Chương 139 - Công bằng
Thầy Khắc Y nhìn Chu Thiến một cái, lắc đầu thở dài, chuẩn bị xoay người rời đi, mà giám khảo chấm thi cũng tiếc nuối chuẩn bị viết hai chữ "không đạt" lên phiếu. Hồ Giai Giai đắc ý và hưng phấn lộ liễu. Mọi người còn lại đều tỏ vẻ kinh ngạc
Đến lúc này, Chu Thiến vẫn luôn yên lặng đột nhiên bước lên, gọi giật Khắc Y lại:
- Thầy Khắc Y, xin chờ một chút
Giọng nói thanh thúy mà vang dội, áp chế mọi tiếng ồn khác, mọi người đều yên lặng, tròn mắt nhìn cô
Khắc Y quay đầu lại nhìn Chu Thiến, Chu Thiến bình tĩnh nhìn ông, sau đó chậm rãi nói:
- Thầy Khắc Y, thầy đã từng nghe em giải thích, đã kiểm tra thử tóc người mẫu của em chưa, tại sao đã nhanh chóng đưa ra kết luận như vậy, có phải là quá võ đoán hay không?
Lời vừa nói ra, đến cả các giáo viên cũng đều giật mình. Phải biết rằng, trong công ty, Khắc Y là người được sùng bái nhất chỉ sau chủ tịch, cho dù là chủ tịch cũng không chỉ trích ông thẳng thừng như vậy. Tống Thiệu Lâm này đã làm sai, chẳng những không biết hối cải mà còn dám trách cứ Khắc Y, quả là quá đáng. Các giáo viên đều tỏ vẻ bất mãn.
Khắc Y ngẩn ra, không ngờ cô lại nói những lời này, cẩn thận nghĩ lại, cũng rất có đạo lý, ông hẳn nên nghe cô giải thích mới đúng. Chỉ là ông quen được người tôn sùng, giờ đột nhiên bị chỉ trích như vậy trước mặt bao người thì quả thực là rất xấu hổ. Trong lúc nhất thời, không biết nên nói gì mới tốt
Hồ Giai Giai sao để cho cô phản kích, vội nói:
- Sự thật ai cũng thấy, cô còn gì mà nói chứ
Chu Thiến hoàn toàn không để ý đến Hồ Giai Giai, như không nghe thấy cô ta nói gì vậy. Đôi mắt như ngọc của cô nhìn Khắc Y không chớp, môi mím chặt đầy vẻ quật cường. Cô lại nói:
- Xin thầy đến xem tóc người mẫu của em thì thầy sẽ biết em không nói dối
Khắc Y thấy cô kiên quyết như vậy, tò mò đi đến bên chỗ người mẫu của Chu Thiến. Các học viên ở dưới đều xúm lại gần, nghển cổ nhìn phía Chu Thiến và Kiều Tranh. Lưu Văn Chí thấy vậy không khỏi có chút lo lắng. Anh không biết Chu Thiến sẽ nói gì với Khắc Y, cảm thấy hoảng hốt, vội gạt mọi người mà lên phía trước nhìn xem.
Chu Thiến nói với Khắc Y:
- Thầy Khắc Y, thầy xem tóc người mẫu của em đi, em thực sự là đã rất cẩn thận để tạo nếp tóc cho người mẫu, thầy xem, keo xịt tóc còn đây, kẹp tóc cũng nhiều như vậy, thầy nhìn những chỗ em kẹp tóc xem có phải là đều kẹp rất cẩn thận, rất đúng chỗ không?
Khắc Y làm trong nghề bao năm, đương nhiên là có kinh nghiệm, ông vừa nhìn đã biết Chu Thiến kẹp tóc rất chính xác, hơn nữa nhìn qua, keo xịt tóc cũng không ít, hẳn không dễ dàng bị rơi xuống như vậy mới đúng. Ông lấy tay sờ tóc người mẫu, sau đó dính thử ngón trỏ và ngón cái, không khỏi nhíu mày.
