Chương 13 - Dụ ông xã yêu lên giường
Rốt cuộc người đàn ông cần thứ gì? Tôi cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Lẽ nào sinh hoạt vợ chồng của chúng tôi thiếu sự hài hòa? Ở phương diệnnày tôi cũng không chủ động lắm, không phải là Gia Tuấn không tốt, màlà..., tôi xấu hổ, cuối cùng tôi cho rằng có lẽ biểu hiện trên giường của người phụ nữ kia quá mức chủ động, quả thực không có gì khác so với đànbà phóng đãng.
... ...
Tôi luôn thấp thỏm bất an, Gia Tuấn nói với tôi muốn ở riêng, hiện tại tôi đang mạnh dạn cố gắng, không biết anh có thể tiếp nhận hay không, nếu như thực sự đêm nay anh không quay về, tôi cũng hết đường xoay xở, chỉcó thể nghĩ cách khác.
Điều khiến tôi thở phảo nhẹ nhóm chính là, 9h tối, Gia Tuấn đã trở về, tuy rằng anh không về nhà ăn cơm tối, thế nhưng anh không có qua đêm ở bên ngoài.
Tôi đứng ở cửa ân cần hỏi anh:"Ăn cơm cùng với khách hàng rồi sao? Có uống rượu hay không?"
Anh vừa thay giày vừa nói lại với tôi:"Đúng là có ăn cơm với khách hàng, bởi vì phải lái xe, nên anh không có uống rượu."
Anh vừa cởi áo khoác vừa đi qua một phòng khác, tôi bước nhỏ đi theo bên cạnh anh, kiên nhẫn nói với anh:"Gia Tuấn, em đã bật máy nước nóng, nước chắc cũng nóng rồi, anh ăn cơm đi!"
Anh quay đầu, vẻ mặt nhìn tôi rất quái dị.
Tôi nhanh chóng sửa lại,"Không phải, Gia Tuấn, anh đi tắm đi."
Anh quay đầu đi, trên mặt lộ ra một chút bất đắc dĩ và cười gượng không thể che giấu được.
Tôi dùng sự kiên nhẫn lớn nhất dịu dàng nói với anh:"Gia Tuấn, anh cũng mệt rồi, tắm rửa đi rồi ngủ!"
Anh suy nghĩ, tháo đồng hồ đeo tay ra,"Được rồi!"
Tiến hàng đúng như kế hoạch.
Gia Tuấn đi vào phòng tắm, anh ngâm mình bên trong bồn tắm lớn, tôi thì ở bên ngoài thực hiện ba chiêu mỹ nhân kế của tôi.
Đầu tiên tôi tự mình cởi hết, tiếp đó lại thay một cái áo dây, là chiếc áo ngủ tơ tằm màu đen, xõa tung mái tóc dài xuống, cố ý kéo dây áo xuống một nửa, hoàn tất hình thức bên ngoài xong, tôi đi chân trần đến trước cửa dịu dàng gọi anh:"Gia Tuấn, em vào kỳ lưng cho anh được không?"
Tôi đẩy cửa ra, Gia Tuấn đang đắm chìm trong bồn tắm lớn, tôi đột nhiên xuất hiện, anh giật mình co rút lại trong bồn tắm, chỉ chừa một bên.
Trông thấy tôi, biểu hiện trên mặt anh cực kỳ quái lạ.
Tôi đứng phía ngoài bồn tắm, dè dặt hỏi anh:"Ông xã, em tắm cùng với anh, có được không?"
Gia Tuấn hết sức bối rối, tay chân lộn xộn với lấy chiếc khăn bên cạnh bồn tắm, trong miệng thì nói:"Không cần, Đinh Đinh, anh tắm xong rồi."
Tôi nũng nịu nói:"Đừng mà, cả người anh toàn là bọt xà phòng kìa, đã tắm xong đâu, đến đây, em giúp anh kỳ cọ."
Nói xong, tôi liền tháo dây áo xuống ngay trước mặt anh, soạt, toàn bộ chiếc áo rớt xuống đất, tôi giống như một cái bắp cải phơi bày trước mặt anh.
