Tâm Dật cũng phải tăng ca làm thêm, toàn bộ công ty đều bận rộn, khổ không nói nổi.
Chương Tâm Dật được ủy thác tìm cho Mạc Tu Lăng một trợ lý đặc biệt, yêu cầu không chỉ có năng lực mà còn cần kinh nghiệm thực tế, quan trọng hơn là phải nhanh chóng thích ứng với công việc. Chương Tâm Dật theo Mạc Tu Lăng hai năm, từ lúc anh bắt đầu tiếp quản công ty đến nay đã cùng anh vượt qua bao nhiêu chuyện, cô toàn tâm toàn ý dốc sức vì công ty và Mạc Tu Lăng. Nhưng hiện nay cô đã mang thai, cũng đã dự tính ngày sinh nhưng vẫn muốn tiếp tục làm việc, chồng cô đã không ngừng nhắc nhở.
Cô có chút đau đầu nhìn màn hình máy tính. Những người này chưa được bộ phận nhân sự phỏng vấn qua. Cô chăm chú đọc tư liệu, bằng cấp của bọn họ đều đã vượt qua thử thách, cuối cùng ánh mắt cô dừng lại trên ảnh chụp của một cô gái tên Diệp Tư Đình. Tóc ngắn, hơi gầy, nhưng thần thái lại hiện lên một tia giỏi giang. Lý lịch của cô ta có ghi cô ta biết năm ngoại ngữ, tốt nghiệp đại học danh tiếng của Mỹ, vẫn sống ở nước ngoài , gần đây mới về nước.
Chương Tâm Dật rất hài lòng về Diệp Tư Đình nhưng vẫn muốn tự mình phỏng vấn. Cô gọi điện hẹn Diệp Tư Đình đến công ty để đích thân phỏng vấn.
Diệp Tư Đình đến, lễ độ, ung dung, không hề có chút căng thẳng. Chương Tâm Dật có ấn tượng ban đầu rất tốt với cô ta, cô ta không hề kiêu ngạo, rất biết trước sau.
Chương Tâm Dật lật giở hồ sơ của Diệp Tư Đình: "Tôi muốn biết cô tại sao lựa chọn Bắc Lâm?"
Diệp Tư Đình vẫn duy trì nụ cười, "Thật lòng mà nói, tất cả chỉ là ngẫu nhiên. Tôi vừa về nước liền bắt gặp thông tin tuyển dụng của quý công ty, cho nên gửi hồ sơ đến, không có nguyên nhân đặc biệt."
"Vậy cô Diệp vì sao lại quyết định về nước?"
"Đây là lý do cá nhân, tôi nghĩ cô Chương tiểu sẽ tôn trọng chuyện riêng tư của người khác."
Chương Tâm Dật cuối cùng quyết định nhận Diệp Tư Đình, bởi vì bất luận hỏi cô ta điều gì cô ta cũng không hề tỏ ra tự đắc kiêu ngạo, ngay cả khi Chương Tâm Dật quấn quít lấy Diệp Tư Đình hỏi rất nhiều vấn đề, nhưng cô ta không hề tỏ ra mất kiên nhẫn. Điểm này vô cùng quan trọng.
Chương Tâm Dật đưa Diệp Tư Đình lên tầng cao nhất gặp Mạc Tu Lăng. Lúc ở trong thang máy, bụng cô hơi động, hẳn là tiểu cô nương lại đạp cô, cô đưa tay ra đỡ thắt lưng. Diệp Tư Đình liền đỡ cô, Chương Tâm Dật mỉm cười gật đầu nhìn Diệp Tư Đình.
Chương Tâm Dật tưởng tượng đến biểu hiện của Mạc Tu Lăng, cùng lắm là anh sẽ không nhận người này. Nhưng hiện tại Mạc Tu Lăng vẫn chỉ nhìn Diệp Tư Đình, không hề ngạc nhiên mà chỉ đơn giản là nhìn. Chương Tâm Dật chủ động giới thiệu với Mạc Tu Lăng.
Mạc Tu Lăng thu hồi ánh mắt, cái bút trong tay đưa tròn một vòng.
Hành động này của anh khiến Chương Tâm Dật khó hiểu, hồi lâu, Mạc Tu Lăng rốt cục nhàn nhạt mở miệng: "Cô Diệp, cô nhìn rất giống một người."