Ông còn chưa kịp nói gì, Hồ Giai Giai đã nói:
- Cái này chỉ chứng tỏ cô học không đủ đến trình độ chín muồi thôi, cô đừng tìm lí do chống chế nữa
Chu Thiến quay đầu lại, lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt sắc như đao:
- Tôi đang nói chuyện với thầy Khắc Y, đề nghị cô biết lễ phép một chút, đừng có nói leo như thế
Hồ Giai Giai còn định nói thêm gì thì lại thấy Khắc Y cũng tỏ vẻ khó chịu, sợ lại khiến ông có ấn tượng không tốt nên đành phải ngậm miệng không dám nói gì thêm nhưng vẻ mặt tức giận, rất không cam lòng.
Chu Thiến thấy vẻ mặt của Khắc Y thì biết ông đã phát hiện vấn đề, nói:
- Tin rằng thầy Khắc Y cũng phát hiện, độ dính của keo xịt tóc này rất kém, căn bản không phải là keo xịt tóc của trường chúng ta
Cô quay qua, đảo mắt nhìn mọi người dưới sân khấu:
- Tôi nghi ngờ đã có người đánh tráo keo xịt tóc của tôi.
Mọi người ồ lên, hai mặt nhìn nhau kinh ngạc, chuyện này tuy rằng đều có nghe nói nhưng vẫn là lần đầu tiên chứng kiến, nhất thời không thể phân biệt được thật giả. Mà Lưu Văn Chí lại tái mặt, toát mồ hôi lạnh. Nhưng anh ta nghĩ lại, keo xịt tóc đã được đổi lại, cảm thấy thoáng an tâm hơn một chút
Mọi người đều nhìn về phía Khắc Y xem ông nói gì, lời nói của ông mới là có trọng lượng nhất
Khắc Y yên lặng một hồi rồi nói:
- Keo xịt tóc Tống Thiệu Lâm dùng quả thực không phải là keo xịt tóc của nhà trường phát, đi, chúng ta đến bàn của em xem sao
Đám người tản ra, tạo thành đường đi, Chu Thiến dẫn Khắc Y đến bàn trang điểm của mình, mọi người đều đi theo sau muốn xem đến cùng là thế nào. Khắc Y cầm lấy lọ keo xịt tóc trên bàn của Chu Thiến, nhìn nhìn rồi phun ra rồi ngửi, à lên nói:
- Nhưng đây rõ ràng là keo xịt tóc của trường học
Mọi người nghe xong lời Khắc Y nói, tưởng Chu Thiến nói dối thì đều tỏ vẻ khinh bỉ, có người còn cay độc nói:
- Là tự mình dùng ít, còn cứ nói dối chống chế, đúng là lãng phí thời gian của mọi người, thiết kế của mình còn đang phải chờ đây
Mà Hồ Giai Giai đằng sau cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn Lưu Văn Chí đầy ý tán thưởng
Vẻ mặt Chu Thiến nghiêm túc đón lấy keo xịt tóc rồi nhìn kỹ, phát hiện quả đúng là lọ keo xịt tóc mình thường dùng. Cô cũng có chút ủ rũ, chẳng lẽ mình đoán sai, là vì mình làm không tốt? Nhưng giây sau cô đã gạt đi ý nghĩ này, bởi vì cô nhìn ra một sơ hở, vẻ mặt lạnh lùng của cô cuối cùng cũng mỉm cười, nụ cười như ánh mặt trời bừng sáng giữa mây đen, khiến mọi người nhìn mà như đui mù
