Chương 43 - Hôn, hôn và hôn
Sao vậy nhỉ? Cả ngày hôm nay hắn chẳng nói gì cả. Không lẽ vì bị nó cho ăn bánh bơ ngày hôm qua lên giờ giận luôn rồi hả? Chán thật!
Lam với Duy thì cứ như vậy, suốt ngày nhìn nhau rồi lại quay đi. Còn Mi và Long thì cứ cười cười nói nói, trong giờ học mà nó còn thấy Mi nhắn tin nữa cơ. Không lẽ ngồi cách nhau có hai bàn mà lại nhớ tới vậy sao.
Nhiều khi nó thấy sao mà phung phí quá. Có gì thì cứ viết giấy đi rồi nó đồng ý làm người đưa thư cho, lấy giá rẻ thôi cũng được (tính toán gúm ~_~!). Nhìn Mi, Long và nó suy ra được một điều rằng, tình yêu gây tốn kém về kinh tế. Đó là một mình chứng hùng hồn chứng minh cho việc KHÔNG NÊN YÊU!!
Ra về nó lại phóng sớm. Lần này thì hắn không thèm để ý nữa.
Đến nơi mà Lâm đã hẹn. Thấy Lâm đứng trước cửa phòng thí nghiệm, nó vội tiến lại
-Lâm kêu Nhi ra đây có gì không?
Lâm chợt quay qua, hai tay đặt lên vai nó, nhìn nó khẩn thiết.
-Nhi có thể suy nghĩ lại được không? Lâm thật sự rất thích Nhi mà!
Lại câu đó, nó thật sự không biết nói gì, Lâm chỉ là một người bạn, không hơn không kém. Nó thật sự không muốn mất người bạn này, nhưng vẫn phải dứt khoát thôi
-Xin lỗi Lâm, nhưng Nhi đã nói rồi, thật sự thì Nhi chỉ coi Lâm như một người bạn thôi. Xin lỗi!
Dứt câu, nó quay lưng bước đi nhưng Lâm lại nắm tay nó kéo mạnh lại. Lâm ghì hai tay nó vào tường. Lúc này nó bắt đầu hoảng, Lâm đang muốn làm gì vậy chứ. Nó chưa kịp nghĩ ra nên làm gì tiếp theo thì đã Lâm nói. À không, Lâm hét:
-Nhi phải là của Lâm, là của Lâm thôi, Lâm yêu Nhi
-Lâm hãy suy nghĩ kĩ lại đi. Lâm phải bình tĩnh, đừng như vậy mà- nó cố gắng giật tay khỏi Lâm. Nhưng Lâm mạnh quá, cứ như phải nói là ngang ngửa hắn, nó không tài nào giật ra được, tìm cách trấn an Lâm
-Nhi nói đi, Nhi yêu Lâm phải không, Nhi là của Lâm đúng không? Nhi nói đi
-Không, Nhi đã nói rồi, Nhi là Nhi, Nhi không là của ai hết
Nó đang hoảng loạn, trong tình cảnh này, trên phim người con trai chỉ có thể làm một chuyện mà không hề suy nghĩ, nó không muốn, nó không muốn như vậy. Nhưng mọi thứ không bao giờ như ý nó muốn. Lâm cúi xuống hôn nó, quay mặt tránh đi nhưng không được.
Tìm mọi cách vùng vẫy, vô ích, nó không thể đẩy Lâm ra, không! Nụ hôn đầu của nó, làm sao có thể như vậy được chứ? Nó càng vùng vẫy, Lâm càng ghì mạnh. Nó như điên lên được, Lâm cưỡng hôn nó, bắt đầu đưa lưỡi vào miệng nó. Không được, không được! Nó khóc, nó lại khóc rồi, nó không thể làm cho Lâm dừng lại được. Phải làm gì đây.
Bốp!!!
Lâm ăn một cú đấm trời giáng, ngã nhào ra đất. Là hắn!! Nó sợ hãi chạy ra sau lưng hắn. Mắt hắn đỏ lòm hằn lên những tia lửa giận nhìn Lâm, hắn thật sự muốn điên lên được khi thấy cảnh đó.
-Tôi đã cảnh cáo cậu không được đụng đến cô ta rồi mà, tại sao cậu ngoan cố như vậy? Muốn chọc tức tôi sao?- Hắn nắm cổ áo Lâm, kéo xốc lên
-Sao! Thấy cảnh đó vui chứ?- Lâm cười, một nụ cười đầy vẻ mỉa mai và đểu cáng. Nó gét, rất gét nụ cười đó, tại sao Lâm lại trở nên như vậy chứ.
Nó chỉ đứng chết trân nhìn Lâm bị hắn giáng thêm một đấm sau câu nói đó. Thật sự thì nó cũng chẳng nghe 2 người đó nói gì nữa. Nó chỉ biết khóc rồi đứng nhìn Lâm đầy căm phẫn. Tại sao Lâm lại đối sử với nó như vậy?
Rồi hắn lại nắm tay nó lôi đi từ lúc nào nó cũng chẳng để ý. Chỉ biết là nước mắt cứ như vậy trào ra thôi. Ra khỏi trường, nó vẫn khóc (khóc hoài vậy trời). Thả tay nó ra hắn nhìn nó, hắn vẫn còn tức giận cho cái sự ngu ngốc của nó. Nếu như nó chịu nói cho nó biết rằng người đó là Lâm thì hắn đã không cho nó đi cùng Lâm rồi.
Cả 2 bước đi, để lại Lâm đứng nhìn theo, nở nụ cười đầy ẩn ý. "Hãy chờ đi, trò vui vẫn còn dài"
Nếu như lúc đó hắn không cảm thấy khó chịu trong người, hắn không cảm thấy lo lắng, không chạy đi tìm nó thì lúc đó không biết Lâm sẽ làm gì nó tiếp theo. Lúc thấy cảnh Lâm đang hôn nó tim hắn nhói lên như bị ai bóp chặt.
-Khóc đủ chưa? Sao lại phải khóc?- hắn quát
Giật mình. Nó càng khóc to hơn, tại sao lại không cho nó khóc chứ. Nụ hôn đầu đời của nó, nụ hôn mà nó từng mơ sẽ trao người mình yêu bên bờ biển đầy lãng mạn. Bây giờ thì lại vỡ ra như vầy, không lãng mạn mà lại còn bị cưỡng ép. Không tức mới lạ
-Huhu.......... Nụ hôn đầu tiên của tôi........... Oaoaoaoa......
-Khóc gì? Ai bảo cô ngu ngốc làm gì?
-Anh nói ai ngu ngốc...... huhuhu......... anh thử bị mất nụ hôn đầu tiên đi xem xem có tức mà khóc không.... huhu.......
Nó vừa dứt lời, lấy hai tay áp vào má nó, kéo nó lại. Tin được không? Hắn dám hôn nó. Nó trợn tròn mắt, người ta hôn nhau toàn nhắm mắt, ấy vậy mà mắt nó lại mở to hết cỡ. Nín khóc luôn, người nó cứng đơ, tim đập loạn xạ.
Bỏ nó ra, nhìn mặt nó lúc này trông ngố đến sợ, khẽ mỉm cười hắn nói
-Mất nụ hôn đầu tiên rồi. Tôi có khóc đâu!!
Nó vẫn đứng im như trời trồng, mắt vẫn nhìn về một điểm, tim vẫn nhảy loạn xạ. Đơ!
-Này, bị gì vậy?- Hắn lay vai nó
-Ức....... ức..........ức........- nó nấc cục liên hồi
Nhìn nó giật giật, mặt thì đơ ra, trông chẳng khác nào người trên trời mới rớt xuống. Hắn chỉ biết cười, nó không giận, không phản đối như lúc nãy đối với Lâm. Không biết nó có thích hắn không nhỉ. Nhưng hắn thì thích nó mất rồi!!
Nắm tay nó lôi đi, nó vẫn không ngừng nấc cục. Về tới nhà, nó vẫn cứ lơ ngơ như vậy, vẫn nấc cục không ngừng.
Mở cửa, đẩy nó ngồi xuống chiếc ghế salong. Duy, Long cũng đang ngồi xem tivi, thấy cái đứa nào hắn mới "lượm" về, nhìn mặt ngơ ngơ ngáo ngáo, không phải nó. Tên Long cứ hết đưa tay huơ huơ trước mặt nó, rồi lại vỗ tay bôm bốp, vậy mà nó vẫn ngồi đơ như trời trồng.
Hắn từ dưới bếp đi lên, trên tay cầm theo một ly nước đầy
-Mày làm gì mà cô ta cứ đơ như cây cơ vậy?- Duy nhìn hắn mặt gian gian
-Ai biết đâu, thấy cô ta đứng ngoài đường nên lôi về. Từ lúc đó tới giờ cứ như vậy thôi- hắn bịa ra một lí do.
Đưa ly nước cho nó, cầm ly nước dốc hết vào miệng, vậy mà vẫn nấc liên hồi. Hắn tìm đủ mọi cách, từ kêu nó nín thở cho tới làm nó giật mình. Tất cả đều vô dụng, tự hỏi tại sao nó vẫn nấc liên hồi? Bây giờ hắn bắt đầu hối hận khi hôn nó.
- Chương 1 - Cuộc chạm mặt
- Chương 2 - Chạm mặt lần 2 và trả thù
- Chương 3 - Trả thù
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11 - Hợp đồng bất đắc dĩ
- Chương 12 - Giận hờn vô cớ
- Chương 13 - Những người bạn mới
- Chương 14
- Chương 15 - tò mò
- Chương 16 - Hậu quả
- Chương 17 - Tôi sẽ theo đuổi cô ấy
- Chương 18 - Dị ứng
- Chương 19 - Hội chợ
- Chương 20 - Đầu gấu
- Chương 21 - Từ 1 thành 3 Hic.hic
- Chương 22 - Bắt đầu chuỗi rắc rối trong trường học
- Chương 23 - Giải cứu
- Chương 24 - Hiểu lầm
- Chương 25 - "Hôm nay mày sẽ bị xử tội"
- Chương 26 - Là thật hay là mơ
- Chương 27 - Âm mưu kế hoạch
- Chương 28 - Ăn nhà hàng và câu cá
- Chương 29 - Đau đớn
- Chương 30 - Xe bus
- Chương 31 - "Cảm giác ấy là gì?"
- Chương 32 - "Ý đồ của cô là gì?"
- Chương 33 - Buổi "cắm trại" ở sân sau
- Chương 34 - Trận đấu
- Chương 35 - "Tôi sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy"
- Chương 36 - Anh/ cô ấy là người yêu của tôi
- Chương 37 - Sở thú
- Chương 38 - Tỏ tình
- Chương 39 - Star Cinema
- Chương 40 - Sự cố hay sắp đặt
- Chương 41 - Đi chơi
- Chương 42 - Lại tỏ tình
- Chương 43 - Hôn, hôn và hôn
- Chương 44 - "Cái đầu hại cái thân"
- Chương 45 - Thử vai
- Chương 46 - Trung tâm giải trí
- Chương 47 - Lâu đài kinh dị
- Chương 48 - Bị bệnh
- Chương 49 - Thăm bệnh
- Chương 50 - Game 3D
- Chương 51 - Tranh giành
- Chương 52 - Vẽ tranh
- Chương 53 - Đừng có động vào cô ta một lần nào nữa
- Chương 54 - Tai nạn hóa học
- Chương 55 - "Yểu điệu thục nữ hóa"
- Chương 56 - Dự tiệc
- Chương 57 - "Cô ấy là của tôi"
- Chương 58 - Đính ước
- Chương 59 - Chỉ là sớn xác
- Chương 60 - Sập bẫy
- Chương 61 - Chịu đựng
- Chương 62 - "Thà tôi là người đau còn hơn nhìn cô chịu đựng"
- Chương 63 - Cuộc sống ngắn ngủi, tôi sẽ từ bỏ
- Chương 64 - Thật sự thì trong tim nó có ai???
- Chương 65 - Quân thích Nhi
- Chương 66 - Chỉ vì thất hứa
- Chương 67 - Rối loạn cảm xúc
- Chương 68 - Cạnh tranh công bằng
- Chương 69 - Cuộc sống rối loạn
- Chương 70 - Trả bài
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97 - Người con gái của quá khứ, hiện tại và tương lai
- Chương 98 - Ngoại truyện