Chương 22 - Người đàn ông hèn hạ
Tôi quay đầu, rất hiếu kỳ muốn nhìn xem ai đã gọi tôi.
Là một người đàn ông, tuổi tác cũng xấp xỉ tôi, đang ân cần khom lưng hỏi thăm tôi, thấy tôi chần chờ, anh ta bổ sung thêm: "Đinh Đinh?"
Anh ta gọi tôi vô cùng tự nhiên thân thiết, trong ánh mắt hàm chứa sự vui mừng và xúc động.
Tôi nhớ ra, không nén được ngạc nhiên: "Đường Kiện?"
Là anh ta? Bạn học thời Cao trung, đã từng theo đuổi tôi, khi đi học là một tay đánh bóng rổ cừ khôi, tôi thích nhìn anh ta chạy băng băng trên sân vận động của trường, lúc toát mồ hôi ướt đẫm hết quần áo có một vẻ anh tuấn ngổ ngược, cho nên khi anh ta hẹn hò với tôi, tôi cũng đến chỗhẹn vài lần.
Không nghĩ tới nhoáng một cái, thời gian đã trôi qua 10 năm, vậy mà cũng gặp lại nhau tại tiệc cưới của bạn học.
Đường Kiện thật cao hứng, anh ta thành thục kéo chiếc ghế ở bên cạnh tôi và ngồi xuống, vô cùng xúc động: "Đinh Đinh, thật là cậu sao? Mới vừa nãy nhìn giống cậu, tớ còn không dám khẳng định để bước tới chào hỏi."
Tôi cười ha ha: "Tại sao? Chẳng lẽ tớ thay đổi quá đáng sợ?"
"Không phải, thực ra dáng vẻ của cậu không thay đổi nhiều lắm so với trước kia, quả là." Anh ta suy nghĩ một lúc, "Giống Tiểu Long Nữ của phái CổMộ."
Tôi cảm thấy rất buồn cười: "Trời đất, Đường Kiện, cậu khen ngợi như vậy khiến tớ xấu hổ quá, Tiểu Long Nữ là nhân vật thế nào chứ, không ăn thức ăn của trần gian, còn tớ là người phàm chính hiệu."
"Tớ không dễ dàng khen ngợi người khác."
Tôi ho khan một tiếng, nhanh chóng chuyển đề tài, "10 năm không gặp, cậu vẫn khỏe chứ? Hiện tại đang làm công việc gì?"
"Tớ làm ở sân bay, hiện tại đang làm hậu cần mặt đất."
"À, nghề nghiệp không tệ!"
"Còn cậu, bây giờ cậu đang làm gì?"
Tôi tự mình đánh trống lảng, "Nội trợ."
"Cậu kết hôn rồi sao?"
"Được 4 năm rồi."
Vẻ mặt anh ta có chút thất vọng.
Hai người chúng tôi tiếp tục hàn huyên.
Tôi hỏi đùa anh ta: "Tại sao còn chưa kết hôn?"
Anh ta cũng trêu lại tôi, "Cậu lấy chồng rồi, tớ bị thất tình, lỗ hỏngtrong tim vẫn chưa người nào lấp đầy được, cho nên vẫn ở vậy đến bâygiờ."
Tôi cười ha ha, cũng không phải là thật.
Không nghĩ tới cuộc trò chuyện của chúng tôi lại thu hút một cô gái khác ở bên cạnh.
Cô gái kia tò mò, trong lòng ngứa ngáy nên hỏi anh ta: "Cái đó, hậu cầnmặt đất cho công ty hàng không, tiền lương chắc nhiều lắm hả?"
Tôi vừa nhìn cô gái này, khuôn mặt có chút thanh tú, ánh mắt nhìn Đường Kiện có chút dò xét.
Tôi lập tức nhìn cô ta bổ sung: "Không chỉ có vậy, là Hãng hàng không Đông Phương, không phải nói vào là có thể vào được!"
Ánh mắt của cô gái kia lặng lẽ ngắm Đường Kiện, gương mặt ửng hồng, có chút thẹn thùng.
Đương nhiên tôi không phải là kẻ ngốc, ngắm nghía rõ ràng như thế làm sao mà nhìn không ra được, tôi lập tức mượn cớ phải ra ngoài gọi điện thoại,nhân cơ hội mà nhường chỗ ngồi, giúp người ta toại nguyện.
