Chương 198 - Bị ốm
Thế Duy vào nhà đã thấy cha thì vội vươn tay muốn cha bế. Triệu Hi Thành đi đến bên Hi Tuấn, đón lấy Thế Duy trong tay anh. Thế Duy cao hứng nói với cha:
- Cha ơi, hôm nay chú đưa con đi ăn KFC cơ
Triệu Hi Thành không muốn khiến con trẻ mất hứng thì miễn cưỡng cười nói:
- Thế Thế Duy có vui không?
Thế Duy cười:
- Vui lắm, có anh còn nói cô và chú là cha mẹ của con, làm con buồn cười muốn chết
Đồng ngôn vô kỵ (lời trẻ con không nên để ý), Chu Thiến và Hi Tuấn cũng bật cười. Nhưng Triệu Hi Thành lại giận tái mặt. Chu Thiến và Triệu Hi Tuấn thấy anh đột nhiên biến sắc thì đều cứng đờ người, không hiểu anh có ý gì.
Không khí có chút xấu hổ, Chu Thiến đón lấy Thế Duy rồi nói với Triệu Hi Thành:
- Triệu tiên sinh, tôi đưa Thế Duy lên nhà tắm rửa, Thế Duy toát mồ hôi rất nhiều
Chu Thiến bế Thế Duy lên tầng, Triệu Hi Thành cũng đi theo sau, Triệu Hi Tuấn đứng đó, có chút đăm chiêu nhìn theo anh mình
Trở về phòng, Chu Thiến tắm rửa cho Thế Duy, tắm xong, Thế Duy ngáp liên tục, Chu Thiến lại dỗ cậu bé ngủ xong rồi mới ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng đã thấy Triệu Hi Thành đang đứng ở cửa sổ cuối hành lang mà nhìn ra bên ngoài đến xuất thần. Đổi lại là hôm qua thì Chu Thiến nhất định sẽ đi đến bên anh mà bắt chuyện nhưng những lời tối qua anh nói khiến cô không thể cố gắng tiếp cận với anh mãi. Cô do dự đứng ở cửa phòng, cuối cùng vẫn không tiến lên, chỉ nhẹ nhàng kêu một tiếng:
- Triệu tiên sinh
Xem như chào hỏi xong, sau đó chuẩn bị xuống lầu.
Nhưng ai ngờ Triệu Hi Thành nghe cô chào xong thì lại quay phắt người lại, sau đó đi nhanh về phái cô. Sắc mặt anh âm trầm, đôi mắt tối đen như bừng lên ngọn lửa, bước đi như có khí thế không thể ngăn cản, như cơn gió mà vọt tới trước mặt cô.
Chu Thiến nhìn anh, không nhịn được mà lui về phía sau vài bước.
Cách Chu Thiến khoảng vài bước, Triệu Hi Thành đột nhiên dừng lại, anh yên lặng nhìn cô, đôi mắt thâm thúy như biển, bên trong có một cảm xúc khó hiểu đang cuồng quay, tựa như đang rít gào muốn ùa ra. Ngực anh phập phồng, hơi thở nặng nề, tay anh nắm chặt lại, hơi run run.
Hơi thở của Chu Thiến không khỏi dồn dập hơn, cô nhìn anh, trong lòng vô cùng lo lắng. Cô cảm thấy anh bây giờ vô cùng nguy hiểm, như bất kể lúc nào cũng có thể nổi giận nhưng cô không hiểu, vì sao anh lại tức giận? Anh tức giận vì cô và Hi Tuấn đưa Thế Duy đi ăn KFC? Hay là anh cho rằng cô tiếp cận Hi Tuấn là có mục đích khác.
Cô vẫn nghĩ mình rất hiểu anh nhưng đến giờ cô mới biết, trước kia cô có thể hiểu anh là vì anh nguyện ý cho cô hiểu mình. Nhưng giờ anh thâm trầm như biển, những lời nói, hành động của anh luôn khiến cô khó hiểu.
Chỉ thấy anh vẫn trầm mặc nhìn cô, ánh mắt càng lúc càng thâm trầm đáng sợ, Chu Thiến lén nuốt nước bọt, thử thăm dò mà nói:
- Triệu tiên sinh...
Nhưng Triệu Hi Thành nghe cô gọi thì sắc mặt đột nhiên tái mét, sau đó lùi vài bước, xoay người chạy xuống tầng như đang chạy trốn.
Chu Thiến đuổi theo vài bước nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng anh lạnh lùng quẹo vào chỗ rẽ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mọi người thường nói lòng dạ phụ nữ như mò kim đáy biển, nhưng lòng dạ đàn ông cũng thâm trầm đâu kém. Chu Thiến thật hâm mộ loại phụ nữ có thất khiếu lung linh tâm, có thể thấu hiểu được lòng dạ đàn ông. Nhưng Chu Thiến chắc có lẽ không có năng lực này.
Chu Thiến khẽ thở dài, cũng chẳng còn tâm tình xuống lầu, lại xoay người trở về phòng.
Mấy ngày sau đó, Triệu Hi Thành hầu như luôn đi sớm về muộn, thường ra khỏi nhà trước khi Thế Duy dậy, mãi đến tối khi Chu Thiến đi ngủ rồi thì mới có thể nghe tiếng anh về phòng.
Điều này khiến Triệu phu nhân không nhịn được mà lo lắng hỏi chồng:
- Thời thời gian này công ty đã xảy ra chuyện gì sao? Vì sao Hi Thành không về nhà ăn cơm?
Thế Duy cũng bĩu môi:
- Lâu lắm rồi chẳng gặp cha
Triệu lão gia tử cũng có chút kỳ quái:
- Chẳng có gì đâu? Có lẽ nó đi xã giao nhiều
Triệu phu nhân cảm thấy nghi hoặc: Xã giao? Không phải là bệnh cũ tái phát chứ. Thiệu Lâm qua đời đã hai năm, anh vẫn luôn độc thân, điều này vốn không bình thường...
Hiểu theo điều này, Triệu phu nhân cũng có chút thoải mái.
Ngoài Triệu phu nhân, Tống Thiệu Vân cũng vô cùng lo lắng, bởi vì đoạn thời gian này, Triệu Hi Thành căn bản chẳng đi tìm cô ta, thậm chí ngay cả khi cô gọi điện qua anh chỉ nói được đôi câu rồi cúp máy, nếu không thì dứt khoát không tiếp. Tâm tư phụ nữ mẫn cảm nhất, cô ta cơ hồ đã có kết luận, Triệu Hi Thành đã chẳng còn hứng thú với mình, có lẽ đã có người mới, là ai đây? Ai dám cướp đàn ông với cô?
Là bảo mẫu dung mạo bình thường mà thủ đoạn tâm cơ kia sao? Nhưng theo tin Quế tẩu báo thì không phải như thế, Triệu Hi Thành rất ít khi về nhà, hẳn là ít có thời gian tiếp xúc với Chu Thiến, vậy rốt cuộc là ai đây? Nhưng cho dù là như thế, cũng không thể khiến cô bớt giận Chu Thiến. Cô ta dặn dò Quế tẩu nhanh chóng thực hiện việc đuổi Chu Thiến đi.
Mà thời gian này Triệu Hi Tuấn lại rất tích cực về nhà. Trước nhiều lắm thì tuần về một lần, ăn một bữa cơm, ngủ lại một đêm nhưng bây giờ chỉ cần rảnh rỗi là đã về nhà, như thể trong nhà có gì hấp dẫn anh vậy. Triệu phu nhân đương nhiên rất vui vì ngày nào cũng được gặp con nhưng vẫn không nhịn được mà trêu đùa:
- Thời gian này sao hay về nhà thế? Rảnh vậy sao? Không phải là con hết nổi tiếng, không có việc mà làm đấy chứ?
Triệu Hi Tuấn ngồi bên cạnh mẹ, sờ sờ tai rồi nhướng mày nói:
- Mẹ, hình như là mẹ không chào đón con! Con vừa phát hành album nên mới rảnh rỗi chút, muốn về nhà với mẹ, thì ra mẹ chẳng thích. Hóa ra là tự con đa tình rồi!
Chu Thiến và Thế Duy ở bên cũng bật cười.
Triệu phu nhân cười vỗ vỗ đầu anh:
- Con đúng là, miệng càng ngày càng trơn, sao mẹ lại không thích con về. Mẹ chỉ mong ngày nào cũng được ăn cơm với các con, chỉ sợ ảnh hưởng đến công việc của con mà thôi.
Triệu Hi Tuấn chỉ cười nhưng lại liếc mắt qua phía Chu Thiến, nhìn nụ cười tinh thuần của cô mà ý cười càng đậm. Sao anh có thể không bận, thời gian này đang phải tuyên truyền cho album mới, chỉ là... Nơi này dường như có người càng khiến anh để ý, khiến anh dù bận cũng vẫn muốn dành thời gian về nhà...
Thời gian cứ thế trôi qua, Chu Thiến cũng không nhớ rõ nổi là đã bao lâu không gặp Hi Thành. Mãi đến một ngày...
Nửa đêm hôm đó, Chu Thiến như bình thường, ba giờ sáng sẽ gọi Thế Duy dậy đi toilet. Nhưng gọi vài lần cũng chẳng thấy Thế Duy có phản ứng, bình thường chỉ cần gọi hai tiếng là Thế Duy đã dậy rồi.
Chu Thiến thấy lạ, bật đèn ngủ ở đầu giường. Thế Duy quay lưng về phía cô, vẫn không nhúc nhích. Chu Thiến vươn tay, vừa gọi Thế Duy vừa xoay Thế Duy lại.
Vừa nhìn mặt Thế Duy, Chu Thiến cả kinh suýt nữa hét lớn. Mắt Thế Duy nhắm chặt, môi cũng mím chặt, lông mày nhíu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Vẻ mặt thống khổ.
- Thế Duy, con sao thế? Mau tỉnh lại!
Nhất thời, Chu Thiến vô cùng hoảng hốt.
Chu Thiến khẽ vỗ mặt cậu bé, tay cảm giác nóng ran, sờ trán cậu bé thì cảm giác nóng bỏng tay.
Thế Duy bị sốt! Ban ngày còn tốt nhưng sao đến đêm lại sốt thế này? Chu Thiến vừa lo lắng vừa nóng ruột. Cô vội lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho cậu bé. 39 độ 9, sốt cao vậy sao. Chu Thiến hoảng hốt nghĩ, phải mau đến bệnh viện mới được!
Lập tức, Chu Thiến bất chấp mọi thứ, tùy tiện mặc quần áo gọn gàng, chạy qua phòng bên gõ cửa phòng Hi Thành. Dù Chu Thiến không gõ mạnh nhưng trong ban đêm yên tĩnh lại vô cùng rõ ràng, mạnh mẽ.
Không lâu sau, Triệu Hi Thành mở cửa hờ hờ, lạnh lùng nhìn Chu Thiến, giọng nói có chút mất kiên nhẫn:
- Chuyện gì?
Lúc này Chu Thiến nào có tâm tình so đo với anh, cô vội vàng nói:
- Triệu tiên sinh, Thế Duy bị sốt, 39,8 độ, tôi nghĩ phải mau đưa thằng bé vào bệnh viện.
Triệu Hi Thành nghe thấy con bị sốt thì vội mở cửa, chạy vào phòng Thế Duy. Anh ở bên giường sờ trán Thế Duy, sau đó giận dữ mắng Chu Thiến:
- Cô chăm sóc Thế Duy kiểu gì thế? Để nó bị sốt cao thế này?
