Chương 21 - Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới ngon
Xót xa cộng với ủy khuất, oán hận cộng với phẫn nộ, toàn bộ cuộn trào trong lòng. Tôi không thể chịu đựng nữa, mắng:
"Anh muốn nói cái gì? Chẳng qua anh muốn nói, anh đã phạm sai lầm, anh phạm vào một sai lầm mà tất cả đàn ông đều sẽ phạm phải có đúng không? Uống rượu nên hỏng việc? Lý do chết tiệt, tôi thấy anh không say, nếu thực sự anh say đến bất tỉnh nhân sự thì anh còn hơi sức để lăn lên giường với cô ta sao?"
Anh nhìn vào ánh mắt tôi, tôi biết hiện tại tôi nhất định rất hung dữ, tôi giống cái gì? Đứng dưới ánh đèn sáng choang ở phòng khách, hai tay nắm thành quyền, ngực phập phồng dữ dội, lời lẽ mạnh mẽ, toàn bộ không còn vẻ dịu dàng của vài ngày trước, hiện tại tôi đã thay đổi, hoàn toàn biến thành một người khác.
Gia Tuấn nhìn tôi, con ngươi sâu thẫm thâm trầm, rất lâu sau, anh rũ mắt xuống, tầm nhìn rơi vào trên nền gạch ở trước mặt.
"Đinh Đinh." Giọng nói của anh rất cay đắng, "Xin lỗi!"
Tôi cười lạnh đáp: "Phó Gia Tuấn, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"
Anh không nói gì nữa, tôi xoay người trở về phòng, cạch, tôi đóng cửa lại.
Ngã nhào lên giường, nước mắt tôi rơi đầy mặt.
Thực sự khiến tôi quá bất ngờ, lúc tôi khóc lóc cầu xin anh, nhỏ giọng mềm mại giữ anh lại, anh lại không bị tôi lay động, lúc tôi thực sự phát cáu, trái lại, anh lại sợ?
Cục phân, Phó Gia Tuấn, hóa ra anh cũng chỉ có thế này thôi, tôi nghĩ rằng anh phải cứng rắn với tôi đến cùng, giương cao cái gọi là quan điểm tình yêu muôn năm, oai phong lẫm liệt mà ly hôn với tôi, té ra anh cũng yếuhèn như thế, sau khi phân tích rõ thực tế, anh cũng lại bò lên giường của người vợ cũ này.
Đột nhiên tôi rất rất buồn, tôi vốn tưởng rằng chúng tôi sẽ ầm ỹ một trận thật to, không ai nhường ai, đối chọi gay gắt, lôi ra khuyết điểm của nhau, mắng chửi nhau, thậm chí xé rách quần áo của nhau, từ chỗ cãi nhau sẽ thăng hoa thành dùng binh khí đánh nhau, hứ, trời đất ơi, chúng tôi không làm như vậy.
Một đêm này, chúng tôi chính thức tách ra ngủ, cách một cánh cửa, mỗi căn phòng, hai người.
Đây cũng là buổi tối đầu tiên chúng tôi chính thức ở riêng, kết hôn 4 năm,chúng tôi chưa từng ngủ như vậy, người ta nói vợ chồng cãi nhau, đầu này đánh nhau đầu kia huề, tối kỵ chia giường, cho nên, dù chúng tôi có cãi nhau cũng không chia giường, đôi khi có chút khắc khẩu, Gia Tuấn sẽ rất vô sỉ, ngoài mặt thì không nói gì cả, đến nửa đêm sẽ trêu chọc tôi, tôi đẩy anh ra không thèm để ý đến anh, nhưng càng đẩy thì anh càng vô lại, đem vật cứng rắn của bản thân đưa vào trong cơ thể tôi, sau khi đưa vào rồi lại không vội vàng tiến tới, trái lại chỉ dùng "Cửu thiển nhất thâm" để quấy rầy tôi, tôi tức giận vô cùng liền mắng anh: "Anh muốn làm gìthì làm nhanh lên, làm xong nhanh một chút còn đi ngủ nữa."
Anh lại cười: "Muốn anh phải nhanh à?"