Tiệc cưới đích thực ồn ào, ngày hôm nay họ hàng thân thuộc của hai bên cũngrất nhiều, ngồi chật nít toàn bộ phòng tiệc, tiếng chúc phúc, tiếng kính rượu, tiếng cười huyên náo liên tục không ngừng, tôi cảm thấy trong lòng cô đơn lạnh lẽo, không đợi đến khi kết thúc tiệc cưới, tôi liền cáo từ.
Cũng may tuy rằng là tái hôn, nhưng không có con, lập gia đình lần nữa, không có gánh nặng gì cả.
Trong lòng tôi xúc động, kết rồi lại ly, ly rồi lại tiếp tục kết, chuyện đời thay đổi vô thường, xưa nay khó vẹn toàn.
Một mình tôi cô đơn ra khỏi khách sạn, có chút bồi hồi, 4 năm trước, tôicũng từng làm một cô dâu hạnh phúc nhất trên đời, chuyện 4 năm trước,phảng phất như mới hôm qua.
Đi đến bên cạnh cái hồ ở sân, tôi tìm một băng ghế để ngồi xuống, ánh nắng rất ấm áp, tôi híp mắt lại, muốn lẳng lặng hưởng thụ sự an bình của ánh nắng rọi xuống một lúc.
Cánh hoa của cây anh đào trên sân rơi rụng xuống hệt như cơn mưa, màu hồng nhạt, theo gió bay vào trong hồ, lãng mạn như thơ.
Lại có người gọi tôi, "Đinh Đinh."
Tôi mở mắt ra, thật kỳ lạ, lại là Đường kiện.
Tôi tò mò: "Tại sao cậu lại ra đây? Tiệc mừng đã kết thúc?"
"Cũng sắp kết thúc rồi, đúng rồi, các bạn học cũ rủ đi karaoke, tìm xung quanh không thấy cậu, hóa ra cậu ở chỗ này."
"Tớ không thích karaoke, không gian vừa hẹp vừa ồn ào, không khí cũng ngột ngạt, lỡ như xảy ra hỏa hoạn nữa thì..."
"Xem cậu kìa, lúc nào cũng suy nghĩ vớ vẩn."
Anh ta ngồi xuống bên cạnh tôi, duỗi thẳng cánh tay ra, vừa vặn khoát lên vai tôi.
Tôi nhìn cánh tay anh ta, hơi mất tự nhiên, liền nhích sang bên cạnh một chút, e ngại chạm đến thể diện của bạn học, nên tôi không nói gì cả.
Anh ta cười, "Tại sao cậu lại hoảng sợ y như thỏ con, ngồi cách xa tớ như vậy."
Tôi đành phải giải thích, "Không phải, chỉ là tớ không thích đàn ông hút thuốc."
Anh ta à một tiếng, nói, "Thật ngại quá, quên rằng có nhân sĩ bảo vệ môi trường ở đây." Tiện tay dập thuốc lá.
Tôi tìm đề tài nói chuyện, "Phải rồi, hình như cô gái lúc nãy rất có tình ý với cậu, có lưu số điện thoại chưa?"
Anh ta cười, phản đối, trong giọng nói pha chút khinh thường, "Loại phụ nữ này, nhớ được hai bài thơ thì tự cho mình giống như Lý Thanh Chiếu (*), làm dáng làm điệu, cho dù có gọi điện thoại cho tớ thì tớ cũng sẽ không tiếp."
(*) Lý Thanh Chiếu (sinh năm 1084 – mất khoảng năm 1151), hiệu Dị An cư sĩ, là nữ tác gia chuyên sáng tác từ (là đơn vị sẵn có trong ngôn ngữ, làđơn vị nhỏ nhất, cấu tạo ổn định, mang nghĩa hoàn chỉnh, được dùng để cấu thành nên câu) nổi tiếng thời nhà Tống, Trung Quốc. Theo đánh giácủa nhà văn Lâm Ngữ Đường, thì bà là nữ thi nhân bậc nhất Trung Hoa.
Trong lòng tôi cảm thấy khá khó chịu, tôi thuận miệng nói một câu: "Cô ấy không như Lý Thanh Chiếu, cậu thì lại giống Đường Bá Hổ rồi?"
