Chương 277 - Đám hỏi 1
Tiêu Ký Phàm lắc lắc đầu, nâng cằm cô lên hôn hôn môi cô, nói: "Vết thương cơ bản đã tốt lên, cho nên không cần trở lại"
"Thực sự đã không có việc gì sao?"
"Không có việc gì, đừng lo lắng"
Lâm Tử Hàn nói xong hết tâm tư, nằm trong lòng anh, lại thế nào cũng không nguyện nhắm hai mắt lại ngủ, khi Tiêu Ký Phàm tỉnh ngủ, phát hiện cô đang si ngốc nhìn mình, giữa màn đêm, đôi mắt cô lấp lánh sáng lên một chút buồn ngủ cũng không có.
Tiêu Ký Phàm đột nhiên tỉnh táo không ít, đánh giá cô: "Tử Hàn, em làm sao vậy? Ngủ không được à?"
Lâm Tử Hàn gật đầu một cái, yếu ớt mở miệng nói: "Em sợ khi em tỉnh ngủ, phát hiện mọi thứ cũng chỉ là mơ, anh lại rời khỏi em"
Tiêu Ký Phàm đau lòng nhìn chăm chú vào cô, găt gao ôm cô, run giọng nói: "Anh đồng ý với em, tuyệt đối sẽ không biến mất nữa, anh đồng ý với em, tất cả những việc này đều là chân thật..."
"Vân Phi nói anh không có khả năng sống được" Tay nhỏ bé của Lâm Tử Hàn đùa nghịch cúc áo ngủ của anh, biểu hiện nghi hoặc của mình vô cùng nhuần nhuyễn.
Tiêu Ký Phàm kéo tay nhỏ bé của cô vào bàn tay to của mình, nhẹ nhàng vuốt ve, mỉm cười nói: "Anh cũng mới biết được thì ra ba em bản lĩnh lớn như vậy"
Vừa nghĩ tới Lâm Trúc, Tiêu Ký Phàm không phải không thừa nhận gừng càng già càng cay, Lâm Trúc không chỉ có thần thông quảng đại, còn tỉ mỉ như hạt cát nhỏ.
A Nghị hiểu rõ Tiêu Ký Phàm đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa, không cần đoán liền có thể biết anh khẳng định sẽ không ngoan ngoãn đi Nhật bản. Khi Tiêu Ký Phàm quyết định quay lại, lần đầu xin Lâm Trúc giúp đỡ.
Lâm Trúc không suy nghĩ liền đáp ứng, tuy rằng chậm một bước, may mà còn có thể kéo Tiêu Ký Phàm từ quỷ môn quan về. Không chỉ tìm thế thân cho anh, còn cẩn thận tỉ mỉ phải nhập đạn vào trong cơ thể thế thân, tạo thành giả tưởng đủ để lừa gạt chúng sinh.
"Đừng nói về lão gia hỏa kia với em, em hận chết ông ta" Lâm Tử Hàn căm giận bĩu môi, chỉ biết nhìn cô rồi chê cười, quá đáng ghét!
"Khẩu thị tâm phi" Tiêu Ký Phàm cười một tiếng, ôm cô dỗ dành nói: "Ngoan, đi ngủ sớm một chút thôi, em đã sắp không có dạng người nữa rồi"
Lâm Tử Hàn vùi vào trong ngực anh gật đầu, tay nhỏ bé ôm sát eo anh, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, có anh ở đây, cô nhất định sẽ khôi phục dạng người rất nhanh, baby cũng không cần chịu khổ với cô từng ngày!
Ngày thứ hai mở mắt ra, chuyện thứ nhất đó là tìm kiếm tung tích của Tiêu Ký Phàm, Lâm Tử Hàn nhìn liếc mắt vị trí bên cạnh đã trống rỗng, trong nháy mắt bật dậy từ trên giường, tiếng nói như giết heo vọt ra từ trong miệng cô.
Nữ hầu canh giữ ở cửa lập tức chạy đến, lo lắng hỏi: "Lâm tiểu thư, cô làm sao vậy?"