Lòng Chu Thiến cũng đang tự trách, cô nói với Triệu Hi Thành:
- Tôi biết là tôi sai! Nhưng giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, giờ phải nhanh chóng đưa Thế Duy đến bệnh viện. Chờ Thế Duy khỏe lại, anh truy cứu trách nhiệm cũng không muộn!
Triệu Hi Thành im lặng, quay đầu nhìn Thế Duy rồi nói:
- Cô chuẩn bị đồ đi, tôi đi thay quần áo rồi lập tức đưa nó vào bệnh viện.
Lúc này Chu Thiến mới để ý, cả người Triệu Hi Thành chỉ mặc độc chiếc quần đùi, lồng ngực rắn chắc, bụng phẳng chân dài đều hiện rõ trước mặt cô. Cô cúi đầu, sau đó lùi qua một bên, nhường đường cho anh.
Triệu Hi Thành đi rồi, Chu Thiến mặc quần áo cho Thế Duy, sau đó lại mang khăn mặt, quần áo đề phòng trường hợp Thế Duy phải nhập viện, cuối cùng còn mang theo cả con gấu nhỏ đi nữa.
Triệu Hi Thành thay quần áo xong chạy qua bế Thế Duy, thấy Chu Thiến đi theo sau thì nói:
- Cô không cần đi.
Chu Thiến kiên quyết:
- Không được, tôi nhất định phải đi, tôi muốn ở bên Thế Duy. Tôi muốn thấy Thế Duy khỏe lại, bằng không sẽ không thể an tâm! Triệu tiên sinh, chờ Thế Duy khỏe rồi, nếu anh muốn sa thải tôi thì tôi cũng không trách móc gì nhưng giờ tôi nhất định phải ở bên Thế Duy.
Triệu Hi Thành yên lặng nhìn cô hai giây, sau đó tiếp tục đi về phía trước, cũng chẳng phản đối Chu Thiến đi theo
Triệu Hi Thành lái xe, Chu Thiến bế Thế Duy ngồi bên cạnh. Vì là nửa đêm nên xe rất nhanh chóng đi đến bệnh viện.
Vào phòng khám, bác sĩ kiểm tra qua thì chẩn đoán là viêm phổi cấp tính, đều nghị phải nằm viện trị liệu. Suốt quá trình Thế Duy vẫn luôn hôn mê.
Chu Thiến hỏi bác sĩ:
- Nguyên nhân của bệnh này là gì? Ban ngày đứa nhỏ rõ ràng vẫn khỏe
Triệu Hi Thành cũng rất chú ý nghe.
Bác sĩ nói:
- Khả năng miễn dịch của trẻ còn thấp, rất dễ bị nhiễm virus. Nhưng bệnh này rất phổ biến với trẻ em, chỉ cần đưa đến bệnh viện kịp thời thì chẳng có gì nguy hiểm cả. Hai người đưa tới rất đúng lúc nên không cần quá lo lắng!
Triệu Hi Thành nghe bác sĩ nói xong thì nhìn thoáng qua Chu Thiến một cái, biết vừa rồi mình nhất thời nóng vội mà trách nhầm cô đã không chăm sóc Thế Duy cho tốt thì thầm hối hận.