Gia Tuấn nhất thời ngây dại, theo bản năng tầm mắt của anh dừng ở trước ngực tôi.
Tôi vén tóc một cái, yểu điệu nói:"Ông xã, em giúp anh."
Nói xong câu đó, một chân tôi bước vào trong bồn tắm, chỉ nghe "A" một tiếng.
Tôi bước vào không vững, một chân tôi giẫm lên bắp chân của Gia Tuấn, tôi sợ đến nỗi toàn thân run lên, kết quả tôi mất thăng bằng, oành một tiếng, tôi ngã nhào về phía trước, nặng nề rơi xuống, mặt tôi va vào vòi nước bên cạnh.
Tôi đau đớn hét lên một tiếng, vừa nhấc đầu lên, trời ơi, mũi của tôi bị vỡ, máu lập tức chảy ra.
Ngay tức thì, cải thìa biến thành phù dung đỏ.
Tôi thấy máu trên tay thì nhất thời mất bình tĩnh, đưa tay về phía Gia Tuấn, tôi khóc thét nói:"Máu, Gia Tuấn, em bị chảy máu!"
Gia Tuấn cũng hoảng hốt đứng dậy, anh mang theo toàn thân bọt trắng nhảy ra khỏi bồn tắm, cũng nhấc tôi ra ngoài, thế nhưng cả người tôi cũng đầy bọt xà phòng, anh nhấc tôi lên, giống như bắt một con cá chạch trơn tuột không bắt được, tôi trượt xuống khỏi tay anh cái oạch, nặng nề ngã phịch xuống đất, lại bị đập sau gáy.
Tôi đau đớn khóc rống lên.
Kết quả trận này tôi vạch kế hoạch tắm uyên ương trong phòng tắm thì biến thành tôi khóc lóc không ngừng, anh thì rửa mũi cho tôi, xoa đầu, chặnlỗ mũi cho tôi.
Cuối cùng, tôi ủ rũ đứng dưới vòi hoa sen, khóc thút thít nứt nở, còn anh ư? Chau mày, cầm vòi hoa sen, tắm cho tôi hệt như rửa một củ sen, sau khi tắm xong, anh lại lấy một chiếc khăn thật lớn, quấn chặt tôi lại, giống như kẹp một cây ngô, kẹp tôi dưới nách mà vác ra ngoài, vứt lên trên giường.
Tôi ủy khuất không thôi.
Gia Tuấn lại đứng bên cạnh giường, hai tay chống nạnh, trên người anh chỉ choàng một cái khăn tắm, nhìn tôi thảm hại, anh nói không nên lời, chỉ cắn môi, nhìn qua trái, nhìn qua phải, lông mày cau lại một chỗ, há rồi khép miệng mấy lần, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.
Lúc này tôi mới nhớ tới chính sự, nhanh chóng dùng sức tung khăn tắm trên người sang một bên, để lộ toàn bộ cơ thể.
Bò dậy quỳ gối trên giường, tôi giữ thẳng thân trên, tiếp đó tôi cố ý để bộ ngực của mình run rẩy vài cái.
"Gia Tuấn." Tôi dùng một ngón tay nhẹ nhàng se tóc vừa thẹn thùng gọi anh,tay kia thì kéo tay của anh,"Chúng ta đi ngủ được không?"
Anh thở dài:"Đinh Đinh, em có thể đừng như vậy hay không? Anh đã nói rất rõ ràng với em rồi, anh muốn ly hôn! Em có thể ...?"
Tôi lập tức ngắt lời anh, vừa xoa đầu vừa làm bộ dạng như liễu yếu đong đưa theo gió,"Ông xã??, hai bên eo biển* còn có thể đàm phán ổn thỏa được mà, giữa vợ chồng với nhau sao có thể nói tàn nhẫn như vậy chứ?"
(*) ranh giới giữa Đài Loan và Trung Quốc.
Anh cắn chặt môi, quay người sang chỗ khác.