"Tiêu Ký Phàm đâu? Tiêu Ký Phàm ở đâu?" Lâm Tử Hàn lớn tiếng ồn ào.
"Thiếu gia ở trong thư phòng..." Lời của nữ hầu còn chưa nói hết, thân ảnh Tiêu Ký Phàm liền xuất hiện trước mặt Lâm Tử Hàn, Lâm Tử Hàn vui vẻ, đứng lên từ giường lớn liền chạy ào vào trong lòng anh.
"Làm sao vậy?" Tiêu Ký Phàm ôm eo cô, lại cười nói. Vẫn không dám đóng cửa thư phòng, chính là sợ sau khi cô tỉnh lại tìm không được mình lại lo lắng, nghe được tiếng giết heo của cô, anh liền chạy tới.
"Không có gì, em... em luyện tiếng" Lâm Tử Hàn rời khỏi ngực anh, xấu hổ cười cười nói. Nếu như bị anh biết mình bởi vì nhìn không thấy anh mà như dê con phát điên, vậy thì quá mất mặt rồi.
"Không có việc gì là tốt rồi, rửa mặt chải đầu một chút rồi xuống lầu ăn điểm tâm thôi" Tiêu Ký Phàm cũng không vạch trần cô, buông cô ra nói.
Khi hai người cùng đi xuống lầu một phòng ăn thì Tiêu phu nhân đang mang theo Tiểu Thư Tuyết ăn điểm tâm, một bên bắt tay vào xen báo. Nhìn thấy hai người xuống tới, có chút không vui gật đầu một cái, ôm Tiểu Thư Tuyết đi.
"Mẹ anh vẫn còn rất chán ghét em, làm sao bây giờ?" Lâm Tử Hàn bất đắc dĩ nhìn Tiêu Ký Phàm nói, Tiêu Ký Phàm khẽ cười một tiếng, đưa báo trên mặt bàn phóng tới trước mặt cô, nói: "Mẹ anh không phải chán ghét em, là cảm thấy bản thân không được coi trọng"
Lâm Tử Hàn uống một ngụm sữa, cầm lấy tờ báo Tiêu Ký Phàm đưa tới, chỉ liếc mắt, sữa trong miệng liền văng cả ra bàn. Nữ hầu vội đi tới, nhanh nhẹn thu dọn đống hỗn độn đi đầy bàn.
"Đám hỏi của Lâm thị và Tiêu thị? Hôn lễ tổ chức vào đầu tháng chín?" Lâm Tử Hàn cầm lấy báo chí kinh ngạc nhớ kỹ, ngẩng đầu nhìn phía Tiêu Ký Phàm, nói: "Là anh tuyên bố?"
"Hôm qua anh ở cùng một chỗ với em một ngày còn làm được sao?" Tiêu Ký Phàm liếc liếc mắt nhìn tờ báo, bật cười nói
"Khẳng định lại là lão bất tử kia làm trò quỷ! Em tìm ông ta tính sổ!" Lâm Tử Hàn đứng lên từ trên ghế, đẩy ghế ra đi đến cửa.
Cánh tay dài của Tiêu Ký Phàm duỗi ra, kéo cô lại, cười tủm tỉm nói: "Sao lại muốn tìm ông ấy tính sổ? Anh cảm thấy tin tức tuyên bố tạm thời này rất tốt nha! Duy nhất không tốt chính là hôn lễ định đã quá muộn, hai ngày sau thì tốt hơn"
"Anh thực sự cảm thấy như thế?" Lâm Tử Hàn quan sát anh, không xác định hỏi. Lẽ nào anh không ba cô sắp xếp cuộc sống của anh sao? Lẽ nào anh thật muốn kết hôn với cô sao?
Tiêu Ký Phàm gật đầu: "Anh là cảm thấy như thế" Loại sắp xếp này của Lâm Trúc hợp ý anh, một chút cũng sẽ không tính toán, trái lại phải cám ơn ông ta.
"Nhưng mà người ta không cần mà!" Lâm Tử Hàn bất mãn chu chu miệng, vuốt bụng bốn năm tháng lẩm bẩm nói: "Em mới không cần mang bụng mang thai đi kết hôn, rất khó coi nha"
"Khó coi chút thôi, không có nhiều người nhìn chằm chằm em như vậy" Anh cảm thấy như thế tránh cho những gã đàn ông khác nhìn chằm chằm cô trong hôn lễ.
"Anh rất ích kỷ..." Lâm Tử Hàn tức giận trợn trắng mắt, thật là một người đàn ông bá đạo. Đầu tháng chín, đây không phải là mới chừng mười ngày? Lão gia hỏa kia muốn bức chết cô phải không?
Tiêu Ký Phàm cười vỗ vỗ tay cô, nói: "Em tha thứ cho anh lần này thôi" Điểm khác anh cũng có thể phóng khoáng, riêng điểm này thì không được!
Lâm Tử Hàn không bỏ qua mà nhìn anh, hắc hắc cười nói: "Cũng không thể được chờ em sinh xong baby rồi kết hôn sao?"
"Lâu lắm" Tiêu Ký Phàm không chút nào suy nghĩ nói, tiếp tục ăn bữa sáng, muốn danh chính ngôn thuận đón Lâm Tử Hàn vào Tiêu gia, biện pháp tốt nhất chính là đám hỏi thương nghiệp, để không ai có thể hoài nghi cái gì.
Lâm Tử Hàn quấy rối hết Tiêu Ký Phàm, quay sang Lâm Trúc, Lâm Trúc tức giận liếc cô nói: "Lẽ nào con còn muốn mang theo hai người con trai cùng nhau tham gia hôn lễ sao?"
"Điều này cũng không có gì không tốt nha" Lâm Tử Hàn nhún nhún vai nói, một người dẫn theo, mang thêm một người lại ngại gì?
Lâm Trúc ha ha cười nói: "Con yên tâm đi, ta sẽ tìm nhà thiết kế tốt nhất cho con, cam đoan không ai nhìn ra được con mang thai"
"Ba xác định có thể?"
"Xác định" Lâm Trúc gật đầu, cho mọi người thấy cô dâu mang thai, tất cả mọi thứ ông không phải uổng phí sao? Vì che giấu tai mắt người ngoài, cũng là vì Lâm Tử Hàn có thể sớm kết hôn cùng với người đàn ông yêu thương một chút, ông mới nghĩ ra một kế sách như thế. Tại sao có thể bởi vì một đôi lời nói của cô triệt tiêu chứ?
"Đó còn tạm được" Lâm Tử Hàn xoay người, đi ra ngoài, Lâm Trúc gọi cô lại: "Con phải đi nhanh như vậy?"
"Tử Y lại không ở đây, con còn sống ở chỗ này làm cái gì?"
"Nha đầu kia ba ngày thì hai ngày đã chạy qua Tạ thị, điên rồi" Haizz, thực ra là ông muốn nói, lẽ nào con sẽ không thể ở lại với ta thêm một lúc nữa sao? Lời nói đến miệng lại nói không nên lời.
Lâm Tử Hàn tuy rằng hiểu rõ tâm tư của ông, nhưng sắc trời đã tối, cô muốn trở về sớm một chút, đỡ cho Tiêu Ký Phàm lại tự ý chạy tới đón cô.
"Nó thích đi thì để cho nó đi thôi" Lâm Tử Hàn nói, nghĩ đến Tạ Vân Triết, lòng cô lại hổ thẹn. Khi Tiêu Ký Phàm không ở bên cạnh, Tạ Vân Triết vẫn đều quan tâm cô, bình thường đưa cô đi gặp Tiểu Thư Tuyết, nếu như không phải anh, cô sợ là ngay cả Tiểu Thư Tuyết cũng không thể gặp được.
"Được rồi, con trở về đi, lúc rảnh rỗi thì đến thăm một lão bất tử như ta nhiều hơn một chút, đừng quên mang cả Tiểu Thư Tuyết đến để ta gặp" Lâm Trúc nói, bảo nữ hầu đi gọi xe.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Tử Hàn nóng lên, cô bình thường mắng ông là lão bất tử, ông lại không tức giận, còn mang ra nói đùa. Gật đầu một cái, rũ mắt nói: "Con sẽ"
Lâm Tử Hàn ngồi ở ghế sau, xe chậm rãi đi khỏi đại viện Lâm gia, một khắc ra khỏi cửa kia đột nhiên dừng lại. Thân ảnh Đỗ Vân Phi đột nhiên vụt tới tầm mắt của Lâm Tử Hàn, Lâm Tử Hàn quýnh lên tiện tay lấy gối một bên ôm bụng.
"Tiểu thư, cô muốn xuống xe không?" Tài xế quay đầu lại cung kính hỏi.
"Không cần" Lâm Tử Hàn hạ cửa sổ xe xuống phân nửa, nhìn Đỗ Vân Phi nấp ở bụi cây phía trước, Đỗ Vân Phi thấy quả nhiên là cô, cất bước đi tới, cúi người xuống đưa tờ báo cầm trong tay đưa tới trước mặt Lâm Tử Hàn, vội vàng nói: "Tử Hàn, đây là có chuyện gì? Em phải gả cho Tiêu Ký Phàm?"
"Đây là ý của mẹ tôi, nói nữa, có người đồng ý muốn tôi, đã là cảm tạ trời đất" Lâm Tử Hàn lạnh lùng mở miệng nói.
"Em sao có thể có loại ý nghĩ này? Làm sao có thể tùy tiện tìm một người để lấy? Hôn nhân như vậy chắc là không có hạnh phúc!"
"Tôi lúc trước cũng rất hạnh phúc, không phải do anh làm hỏng sao? Anh có tư cách gì nói hai chữ "Hạnh phúc" với tôi chứ?" Lâm Tử Hàn hận hắn, mặc dù Tiêu Ký Phàm đã sống trở về, cô vẫn còn hận. Bởi vì hắn thiếu chút nữa thì giết chết người cô yêu nhất.
Đỗ Vân Phi biết cô hận mình bao nhiêu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng của cô, hòa hoãn giọng điệu nói: "Tử Hàn, là anh làm sai, thế nhưng em cho anh cơ hội đền bù sai lầm của anh chứ. Anh có thể dùng thời gian cả đời để đền bù!"
"Vân Phi, anh không cần làm gì, ba bốn năm qua, anh giúp tôi rất nhiều. Tôi lẽ ra không nên hận anh, tôi cũng muốn không hận, nhưng mà tôi làm không được. Về phần cả đời anh, tôi nghĩ có lẽ nên để lại cho người khác thôi, đời này, tôi cũng không muốn gả cho anh" Lâm Tử Hàn nói xong, ấn cửa sổ xuống, cửa sổ xe chậm rãi khép lại.
"Lái xe!" Thản nhiên phân phó một câu, Lâm Tử Hàn cuối cùng nhìn liếc mắt vẻ mặt Đỗ Vân Phi hổn hển, lại bất đắc dĩ kia.
Hắn yêu cô quá thâm sâu, quá ích kỷ, cô, chịu không nổi...
- Chương 1 - Lần gặp đầu tiên tại khách sạn 1
- Chương 2 - Lần gặp đầu tiên tại khách sạn 2
- Chương 3 - Cô dâu mới không có nhẫn 1
- Chương 4 - Cô dâu mới không có nhẫn 2
- Chương 5 - Bất ngờ mang thai 1
- Chương 6 - Bất ngờ mang thai 2
- Chương 7 - Bất ngờ mang thai 3
- Chương 8 - Bị quấy rối 1
- Chương 9 - Bị quấy rối 2
- Chương 10 - Công việc mới
- Chương 11 - Gây họa 1
- Chương 12 - Gây họa 2
- Chương 13 - Gậy hoa 3
- Chương 14 - Mỹ nữ gây khó dễ
- Chương 15 - Sợ hãi 1
- Chương 16 - Sợ hãi 2
- Chương 17 - Sợ hãi 3
- Chương 18 - Viên kim cương mất tích
- Chương 19 - Gây họa 4
- Chương 20 - Trốn tránh 1
- Chương 21 - Trốn tránh 2
- Chương 22 - Làm hồng nhan tức giận 1
- Chương 23 - Làm hồng nhan tức giận 2
- Chương 24 - Làm hồng nhan tức giận 3
- Chương 25 - Cơ hội gặp gỡ 1
- Chương 26 - Cơ hội gặp gỡ 2
- Chương 27 - Đến muộn 1
- Chương 28 - Đến muộn 2
- Chương 29 - Chuyển công tác
- Chương 30 - Kinh khủng 1
- Chương 31 - Kinh khủng 2
- Chương 32 - Kinh khủng 3
- Chương 33 - Chất vấn 1
- Chương 34 - Chất vấn 2
- Chương 35 - Vô đề 1
- Chương 36 - Vô đề 2
- Chương 37 - Gặp mặt ngẫu nhiên 1
- Chương 38 - Gặp mặt ngẫu nhiên 2
- Chương 39 - Gặp mặt ngẫu nhiên 3
- Chương 40 - Thăm dò
- Chương 41 - Trêu đùa 1
- Chương 42 - Trêu đùa 2
- Chương 43 - Vô đề 1
- Chương 44 - Vô đề 2
- Chương 45 - Vài phần kính trọng
- Chương 46 - Khó có thể bình yên 1
- Chương 47 - Khó có thể bình yên 2
- Chương 48 - Trêu đùa 3
- Chương 49 - Người phụ nữ hạnh phúc
- Chương 50 - Gây khó dễ 1
- Chương 51 - Gây khó dễ 2
- Chương 52 - Gây khó dễ 3
- Chương 53 - Giúp đỡ 1
- Chương 54 - Giúp đỡ 2
- Chương 55 - Giúp đỡ 3
- Chương 56 - Lời khuyên 1
- Chương 57 - Lời khuyên 2
- Chương 58 - Thăm dò
- Chương 59 - Trả lại
- Chương 60 - Công việc hất bại
- Chương 61 - Không hiểu sao bị đánh 1
- Chương 62 - Không hiểu sao bị đánh 2
- Chương 63 - Thay thế
- Chương 64 - Thay thế 2
- Chương 65 - Thầm mến
- Chương 66 - Truy sát
- Chương 67 - Trúng đạn
- Chương 68 - Trúng đạn 2
- Chương 69 - Bị thương
- Chương 70 - Bị thương 2
- Chương 71 - Dốc lòng chăm sóc
- Chương 72 - Dốc lòng chăm sóc 2
- Chương 73 - Né tránh
- Chương 74 - Ái muội
- Chương 75 - Lừa dối
- Chương 76 - Chạm vào vết thương
- Chương 77 - Đại náo lễ phát hành 1
- Chương 78 - Đại náo lễ phát hành 2
- Chương 79 - Khó có được sự ấm áp
- Chương 80 - Uy hiếp
- Chương 81 - Ép buộc
- Chương 82 - Giải thi đấu đàn piano
- Chương 83 - Tính tình của nữ vương
- Chương 84 - Mập mờ
- Chương 85 - Nhẫn kim cương
- Chương 86 - Nhẫn kim cương 2
- Chương 87 - Khách hàng cũ 1
- Chương 88 - Khách hàng cũ 2
- Chương 89 - Hôn kiểu Pháp tiêu chuẩn
- Chương 90 - Phong ba nhẫn kim cương 1
- Chương 91 - Phong ba nhẫn kim cương 2
- Chương 92 - Phong ba nhẫn kim cương 3
- Chương 93 - Khoảnh khắc nhu tình 1
- Chương 94 - Ghen
- Chương 95 - Say rượu
- Chương 96 - Say rượu 2
- Chương 97 - Say rượu 3
- Chương 98 - Say rượu 4
- Chương 99 - Khoảnh khắc nhu tình 2
- Chương 100 - Ảnh ướt át
- Chương 101 - Ảnh ướt át 2
- Chương 102 - Trúng kế 1
- Chương 103 - Trúng kế 2
- Chương 104 - Trúng kế 3
- Chương 105 - Trúng kế 4
- Chương 106 - Trúng kế 5
- Chương 107 - Trúng kế 6
- Chương 108 - Chịu nhục 1
- Chương 109 - Cầu hôn
- Chương 110 - Chịu nhục 2
- Chương 111 - Thâm tình 1
- Chương 112 - Thâm tình 2
- Chương 113 - Từ chức 1
- Chương 114 - Từ chức 2
- Chương 115 - Cười ra nước mắt
- Chương 116 - Hôn lễ
- Chương 117 - Cướp dâu
- Chương 118 - Chiếm giữ
- Chương 119 - Sự giam cầm của ác ma
- Chương 120 - Tình yêu
- Chương 121 - Bị đánh thứ N
- Chương 122 - Mưu kế của Đỗ Vân Phi
- Chương 123 - Si tình
- Chương 124 - Trộm cướp thất bại
- Chương 125 - Bị bắt 1
- Chương 126 - Bị bắt 2
- Chương 127 - Thân phận 1
- Chương 128 - Thân phận 2
- Chương 129 - Lo lắng
- Chương 130 - Anh hùng cứu mỹ nhân 1
- Chương 131 - Anh hùng cứu mỹ nhân 2
- Chương 132 - Khả nghi 1
- Chương 133 - Khả nghi 2
- Chương 134 - Khả nghi 3
- Chương 135 - Kinh động nhẫn kim cương 1
- Chương 136 - Kinh động nhẫn kim cương 2
- Chương 137 - Trừng phạt 1
- Chương 138 - Trừng phạt 2
- Chương 139 - Trừng phạt 3
- Chương 140 - Trừng phạt 4
- Chương 141 - Nhắc lại chuyện cũ
- Chương 142 - Một lần ôn nhu cuối cùng
- Chương 143 - Ngôi sao thiên thần 1
- Chương 144 - Ngôi sao thiên thần 2
- Chương 145 - Giãy dụa
- Chương 146 - Lạnh nhạt
- Chương 147 - Tình cờ gặp gỡ
- Chương 148 - Thế giới vui vẻ 1
- Chương 149 - Thế giới vui vẻ 2
- Chương 150 - Thế giới vui vẻ 3
- Chương 151 - Lâm Tử Y
- Chương 152 - Ghen
- Chương 153 - Thế giới hai người 1
- Chương 154 - Thế giới hai người 2
- Chương 155 - Thế giới hai người 3
- Chương 156 - Truy sát 1
- Chương 157 - Truy sát 2
- Chương 158 - Truy sát 3
- Chương 159 - Bất đắc dĩ
- Chương 160 - Chân tình
- Chương 161 - Không cần kết hôn
- Chương 162 - Trở lại Tiêu gia 1
- Chương 163 - Trở lại Tiêu gia 2
- Chương 164 - Đau đớn trong quá khứ
- Chương 165 - Làm khó dễ
- Chương 166 - Muốn cô gặp măt Tạ Vân Triết
- Chương 167 - Vân Triết bị uy hiếp
- Chương 168 - Trốn tránh 1
- Chương 169 - Trốn tránh 2
- Chương 170 - Chịu nhục 1
- Chương 171 - Chịu nhục 2
- Chương 172 - Sợ hãi 1
- Chương 173 - Sợ hãi 2
- Chương 174 - Rời đi 1
- Chương 175 - Rời đi 2
- Chương 176 - Cuộc sống gia đình hạnh phúc 1
- Chương 177 - Cuộc sống gia đình hạnh phúc 2
- Chương 178 - Cuộc sống gia đình hạnh phúc 3
- Chương 179 - Phát hiện
- Chương 180 - Gặp mặt
- Chương 181 - Ghen tuông thâm nùng 1
- Chương 182 - Ghen tuông thâm nùng 2
- Chương 183 - Uy hiếp 1
- Chương 184 - Uy hiếp 2
- Chương 185 - Xin giúp đỡ 1
