Chương 53 - Đừng có động vào cô ta một lần nào nữa
Rầm!!
Một âm thanh chói tai vang lên. Đầu nó choáng váng, từ từ mở mắt ra cảnh tượng trước mắt thật kinh hoàng.
Cả dàn đèn treo xụp xuống chỗ nó vỡ tan tành. Đúng rồi, lúc nãy nó nghe thấy tiếng ai đó, ai đó gọi tên nó!! Hình như là Quân. Lúc nãy đến giờ nó còn chưa đứng lên được chỉ tìm xem cái gì đã gây ra tiếng động thôi, vội quay qua, đúng là Quân, sao Quân lại nằm im vậy chứ!! Đưa tay lay Quân, nó lo lắng
-Quân, Quân ơi, Quân có sao không?
Quân không trả lời nó, không biết Quân bị gì nữa!! Nó càng lo lắng, càng lay mạnh Quân
-Quân!! Quân nói gì đi chứ!! Quân!!!
Rồi nó nghe tiếng rên nho nhỏ, Quân bắt đầu nhấc người lên (nãy giờ Quân đang nằm kế bên nhưng nữa người đè lên người nó). Khẽ mở mắt, lờ mờ thấy mặt nó, Quân một tay ôm đầu, một tay chống xuống đất để đứng lên. Nó cũng đứng lên theo
-Nhi có sao không?
-Hic, không sao!! Sao cái dàn đèn lại rớt xuống như vậy chứ?
-Không biết, Quân đến tìm Nhi thì chợt thấy nó lung lay vội chạy tới. Cũng may ra tới kịp
Học trường này thật kinh khủng, nó cứ bị "ám sát" hết lần này đến lần khác. Cứ tiếp tục như vậy thì chắc có ngày nó bị ám sát thật quá!! Trời đất! Từ lúc nãy đến giờ mọi người ở đây ai cũng đứng nhìn nó. Thật là, không biết đến hỏi thăm xem người ta có sao không? Hoặc là phãi đỡ người ta đứng lên chứ!! Ai đâu lại đứng nhìn như vậy. Gét thật!!
-Mà Quân đến tìm Nhi có việc gì không?
-À, Quân đến báo cho Nhi biết là ngày mai chúng ta sẽ học hóa ở phòng thí nghiệm rồi sẵn tiện bây giờ chở Nhi về luôn
-Ừ, đợi Nhi tí nha, làm "osin không công" sắp xong rồi
Nghe nó nói Quân lại bật cười, nó cũng nhe răng ra cười. Rồi Quân lại phụ nó làm những việc cần làm
Lúc này tại một nơi khác trong trường, hắn không về, hắn vẫn đang ngồi chờ nó. Tuấn từ đâu đi tới gập người cúi chào hắn, Tuấn luôn tôn trọng hắn.
-Thưa hội trưởng, lúc nãy trong kháng phòng lại xảy ra chuyện ạ
-Chuyện gì?
-Dạ là Ngọc cùng lớp với hội trưởng cắt dứt dây làm dàn đèn treo rơi xuống
"Chẳng phải Ngọc là người của Thảo Trang sao? Cả Ly và Tuyết xô ngã kệ sách nữa. Không lẽ tất cả những chuyện này là do cô sai bọn họ làm sao? Nhưng mục đích là gì chứ??"
-Mở lại camera cảnh lúc đó đi
Hắn vừa dứt lời, Tuấn lôi ra trong cặp một chiếc laptop có kết nối với tất cả camera trong trường. Mở lại đoạn video lúc nãy, từng cảnh từng cảnh đập vào mắt hắn, Quân đã chạy ra cứu nó, nếu không có Quân thì không biết nó sẽ ra sao. Nhìn cảnh đó sao hắn lại đau lòng như vậy? Nó có bị gì đâu. Nhưng bọn Thảo Trang ra tay quá mạnh, nếu như dàn đèn treo thật sự xụp xuống đầu nó thì nhẹ lắm là nhập viện vì chấn thương sọ não.... còn nặng thì vào hòm sớm.