Tôi lập tức đứng đậy ôm ngang lấy thắt lưng anh, giống hệt như một con khỉ cái đu lên người anh.
Anh kéo dài giọng, không biết làm thế nào ngoài cầu xin tôi:"Đinh Đinh, em buông anh ra đi! Anh van em hãy lớn lên một chút đi có được không?"
Lớn lên? Tôi lập tức nắm lấy tay anh, đặt trên ngực mình, sau đó tôi nũng nịu nói:"Lớn hả, lớn, anh nói lớn lên, thì em sẽ lớn." Sau đó, tôi ngây thơ hỏi:"Ông xã à, anh muốn kích thước bao nhiêu? Lớn bằng nửa trái bóng rổ được chưa?"
Anh quay đầu, nhìn tôi, con mắt trừng lên thật to, thật là dở khóc dở cười hệt như đang xem một con vượn tay dài hài hước.
Tôi vùi đầu vào sau thắt lưng anh, không ngừng cọ tới cọ lui, tay thì xuôi theo rốn anh đi xuống dưới một cách cẩn thận, lúc này anh chộp tay củatôi lại.
"Đinh Đinh." Giọng nói của anh tỉnh táo lại,"Đêm nay anh trở về không phải để xem em biểu diễn những trò này với anh, chỉ là anh cảm thấy giữa chúng ta vẫn còn có một số chi tiết của vấn đề chưa nói xong, anh muốn cùng em nói cho rõ một chút, nhưng em lại không hiểu chuyện như vậy, em muốn anh phải làm sao bây giờ?"
Tôi liền khóc, anh lại nói là tôi không hiểu chuyện.
Nước mắt của tôi rơi, nhỏ giọt xuống sàn nhà, tôi vừa khóc vừa hỏi anh:"Gia Tuấn, anh nói em không hiểu chuyện ư? Em làm như vậy vì ai? Bởi vì em yêu anh cho nên mới làm như vậy, anh nghĩ rằng em tự nguyện biến mình thành một kỹ nữ lẳng lơ như vậy để câu dẫn anh sao? Em xuất ra bách bảo, dùng hết mọi cách thức để câu dẫn anh, chẳng qua bởi vì em không muốn mất đi anh."
Anh quay đầu lại, cùng tôi hai mắt nhìn nhau, đột nhiên, trái tim tôi chuaxót, tôi thấy sự cay đắng trong mắt anh, một mùi vị man mác của thêlương chua xót.
Thời khắc này, tư tưởng của tôi đã sụp đổ, sự ngụy trang trên khuôn mặt cũng giả bộ không được nữa rồi, tôi ủy khuất khóc lớn.
"Đinh Đinh." Trong giọng nói của anh tràn ngập xót xa,"Nói cho anh biết, nếu như anh biến thành một phế nhân, em còn có thể yêu anh hay không?"
Tôi ôm chầm lấy anh, không cầm được nước mắt,"Em vẫn sẽ yêu anh, bất luận lúc nào em cũng yêu anh."
Anh tuyệt vọng thở hắt ra.
Ngón tay của tôi đặt trước ngực anh xoa xoa,
Lần đầu tiên, tôi chủ động, từ trước đến nay tôi chưa hề nghĩ tới tôi sẽ chủ động như vậy, giữa quá trình hồi tưởng lại đó, tôi chỉ cảm thấy đỏ mặt tía tai, cả quá trình một chút cũng không lãng mạn, thậm chí rất vôsỉ, anh nhắm mắt lại nằm ở trên giường, giống như một đại gia hưởng thụđể tùy tôi, tôi hôn một chút lên trán anh, chóp mũi, khóe môi, tất cảngọt ngào mà tôi sở hữu đều đưa hết cho anh, nhưng anh chẳng nói câu nào, im ru để tùy tôi.