Đường Kiện cười ha ha, "Đinh Đinh, thật sự rất thích giọng điệu này của cậu,cho dù là làm tổn thương người khác, nhưng nghe xong vẫn thấy thoải mái như vậy."
Vẻ tươi cười trên mặt tôi lập tức đông cứng lại.
Tôi không còn gì để nói với người đàn ông này cả, xem giờ, tôi lịch sự nói: "Đường Kiện, tớ có việc phải đi trước, hôm nào có thời gian sẽ liên lạc lại."
Anh ta kéo tôi lại, "Đinh Đinh."
Tôi bực bội, nể mặt tình bạn học, tôi chỉ khách sáo nói rằng: "Buông tay ra, Đường Kiện."
"Làm gì câu nệ thế hả?" Lực nắm lại không chút nào buông lỏng, kéo tôi trở lại chỗ ngồi, cương quyết ấn tôi ngồi xuống.
Tôi đã phải chịu đựng sự khó chịu trong lòng, cực kỳ khách sáo nói rằng:"Đường Kiện, tớ đã kết hôn rồi, xin cậu tôn trọng người phụ nữ đã có chồng."
Anh ta cười ha hả, "Đinh Đinh, cho dù cậu đã kết hôn, nhưng chúng ta vẫn còn là bạn học và là bạn thân chứ? Vì sao phải nghiêm túc như vậy? Người qua kẻ lại thế kia thì tớ có thể làm gì được cậu chứ? Chỉ có điều, hãy nói thật đi, Đinh Đinh, mấy năm gần đây tớ thực sự rất nhớ cậu, tuy rằng cũng kết giao với vài người bạn gái, nhưng cuối cùng vẫn không nhịnđược mà đem so sánh các cô ấy với cậu, nếu sớm biết sẽ phiền muộn như bây giờ, lúc trước nên nổ lực theo đuổi cậu đến cùng."
Tôi hừ lạnh một tiếng, "Đường Kiện, cám ơn cậu vẫn nhớ đến tớ như vậy, đáng tiếc rằng tớ chỉ là một người bình thường, tớ mong muốn người bạn đời của mình, hiểu được tình cảm, có nền tảng kinh tế, còn phải có học thứcvà biết tiết chế, đừng nói hiện tại tớ không chọn cậu, cho dù là 10 nămvề trước, tớ cũng sẽ không chọn cậu. Còn nhớ lúc ấy có nghe đồn là cậu cùng một nữ sinh nào đó hẹn hò trong rừng cây của trường đến tận nửa đêm cũng chưa quay về ký túc xá, kết quả là bị ban giáo vụ bắt quả tang tại trận, nếu như tớ nhớ không lầm, thì đó không phải là lần đầu tiên cậu vi phạm? Cho nên, đối với một cái giẻ lau bị người khác bôi bẩn, tớ không ham."
Anh ta lập tức ngây người, không nghĩ tới tôi sẽ không cho anh ta thể diện như vậy, sắc mặt tức khắc biến thành khó coi.
"Tạm biệt."
Tôi cầm lấy túi xách, dùng sức hất tay của anh ta ra, đứng dậy rời khỏi đó.
Có lẽ tôi đứng dậy quá vội vàng, quá đột ngột, tôi chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, dường như toàn bộ máu đổ dồn hết lên đầu, trước mắt có rất nhiều sao Kim đang bay loạn xạ, dưới chân như nhũn ra, đứng không vững thì tôi lảo đảo ngã xuống, kết quả cú ngã này vừa vặn ngã ngồi vào trong lòng anh ta.
Anh ta lập tức ôm lấy tôi, "Làm sao vậy?"
Tôi lấy lại sức hơi chậm, lúc định thần lại, mới phát hiện ra mình đang ngồi ở trong lòng anh ta, mà anh ta lại trắng trợn dùng một cánh tay ôm lấy tôi, tay kia không an phận vuốt ve khuôn mặt tôi.
Tôi nhất thời phẫn nộ, ra sức đẩy anh ta: "Bỏ tay anh ra."
Anh ta không từ bỏ hy vọng đây dưa với tôi, "Đinh Đinh."