Mà Chu Thiến nghe bác sĩ nói không nguy hiểm gì thì mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
- Chương 1 - Tai nạn
- Chương 2 - Linh hồn của Chu Thiến bám vào phu nhân nhà giàu
- Chương 3 - Ông chồng Triệu Hi Thành họa thủy
- Chương 4 - Tống Thiệu Lâm không hạnh phúc
- Chương 5 - Tình nhân của chồng
- Chương 6 - Sự dịu dàng bất ngờ
- Chương 7 - Lần đầu đến nhà họ Triệu
- Chương 8 - Cậu em chồng Triệu Hi Tuấn đẹp trai
- Chương 9 - Trở về nhà lớn
- Chương 10 - Nhược điểm của Triệu Hi Thành
- Chương 11 - Nấm càng đẹp thì độc tính càng cao
- Chương 12 - Là đàn bà của Triệu Hi Thành tôi thì phải ở bên cạnh tôi
- Chương 13 - Về sau không cho phép em cười với người đàn ông nào khác
- Chương 14 - Tôi dựa vào chính mình
- Chương 15 - Tần Tranh 1
- Chương 16 - Tần Tranh 2
- Chương 17 - Tiệc rượu
- Chương 18 - Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa
- Chương 19 - KIều Tranh 1
- Chương 20 - Kiều Tranh 2
- Chương 21 - Lửa giận bừng bừng
- Chương 22 - Cô vĩnh viễn là đàn bà của Triệu Hi Tuấn tôi
- Chương 23 - Vũ khí bí mật 1
- Chương 24 - Chỉnh Triệu Hi Thành thê thảm
- Chương 25 - Chỉnh Triệu Hi Thành thê thảm 2
- Chương 26 - Đổ bệnh nặng
- Chương 27 - Nói chuyện lúc sáng sớm
- Chương 28 - Nói chuyện lúc sáng sớm 2
- Chương 29 - Sức quyến rũ không giảm
- Chương 30 - Điều Văn Phương đi 1
- Chương 31 - Gặp lại Kiều Tranh 1
- Chương 32 - Gặp lại Kiều Tranh 2
- Chương 33 - Gặp lại Kiều Tranh 3
- Chương 34 - Gặp lại Kiều Tranh 4
- Chương 35 - Mình sẽ li hôn
- Chương 36 - Điều Văn Phương đi 2
- Chương 37 - Siêu sao Tuấn Hi 1
- Chương 38 - Siêu sao Tuấn Hi 2
- Chương 39 - Siêu sao Tuấn Hi 3
- Chương 40 - Sự phiền não của Hi Tuấn
- Chương 41 - Về muộn
- Chương 42
- Chương 43 - Cuộc sống của phu nhân hào môn
- Chương 44 - Tìm chút việc mà làm
- Chương 45 - Học nghề
- Chương 46
- Chương 47 - Kế hoạch của Văn Phương 1
- Chương 48 - Kế hoạch của Văn Phương 2
- Chương 49 - Kế hoạch của Văn Phương 3
- Chương 50 - Chuyện cũ 1
- Chương 51 - Hại người không lợi mình
- Chương 52 - Nhật ký của Tống Thiệu Lâm
- Chương 53
- Chương 54 - Trường học
- Chương 55 - Bí mật của Hi Tuấn bị bại lộ
- Chương 56 - Sự lựa chọn của Hi Tuấn
- Chương 57 - Say rượu tỏ tình
- Chương 58 - Cô ta chết còn hơn tôi chết
- Chương 59 - Lòng Chu Thiến hỗn loạn
- Chương 60 - Cao nhân
- Chương 61 - Cái xác không hồn
- Chương 62 - Rốt cuộc không thể quay về
- Chương 63 - Anh sẽ luôn ở sau lưng em
- Chương 64 - Bản thân chết
- Chương 65 - Đến bên anh
- Chương 66 - Tình cảm bí ẩn nơi đáy lòng
- Chương 67 - Con đường của chúng ta