Khoảnh khắc đó đâng trào, anh đột nhiên ôm chặt lấy tôi, chặt đến nỗi tôi gần như ngạt thở, không có cách nào hô hấp, tôi có một chút kinh ngạc nho nhỏ, rồi lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Tôi chợt nhớ tới trên tạp chí có nói: mỗi người đàn ông đều phải thông qua hôn nhân rồi mới trưởng thành, rồi mới hiểu được cuối cùng cuộc sống củi gạo dầu diêm là như thế nào, vặt vãnh kinh khủng; mỗi người phụ nữ cũng thông qua hôn nhân rồi mới trưởng thành, rồi mới hiểu được cái gì gọilà trách nhiệm, cái gì gọi là khoan dung, cái gì gọi là thấy nhưng không thể oán trách.
Hôn nhân, không chỉ là một tráng thái, mà là một loại trí tuệ.
Hai người chúng tôi nằm quấn trong chăn, nhìn nhau, rất lâu không nói gì.
Tôi nhẹ giọng nói với anh:"Gia Tuấn, em sẽ không ly hôn, em không muốn ly hôn với anh, tình yêu, có lẽ là một việc rất lãng mạn, nhưng hôn nhân lại là một việc rất thiêng liêng, em muốn bảo vệ cuộc hôn nhân này."
Anh nhìn tôi, rốt cuộc vẫn không nói gì, nhưng tôi rõ ràng thấy trong ánh mắt nhợt nhạt của anh có sự kiêu hãnh vui mừng và một chút thỏa mãn.
- Quyển 1 - Chương 1 - Chúng ta ly hôn đi
- Chương 2 - Chị cũng có ngày hôm nay
- Chương 3 - Anh rể tạo phản?
- Chương 4 - Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
- Chương 5 - Ông xã không trở về nhà
- Chương 6 - Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
- Chương 7 - Tôi và Gia Tuấn cãi nhau
- Chương 8 - Quan hệ giữa dàn ông và đàn bà
- Chương 9 - Lúc mới quen Gia Tuấn
- Chương 10 - Lúc mới quen Gia Tuấn - Ôn nhu hơn gió
- Chương 11 - Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
- Chương 12 - Ly hôn? Đời sau không như đời trước
- Chương 13 - Bầu không khí căng thẳng trước buổi tối
- Chương 14 - Anh muốn ở riêng
- Chương 15 - Ông xã đi khỏi
- Quyển 2 - Chương 1 - Cuộc hôn nhân của tôi
- Chương 2 - Chệch quỹ đạo (1)
- Chương 3 - Chệch quỹ dạo (3)
- Chương 4 - Chệch quỹ đạo (3)
- Chương 5 - Mẹ chồng, nàng dâu, em chồng
- Chương 6 - Chệch quỹ đạo (4)
- Chương 7 - Chệch quỹ đạo (5)
- Chương 8 - Chệch quỹ đạo (6)
- Chương 9 - Kích tình cùng dũng khí
- Chương 10 - Sóng gió nhầm mang thai
- Chương 11 - Bệnh
- Chương 12 - Yêu em chưa đủ, con tim phân làm hai cực
- Chương 13 - Tôi không buông tay được
- Quyển 3 - Chương 1 - Người đàn ông của tôi là Trần Thế Mỹ
- Chương 2 - Hiệp nghị ly hôn
- Chương 3 - Ngả bài
- Chương 4
- Chương 5 - Không ngờ anh bảo vệ cô ta như vậy
- Chương 6 - Bữa ăn gia đinh? Bữa ăn tối?
- Chương 7 - Bữa ăn gia đình
- Chương 8 - So chiêu ly hôn
- Chương 9 - Tôi phải đánh một trận đại chiến ly hôn thật đẹp
- Chương 10 - Học cách yêu thương chồng
- Chương 11 - Dùng trái tim yêu thương để cảm động chồng
- Chương 12 - Rốt cuộc người đàn ông cảm thấy không thỏa mãn ở đâu
- Chương 13 - Dụ ông xã yêu lên giường
- Chương 14 - Có đúng là mang thai hay không?