Chu Thiến nhìn mọi người, thành khẩn nói:
- Mình biết là mình làm mất thời gian của mọi người, xin mọi người cho mình vài phút, mình nhất định sẽ nói rõ ràng với mọi người. Tin rằng mọi người cũng không thích hành vi đê tiện, phá hoại thành quả của người khác để đạt được mục đích của mình thành công. Mọi người không ngại thì cũng nhìn xem, có thể tự cảnh giác cho chính mình
Cô lại nhìn Khắc Y, cầm lọ keo xịt tóc nói với ông:
- Thầy Khắc Y, thầy làm nghề này nhiều năm, nhất định cũng sẽ phát hiện, mỗi khi dùng keo xịt tóc làm tóc cho khách hàng xong, nhất định tay sẽ dính nhiều keo xịt tóc, cũng sẽ dính lên thân lọ, dấp dính. Nhưng thầy xem này, lọ này hoàn toàn sạch sẽ, bởi vì mỗi lần em dùng xong đều rửa sạch, bởi vì lần này căn bản em không dùng đến nó nên thân chai vẫn sạch sẽ như thế
Cô trầm mặt xuống, cao giọng nói:
- Rõ ràng là có người đã đổi lọ keo này trước khi tôi dùng, sau đó lại đổi quay về. Thật nhanh tay, tâm tư tinh tế, đúng là khiến người ta không thể không bội phục, chỉ là sự thông minh dùng vào những việc này thì chỉ khiến người ta khinh bỉ, coi thường
Những lời của cô sắc bén, có sức thuyết phục, ánh mắt sắc lạnh đảo qua mọi người, khi nhìn qua Hồ Giai Giai thì bỗng dừng lại, bởi vì cô bỗng nhiên nhớ tới chuyện Hồ Giai Giai từng làm đổ đồ của mình xuống đất
Hồ Giai Giai tiếp xúc đến ánh mắt hoài nghi của Chu Thiến thì rùng mình, nhưng nhớ lại người làm việc không phải là mình thì cũng thả lỏng, hung hăng trừng mắt nhìn lại
Chu Thiến vốn nghi ngờ Hồ Giai Giai nhưng lại nghĩ lại, khi đó mình nhìn cô ta cẩn thận, cô ta tuyệt đối không có cơ hội động thủ, hơn nữa cô ta cũng không chạm đến keo xịt tóc của mình. Đợi đã, có người chạm vào keo xịt tóc của cô. Ánh mắt cô như tia chớp bắn về phía Lưu Văn Chí, là anh ta cầm keo xịt tóc trả lại cho cô, anh ta hoàn toàn có cơ hội đổi, sẽ là anh ta sao?
Chu Thiến nhìn Lưu Văn Chí thật sâu, Lưu Văn Chí cảm thấy hơi thở nặng nề. Nhưng việc đã đến nước này, ngoài cố chống đỡ, không chịu thừa nhận thì cũng chẳng còn cách nào khác
Mọi người thấy Chu Thiến nhìn Lưu Văn Chí chằm chằm thì đều nhìn Lưu Văn Chí với vẻ nghi ngờ. Tiểu Mạt thấy thế thì lớn tiếng hỏi Chu Thiến:
- Thiệu Lâm, chẳng lẽ là Lưu Văn Chí?