- Chương 186 - Xin giúp đỡ 2
- Chương 187 - Trút hết tâm tình
- Chương 188 - Thương tâm
- Chương 189 - Thương lượng
- Chương 190 - Trở về nhà cũ
- Chương 191 - Tranh đoạt
- Chương 192 - Giật giây
- Chương 193 - Cầu xin
- Chương 194 - Trở về
- Chương 195 - Thương nhớ
- Chương 196 - Khắc tinh kiếp này
- Chương 197 - Gặp nhau trong nước mắt
- Chương 198 - Yêu trong đau khổ
- Chương 199 - Thỏa thuận
- Chương 200 - Công việc mới
- Chương 201 - Nữ hầu 1
- Chương 202 - Nữ hầu 2
- Chương 203 - Không thể ra ngoài với Tiêu Ký Phàm
- Chương 204 - Tin tưởng
- Chương 205 - Tâm tư hỗn loạn
- Chương 206 - Tức giận
- Chương 207 - Lo sợ
- Chương 208 - Đau lòng
- Chương 209 - Nhạy cảm
- Chương 210 - Mở màn cho cuộc đụng độ
- Chương 211 - Giáp mặt
- Chương 212 - Yêu thương sâu đậm
- Chương 213 - Đau lòng
- Chương 214 - Uất ức khốn cùng
- Chương 215 - Bỏ chạy
- Chương 216 - Đau khổ điên cuồng
- Chương 217 - Sự thật
- Chương 218 - Xử lý
- Chương 219 - Ra tay hạ thủ
- Chương 220 - Tiến hành
- Chương 221 - Không cần
- Chương 222 - Mẹ chồng
- Chương 223 - Thống khổ
- Chương 224 - Sự thật đâu lòng
- Chương 225 - Con người mới
- Chương 226 - Nhẫn đính hôn
- Chương 227 - Ba người hẹn gặp
- Chương 228 - Yêu thương khăng khít
- Chương 229 - Uy hiếp
- Chương 230 - Đây là đâu?
- Chương 231 - Bị bắt
- Chương 232 - Ngôi sao thiên thần và Trúc gia
- Chương 233 - Chị em gái
- Chương 234 - Dọn đồ
- Chương 235 - Hé lộ Ngôi sao thiên thần
- Chương 236 - Xác nhận lại 1
- Chương 237 - Xác nhận lại 2
- Chương 238 - Khuyên giải 1
- Chương 239 - Khuyên giải 2
- Chương 240 - Vết đỏ
- Chương 241 - Trốn ra ngoài
- Chương 242 - Âm mưu
- Chương 243 - Đối đầu 1
- Chương 244 - Đối đầu 2
- Chương 245 - Đối đầu 3
- Chương 246 - Đối đầu 4
- Chương 247 - Nhầm lẫn
- Chương 248 - Bệnh viện
- Chương 249 - Thâm tình 1
- Chương 250 - Thâm tình 2
- Chương 251 - Thâm tình 3
- Chương 252 - Giải thích
- Chương 253 - Tuyệt vọng 1
- Chương 254 - Tuyệt vọng 2
- Chương 255 - Tuyệt vọng 3
- Chương 256 - Sinh mệnh nhỏ 1
- Chương 257 - Sinh mệnh nhỏ 2
- Chương 258 - Sinh mệnh nhỏ 3
- Chương 259 - Sinh mệnh nhỏ 4
- Chương 260 - Từ bỏ
- Chương 261 - Điềm báo
- Chương 262 - Về Tiêu thị
- Chương 263 - Vô đề
- Chương 264 - Nhớ
- Chương 265 - Sống hay chết 1
- Chương 266 - Sống hay chết 2
- Chương 267 - Đau lòng 1
- Chương 268 - Đau lòng 2
- Chương 269 - Đau lòng 3
- Chương 270 - Thương tâm 1
- Chương 271 - Thương tâm 2
- Chương 272 - Lại về Tiêu gia 1
- Chương 273 - Lại về Tiêu gia 2
- Chương 274 - Trở về 1
- Chương 275 - Trở về 2
- Chương 276 - Hạnh phúc khó cầu
- Chương 277 - Đám hỏi 1
- Chương 278 - Đám hỏi 2
- Chương 279 - Hôn lễ 1
- Chương 280 - Hôn lễ 2
- Chương 281 - Hôn lễ 3
- Chương 282 - Thất kinh
- Chương 283 - Em bé mất tích
- Chương 284 - Đại kết cục