- Chương 15 - Tôi có bùa hộ mệnh mới
- Chương 16 - Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba
- Chương 17 - Gia Tuấn nhất thời ngây người
- Chương 18 - Núi lượn đườn quanh, thay đổi chiến tuyến
- Chương 19 - Kẻ thứ ba lộ diện
- Chương 20 - Ông xã chột dạ
- Chương 21 - Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới ngon
- Chương 22 - Người đàn ông hèn hạ
- Chương 23 - Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ
- Chương 24 - Mâu thuẫn chị dâu - em chồng
- Chương 25 - Tôi không cố làm ra vẻ nữa
- Chương 26 - Cô muốn ăn cắp xúc xích của tôi?
- Chương 27 - Lật bài tẩy
- Chương 28 - Mâu thuẫn trong cuộc sống
- Chương 29 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 30 - Bốn bề báo hiệu bất ổn
- Chương 31 - Tôi rất bị động
- Chương 32 - Điều kiện của Quách Sắc
- Chương 33 - Vợ chồng chúng tôi giao đấu
- Chương 34 - Tôi và Gia Tuấn khai thông
- Chương 35 - Cuộc chiến trên giường
- Chương 36 - Tôi tha thứ cho em
- Chương 37 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 38 - Mâu thuẫn với mẹ chồng
- Chương 39 - Tát cô em chồng
- Chương 40 - Hôn nhân là một quá trình tha thứ
- Chương 41 - Tớ muốn ăn thịt
- Chương 42 - Gia Tuấn gạt tôi
- Quyển 4 - Chương 1 - Tai nạn xe
- Chương 2 - Đau xé tim
- Chương 3 - Vợ chồng xa lạ
- Chương 4 - Anh đến đón em về nhà
- Chương 5 - Hôn nhân không chỉ đơn giản là tình yêu
- Chương 6 - Giận tím mặt
- Chương 7 - Phiên tòa ly hôn, biểu hiện của Gia Tuấn
- Chương 8 - Đi làm lại
- Chương 9 - Cuộc hẹn xấu
- Chương 10 - Sau khi ly hôn, lần đầu tiên xuất hiện
- Chương 11 - Chiến thuật của Gia Tuấn, ám độ Trần Thương
- Chương 12 - Cơ hội bất ngờ
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15 - Nam phụ xuất hiện
- Chương 16 - Nhất Dạ phu thê bất dạ ân
- Chương 17 - Đinh Đinh phiêu lưu ký, anh ta là ai?
- Chương 18 - Bùi Vĩnh Diễm, thu hoạch bất ngờ
- Chương 19 - Tôi nói chuyện với Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 20 - Tâm ma không nhìn thấy được mới là thống khổ nhất
- Chương 21 - Thư của Gia Tuấn
- Chương 22 - Bùi Vĩnh Diễm, đồ chó con...
- Chương 23 - Hôm nay chị có bạn, không nhận phục vụ của cậu
- Chương 24 - Anh có muốn lên giường với tôi không?
- Chương 25 - Chòm sao Orion là cái quái gì?
- Chương 26 - Chòm sao Orion tượng trưng cho sự can đảm
- Chương 27 - Phó Gia Tuấn, anh là con chuột từ trong cống chui ra
- Chương 28 - Vợ chồng đấu trận
- Chương 29 - Quyết đấu trên tòa, một nữ - hai nam - ba nỗi nòng
- Chương 30 - Công tử đa tình, Gia Tuấn có tình
- Chương 31 - Tình yêu làm cho tất cả đều dễ dàng thay đổi
- Chương 32 - Mây đen lại tới
- Chương 33 - Họa từ trong nội bộ
- Chương 34 - Là ai hãm hại Phó Gia Tuấn
- Chương 35 - Hai người đàn ông ngầm tranh đoạt
- Chương 36 - Cạnh tranh giữa hai người đàn ông, tôn quý và mạnh mẽ
- Chương 37 - Phó Gia Tuấn, anh khiến em quá thất vọng.