Nếu như những lời này không phải là từ chính miệng Mạc Tu Lăng nói ra, Chương Tâm Dật nhất định cho rằng đây là lời muốn lôi kéo làm quen, hơn nữa còn là cách thức làm quen vô cùng cũ kỹ. Nhưng đây là Mạc Tu Lăng, cho nên giả thuyết này có thể bác bỏ.
"Vậy sao?? Xin hỏi là giống ai?" Diệp Tư Đình vẻ mặt vẫn rất tốt: "Tôi thật muốn biết tướng mạo mình giống ai."
Mạc Tu Lăng cúi đầu, "Em gái tôi." Anh ngẩng đầu lên nhìn Diệp Tư Đình, "Có điều, cô ấy đã qua đời."
Chương Tâm Dật và Diệp Tư Đình đều đưa mắt nhìn đối phương, có vẻ nghi hoặc.
Mạc Tu Lăng lúc này đưa ra quyết định: "Thư ký Chương, cô đưa cô Diệp đi làm quen với công việc, tôi hy vọng hai ngày sau cô ấy có thể đảm nhận."
Chương Tâm Dật gật đầu, lúc này mới đưa Diệp Tư Đình đi ra ngoài.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Mạc Tu Lăng tựa người vào ghế xoay. Lúc Diệp Tư Đình vào, anh thực sự tưởng Giang Nhân Đình trở về. Nhưng, đều không phải. Khí chất hai người kém xa nhau, Giang Nhân Đình vĩnh viễn là nhu nhược, ánh mắt hàm chứa một tia ưu sầu, ngay cả cười cũng rất yếu đuối. Mà Diệp Tư Đình tóc ngắn, trong ánh mắt tỏ ra rất tự tin, có dấu hiệu đã lăn lộn trong xã hội này rất lâu.
(lại chả lăn, tu luyện đến mức ấy rồi cơ mà >_<)
Thế giới này thực sự sẽ có hai người giống nhau như vậy ư?
Mạc Tu Lăng lắc đầu, nhưng trong lòng lại nghĩ tới Giang Nhân Đình khi cô ở bệnh viện. Hoá ra, cô sáng sớm hôm đó cô đã cùng anh cáo biệt.
♥.•°*"˜˜"*°•.♥
Chương Tâm Dật sau khi sắp xếp công việc cho Diệp Tư Đình, Bạch Hiểu Hiểu lôi tay cô hỏi: "Ai vậy ạ?"
"Trợ lý mới, sau này sẽ cùng Mạc tổng tham gia một vài công việc."
"Là về mảng quan hệ xã hội ?" Bạch Hiểu Hiểu gật đầu.
Chương Tâm Dật không giải thích quá nhiều với cô ta, nhưng Bạch Hiểu Hiểu được sắp xếp làm việc cùng cô, đề phòng trường hợp ngày sinh của cô đến sớm hơn dự tính. Chương Tâm Dật đành phải chịu đựng tính khí cô ta: "Lúc làm viêc nên khóa cái miệng bát quái vào."
Bạch Hiểu Hiểu bĩu môi, không hề mở miệng. Chờ Chương Tâm Dật đi rồi, cô ta hừ lạnh: "Ra vẻ cái gì chứ."
Bạch Hiểu Hiểu kỳ thực rất đẹp, trong công ty không hề thiếu đồng nghiệp nam theo đuổi cô. Nhưng Bạch tiểu thư khá làm cao, nhìn ai cũng thấy chướng mắt. Chương Tâm Dật cũng hiểu tính tình của cô ta, cũng không hiểu sao cô ta lại được chọn thay thế cô trong hai tháng này, chỉ cầu mong trong hai tháng này không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.
Diệp Tư Đình tiếp quản công việc rất nhanh, thanh niên trẻ tuổi có phần hơi cố chấp nhưng rất nỗ lực. Cô mang toàn bộ tài liệu về nhà từ từ nghiên cứu, sau hai ngày nhất định sẽ đưa ra tài liệu phù hợp. Điều này khiến Chương Tâm Dật có tình cảm rất tốt với cô ta.