Lưu Văn Chí thấy mọi người đều hoài nghi mình mà Hồ Giai Giai lại lui về phía sau như thể chẳng liên quan, cảm thấy vô cùng phẫn hận. Hối hận lúc trước đã nghe cô ta xúi giục, đến nỗi gặp phải chuyện này. Nhưng giờ anh đã chẳng còn cơ hội quay đầu, một khi chuyện chắc chắn, anh sẽ bị đuổi khỏi trường, mọi hi vọng đều dập tắt. Cho nên anh ta bước lên trước, cố gắng nói:
- Thiệu Lâm, mình biết cậu nghi ngờ mình, mình quả thật có lấy keo xịt tóc lại cho cậu nhưng hoàn toàn là ý tốt, cậu không thể vì thế mà nghi ngờ mình. Chúng ta vẫn là bạn tốt, cậu nghi ngờ mình thế này, mình thực sự rất buồn
Vẻ mặt thành khẩn, giọng nói chân thành, thực sự rất thật. Chu Thiến cũng không thể chắc chắn người giở trò quỷ là Lưu Văn Chí, quả thực không thể vì anh ta giúp mình nhặt keo xịt tóc thì trách anh ta được. Cô cúi đầu, xem ra hôm nay không thể tìm được kẻ gây chuyện xấu. Mọi người thấy Chu Thiến không lên tiếng, nhất thời cũng hồ đồ theo
Lúc này, Khắc Y nói:
- Tôi thực không thể chấp nhận được việc trường học của chúng ta cũng sẽ xuất hiện chuyện này. Mọi người muốn vào công ty, tôi có thể hiểu, nhưng để thi được vào công ty mà dùng thủ đoạn bỉ ổi này thực sự khiến người ta khinh thường, người như vậy cho dù vào được công ty cũng không thể phát triển. Những kẻ tâm thuật bất chính, bất kể là đi con đường nào cũng sẽ chẳng thể đi xa. Chuyện này trường học nhất định sẽ tiếp tục điều tra đến cùng
Nói rồi ông lại nhìn Chu Thiến, lộ vẻ tiếc nuối:
- Về phần Thiệu Lâm... thật xin lỗi, thầy không thể cho em thi lại bởi vì như thế là không công bằng với mọi người. Thầy có thể cho em thông qua, là vàng thì sẽ sáng lên, thầy tin dù em không vào được top 10 thì cũng có thể bằng sự cố gắng của mình mà vào được công ty
Ông vừa nói xong thì Tiểu Mạt lập tức kêu:
- Thầy à, thầy biết rõ Thiệu Lâm bị hãm hại thì sao không thể cho cô ấy được thi lại. Như vậy rất bất công với cô ấy, tin chắc mọi người cũng sẽ không phản đối.
Nhưng mọi người nhìn nhau, ngoài Trương Bân và mấy người Triệu Viện Viện tỏ vẻ đồng ý thì chẳng có ai lên tiếng. Mọi người đều nghĩ, chỉ cần kéo được một người thì cơ hội của mình sẽ lớn hơn...
Tiểu Mạt thấy mọi người như thế thì giận đến dậm chân mắng:
- Đều là đám người ích kỉ
Khắc Y nhìn Chu Thiến khẽ nói:
- Cơ hội cho mỗi người đều chỉ có một mà thôi, thầy rất tiếc...
Hồ Giai Giai trốn ở phía sau cười lạnh, mà Lưu Văn Chí cũng lén thở phào một hơi
Chu Thiến thực sự rất thất vọng, cô nghĩ chỉ cần tìm ra chân tướng là sẽ có cơ hội thi lại, không ngờ Khắc Y lại chỉ để cô thông qua mà không cho cô thi lại
Cái này có nghĩa là cô có một điểm đạt, có nghĩa rằng cô không còn trong top 10. Có nghĩa rằng lúc thực tập cô không thể đi theo thầy giỏi mà chỉ có thể theo những stylist bình thường
Ông công bằng với mọi người nhưng công bằng của cô ở đâu? Công bằng của cô thì sao?
Nhất thời, cô cảm thấy vô cùng chán nản.
