Chương 85
Sau buổi trình diễn, hôm nay cô chủ nhiệm bước vào lớp với gương mặt hớn hở thông báo
-Buổi văn nghệ diễn ra rất tốt! Chúng ta hãy vỗ tay ăn mừng nào!!
Không chần chừ giây nào, lớp liền nháo nhào lên và vỗ tay rần rần. Đám con trai thì hò reo, đám con gái thì lại bàn tán lại chuyện hôm đó.
Gõ thước vài cái để lớp im lặng, cô lại nói tiếp
-Trường chúng ta đã quyết định sẽ bầu ra cặp đôi đẹp nhất ngày hôm đó và tất cả học sinh đều có quyền bầu chọn VÀ..... - cô lớn tiếng để lớp tiếp tục chú ý - và sau khi thi cuối học kì I xong, trường chúng ta sẽ tổ chức một buổi cắm trại!
Và đây là lúc để đám học sinh một lần nữa hò reo vì phấn khích. Người thì bàn về chuyến đi, người thì bàn về cặp đôi đẹp nhất
Còn nó, bình thường thì chẳng biết yêu là gì, đến lúc yêu rồi thì lại bắt đầu ngồi mơ mộng. Nó lại nhớ đến lúc hắn cùng nó trên sân khấu, tim lại đập lệch đi vài nhịp, mặt lại đỏ lên và cứ tủm tỉm cười. Làm cho "ai kia" thấy lạ, chồm ngay tới chỗ nó
-Này, suy nghĩ gì mà cười vậy? Suy nghĩ về tôi phải không?
Thoát ra khỏi giấc mộng vì giọng nói của hắn. Nó quay phắt qua hướng phát ra âm thanh.
Thình thịch...... thình thịch........
Tim nó đập loạn nhịp, mặt nó cách mặt hắn chỉ còn vài centimet nữa là đã chạm vào nhau. Mặt đỏ như gấc, nó vội quay đi. Còn hắn thì lại mặt dày đến độ không biết ngượng, lại tiếp tục sấn tới chỗ nó làm cho nó bối rối
-Lam Phong! Em mau về chỗ ngồi đi!
Đây là chốn công cộng và có tôn ti trật tự. Cô vẫn còn trong lớp mà hắn đã vọt thẳng qua bàn nó. Tuy là hội trưởng nhưng chức vụ của hắn chỉ hơn đám học sinh thôi chứ vẫn phải nghe theo thầy cô.
Hắn làm mặt lạnh và bước về chỗ. Và nó thì ngồi vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm. Không hiểu sao nó lại cảm thấy xấu hổ khi hắn cứ dí gương mặt đáng ghét của hắn vào sát mặt nó. Nếu cô mà không lên tiếng thì có khi nhịn không nổi và tuôn ra một tràn nguyền rủa hắn với volume hết cỡ. Lúc đó chắc nó phải đào lỗ chui xuống cũng nên.
-Nhi này, mày có nghĩ mày với Phong sẽ được giải không?
Mi, Lam quay xuống bàn nó nói với gương mặt hớn hở. Tự dưng hai đứa này lại nhắc tới làm cho mặt nó vừa trở lại màu trắng nay lại biến thành màu đỏ hồng. Vội lên tiếng phản bác
-Gì chứ? Tao với hắn ta có là gì đâu mà được giải
-Mày còn chối!! Không phải hai người đã là một đôi............
Lam vội bịt miệng của mình lại, vì nhỏ biết rằng mình nói hớ. Nó và hắn chưa công bố với ai là yêu nhau (vì nó muốn như vậy). Vậy mà bây giờ Lam lại biết, nó nhìn Lam trợn tròn mắt, hỏi nhỏ tới tấp
-Ai nói mày tao với hắn là một đôi? Mày nghe ai nói vậy hả con kia?........ !@#$%^&*(*&^%$..................
Lam bắt đầu lắp bắp, đây là thông tin mật mà "ai kia" rình được và kể lại cho Lam nghe nếu nói ra thì có khi nó lại nhào vào bóp cổ Duy cũng nên. Lam không muốn Duy bị "héo trụi" nhan sắc vì nó
Thấy "đồng bọn" của mình bị yếu thế, Mi vội lên tiếng chữa cháy
-Ai mà chẳng biết hai người đang quen nhau!! Đi thì lúc nào cũng nắm tay nắm chân, miệng cười cười nói nói. Ngay của hành động của Phong cũng thay đổi mà mày còn muốn chối hả?
-Ừ, đúng rồi đó!!
Lam gật đầu đồng tình với Mi, dù gì thì cũng là bạn thân nên nó đành lí nhí thừa nhận
-Ờ.... thì có, nhưng mới đây thôi à......... Tụi bây nghĩ có ai bầu cho tao với anh ta không?
-Mày khỏi lo! Trước mắt có 4 phiếu rồi, hi hi
Mi nói một câu mang tính khẳng định rằng, ít nhất là sẽ được bầu nhưng không có nghĩa là thắng. Trường này khoảng 1500 học sinh, vậy mà được có 4 phiếu, (T_T) chưa được 1%.
Thật ra trong lòng nó chẳng quan tâm đến cái giải gì đó. Nhưng nếu được mọi người chọn hắn với nó đẹp đôi thì nó cũng thích chứ. Còn gì hạnh phúc hơn khi được mọi người khen đẹp đôi. Nhưng nghĩ lại thì nó chỉ toàn nghe câu "đôi đũa lệch thôi". Vậy nên nó cũng chẳng trông mong gì cái giải này cả.
7h15" Tại phòng nó
Hắn bước vào trên tay cùng ly sữa. Dạo gần đây tối nào hắn cũng bắt nó uống sữa cả. Tất nhiên là nó không dại gì mà từ chối nhưng nó vẫn hỏi hắn một câu "Nếu tôi béo lên nhìn xấu ơi là xấu thì anh còn yêu tôi không?" Và nhận được một câu trả lời bất hữu là "Cô không béo được vì một ly sữa được đâu, vả lại thì cô xấu sẵn rồi". Thường thì kết thúc câu trả lời đó hắn đều bị nó nhào đến xả tới tấp. Hắn đỡ thì nó cắn (~_~!), nhưng dần quen rồi thì nó cũng chẳng còn phản ứng gì với câu trả lời đó nữa.
-Sữa này, uống đi!
Đặt ly sữa trên bàn, hắn ngồi xuống cạnh nó. Nó đang cặm cụi giải mấy bài toán khó, nó chẳng cần sự giúp đỡ nào của hắn cả. Môn mà nó ngu nhất, cả đời không khá được mãi mãi là môn văn. Chả hiểu phân tích thơ, cũng chả hiểu tả cảnh. Biết vậy nên hắn đã tìm trên mạng và chuẩn bị sẵn cho nó cả sấp.
-Đây là đề văn, các đề có khả năng sẽ ra, cô học đi!
Nhìn vào sấp giấy A4 hắn đặt lên bàn, nó lật từng trang mà muốn tá hỏa. Nó dốt văn và ghét môn văn vậy nên dẫn đến tình trạng là học cũng chẳng vào. Vì điểm số nên nó mới cố gắng học thôi
Mặt bí xị, nó nhìn hắn
-Nhiều quá vậy? Lọc bớt nữa được không?
-Không được, tôi đã rút bớt nhiều lắm rồi. Cô mà không học gởi điểm về nhà lúc đó ba cô đọc được thì đừng có khóc!
Mặc cho hắn hù dọa, dù sao thì ba nó cũng biết về cái "tiền sử môn văn" của nó. Ông không yêu cầu nó điểm cao ở môn văn, chỉ cần 6,5 là vừa lòng rồi. Điểm văn của nó chỉ nằm ở hàng trung bình, văn viết thì như con nít cấp 1. Cái số nó vậy thì bây giờ chỉ biết học thôi.
Để cho nó với đống bài dài cả cây số, hắn lại thản nhiên nằm trên giường nó và rút điện thoại ra chơi để đốt thời gian.
-Tên kia, sao anh nằm trên giường tôi. Về phòng anh mà nằm, ở đây làm gì? Đi học bài đi
-Tôi thông minh sẵn rồi, không cần học. Tôi thích ở đây để canh chừng cô học biết chưa? Qua đêm nay cô phải thuộc hai bài văn đấy! Không nói nhiều đâu!
Dứt câu hắn liền rút dây phone ra đeo vào để nghe nhạc, còn có nó thì cằn nhằn được một lát. Đành thở dài ngồi học, một bài văn phân tích dài đến tận 2,3 trang A4, nhìn dòng chữ mà mí mắt nó cứ xụp xuống và gục luôn trên bàn lúc nào không hay.
Nhẹ nhàng bế nó lên giường, bây giờ cũng đã 10 giờ rồi. Nó cũng đã học được một bài rưỡi (vì trang giấy được lật ra ở giữa bài thứ hai). Hắn nhìn nó, muốn nhìn gương mặt nó mãi, nhìn lúc nó ngủ trông hiền quá đàng yêu hơn lúc thức nhiều. Không kiềm được mình, hắn (lại) khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn miệng thì thầm vào tai nó
-Ngủ ngon nhé, heo ngốc!
Đóng cửa rồi bước về phòng, bây giờ là lúc hắn bắt đầu học bài. Dù có thông minh cỡ nào con người vẫn phải học thì mới giỏi được. Hắn đồng ý thức khuya để học bài và dành thời gian kia để chăm sóc cho nó. Vì phải kế thừa cái công ty của ba mình nên hắn đã hoàn thành chương trình cấp 3 từ lâu rồi, nên mấy bài tập bây giờ có là gì, chỉ cần ôn lại thôi.
- Chương 1 - Cuộc chạm mặt
- Chương 2 - Chạm mặt lần 2 và trả thù
- Chương 3 - Trả thù
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11 - Hợp đồng bất đắc dĩ
- Chương 12 - Giận hờn vô cớ
- Chương 13 - Những người bạn mới
- Chương 14
- Chương 15 - tò mò
- Chương 16 - Hậu quả
- Chương 17 - Tôi sẽ theo đuổi cô ấy
- Chương 18 - Dị ứng
- Chương 19 - Hội chợ
- Chương 20 - Đầu gấu
- Chương 21 - Từ 1 thành 3 Hic.hic
- Chương 22 - Bắt đầu chuỗi rắc rối trong trường học
- Chương 23 - Giải cứu
- Chương 24 - Hiểu lầm
- Chương 25 - "Hôm nay mày sẽ bị xử tội"
- Chương 26 - Là thật hay là mơ
- Chương 27 - Âm mưu kế hoạch
- Chương 28 - Ăn nhà hàng và câu cá
- Chương 29 - Đau đớn
- Chương 30 - Xe bus
- Chương 31 - "Cảm giác ấy là gì?"
- Chương 32 - "Ý đồ của cô là gì?"
- Chương 33 - Buổi "cắm trại" ở sân sau
- Chương 34 - Trận đấu
- Chương 35 - "Tôi sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy"
- Chương 36 - Anh/ cô ấy là người yêu của tôi
- Chương 37 - Sở thú
- Chương 38 - Tỏ tình
- Chương 39 - Star Cinema
- Chương 40 - Sự cố hay sắp đặt
- Chương 41 - Đi chơi
- Chương 42 - Lại tỏ tình
- Chương 43 - Hôn, hôn và hôn
- Chương 44 - "Cái đầu hại cái thân"
- Chương 45 - Thử vai
- Chương 46 - Trung tâm giải trí
- Chương 47 - Lâu đài kinh dị
- Chương 48 - Bị bệnh
- Chương 49 - Thăm bệnh
- Chương 50 - Game 3D
- Chương 51 - Tranh giành
- Chương 52 - Vẽ tranh
- Chương 53 - Đừng có động vào cô ta một lần nào nữa
- Chương 54 - Tai nạn hóa học
- Chương 55 - "Yểu điệu thục nữ hóa"
- Chương 56 - Dự tiệc
- Chương 57 - "Cô ấy là của tôi"
- Chương 58 - Đính ước
- Chương 59 - Chỉ là sớn xác
- Chương 60 - Sập bẫy
- Chương 61 - Chịu đựng
- Chương 62 - "Thà tôi là người đau còn hơn nhìn cô chịu đựng"
- Chương 63 - Cuộc sống ngắn ngủi, tôi sẽ từ bỏ
- Chương 64 - Thật sự thì trong tim nó có ai???
- Chương 65 - Quân thích Nhi
- Chương 66 - Chỉ vì thất hứa
- Chương 67 - Rối loạn cảm xúc
- Chương 68 - Cạnh tranh công bằng
- Chương 69 - Cuộc sống rối loạn
- Chương 70 - Trả bài
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97 - Người con gái của quá khứ, hiện tại và tương lai
- Chương 98 - Ngoại truyện