- Chương 38 - Tiểu Tứ tuyên chiến, cạnh tranh công khai
- Chương 39 - Đinh Đinh bị thương, Vĩnh Diễm nóng lòng
- Chương 50 - Sự kiên quyết của Gia Tuấn
- Chương 40 - Quách Sắc ra điều kiện, tôi tuyệt đối không đồng ý
- Chương 51 - Thỏa thuận ly hôn
- Chương 41 - Đối thoại đáng yêu giữa Vĩnh Diễm IQ cao với Đinh Đinh IQ thấp
- Chương 52 - Chúng tôi ly hôn
- Chương 42 - Đả đảo hồ ly tinh
- Chương 53 - Bộ dạng của chồng trước
- Chương 43 - Vĩnh Diễm gặp nạn, Đinh Đinh cứu giúp
- Chương 54 - Gia Tuấn đuổi đến
- Chương 55 - Chân tướng của vụ ly hôn
- Chương 44 - Rất muốn nhìn em
- Chương 45 - Bà Bùi có ý gì?
- Chương 56 - Lòng tôi đau như dao cắt
- Quyển 5 - Chương 1 - Tình cảm vấn vương chưa dứt
- Chương 46 - Bùi Vĩnh Diễm chặn đường trong mưa
- Chương 2 - Tuy rằng tôi thất học nhưng còn thông minh hơn hắn
- Chương 47 - Vĩnh Diễm nói rõ, Gia Tuấn bỏ đi
- Chương 48 - Gia Tuấn mất tích, tôi phải làm gì bây giờ?
- Chương 3 - Lần hẹn hò lãng mạn đầu tiên sau khi xa cách
- Chương 49 - Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi
- Chương 4 - Cái này nếu giết rồi ăn thịt, liệu có được nghìn cân không?
- Chương 5 - Hẹn hò và bắt đầu cuộc sống mới
- Chương 6 - Anh ta hôn lên nước mắt của tôi
- Chương 7 - Lý trí mấu thuẫn trong lúc triền miên
- Chương 8 - Tôi bị hãm hại, Gia Tuấn khuyên giải
- Chương 9 - Gia Tuấn: "Anh không nên để em đi"
- Chương 10 - Tôi hoàn toàn bị hãm hại
- Chương 11 - Tôi không quan tâm đến con trai ông
- Chương 12 - Sau khi rời khỏi, một lần nữa tôi bắt đầu lại
- Chương 13 - Cuộc sống bị chồng ruồng bỏ, thật không biết nên khóc hay nên cười
- Chương 14 - Phấn khích
- Chương 15 - Vô cùng khó xử
- Chương 16 - Dùng chất thải làm ám khí
- Chương 17 - Chiến đấu lấy sổ khám bệnh cho Gia Tuấn
- Chương 18 - Phó Gia Tuấn - Gặp lại Đinh Đinh
- Chương 19 - Phó Gia Tuấn - Tôi vẫn yêu cô ấy như trước kia
- Chương 20 - Phó Gia Tuấn - Tài trí của Đinh Đinh khiến tôi cảm phục
- Chương 21 - Đối mặt với tình cảm
- Chương 22 - Gặp lại Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 34 - Ý em là muốn chia tay với anh sao?
- Chương 23 - Bùi Vĩnh Diễm, anh không phải là Đổng Vĩnh, mà anh là Nhị Lang Thần
- Chương 35 - Tôi chỉ có một câu: "Dù có chết cũng không khuất phục"
- Chương 24 - Bùi Vĩnh Diễm - Bởi vì anh yêu em
- Chương 36 - Chồng cũ đến hóa giải mối nguy
- Chương 25 - Sự theo đuổi của Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 37 - Ở hiền gặp lành, thoát khỏi nguy hiểm thành công
- Chương 26 - Tôi đón nhận Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 38 - Tình cảm sâu nặng không có kết quả, Bùi Vĩnh Diễm bị hạ nốc ao
- Chương 27 - Đá quý Tanzanite, vị khách nữ kỳ lạ
- Chương 39 - Đối với Vĩnh Diễm, tôi vừa yêu lại vừa muốn quên đi
- Chương 40 - Trăm hoa đã tàn, lá rụng về cội
- Chương 28 - