Chương 3 - Hụt chân ngay từ bước chân đầu tiên
Khu vườn ươm những loài hoa đẹp đẽ và thanh tú, lớn lên từ những mầmnon nớt , được nếm sương tinh khiết và ngậm nắng rực rỡ. Mỗi bông, mỗilá vươn ra đều lộ sắc nổi bật hay hương thơm tỏa đậm.
Rồi đùngmột cái, cây dại nào đó chui vào vùng đất ươm ấy. Vốn chỉ là hạt giốngbén rễ từ mẩu đất khô cằn đầy sỏi đá, sống sót qua những trận mưa âm uvà những đợt nắng nóng rát.
Cây dại ấy như một vật thể kì dịlọt thỏm giữa nơi chỉ qui tụ hoa quí .Chỉ với cành lá xù xì, không hoacũng không tỏa hương , cây dại ấy hoàn toàn tách biệt và trơ trọi.
Đó chính là cảm giác xâm chiếm mạnh liệt lấy Đông Vy khi cô gái nhỏ tiến vào cách cửa thép bọc sơn vàng kim huy hoàng.
Ngay từ bước chân đầu tiên, cô đã thất hụt dù đang đứng trên mặt phẳnglà những viên gạch lót đều nhau, in những họa tiệt khá cầu kì.
Sân học viện rộng thoai thoải, còn vương làn không khí mọng hơi nước bởi dư âm bướng bỉnh mà cơn mưa ban sáng để lại.
Từng tốp học sinh cùng rảo bước, những gương mặt ngẩng cao đầy tự tin,những mái tóc kiểu cách đầy cá tính, những đôi giày bóng bẩy của thiếugia bảnh bao và những đôi tất màu sặc sỡ lồng ngoài dưới jupe của tiểuthư điệu đà...
Thật kì diệu khi những con người thời thượng nàylại hòa hợp tuyệt hảo cùng dãy nhà tầng có kiến trúc hiện đại nhưng vẫngiữ nguyên mái vòm theo thiết kế cổ xưa.
Với các sắc giọng khác nhau, những cuộc trò chuyện vang lên làm náo nhiệt bầu không gian vốnkhá nghiêm trang khi được bọc kỹ bởi những quy củ khắt khe hay dãy nhàđặt giữa sân này là nơi lui tới của ban giám hiệu trường.
Rồibỗng một vài câu chuyện lạc nhịp khi ai đó vô tình nhìn về phía cô gáinhỏ đang đứng im không hề nhúc nhích. Cô xuềnh xoàng trong bộ đồng phụckhá rộng so với vóc người nhỏ con, đôi giày vải lấm lem đất và chiếc balô to kềnh. Mái tóc được túm lại thật đơn điệu.
Cô gái nhỏ đã hoàn toàn bị cô lập ngay giữa khung cảnh mỹ lệ của học viện danh giá này...
Những ánh mắt thích thú hiện rõ khi học sinh bắt đầu rỉ tai nhau về sựxuất hiện của Đông Vy – nữ sinh giành học bổng trong đầu năm nay.
Trung Anh – nơi qui tụ những bộ óc tinh anh . Học viện được lập ra từ rất lâu, với hệ giáo dục từ lớp 10 đến tận đại học. Dàn giáo viên xuấtsắc được lựa đi chọn lại qua bao đợt khảo sát mới được đứng trên bụcgiảng , chính vì thế, đối tượng để đào tạo cũng phải qua xét tuyển kĩlưỡng.
Chỉ duy nhất hai trong số 100 người có điểm số cao nhất mới được chính thức khoác trên mình bộ đồng phục thanh lịch ấy.
Tỉ lệ chọi khốc liệt là thế nên tất cả đều phải hình thành sẵn tâm lý thật kiên cường trước khi lao vào cuộc đấu chất xám !
Căng thẳng hơn là , khi muốn lọt vào top 100 kia, thành tích từ tiểu học cho tới trung học cơ sở phải đạt xuất sắc tuyệt đối !
Vì khắc nghiệt ngay từ điểm khởi đầu nên không ít học sinh đã phải gồng mình trong từng thì giờ để bảo toàn thành tích . Đó là nguyên do tạisao đa phần những học sinh ấy đều tổn thương nặng nề về tâm lý khi bịhất khỏi danh sách sau bao năm của họ là chỉ để học !
Phải một thời gian dài họ mới nguôi ngoai và chấp nhận ổn định học tập tại một trường thông thường nào đó...