"Cút ngay!"
Trên người anh ta nồng nặc mùi rượu, không biết xấu hổ nhướn mày hét lên với tôi: "Cô giả vờ cái gì? Khi đi học cũng đã từng hẹn hò với tôi, bây giờ lại làm ra vẻ thanh cao với tôi sao?"
Tôi nghiến răng nghiến lợi, không thể nhịn nữa chỉ vào mặt hắn và mắng: "Tránh xa tôi ra một chút, đồ đàn ông thối."
Tôi nhảy xuống từ trong lòng anh ta, sửa sang lại quần áo rời khỏi đó ngay lập tức, nhưng mới vừa đi được hai bước, tôi sợ hãi che ngực lại.
- Quyển 1 - Chương 1 - Chúng ta ly hôn đi
- Chương 2 - Chị cũng có ngày hôm nay
- Chương 3 - Anh rể tạo phản?
- Chương 4 - Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
- Chương 5 - Ông xã không trở về nhà
- Chương 6 - Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
- Chương 7 - Tôi và Gia Tuấn cãi nhau
- Chương 8 - Quan hệ giữa dàn ông và đàn bà
- Chương 9 - Lúc mới quen Gia Tuấn
- Chương 10 - Lúc mới quen Gia Tuấn - Ôn nhu hơn gió
- Chương 11 - Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
- Chương 12 - Ly hôn? Đời sau không như đời trước
- Chương 13 - Bầu không khí căng thẳng trước buổi tối
- Chương 14 - Anh muốn ở riêng
- Chương 15 - Ông xã đi khỏi
- Quyển 2 - Chương 1 - Cuộc hôn nhân của tôi
- Chương 2 - Chệch quỹ đạo (1)
- Chương 3 - Chệch quỹ dạo (3)
- Chương 4 - Chệch quỹ đạo (3)
- Chương 5 - Mẹ chồng, nàng dâu, em chồng
- Chương 6 - Chệch quỹ đạo (4)
- Chương 7 - Chệch quỹ đạo (5)
- Chương 8 - Chệch quỹ đạo (6)
- Chương 9 - Kích tình cùng dũng khí
- Chương 10 - Sóng gió nhầm mang thai
- Chương 11 - Bệnh
- Chương 12 - Yêu em chưa đủ, con tim phân làm hai cực
- Chương 13 - Tôi không buông tay được
- Quyển 3 - Chương 1 - Người đàn ông của tôi là Trần Thế Mỹ
- Chương 2 - Hiệp nghị ly hôn
- Chương 3 - Ngả bài
- Chương 4
- Chương 5 - Không ngờ anh bảo vệ cô ta như vậy
- Chương 6 - Bữa ăn gia đinh? Bữa ăn tối?
- Chương 7 - Bữa ăn gia đình
- Chương 8 - So chiêu ly hôn
- Chương 9 - Tôi phải đánh một trận đại chiến ly hôn thật đẹp
- Chương 10 - Học cách yêu thương chồng
- Chương 11 - Dùng trái tim yêu thương để cảm động chồng
- Chương 12 - Rốt cuộc người đàn ông cảm thấy không thỏa mãn ở đâu
- Chương 13 - Dụ ông xã yêu lên giường
- Chương 14 - Có đúng là mang thai hay không?
- Chương 15 - Tôi có bùa hộ mệnh mới
- Chương 16 - Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba
- Chương 17 - Gia Tuấn nhất thời ngây người
- Chương 18 - Núi lượn đườn quanh, thay đổi chiến tuyến
- Chương 19 - Kẻ thứ ba lộ diện
- Chương 20 - Ông xã chột dạ
- Chương 21 - Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới ngon
- Chương 22 - Người đàn ông hèn hạ
- Chương 23 - Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ
- Chương 24 - Mâu thuẫn chị dâu - em chồng
- Chương 25 - Tôi không cố làm ra vẻ nữa
- Chương 26 - Cô muốn ăn cắp xúc xích của tôi?