-Mở lại đoạn trong thư viện đi
Tuấn đưa tay ấn vài nút, đoạn video khác lại được chạy. Sao có thể như vậy được? Sao Lâm lại nhào ra cứu nó? Lạ thật!! Hay là lúc đó Lâm đang tìm cách tiếp cận nó. Nhưng việc làm hắn để tâm ở đây đó là hành động của họ mỗi lúc một mạnh tay hơn. Lúc đầu là kệ sách, sau đó là dàn đèn treo. Nếu cứ như vậy thì chắc chắn sẽ còn lần sau. Phải giải quyết nhanh chuyện này thôi.
Đứng lên vắt cặp qua bên vai, hắn không đợi nó nữa, nó đã có Quân rồi. Trước khi đi hắn để lại cho Tuấn một câu
-Đuổi học cô ta đi!!
Vừa đi hắn vừa lôi chiếc điện thoại của mình ra và bấm số gọi.
-Ra cổng sau trường đi, tôi có chuyện cần gặp
Nói rồi hắn dập máy.
Tại cổng sau trường
-Anh tìm em có việc gì không?- Thảo Trang đi tới mặt cười tươi, hiếm có lúc nào mà được hắn kêu ra gặp mặt riêng như vậy nên cô nàng cứ nghĩ là vớ bở được gì rồi
-Tốt nhất là cô nên dừng lại những việc mình đang làm đi
-Anh nói gì vậy? Em không hiểu
-Đừng giả vờ ngây thơ nữa, Ngọc, Ly, Tuyết đều đã được ra khỏi trường này, cô muốn người tiếp theo là cô chứ?
Vừa nghe đến những cái tên, mặt Thảo Trang tối xầm lại, nhỏ lắp bắp
-Em..... em không hiểu
-Liệu mà tự hiểu đi, một lần nữa thôi. Tôi hứa rằng cô sẽ phải tìm trường khác đấy
Rồi hắn quay lưng đi, để lại Thảo Trang với nỗi bực tức trong lòng "Mới đây mà anh đã điều tra ra được người chủ mưu rồi sao? Tốt đấy! Nhưng vì anh đã phủ phàng như vậy thì tôi sẽ không bao giờ dừng lại đâu! Sẽ còn một màn hoành tráng dành cho anh và cả cô ta"
Về tới nhà, hắn đã thấy nó và Quân đang làm gì trong bếp. Gét thật! Hai người này lúc nào cũng đi cùng với nhau, lúc nào cũng cười cười nói nói. Nhìn mà muốn đập cho (Quân) mấy phát. Quyết không bận tâm, hắn bỏ lên phòng
Hóa ra là Quân đang lấy sách nấu ăn rồi cùng nó tập nấu. Sau một hồi vật vã, cuối cùng nó và Quân đã chế biến xong. Nó mừng rỡ chạy lên phòng kêu Long, Duy và hắn. Sau một hồi lôi kéo, hắn mới chịu xuống bởi hắn..... sợ đồ nó nấu. Còn Long, Duy thì không biết nên nghe có đồ ăn là vọt ngay xuống.
Trước mặt hắn bây giờ là một bàn ăn thịnh soạn với đủ thứ món và đủ thứ màu sắc. Trông rất ngon mắt, nhưng vì nó với Quân làm nên cho dù ngon mắt cỡ nào thì vẫn phải chê cho bỏ gét!!