Cơ hội rất mỏng, chỉ tựa màng hơi nước nhưng bao người vẫn không ngừngchen lấn trên con đường hẹp đầy rẫy cam go ấy . Bởi khi cầm trong taybằng tốt nghiệp từ Trung Anh thì mọi công sức bỏ ra đều là xứng với từđáng !
Theo một cách riêng, Trung Anh luôn khiến những cái đầu thờ ơ nhất cũng sục sôi ham muốn...
Đè lên từng chồng hồ sơ xin việc luôn là tập giấy có kèm theo chiếcbằng Trung Anh – chiếc vé ưu đãi luôn được đặt lên hàng đầu !
Những doanh nghiệp hay bất kì tập đoàn nào, nhân sự thuộc cấp quản lí đa phần là những người tốt nghiệp từ Trung Anh hay thậm chí, họ làm chủnhững cơ ngơi khổng lồ ấy.
Vì thế, Trung Anh đã được đẩy lên là học viện danh giá nhất trong cả nước, kéo theo đó , nhu cầu đối vớinhững cơ sở vật chất hay hệ thống nhà trường đều cầu phải nâng cao đểđáp ứng được môi trường đào tạo thật chất lượng !
Đấy là kẽ hởđể bàn tay của những người sở hữu sản một sản nghiệp kếch xù nào đónhúng vào, họ thường là những doanh nhân tài ba, sẵn sàng vung tiền đầutư cho trung Anh. Và một qui ước ngầm đã được thiết lập từ đó – đổi lạicho sự đóng góp ấy là chiếc ghế trống tại học viện sẽ dành cho con cáicủa họ.
Con người tạo ra vật chất những cũng bị điều khiển bởi chính nó !
Học viện ngày một lớn mạnh và càng thêm dày đặc những cô cậu ấm mà chẳng cần biết sức học của họ như thế nào, trong khi đó, số lượng học sinhđược vào thông qua cuộc thi tuyển chọn lại bị thu hẹp dần.
Làhọ không chấp nhận được những thiên vị vô lý ấy, những đánh đổi mệt nhọc của họ lại không bằng lớp người ung dung kia nên họ tự xin rút khỏitrường !
Hoặc là...một thế lực ghê gớm nào đó đã cai quản nơi này...khiến họ không thể bám trụ thêm nữa !
Trung Anh đã như biến thành học viện quí tộc khi cắt phăng chế độ thi tuyển kia .
Vì sự phản đối quá kịch liệt từ công chúng nên trường đã đưa ra chế độhọc bổng – cứ nửa năm, sẽ có một học sinh từ trường ngoài được nhận vàođào tạo .
Vẫn là chỉ được một thời gian, lại có học sinh tự xin rút...
Qua ngần ấy sự việc, một kết luận đã được rút ra – học sinh tầm thường không thể nào tồn tại trong môi trường cao quí ấy !
Thế nhưng, vẫn có hàng ngàn đơn gửi vào...và đầu năm nay, đơn xin học của một nữ sinh nào đó đã được chấm.
Ngày khai giảng hôm đó, cô gái nhỏ dáo dác nhìn quanh để tìm kiếm mộtbóng dáng nhưng cho đến khi nam sinh ấy bước về phía bục thì cô đã quênhẳn đi điều mình đang làm.
Là người cô đã đi cùng xe ban sáng, anh nhìn xuống sân trường , lạnh nhạt cất lời :
- Luật của tôi vẫn như cũ.
- Chương 1 - Kétttttttttt
- Chương 2 - Lời nói dối kỳ lạ để che lấp sự thật bất thường
- Chương 3 - Hụt chân ngay từ bước chân đầu tiên
- Chương 4 - Phát điên....khi biết tới sự tồn tại của ai đó nhưng không chạm tới được!