- Chương 27 - Lật bài tẩy
- Chương 28 - Mâu thuẫn trong cuộc sống
- Chương 29 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 30 - Bốn bề báo hiệu bất ổn
- Chương 31 - Tôi rất bị động
- Chương 32 - Điều kiện của Quách Sắc
- Chương 33 - Vợ chồng chúng tôi giao đấu
- Chương 34 - Tôi và Gia Tuấn khai thông
- Chương 35 - Cuộc chiến trên giường
- Chương 36 - Tôi tha thứ cho em
- Chương 37 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 38 - Mâu thuẫn với mẹ chồng
- Chương 39 - Tát cô em chồng
- Chương 40 - Hôn nhân là một quá trình tha thứ
- Chương 41 - Tớ muốn ăn thịt
- Chương 42 - Gia Tuấn gạt tôi
- Quyển 4 - Chương 1 - Tai nạn xe
- Chương 2 - Đau xé tim
- Chương 3 - Vợ chồng xa lạ
- Chương 4 - Anh đến đón em về nhà
- Chương 5 - Hôn nhân không chỉ đơn giản là tình yêu
- Chương 6 - Giận tím mặt
- Chương 7 - Phiên tòa ly hôn, biểu hiện của Gia Tuấn
- Chương 8 - Đi làm lại
- Chương 9 - Cuộc hẹn xấu
- Chương 10 - Sau khi ly hôn, lần đầu tiên xuất hiện
- Chương 11 - Chiến thuật của Gia Tuấn, ám độ Trần Thương
- Chương 12 - Cơ hội bất ngờ
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15 - Nam phụ xuất hiện
- Chương 16 - Nhất Dạ phu thê bất dạ ân
- Chương 17 - Đinh Đinh phiêu lưu ký, anh ta là ai?
- Chương 18 - Bùi Vĩnh Diễm, thu hoạch bất ngờ
- Chương 19 - Tôi nói chuyện với Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 20 - Tâm ma không nhìn thấy được mới là thống khổ nhất
- Chương 21 - Thư của Gia Tuấn
- Chương 22 - Bùi Vĩnh Diễm, đồ chó con...
- Chương 23 - Hôm nay chị có bạn, không nhận phục vụ của cậu
- Chương 24 - Anh có muốn lên giường với tôi không?
- Chương 25 - Chòm sao Orion là cái quái gì?
- Chương 26 - Chòm sao Orion tượng trưng cho sự can đảm
- Chương 27 - Phó Gia Tuấn, anh là con chuột từ trong cống chui ra
- Chương 28 - Vợ chồng đấu trận
- Chương 29 - Quyết đấu trên tòa, một nữ - hai nam - ba nỗi nòng
- Chương 30 - Công tử đa tình, Gia Tuấn có tình
- Chương 31 - Tình yêu làm cho tất cả đều dễ dàng thay đổi
- Chương 32 - Mây đen lại tới
- Chương 33 - Họa từ trong nội bộ
- Chương 34 - Là ai hãm hại Phó Gia Tuấn
- Chương 35 - Hai người đàn ông ngầm tranh đoạt
- Chương 36 - Cạnh tranh giữa hai người đàn ông, tôn quý và mạnh mẽ
- Chương 37 - Phó Gia Tuấn, anh khiến em quá thất vọng.
- Chương 38 - Tiểu Tứ tuyên chiến, cạnh tranh công khai
- Chương 39 - Đinh Đinh bị thương, Vĩnh Diễm nóng lòng
- Chương 50 - Sự kiên quyết của Gia Tuấn
- Chương 40 - Quách Sắc ra điều kiện, tôi tuyệt đối không đồng ý
- Chương 51 - Thỏa thuận ly hôn
- Chương 41 - Đối thoại đáng yêu giữa Vĩnh Diễm IQ cao với Đinh Đinh IQ thấp
- Chương 52 - Chúng tôi ly hôn
- Chương 42 - Đả đảo hồ ly tinh
- Chương 53 - Bộ dạng của chồng trước
- Chương 43 - Vĩnh Diễm gặp nạn, Đinh Đinh cứu giúp
- Chương 54 - Gia Tuấn đuổi đến
- Chương 55 - Chân tướng của vụ ly hôn
- Chương 44 - Rất muốn nhìn em
- Chương 45 - Bà Bùi có ý gì?