- Chương 68 - Cuộc sống tràn ngập ánh mặt trời
- Chương 69 - Khao khát hạnh phúc
- Chương 70 - Cuộc sống hạnh phúc
- Chương 71 - Gặp Văn Phương
- Chương 72
- Chương 73 - Yến hội 1
- Chương 74 - Yến hội 2
- Chương 75 - Yến hội 3
- Chương 76 - Xử lý
- Chương 77 - Giấu diếm
- Chương 78 - Lựa chọn
- Chương 79 - Tranh chấp
- Chương 80 - Khiêu vũ
- Chương 81 - Đối sách với Văn Phương
- Chương 82 - Chân tướng
- Chương 83 - Phẫn nộ
- Chương 84 - Mơ hồ
- Chương 85 - Mặt đỏ mặt trắng
- Chương 86 - Uy hiếp
- Chương 87 - Bỏ đi
- Chương 88 - Sương đêm
- Chương 89 - Tống gia
- Chương 90 - Tống phu nhân
- Chương 91 - Lợi ích củ Tống gia
- Chương 92 - Nói chuyện 1
- Chương 93 - Nói chuyện 2
- Chương 94 - Chủ trọ kỳ quái
- Chương 95 - Cạnh tranh
- Chương 96 - Quán Bar
- Chương 97 - Triệu Hi Thành trong bóng tối
- Chương 98 - Em sống tốt chứ
- Chương 99 - Tình cảm anh dành cho em mãi mãi không thay đổi
- Chương 100 - Nam nữ phối hợp
- Chương 101 - Cảnh giác
- Chương 102 - Gặp lại Triệu Hi Tuấn
- Chương 103 - Tình hình gần đây của Hi Tuấn
- Chương 104 - Trả giá
- Chương 105 - Chứng bệnh nghĩ mình bị hãm hại
- Chương 106 - Ánh trời chiều
- Chương 107 - Hoàn toàn
- Chương 108 - Sẩy thai 1
- Chương 109 - Sẩy thai 2
- Chương 110 - Sẩy thai 3
- Chương 111 - Ác mộng 1
- Chương 112 - Ác mộng 2
- Chương 113 - Ảnh chụp
- Chương 114 - Nắm giữ hạnh phúc
- Chương 115 - Cái gọi là tôn trọng
- Chương 116 - Cùng nhau cố gắng
- Chương 117 - Không thể hiểu
- Chương 118 - Vỡ vụn
- Chương 119 - Hào quang
- Chương 120 - Ôm
- Chương 121 - Giương cung bạt kiếm
- Chương 122 - Thương
- Chương 123 - Thế giới nhỏ
- Chương 124 - Sắc thái
- Chương 125 - Cạnh tranh
- Chương 126 - Bộc lộ bản thân
- Chương 127 - Kiểm điểm
- Chương 128 - Cùng đi mua sắm
- Chương 129 - Chuyện gái bao
- Chương 130 - Triệu Hi Thành nổi giận
- Chương 131 - Không thể cúi đầu
- Chương 132
- Chương 133 - Hẹn hò
- Chương 134 - Khắc y
- Chương 135 - Thành bại
- Chương 136 - Âm mưu đen tối
- Chương 137 - Bài kiểm tra cuối cùng
- Chương 138 - Vì sao xảy ra sự cố
- Chương 139 - Công bằng
- Chương 140 - Nhu tình mật ý
- Chương 141 - Trợ lý thực tập khác lạ
- Chương 142 - Dạy dỗ 1
- Chương 143 - Dạy dỗ 2
- Chương 144 - Giải quyết
- Chương 145 - Xử phạt
- Chương 146 - Tai họa ngầm
- Chương 147 - Vương tử
- Chương 148 - Dạ yến 1
- Chương 149 - Dạ yến 2
- Chương 150 - Dạ yến 3
- Chương 151 - Vang động
- Chương 152 - Biến cố
- Chương 153 - Máu mủ tình thâm
- Chương 154 - Cùng nhau đối mặt
- Chương 155 - Họp báo
- Chương 156
- Chương 157 - Có thai
- Chương 158 - Phỏng vấn
- Chương 159 - Thi tuyển