- Chương 5 - Đường bỏng của tên biến thái và những cú ném từ người tàn bạo
- Chương 6 - Hai loại người tự ý rút khỏi Trung Anh
- Chương 7 - Đừng nhìn anh ta quá giây thứ 59
- Chương 8 - Dậm lên gió quỷ
- Chương 9 - Nhìn gió quỷ tới giấy thứ 60
- Chương 10 - Chiếc lá bị đánh cướp
- Chương 11 - Nhím xù nổi giận
- Chương 12 - Kẻ móc túi
- Chương 13 - Bé con say xỉn
- Chương 14 - Áng tình khó dứt
- Chương 15 - Những nước cờ dưới bàn tay ma quái
- Chương 16 - Bứt ra và chạy điên cuồng
- Chương 17 - Bóng đêm và những góc khuất
- Chương 18 - Cuốn phăng bởi gió quỷ
- Chương 19 - Lên đạn cho phát súng đầu tiên
- Chương 20 - Vấp, ngã, gượng dậy, phủi phủi đầu gối và bước đi
- Chương 21 - Những nhân vật nắm giữ quyền lực
- Chương 22 - Sắc đỏ đe dọa, sắc trắng biến mất
- Chương 23 - Cú đòn cảnh cáo
- Chương 24 - Vết máu
- Chương 25 - Những mẩu bí ẩn
- Chương 26 - Những mẩu bí ẩn 2
- Chương 27 - Đổ máu
- Chương 28 - Những kẻ đi săn
- Chương 29 - Chiếc ôm xuyên đêm
- Chương 30 - Nhát dao
- Chương 31 - Xe điên
- Chương 32 - Lớp ngụy trang
- Chương 33 - Cuộc gặp gỡ không mong muốn
- Chương 34 - Ném giầy vào quỷ gió
- Chương 35 - Kẻ chạy trốn
- Chương 36 - Em ngủ say
- Chương 37 - Chọc giận gió quỷ
- Chương 38 - Thiên sứ giở trò
- Chương 39 - Phơi bày
- Chương 40 - Bàn tay lạ
- Chương 41 - Săn lùng
- Chương 42 - Mất tăm
- Chương 43 - Tái sinh
- Chương 44 - Gió vờn
- Chương 45 - Ngoan, mèo con
- Chương 46 - Va chạm
- Chương 47 - Chiếc hôn mở mắt
- Chương 48 - Châm ngòi nổ
- Chương 49 - Giăng bẫy
- Chương 50 - Sập bẫy
- Chương 51 - Vị trí tối cao
- Chương 52 - Vùng khỏi bẫy
- Chương 53 - Luật cấm từ vị khách
- Chương 54 - Luật cấm từ vị khách
- Chương 55 - Chạm tay vào tử thần
- Chương 56 - Gặp nguy
- Chương 57 - Cổng thiên đường
- Chương 58 - Cùng ngậm miệng
- Chương 59 - Cửa đã sập
- Chương 60 - Cáo
- Chương 61 - Đôi cánh gãy
- Chương 62 - Coi chừng đấy
- Chương 63 - Hớ hênh
- Chương 64 - Kéttttttttt
- Chương 65 - Chào
- Chương 66 - Nước cờ mại hiểm
- Chương 67 - Nhân tình
- Chương 68 - Thật láo
- Chương 69 - Bất mãn 1
- Chương 70 - Bất mãn 2
- Chương 71 - Ban mai yêu
- Chương 72 - Đối đầu
- Chương 73 - Chạm mặt
- Chương 74 - Nụ hôn đánh thức
- Chương 75 - Nhẹ nhàng hạ gục
- Chương 76 - Nổi gió
- Chương 77 - Người cha
- Chương 78 - Lọt hang cọp
- Chương 79 - Hất và ném
- Chương 80 - Ép buộc
- Chương 81 - Bệnh viện
- Chương 82 - Thức giấc
- Chương 83 - Nụ hôn máu
- Chương 84 - Yêu bất tử
- Chương 85 - Máu và nước mắt
- Chương 86 - Vệt gió tàn
- Chương 87 - Tôi thích thế
- Chương 88 - Tát
- Chương 89 - Tự lột mặt
- Chương 90 - Hơi thở cuối
- Chương 91 - Tìm kiếm và lục soát
- Chương 92 - Hụt hẫng
- Chương 93 - Kẽ hở
- Chương 94 - Bi kịch vịt hóa thiên nga
- Chương 95 - Nước cờ tiêu khiển
- Chương 96 - Nhà bên hồ
- Chương 97 - Luật nhân quả
- Chương 98 - Sói vào nhà
- Chương 99 - Chiến thuật hắt hủi
- Chương 100 - Người ta và người lạ
- Chương 101 - Con bé đó
- Chương 102 - Quyết định
- Chương 103 - Nét cười kiêu ngạo
- Chương 104 - Ngày nối ngày
- Chương 105 - Phát điên
- Chương 106 - Chiếc ôm trở về (Hết)
- Ngoại truyện 1 - Quỷ ngoan 1
- Ngoại truyện 2 - Quỷ ngoan 2
- Ngoại truyện 3 - Quỷ ngái ngủ
- Ngoại truyện 4 - Bạo lực? Chừa lưng...
- Ngoại truyện 5 - Quỷ vô sỉ
- Ngoại truyện 6 - Bí mật của Minh Quý
- Ngoại truyện 7 - Tuệ Anh, không ngoảnh đầu
- Ngoại truyện 8 - Quỷ ngốc