- Chương 56 - Lòng tôi đau như dao cắt
- Quyển 5 - Chương 1 - Tình cảm vấn vương chưa dứt
- Chương 46 - Bùi Vĩnh Diễm chặn đường trong mưa
- Chương 2 - Tuy rằng tôi thất học nhưng còn thông minh hơn hắn
- Chương 47 - Vĩnh Diễm nói rõ, Gia Tuấn bỏ đi
- Chương 48 - Gia Tuấn mất tích, tôi phải làm gì bây giờ?
- Chương 3 - Lần hẹn hò lãng mạn đầu tiên sau khi xa cách
- Chương 49 - Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi
- Chương 4 - Cái này nếu giết rồi ăn thịt, liệu có được nghìn cân không?
- Chương 5 - Hẹn hò và bắt đầu cuộc sống mới
- Chương 6 - Anh ta hôn lên nước mắt của tôi
- Chương 7 - Lý trí mấu thuẫn trong lúc triền miên
- Chương 8 - Tôi bị hãm hại, Gia Tuấn khuyên giải
- Chương 9 - Gia Tuấn: "Anh không nên để em đi"
- Chương 10 - Tôi hoàn toàn bị hãm hại
- Chương 11 - Tôi không quan tâm đến con trai ông
- Chương 12 - Sau khi rời khỏi, một lần nữa tôi bắt đầu lại
- Chương 13 - Cuộc sống bị chồng ruồng bỏ, thật không biết nên khóc hay nên cười
- Chương 14 - Phấn khích
- Chương 15 - Vô cùng khó xử
- Chương 16 - Dùng chất thải làm ám khí
- Chương 17 - Chiến đấu lấy sổ khám bệnh cho Gia Tuấn
- Chương 18 - Phó Gia Tuấn - Gặp lại Đinh Đinh
- Chương 19 - Phó Gia Tuấn - Tôi vẫn yêu cô ấy như trước kia
- Chương 20 - Phó Gia Tuấn - Tài trí của Đinh Đinh khiến tôi cảm phục
- Chương 21 - Đối mặt với tình cảm
- Chương 22 - Gặp lại Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 34 - Ý em là muốn chia tay với anh sao?
- Chương 23 - Bùi Vĩnh Diễm, anh không phải là Đổng Vĩnh, mà anh là Nhị Lang Thần
- Chương 35 - Tôi chỉ có một câu: "Dù có chết cũng không khuất phục"
- Chương 24 - Bùi Vĩnh Diễm - Bởi vì anh yêu em
- Chương 36 - Chồng cũ đến hóa giải mối nguy
- Chương 25 - Sự theo đuổi của Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 37 - Ở hiền gặp lành, thoát khỏi nguy hiểm thành công
- Chương 26 - Tôi đón nhận Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 38 - Tình cảm sâu nặng không có kết quả, Bùi Vĩnh Diễm bị hạ nốc ao
- Chương 27 - Đá quý Tanzanite, vị khách nữ kỳ lạ
- Chương 39 - Đối với Vĩnh Diễm, tôi vừa yêu lại vừa muốn quên đi
- Chương 40 - Trăm hoa đã tàn, lá rụng về cội
- Chương 28 - Tôi gặp phải tình địch
- Quyển 6 - Chương 1 - Lá thư của Vĩnh Diễm
- Chương 29 - Triền miên đứt đoạn
- Chương 2 - Dự tiệc gặp mặt cùng chồng cũ
- Chương 30 - Xem Đinh Đinh đối đáp đúng mực
- Chương 31 - Không chút khách khí đánh bại tình địch
- Chương 3 - Sự triền miên dịu dàng tong ký ức
- Chương 32 - Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình
- Chương 4 - Tôi thân mật cùng chồng cũ
- Chương 33 - Một Tiểu Đing Đinh nhanh mồm nhanh miệng
- Chương 5 - Chứng bệnh của Gia tuấn bắt đầu bộc phát
- Chương 6 - Không thể biết là sáng suốt hay ngu muội, tóm lại không thể để tinh thần sa sút
- Chương 7 - Tâm sự của Gia Tuấn
- Chương 8 - Thay đổi bản thân vì Gia tuấn
- Chương 9 - Gia Tuấn bị đâm, ai là hung thủ?
- Chương 10 - Đại kết cục 1
- Chương 11 - Đại kết cục 2
- Chương 12 - Phiên ngoại 1 - Phó Gia tuấn: Mùa xuân của tôi