-Ăn có chết không?- hắn tuông ra một câu rất ư là "dễ thương"
-Chết!! Tôi có bỏ thuốc độc, vậy nên anh đừng ăn
Thật ra mấy món này là do Quân nấu không à. Quân không cho nó làm vì sợ nó lại bị thương. Vậy nên Quân viện cớ "Nhi đứng xem cho biết rồi bữa khác làm cũng được ^-^" Và việc duy nhất nó làm ở đây đó là lấy chén đũa với "lôi kéo" các "nạn nhân"
Nó cứ ngồi ngậm đũa, rồi nhìn xem sắc mặt của Duy, Long và hắn. Ồ! Ai cũng ăn như không có gì xảy ra. Vui thật!! Nó khẽ quay qua nhìn Quân rồi hai đứa lại khẽ cười vì "thành công". Nhưng hắn lại thấy được. Bực bội, khó chịu, hạ chén rồi hắn đứng lên
-Không đói, đồ ăn dở
Rồi bỏ lên phòng một mạch luôn. Nó ngồi nhìn theo, có chút gì đó buồn buồn.
- Chương 1 - Cuộc chạm mặt
- Chương 2 - Chạm mặt lần 2 và trả thù
- Chương 3 - Trả thù
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11 - Hợp đồng bất đắc dĩ
- Chương 12 - Giận hờn vô cớ
- Chương 13 - Những người bạn mới
- Chương 14
- Chương 15 - tò mò
- Chương 16 - Hậu quả
- Chương 17 - Tôi sẽ theo đuổi cô ấy
- Chương 18 - Dị ứng
- Chương 19 - Hội chợ
- Chương 20 - Đầu gấu
- Chương 21 - Từ 1 thành 3 Hic.hic
- Chương 22 - Bắt đầu chuỗi rắc rối trong trường học
- Chương 23 - Giải cứu
- Chương 24 - Hiểu lầm
- Chương 25 - "Hôm nay mày sẽ bị xử tội"
- Chương 26 - Là thật hay là mơ
- Chương 27 - Âm mưu kế hoạch
- Chương 28 - Ăn nhà hàng và câu cá
- Chương 29 - Đau đớn
- Chương 30 - Xe bus
- Chương 31 - "Cảm giác ấy là gì?"
- Chương 32 - "Ý đồ của cô là gì?"
- Chương 33 - Buổi "cắm trại" ở sân sau
- Chương 34 - Trận đấu
- Chương 35 - "Tôi sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy"
- Chương 36 - Anh/ cô ấy là người yêu của tôi
- Chương 37 - Sở thú
- Chương 38 - Tỏ tình
- Chương 39 - Star Cinema
- Chương 40 - Sự cố hay sắp đặt
- Chương 41 - Đi chơi
- Chương 42 - Lại tỏ tình
- Chương 43 - Hôn, hôn và hôn
- Chương 44 - "Cái đầu hại cái thân"
- Chương 45 - Thử vai
- Chương 46 - Trung tâm giải trí
- Chương 47 - Lâu đài kinh dị
- Chương 48 - Bị bệnh
- Chương 49 - Thăm bệnh
- Chương 50 - Game 3D
- Chương 51 - Tranh giành
- Chương 52 - Vẽ tranh
- Chương 53 - Đừng có động vào cô ta một lần nào nữa
- Chương 54 - Tai nạn hóa học
- Chương 55 - "Yểu điệu thục nữ hóa"
- Chương 56 - Dự tiệc
- Chương 57 - "Cô ấy là của tôi"
- Chương 58 - Đính ước
- Chương 59 - Chỉ là sớn xác
- Chương 60 - Sập bẫy
- Chương 61 - Chịu đựng
- Chương 62 - "Thà tôi là người đau còn hơn nhìn cô chịu đựng"
- Chương 63 - Cuộc sống ngắn ngủi, tôi sẽ từ bỏ
- Chương 64 - Thật sự thì trong tim nó có ai???
- Chương 65 - Quân thích Nhi
- Chương 66 - Chỉ vì thất hứa
- Chương 67 - Rối loạn cảm xúc
- Chương 68 - Cạnh tranh công bằng
- Chương 69 - Cuộc sống rối loạn
- Chương 70 - Trả bài
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97 - Người con gái của quá khứ, hiện tại và tương lai
- Chương 98 - Ngoại truyện