Chap 6
Khuôn mặt nó vẫn vậy, không một chút thay đổi, bình thường đến mức ngạc nhiên khiến đám học sinh có đôi chút giật mình, giống như đằng sau cặp mắt kính màu đen ấy là cả một uy lực rõ ràng như đốt cháy cả không gian.
Hắn đứng yên nhìn nó, trên môi nhếch lên giống như đang coi thường nó, nhẹ nhàng bước tới, hắn nâng cằm nó lên, săm soi một chút rồi thì thầm vào tai nó
_ Mày có biết?? Trông mày thấy ghét lắm không??
Lông mày hơi nhướng lên một tí, bình tĩnh lại nó trả lời hắn
_ Nhưng cũng đâu liên quan đến cậu, theo tôi nghĩ chắc cậu chưa đi học bao giờ
Đám học lại được dịp mở to mắt nhìn vào nó, không ngờ trên đời này lại có đứa dám chống đối hắn.
Tay hắn bóp mạnh vào cằm nó, rồi quát lên
_ Con nhỏ này, mày nói gì
_Cậu không đáng để tôi nói chuyện, nên vì thế.......... Hãy biến đi- nó lạnh lùng nói
CHÁT
Tiếng bộp tai đánh vào mặt nó, không ai khác ngoài con nhỏ lúc trước, nếu tính không lầm chắc nhỏ đó tát nó khoảng 3 lần rồi thì phải.
_ Mày không biết mày đang nói chuyện với ai hả
_.........
Nó cuối đầu im lặng không nói gì, tuyệt nhiên mắt không hề rơi một giọt nào, vẫn cương nghị im lặng, mặt nó đanh lại đôi chút rồi lại giãn ra tỏ vẻ chả thèm quan tâm và điều đó khiến cho nhỏ đó ngày càng tức hơn.
Không chịu nổi trước thái độ ngang tàng của nhỏ kia, Như tiến tới và tát mạnh vào mặt nhỏ đó , làm cho mọi người xung quanh một phen khiếp vía.
_ Cái tát này dành cho mày đó- Như trợn mắt lên nhìn nhỏ nói
_ Dám đánh bạn của tụi tao hả- Ánh lên tiếng
Hắn từ từ thả lỏng tay ra rồi quay sang quắc mắt với đám bạn của nó.
- Giữ đám tụi nó lại- hắn quắc tay ra lệnh cho đám học sinh phía sau.
Vì bị giữ mạnh wá,cộng thêm đông người nữa, dù có vùng vẫy cách mấy đám bạn nó cũng không thể nào thoát ra nổi.
_ Bi giờ cô thích làm gì thì làm đi- hắn quay sang nói với nhỏ tát nó.
Nhỏ hùng dũng bước đến nó, tay nắm tóc nó rồi giật mạnh xuống, rồi dùng chân đạp lên đầu nó, nhỏ còn không tha bắt nó ngẩng mặt lên liên tục tát nó đến nỗi nó bị rách một mảng môi, máu càng lúc tứa ra càng nhìu.
Bản thân nó không hề phản kháng, vẫn mặc cho đám nữ sinh bu lại đánh, và cứ thế khuôn mặt bình tĩnh vô cùng, giống như đã chịu quen rồi vậy, xem ra chả có chút nào là đau đớn. Càng đánh nó, miệng nó lại cười lớn hơn, điều đó lại khiến cho hắn tức tối hơn rồi bỏ mặc nó bước đi, phía sau vẫn là 3 người bạn của hắn.
Còn bạn nó, nhìn thấy nó bị đánh đến thảm thương cũng gào lên khóc.
- Chap 1
- Chap 2
- Chap 3
- Chap 4
- Chap 5
- Chap 6
- Chap 7
- Chap 8
- Chap 9
- Chap 10
- Chap 11
- Chap 12
- Chap 13
- Chap 14
- Chap 15
- Chap 16
- Chap 17
- Chap 18
- Chap 19
- Chap 20
- Chap 21
- Chap 22
- Chap 23
- Chap 24
- Chap 25
- Chap 26
- Chap 27
- Chap 28
- Chap 29
- Chap 30
- Chap 31
- Chap 32
- Chap 33
- Chap 34
- Chap 35
- Chap 36
- Chap 37
- Chap 38
- Chap 39
- Chap 40
- Chap 41
- Chap 42
- Chap 43
- Chap 44
- Chap 45
- Chap 46
- Chap 47
- Chap 48
- Chap 49
- Chap 50
- Chap 51
- Chap 52
- Chap 53
- Chap 54
- Chap 55
- Chap 56
- Chap 57
- Chap 58
- Chap 59
- Chap 60
- Chap 61
- Chap 62
- Chap 63
- Chap 64
- Chap 65
- Chap 66
- Chap 67
- Chap 68
- Chap 69
- Chap 70
- Chap 71
- Chap 72
- Chap 73
- Chap 74
- Chap 75
- Chap 76
- Chap 77
- Chap 78
- Chap 79
- Chap 80