- Chương 160 - Kẻ bịt mặt
- Chương 161 - Kế hoạch
- Chương 162 - Manh mối
- Chương 163 - Nghĩ cách cứu viện
- Chương 164 - Một lưới bắt hết
- Chương 165 - Đau đớn
- Chương 166 - Châu Châu
- Chương 167 - Về nhà 1
- Chương 168 - Về nhà 2
- Chương 169 - Người một nhà
- Chương 170 - Cách trở
- Chương 171 - Gặp lại Tiểu Mạt
- Chương 172 - Người phụ nữ phiền phức
- Chương 173 - Thế Duy
- Chương 174 - Gặp lại Hi Thành
- Chương 175 - Hàng nhái
- Chương 176 - Bế cái nào
- Chương 177 - Bảo mẫu
- Chương 178 - Mẹ cười
- Chương 179 - Chuyện cũ
- Chương 180 - Mâu thuẫn
- Chương 181 - Chuyển vào Triệu gia
- Chương 182 - Quế tẩu
- Chương 183 - Thất vọng
- Chương 184 - Tâm cơ
- Chương 185 - Khiêu khích
- Chương 186 - Hi Tuấn về nhà
- Chương 187 - Ánh trăng
- Chương 188 - Mệt mỏi
- Chương 189 - Ràng buộc
- Chương 190 - Chơi đụng xe
- Chương 191 - Mua chuộc
- Chương 192 - Mê hoặc
- Chương 193 - Đồ sứ và mảnh ngói
- Chương 194 - Bảo mẫu và thiếu gia
- Chương 195 - Phòng
- Chương 196 - Bỏ qua
- Chương 197 - Kỳ thi toàn quốc
- Chương 198 - Bị ốm
- Chương 199 - Rung động
- Chương 200 - Ngọt ngào
- Chương 201 - Mâu thuẫn
- Chương 202 - Tiêm
- Chương 203 - Khuyên nhủ
- Chương 204 - Chia tay
- Chương 205 - Thổ lộ
- Chương 206 - Tự sát
- Chương 207 - Quá khứ
- Chương 208 - Hòa nhau
- Chương 209 - Giá họa
- Chương 210 - Mắc bẫy
- Chương 211 - Ánh lệ
- Chương 212 - Đuổi việc
- Chương 213 - Mục tiêu
- Chương 214 - Trống vắng
- Chương 215 - Buổi biểu diễn thời trang
- Chương 216 - Sóng ngầm lại nổi
- Chương 217 - Bữa ăn khó chịu
- Chương 218 - Ác mộng
- Chương 219 - Đi dạo phố
- Chương 220 - Không thể khống chế
- Chương 221 - Cuộc thi lớn
- Chương 222 - Ác khẩu
- Chương 223 - Bất ngờ
- Chương 224 - Người mẫu
- Chương 225 - Phòng hóa trang
- Chương 226 - Tăng hạng
- Chương 227 - Nhất thời hồ đồ
- Chương 228 - Chống đối
- Chương 229 - Vua hạng chót
- Chương 230 - Tạo hình cuộc sống hàng ngày
- Chương 231
- Chương 232 - Trận chung kết
- Chương 233 - Đổ dầu vào lửa
- Chương 234 - Kết thúc hoàn mỹ
- Chương 235 - Chê cười
- Chương 236 - Nửa năm sau
- Chương 237 - Động đất
- Chương 238 - Dư chấn
- Chương 239 - Lời nói tận đáy lòng trong màn đêm 1
- Chương 240 - Lời nói tận đáy lòng trong màn đêm 2
- Chương 241 - Em là Thiệu Lâm
- Chương 242 - Ngọt ngào trong đổ nát
- Chương 243 - Thoát hiểm
- Chương 244 - Tỉnh lại
- Chương 245 - Khảo nghiệm
- Chương 246 - Tiệc sinh nhật
- Chương 247 - Chấp nhận
- Chương 248 - Nồng nàn
- Chương 249 - Hôn lễ 1
- Chương 250 - Hôn lễ 2
- Chương 251 - Động phòng
- Phiên ngoại - Chu Thiến
- Phiên ngoại - Hi Tuấn