- Chương 1 - Tai nạn
- Chương 2 - Linh hồn của Chu Thiến bám vào phu nhân nhà giàu
- Chương 3 - Ông chồng Triệu Hi Thành họa thủy
- Chương 4 - Tống Thiệu Lâm không hạnh phúc
- Chương 5 - Tình nhân của chồng
- Chương 6 - Sự dịu dàng bất ngờ
- Chương 7 - Lần đầu đến nhà họ Triệu
- Chương 8 - Cậu em chồng Triệu Hi Tuấn đẹp trai
- Chương 9 - Trở về nhà lớn
- Chương 10 - Nhược điểm của Triệu Hi Thành
- Chương 11 - Nấm càng đẹp thì độc tính càng cao
- Chương 12 - Là đàn bà của Triệu Hi Thành tôi thì phải ở bên cạnh tôi
- Chương 13 - Về sau không cho phép em cười với người đàn ông nào khác
- Chương 14 - Tôi dựa vào chính mình
- Chương 15 - Tần Tranh 1
- Chương 16 - Tần Tranh 2
- Chương 17 - Tiệc rượu
- Chương 18 - Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa
- Chương 19 - KIều Tranh 1
- Chương 20 - Kiều Tranh 2
- Chương 21 - Lửa giận bừng bừng
- Chương 22 - Cô vĩnh viễn là đàn bà của Triệu Hi Tuấn tôi
- Chương 23 - Vũ khí bí mật 1
- Chương 24 - Chỉnh Triệu Hi Thành thê thảm
- Chương 25 - Chỉnh Triệu Hi Thành thê thảm 2
- Chương 26 - Đổ bệnh nặng
- Chương 27 - Nói chuyện lúc sáng sớm
- Chương 28 - Nói chuyện lúc sáng sớm 2
- Chương 29 - Sức quyến rũ không giảm
- Chương 30 - Điều Văn Phương đi 1
- Chương 31 - Gặp lại Kiều Tranh 1
- Chương 32 - Gặp lại Kiều Tranh 2
- Chương 33 - Gặp lại Kiều Tranh 3
- Chương 34 - Gặp lại Kiều Tranh 4
- Chương 35 - Mình sẽ li hôn
- Chương 36 - Điều Văn Phương đi 2
- Chương 37 - Siêu sao Tuấn Hi 1
- Chương 38 - Siêu sao Tuấn Hi 2
- Chương 39 - Siêu sao Tuấn Hi 3
- Chương 40 - Sự phiền não của Hi Tuấn
- Chương 41 - Về muộn
- Chương 42
- Chương 43 - Cuộc sống của phu nhân hào môn
- Chương 44 - Tìm chút việc mà làm
- Chương 45 - Học nghề
- Chương 46
- Chương 47 - Kế hoạch của Văn Phương 1
- Chương 48 - Kế hoạch của Văn Phương 2
- Chương 49 - Kế hoạch của Văn Phương 3
- Chương 50 - Chuyện cũ 1
- Chương 51 - Hại người không lợi mình
- Chương 52 - Nhật ký của Tống Thiệu Lâm
- Chương 53
- Chương 54 - Trường học
- Chương 55 - Bí mật của Hi Tuấn bị bại lộ
- Chương 56 - Sự lựa chọn của Hi Tuấn
- Chương 57 - Say rượu tỏ tình
- Chương 58 - Cô ta chết còn hơn tôi chết
- Chương 59 - Lòng Chu Thiến hỗn loạn
- Chương 60 - Cao nhân
- Chương 61 - Cái xác không hồn
- Chương 62 - Rốt cuộc không thể quay về
- Chương 63 - Anh sẽ luôn ở sau lưng em
- Chương 64 - Bản thân chết
- Chương 65 - Đến bên anh
- Chương 66 - Tình cảm bí ẩn nơi đáy lòng
- Chương 67 - Con đường của chúng ta
- Chương 68 - Cuộc sống tràn ngập ánh mặt trời
- Chương 69 - Khao khát hạnh phúc
- Chương 70 - Cuộc sống hạnh phúc
- Chương 71 - Gặp Văn Phương
- Chương 72
- Chương 73 - Yến hội 1
- Chương 74 - Yến hội 2
- Chương 75 - Yến hội 3
- Chương 76 - Xử lý
- Chương 77 - Giấu diếm
- Chương 78 - Lựa chọn
- Chương 79 - Tranh chấp
- Chương 80 - Khiêu vũ
- Chương 81 - Đối sách với Văn Phương
- Chương 82 - Chân tướng
- Chương 83 - Phẫn nộ
- Chương 84 - Mơ hồ
- Chương 85 - Mặt đỏ mặt trắng
- Chương 86 - Uy hiếp
- Chương 87 - Bỏ đi
- Chương 88 - Sương đêm
- Chương 89 - Tống gia
- Chương 90 - Tống phu nhân
- Chương 91 - Lợi ích củ Tống gia
- Chương 92 - Nói chuyện 1
- Chương 93 - Nói chuyện 2
- Chương 94 - Chủ trọ kỳ quái
- Chương 95 - Cạnh tranh
- Chương 96 - Quán Bar
- Chương 97 - Triệu Hi Thành trong bóng tối
- Chương 98 - Em sống tốt chứ
- Chương 99 - Tình cảm anh dành cho em mãi mãi không thay đổi
- Chương 100 - Nam nữ phối hợp
- Chương 101 - Cảnh giác
- Chương 102 - Gặp lại Triệu Hi Tuấn
- Chương 103 - Tình hình gần đây của Hi Tuấn
- Chương 104 - Trả giá
- Chương 105 - Chứng bệnh nghĩ mình bị hãm hại
- Chương 106 - Ánh trời chiều
- Chương 107 - Hoàn toàn
- Chương 108 - Sẩy thai 1
- Chương 109 - Sẩy thai 2
- Chương 110 - Sẩy thai 3
- Chương 111 - Ác mộng 1
- Chương 112 - Ác mộng 2
- Chương 113 - Ảnh chụp
- Chương 114 - Nắm giữ hạnh phúc
- Chương 115 - Cái gọi là tôn trọng
- Chương 116 - Cùng nhau cố gắng
- Chương 117 - Không thể hiểu
- Chương 118 - Vỡ vụn
- Chương 119 - Hào quang
- Chương 120 - Ôm
- Chương 121 - Giương cung bạt kiếm
- Chương 122 - Thương
- Chương 123 - Thế giới nhỏ
- Chương 124 - Sắc thái
- Chương 125 - Cạnh tranh
- Chương 126 - Bộc lộ bản thân
- Chương 127 - Kiểm điểm
- Chương 128 - Cùng đi mua sắm
- Chương 129 - Chuyện gái bao
- Chương 130 - Triệu Hi Thành nổi giận
- Chương 131 - Không thể cúi đầu
- Chương 132
- Chương 133 - Hẹn hò
- Chương 134 - Khắc y
- Chương 135 - Thành bại
- Chương 136 - Âm mưu đen tối
- Chương 137 - Bài kiểm tra cuối cùng
- Chương 138 - Vì sao xảy ra sự cố
- Chương 139 - Công bằng
- Chương 140 - Nhu tình mật ý
- Chương 141 - Trợ lý thực tập khác lạ
- Chương 142 - Dạy dỗ 1
- Chương 143 - Dạy dỗ 2
- Chương 144 - Giải quyết
- Chương 145 - Xử phạt
- Chương 146 - Tai họa ngầm
- Chương 147 - Vương tử
- Chương 148 - Dạ yến 1
- Chương 149 - Dạ yến 2
- Chương 150 - Dạ yến 3
- Chương 151 - Vang động
- Chương 152 - Biến cố
- Chương 153 - Máu mủ tình thâm
- Chương 154 - Cùng nhau đối mặt
- Chương 155 - Họp báo
- Chương 156
- Chương 157 - Có thai
- Chương 158 - Phỏng vấn
- Chương 159 - Thi tuyển
- Chương 160 - Kẻ bịt mặt
- Chương 161 - Kế hoạch
- Chương 162 - Manh mối
- Chương 163 - Nghĩ cách cứu viện
- Chương 164 - Một lưới bắt hết
- Chương 165 - Đau đớn
- Chương 166 - Châu Châu
- Chương 167 - Về nhà 1
- Chương 168 - Về nhà 2
- Chương 169 - Người một nhà
- Chương 170 - Cách trở
- Chương 171 - Gặp lại Tiểu Mạt
- Chương 172 - Người phụ nữ phiền phức
- Chương 173 - Thế Duy
- Chương 174 - Gặp lại Hi Thành
- Chương 175 - Hàng nhái
- Chương 176 - Bế cái nào
- Chương 177 - Bảo mẫu
- Chương 178 - Mẹ cười
- Chương 179 - Chuyện cũ
- Chương 180 - Mâu thuẫn
- Chương 181 - Chuyển vào Triệu gia
- Chương 182 - Quế tẩu
- Chương 183 - Thất vọng
- Chương 184 - Tâm cơ
- Chương 185 - Khiêu khích
- Chương 186 - Hi Tuấn về nhà
- Chương 187 - Ánh trăng
- Chương 188 - Mệt mỏi
- Chương 189 - Ràng buộc
- Chương 190 - Chơi đụng xe
- Chương 191 - Mua chuộc
- Chương 192 - Mê hoặc
- Chương 193 - Đồ sứ và mảnh ngói
- Chương 194 - Bảo mẫu và thiếu gia
- Chương 195 - Phòng
- Chương 196 - Bỏ qua
- Chương 197 - Kỳ thi toàn quốc
- Chương 198 - Bị ốm
- Chương 199 - Rung động
- Chương 200 - Ngọt ngào
- Chương 201 - Mâu thuẫn
- Chương 202 - Tiêm
- Chương 203 - Khuyên nhủ
- Chương 204 - Chia tay
- Chương 205 - Thổ lộ
- Chương 206 - Tự sát
- Chương 207 - Quá khứ
- Chương 208 - Hòa nhau
- Chương 209 - Giá họa
- Chương 210 - Mắc bẫy
- Chương 211 - Ánh lệ
- Chương 212 - Đuổi việc
- Chương 213 - Mục tiêu
- Chương 214 - Trống vắng
- Chương 215 - Buổi biểu diễn thời trang
- Chương 216 - Sóng ngầm lại nổi
- Chương 217 - Bữa ăn khó chịu
- Chương 218 - Ác mộng
- Chương 219 - Đi dạo phố
- Chương 220 - Không thể khống chế
- Chương 221 - Cuộc thi lớn
- Chương 222 - Ác khẩu
- Chương 223 - Bất ngờ
- Chương 224 - Người mẫu
- Chương 225 - Phòng hóa trang
- Chương 226 - Tăng hạng
- Chương 227 - Nhất thời hồ đồ
- Chương 228 - Chống đối
- Chương 229 - Vua hạng chót
- Chương 230 - Tạo hình cuộc sống hàng ngày
- Chương 231
- Chương 232 - Trận chung kết
- Chương 233 - Đổ dầu vào lửa
- Chương 234 - Kết thúc hoàn mỹ
- Chương 235 - Chê cười
- Chương 236 - Nửa năm sau
- Chương 237 - Động đất
- Chương 238 - Dư chấn
- Chương 239 - Lời nói tận đáy lòng trong màn đêm 1
- Chương 240 - Lời nói tận đáy lòng trong màn đêm 2
- Chương 241 - Em là Thiệu Lâm
- Chương 242 - Ngọt ngào trong đổ nát
- Chương 243 - Thoát hiểm
- Chương 244 - Tỉnh lại
- Chương 245 - Khảo nghiệm
- Chương 246 - Tiệc sinh nhật
- Chương 247 - Chấp nhận
- Chương 248 - Nồng nàn
- Chương 249 - Hôn lễ 1
- Chương 250 - Hôn lễ 2
- Chương 251 - Động phòng
- Phiên ngoại - Chu Thiến
- Phiên ngoại - Hi Tuấn