Kết quả cuối cùng là, tôi phải liên tục cầu xin, đồ thổ phỉ, anh đúng là thổ phỉ mà.
...
Tôi rơi nước mắt, anh và người phụ nữ kia có phải cũng làm như vậy hay không?
Ai có thể lý giải được sự chua xót của trái tim tôi.
Một đêm yên tĩnh.
Tôi biết, Gia Tuấn cũng không ngủ được.
Sáng hôm sau tôi thức dậy, khi mở cửa phòng ra, đúng lúc chạm mặt Gia Tuấn cũng đang mở cửa một phòng khác.
Đưa mắt nhìn nhau, chúng tôi lại đi ra cùng một lúc, lại đồng thời hướng về cùng một phía, đều muốn đi vào nhà vệ sinh.
Tôi trừng mắt liếc anh, trong lòng oán hận càu nhàu, cho dù phải giằng co với một cục phân như anh cũng phải tranh đến cùng!
Hình như anh cũng cảm giác được cơn giận dữ của tôi, thế là lập tức chột dạ xoay ngược trở lại phòng.
Tôi không muốn để anh coi thường tôi, để anh nói rằng biểu hiện vài ngày trước của tôi đều là giả vờ, do đó tôi đi vào nhà bếp, chăm chú làm điểm tâm sáng, chí ít anh không ăn thì tôi cũng phải ăn.
Tôi khuấy sữa đậu nành, chiên trứng gà xong, cắt một cây lạp xưởng, tiếp đó gọt một trái dưa leo. Tôi không gọi anh ăn điểm tâm, bởi vì tôi biết anh sẽ tự lăn qua, nếu như bây giờ anh không ngồi ở bàn ăn, đúng lúc chứng minh rằng anh đã thừa nhận sự sợ hãi, anh không muốn khôi phục lại quan hệ với tôi.
Quả nhiên, Gia Tuấn ngồi lại bàn ăn, hai người chúng tôi không nói câu nào, cầm đũa của riêng mình.
Rất trùng hợp, hai người chúng tôi đồng thời xiên đũa vào một cây lạp xưởng ở trong đĩa.
Tôi lại tức giận, "Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới thơm!"
Anh liền rút tay về, chuyển đũa về phía miếng dưa leo trên bàn.
Tin thời sự trên tivi, hai kênh Trung Ương đang phát tin tức.
"... Xã hội hiện nay, tỷ lệ ly hôn vẫn còn cao, thậm chí rất nhiều thành phố xảy ra hiện tượng kỳ lạ như vậy, đến nỗi tỷ lệ ly hôn còn cao hơn so với tỷ lệ kết hôn, đó là lý do vì sao mà có rất nhiều thanh niên lúc kết hôn đã làm chứng nhận tài sản trước hôn nhân, nhưng mà, làm chứng nhận tài sản là có thể giảm thiểu tỷ lệ ly hôn sao?"
Tôi lạnh lùng mắng: "Muốn giảm thiểu tỷ lệ ly hôn? Có một cách rất đơn giản, tài sản ly hôn sẽ thuộc về Nhà nước, con cái thì thuộc về viện phúc lợi, để xem ai còn muốn ly hôn."
Gia Tuấn bị mắc nghẹn trứng gà trong miệng, anh bị ngạt thở, đành phải vội vã uống nước.
Người nào dám nói phương pháp của tôi không trực tiếp? Lôi ra ngoài bắn cho tôi!
Gia Tuấn nuốt không trôi nữa, anh lau miệng, vứt miếng khăn giấy đi.
"Anh đi làm đây!"
Tôi không lên tiếng, tự mình dọn dẹp bàn ăn, tôi quả thực không còn tâm trạng nào để nói chuyện với anh.
Anh rầu rĩ rời đi, nặng nề đóng cửa lại, thoáng cái căn nhà trở nên trống trải.
... ...
Tôi thở dài, lấy ra một quyển vở, bắt đầu rà soát chuyện cần làm.
Phải đóng tiền điện nước, tiền truyền hình cáp cũng phải đóng, còn có phí băng thông, phí điện thoại di động của Gia Tuấn.