Diệp Tư Đình tiến bộ rất nhanh, chí ít thì khả năng thích ứng của cô rất tốt, đều hoàn thành công việc trong thời gian yêu cầu
- Chương 1 - Điểm tựa của chúng tôi
- Chương 2 - Sự xuất hiện của nàng
- Chương 3 - Thời niên thiếu
- Chương 4 - Nàng và khoảng cách của nàng
- Chương 5 - Tức giận
- Chương 6 - Anh
- Chương 7 - Tỉnh mộng
- Chương 8 - Quá khứ chỉ là quá khứ
- Chương 9 - Những năm tháng hồn nhiên
- Chương 10 - Duyên sinh duyên diệt
- Chương 11 - Ai đang nghe trộm
- Chương 12 - Xuân quyến rũ thu nhạt nhòa
- Chương 13 - Độc
- Chương 14 - Tháng năm phai mờ
- Chương 15 - Mỗi người một phương hướng
- Chương 16 - Cảnh còn người mất
- Chương 17
- Chương 18 - Trước ánh bình minh
- Chương 19 - Chúng ta đều không phải là thiên thần
- Chương 20 - Không có bức tường nào chắn được giáo
- Chương 21 - Em tưởng rằng đã yêu
- Chương 22 - Là ai từ biệt ai
- Chương 23 - Nghỉ phép
- Chương 24 - Quả thực không có ý gì tốt
- Chương 25 - Tự đánh giá thấp bản thân
- Chương 26 - Trợ thủ đặc biệt mới đến
- Chương 27 - Yêu và không yêu
- Chương 28 - Có mà như không
- Chương 29 - Hư vô mờ mịt
- Chương 30 - Ai có thể vĩnh viễn sống trong quá khứ
- Chương 31 - Chuyện cũ như mộng
- Chương 32 - Cảm giác quen thuộc
- Chương 33 - Phản diện giáo tài
- Chương 34 - Hóa ra Mạc phu nhân cũng không hề nhàn rỗi
- Chương 35 - Người quen
- Chương 36 - Đã định trước
- Chương 37 - Khác thường
- Chương 38 - Cũng không ngoài ý muốn
- Chương 39 - Đúng, cô ấy vẫn tự phụ như vậy
- Chương 40 - Thật ra em đều biết rõ
- Chương 41 - Hoa nở năm đó
- Chương 42 - Chưa xong
- Chương 43 - Người lạ
- Chương 44 - Được mất
- Chương 45 - Nếu không cách xa
- Chương 46 - Được thôi
- Chương 47 - Mây đen che khuất mặt trời
- Chương 48 - Ngoài dự tính
- Chương 49 - Nụ cười cuối cùng
- Chương 50 - Nước lửa dung hòa
- Chương 51 - Ước ao ư?
- Chương 52 - Cho anh ba quân
- Chương 53 - Không dễ dàng như vậy
- Chương 54 - Vậy đi thôi
- Chương 55 - Lý do hoàn hảo
- Chương 56 - Một tập phim
- Chương 57 - Hóa ra là anh
- Chương 58 - Không có ý tốt
- Chương 59 - Cô muốn làm việc
- Chương 60 - Phạm sai lầm
- Chương 61 - Cảm giác phiền toái
- Chương 62 - Là ai nợ ai?
- Chương 63 - Ai có thể nhìn thấu
- Chương 64 - Tết Âm lịch
- Chương 65 - Bị cảm
- Chương 66 - Ánh mắt
- Chương 67 - Nếu như đây là người thân
- Chương 68 - Con chúng ta
- Chương 69 - Đó là ai? là ai?
- Chương 70 - Sinh nhật
- Chương 71 - Thì sao?
- Chương 72 - Tôi tình nguyện cho rằng cô đã chết
- Chương 73 - Hôn lễ của bọn họ
- Chương 74 - Ai chiếm được
- Chương 75 - Thắng ư? Không có
- Chương 76 - Tiền duyên rối rắm
- Chương 77 - Mưa lớn suốt đêm
- Chương 78 - Ấm ức
- Chương 79 - Nếu như bình an
- Chương 80 - Cứ như vậy đi
- Chương 81 - Người ích kỷ
- Ngoại truyện 1 - Giác quan thứ sáu không nhạy
- Ngoại truyện 2 - Tranh tivi
- Ngoại truyện 3 - Nhà có cô vợ lười
- Ngoại truyện 4 - Tàn yêu
- Ngoại truyện 5 - Diệp Húc Đình