Có thể sử dụng ngân hàng trực tuyến (Internet Banking) để đóng tiền, song phí điện thoại của Gia Tuấn phải đến trực tiếp phòng kinh doanh để đóng, anh không thích đóng tiền qua mạng vì sẽ không nhìn thấy trị số thực. Muốn tôi đích thân đi đến đó.
Còn có, người em họ của Gia Tuấn đã sinh được một đứa con trai, tháng này đãi tiệc đầy tháng nên phải đưa tiền mừng, cũng phải đưa tiền sinh hoạt phí cho mẹ chồng bên kia.
Từng cái từng cái, lần lượt từng còn số trên giấy, người nào nói làm bà chủrất dễ, các người đến nhìn thử xem, rất nhiều đàn ông nói thô lỗ với phụ nữ rằng, cô ở nhà làm cái gì? Người đàn ông nào nói ra những lời này chứng tỏ là không tốt không có phẩm chất, việc nhà nhỏ nhặt nên anh ta không thể nhìn thấy, thế nhưng tốn rất nhiều thời gian, anh lau nhà một lần, giặt quần áo một lần, sau đó đi mua thức ăn, nấu cơm, thời gian cứ như vậy trôi qua không đổi. Ngày qua ngày, giữa những chuyện vụn vặt đó, tuổi thanh xuân của người phụ nữ bị tiêu hao gần như cạn kiệt, đôi khi còn không đổi lại được sự thấu hiểu của người thân.
Cho nên hiện tại có rất nhiều phụ nữ không muốn làm nội trợ, thà rằng họ đi làm việc ở bên ngoài cũng không muốn làm việc nhà, bởi vì cái họ muốn chính là sự tôn trọng, và địa vị bình đẳng với đàn ông.
Tôi im lặng suy nghĩ, nếu như bây giờ tôi đi làm, ít nhất tôi cũng sẽ không để cho đàn ông khinh thường, đúng là...
Tôi thở dài, lấy áo khoác của Gia Tuấn ra, muốn xuống lầu đến tiệm giặt ủi, còn có, đôi giày da và đôi giày thể thao của Gia Tuấn cũng phải mangđến tiệm giày để bảo dưỡng.
Buổi trưa còn có đám cưới của bạn học, trời ạ, rõ là chuyện đau đầu, không phải lần đầu kết hôn, mà lại là tái hôn.
Điều khủng khiếp nhất chính là tái hôn cũng phải đi tiền mừng, còn điều khủng khiếp thứ hai chính là giá cả ngày một leo thang, khiến người tacũng phải tăng tiền mừng lên.
Cuối cùng tôi cũng ra khỏi nhà, đến khách sạn cũng không mất nhiều thời gian lắm.
Cũng may là đám cưới của bạn học, rất nhiều những gương mặt quen, nhìn thấy tôi, tất cả mọi người đều nhiệt tình bắt chuyện, "Này, Đinh Đinh."
Tôi cười và cũng chào hỏi lại mọi người, mọi người đều ngồi xuống.
Tất cả cười ha ha nói đùa với nhau. Âm nhạc vui vẻ cứ lượn vòng bên tai chúng tôi, ai ai cũng mở miệng cười tươi. Trên màn hình lớn đang phát một MV tân hôn của cô dâu- chú rể, hình ảnh được chụp vô cùng đẹp vàtinh tế, trông hệt như ngôi sao điện ảnh.
Tôi không kiềm chế được, khen: "Thật là một cặp xứng đôi."
Có một người bạn học nghe xong, nhịn không được cười ha ha, nói đùa: "Không biết lần này có thể duy trì được bao lâu."
Tôi nhất thời ngây người, người này tại sao lại nói chuyện như vậy, dù dễ dãi nhưng lúc này cũng không thể tùy tiện như thế chứ?
Một bạn học khác ở bên cạnh cũng cười ha ha tiếp tục đề tài, "Phụ nữ ly hôn, một bước giàu sang; đàn ông ly hôn, một bước nghèo hèn."
Tôi thầm nghĩ, những người này thực sự quá đáng ghét, ăn tiệc mừng của người ta mà còn nói chuyện thôi lôi của người ta nữa, thật là xã hội hư vinh, lòng người khó đoán.
Ngày xưa kết hôn, người ta sẽ nói "thiên trường địa cửu"; bây giờ kết hôn, người ta lại nói "có thể chống đỡ được bao lâu?"
Trong lòng tôi đau xót, không muốn quá dính dáng tới bọn họ, tôi lặng lẽ cúi đầu ăn chút gì đó.
Bỗng nhiên, có người ở bên tai khẽ gọi tôi, "Này, Đinh Đinh phải không?"
- Quyển 1 - Chương 1 - Chúng ta ly hôn đi
- Chương 2 - Chị cũng có ngày hôm nay
- Chương 3 - Anh rể tạo phản?
- Chương 4 - Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
- Chương 5 - Ông xã không trở về nhà
- Chương 6 - Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
- Chương 7 - Tôi và Gia Tuấn cãi nhau
- Chương 8 - Quan hệ giữa dàn ông và đàn bà
- Chương 9 - Lúc mới quen Gia Tuấn
- Chương 10 - Lúc mới quen Gia Tuấn - Ôn nhu hơn gió
- Chương 11 - Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
- Chương 12 - Ly hôn? Đời sau không như đời trước
- Chương 13 - Bầu không khí căng thẳng trước buổi tối
- Chương 14 - Anh muốn ở riêng
- Chương 15 - Ông xã đi khỏi
- Quyển 2 - Chương 1 - Cuộc hôn nhân của tôi
- Chương 2 - Chệch quỹ đạo (1)
- Chương 3 - Chệch quỹ dạo (3)
- Chương 4 - Chệch quỹ đạo (3)
- Chương 5 - Mẹ chồng, nàng dâu, em chồng
- Chương 6 - Chệch quỹ đạo (4)
- Chương 7 - Chệch quỹ đạo (5)
- Chương 8 - Chệch quỹ đạo (6)
- Chương 9 - Kích tình cùng dũng khí
- Chương 10 - Sóng gió nhầm mang thai
- Chương 11 - Bệnh
- Chương 12 - Yêu em chưa đủ, con tim phân làm hai cực
- Chương 13 - Tôi không buông tay được
- Quyển 3 - Chương 1 - Người đàn ông của tôi là Trần Thế Mỹ
- Chương 2 - Hiệp nghị ly hôn
- Chương 3 - Ngả bài
- Chương 4
- Chương 5 - Không ngờ anh bảo vệ cô ta như vậy
- Chương 6 - Bữa ăn gia đinh? Bữa ăn tối?
- Chương 7 - Bữa ăn gia đình
- Chương 8 - So chiêu ly hôn
- Chương 9 - Tôi phải đánh một trận đại chiến ly hôn thật đẹp
- Chương 10 - Học cách yêu thương chồng
- Chương 11 - Dùng trái tim yêu thương để cảm động chồng
- Chương 12 - Rốt cuộc người đàn ông cảm thấy không thỏa mãn ở đâu
- Chương 13 - Dụ ông xã yêu lên giường
- Chương 14 - Có đúng là mang thai hay không?
- Chương 15 - Tôi có bùa hộ mệnh mới
- Chương 16 - Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba
- Chương 17 - Gia Tuấn nhất thời ngây người
- Chương 18 - Núi lượn đườn quanh, thay đổi chiến tuyến
- Chương 19 - Kẻ thứ ba lộ diện
- Chương 20 - Ông xã chột dạ
- Chương 21 - Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới ngon
- Chương 22 - Người đàn ông hèn hạ
- Chương 23 - Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ
- Chương 24 - Mâu thuẫn chị dâu - em chồng
- Chương 25 - Tôi không cố làm ra vẻ nữa
- Chương 26 - Cô muốn ăn cắp xúc xích của tôi?
- Chương 27 - Lật bài tẩy
- Chương 28 - Mâu thuẫn trong cuộc sống
- Chương 29 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 30 - Bốn bề báo hiệu bất ổn
- Chương 31 - Tôi rất bị động
- Chương 32 - Điều kiện của Quách Sắc
- Chương 33 - Vợ chồng chúng tôi giao đấu
- Chương 34 - Tôi và Gia Tuấn khai thông
- Chương 35 - Cuộc chiến trên giường
- Chương 36 - Tôi tha thứ cho em
- Chương 37 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 38 - Mâu thuẫn với mẹ chồng
- Chương 39 - Tát cô em chồng
- Chương 40 - Hôn nhân là một quá trình tha thứ
- Chương 41 - Tớ muốn ăn thịt
- Chương 42 - Gia Tuấn gạt tôi
- Quyển 4 - Chương 1 - Tai nạn xe
- Chương 2 - Đau xé tim
- Chương 3 - Vợ chồng xa lạ
- Chương 4 - Anh đến đón em về nhà
- Chương 5 - Hôn nhân không chỉ đơn giản là tình yêu
- Chương 6 - Giận tím mặt
- Chương 7 - Phiên tòa ly hôn, biểu hiện của Gia Tuấn
- Chương 8 - Đi làm lại
- Chương 9 - Cuộc hẹn xấu
- Chương 10 - Sau khi ly hôn, lần đầu tiên xuất hiện
- Chương 11 - Chiến thuật của Gia Tuấn, ám độ Trần Thương
- Chương 12 - Cơ hội bất ngờ
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15 - Nam phụ xuất hiện
- Chương 16 - Nhất Dạ phu thê bất dạ ân
- Chương 17 - Đinh Đinh phiêu lưu ký, anh ta là ai?
- Chương 18 - Bùi Vĩnh Diễm, thu hoạch bất ngờ
- Chương 19 - Tôi nói chuyện với Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 20 - Tâm ma không nhìn thấy được mới là thống khổ nhất
- Chương 21 - Thư của Gia Tuấn
- Chương 22 - Bùi Vĩnh Diễm, đồ chó con...
- Chương 23 - Hôm nay chị có bạn, không nhận phục vụ của cậu
- Chương 24 - Anh có muốn lên giường với tôi không?
- Chương 25 - Chòm sao Orion là cái quái gì?
- Chương 26 - Chòm sao Orion tượng trưng cho sự can đảm
- Chương 27 - Phó Gia Tuấn, anh là con chuột từ trong cống chui ra
- Chương 28 - Vợ chồng đấu trận
- Chương 29 - Quyết đấu trên tòa, một nữ - hai nam - ba nỗi nòng
- Chương 30 - Công tử đa tình, Gia Tuấn có tình
- Chương 31 - Tình yêu làm cho tất cả đều dễ dàng thay đổi
- Chương 32 - Mây đen lại tới
- Chương 33 - Họa từ trong nội bộ
- Chương 34 - Là ai hãm hại Phó Gia Tuấn
- Chương 35 - Hai người đàn ông ngầm tranh đoạt
- Chương 36 - Cạnh tranh giữa hai người đàn ông, tôn quý và mạnh mẽ
- Chương 37 - Phó Gia Tuấn, anh khiến em quá thất vọng.
- Chương 38 - Tiểu Tứ tuyên chiến, cạnh tranh công khai
- Chương 39 - Đinh Đinh bị thương, Vĩnh Diễm nóng lòng
- Chương 50 - Sự kiên quyết của Gia Tuấn
- Chương 40 - Quách Sắc ra điều kiện, tôi tuyệt đối không đồng ý
- Chương 51 - Thỏa thuận ly hôn
- Chương 41 - Đối thoại đáng yêu giữa Vĩnh Diễm IQ cao với Đinh Đinh IQ thấp
- Chương 52 - Chúng tôi ly hôn
- Chương 42 - Đả đảo hồ ly tinh
- Chương 53 - Bộ dạng của chồng trước
- Chương 43 - Vĩnh Diễm gặp nạn, Đinh Đinh cứu giúp
- Chương 54 - Gia Tuấn đuổi đến
- Chương 55 - Chân tướng của vụ ly hôn
- Chương 44 - Rất muốn nhìn em
- Chương 45 - Bà Bùi có ý gì?
- Chương 56 - Lòng tôi đau như dao cắt
- Quyển 5 - Chương 1 - Tình cảm vấn vương chưa dứt
- Chương 46 - Bùi Vĩnh Diễm chặn đường trong mưa
- Chương 2 - Tuy rằng tôi thất học nhưng còn thông minh hơn hắn
- Chương 47 - Vĩnh Diễm nói rõ, Gia Tuấn bỏ đi
- Chương 48 - Gia Tuấn mất tích, tôi phải làm gì bây giờ?
- Chương 3 - Lần hẹn hò lãng mạn đầu tiên sau khi xa cách
- Chương 49 - Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi
- Chương 4 - Cái này nếu giết rồi ăn thịt, liệu có được nghìn cân không?
- Chương 5 - Hẹn hò và bắt đầu cuộc sống mới
- Chương 6 - Anh ta hôn lên nước mắt của tôi
- Chương 7 - Lý trí mấu thuẫn trong lúc triền miên
- Chương 8 - Tôi bị hãm hại, Gia Tuấn khuyên giải
- Chương 9 - Gia Tuấn: "Anh không nên để em đi"
- Chương 10 - Tôi hoàn toàn bị hãm hại
- Chương 11 - Tôi không quan tâm đến con trai ông
- Chương 12 - Sau khi rời khỏi, một lần nữa tôi bắt đầu lại
- Chương 13 - Cuộc sống bị chồng ruồng bỏ, thật không biết nên khóc hay nên cười
- Chương 14 - Phấn khích
- Chương 15 - Vô cùng khó xử
- Chương 16 - Dùng chất thải làm ám khí
- Chương 17 - Chiến đấu lấy sổ khám bệnh cho Gia Tuấn
- Chương 18 - Phó Gia Tuấn - Gặp lại Đinh Đinh
- Chương 19 - Phó Gia Tuấn - Tôi vẫn yêu cô ấy như trước kia
- Chương 20 - Phó Gia Tuấn - Tài trí của Đinh Đinh khiến tôi cảm phục
- Chương 21 - Đối mặt với tình cảm
- Chương 22 - Gặp lại Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 34 - Ý em là muốn chia tay với anh sao?
- Chương 23 - Bùi Vĩnh Diễm, anh không phải là Đổng Vĩnh, mà anh là Nhị Lang Thần
- Chương 35 - Tôi chỉ có một câu: "Dù có chết cũng không khuất phục"
- Chương 24 - Bùi Vĩnh Diễm - Bởi vì anh yêu em
- Chương 36 - Chồng cũ đến hóa giải mối nguy
- Chương 25 - Sự theo đuổi của Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 37 - Ở hiền gặp lành, thoát khỏi nguy hiểm thành công
- Chương 26 - Tôi đón nhận Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 38 - Tình cảm sâu nặng không có kết quả, Bùi Vĩnh Diễm bị hạ nốc ao
- Chương 27 - Đá quý Tanzanite, vị khách nữ kỳ lạ
- Chương 39 - Đối với Vĩnh Diễm, tôi vừa yêu lại vừa muốn quên đi
- Chương 40 - Trăm hoa đã tàn, lá rụng về cội
- Chương 28 - Tôi gặp phải tình địch
- Quyển 6 - Chương 1 - Lá thư của Vĩnh Diễm
- Chương 29 - Triền miên đứt đoạn
- Chương 2 - Dự tiệc gặp mặt cùng chồng cũ
- Chương 30 - Xem Đinh Đinh đối đáp đúng mực
- Chương 31 - Không chút khách khí đánh bại tình địch
- Chương 3 - Sự triền miên dịu dàng tong ký ức
- Chương 32 - Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình
- Chương 4 - Tôi thân mật cùng chồng cũ
- Chương 33 - Một Tiểu Đing Đinh nhanh mồm nhanh miệng
- Chương 5 - Chứng bệnh của Gia tuấn bắt đầu bộc phát
- Chương 6 - Không thể biết là sáng suốt hay ngu muội, tóm lại không thể để tinh thần sa sút
- Chương 7 - Tâm sự của Gia Tuấn
- Chương 8 - Thay đổi bản thân vì Gia tuấn
- Chương 9 - Gia Tuấn bị đâm, ai là hung thủ?
- Chương 10 - Đại kết cục 1
- Chương 11 - Đại kết cục 2
- Chương 12 - Phiên ngoại 1 - Phó Gia tuấn: Mùa xuân của tôi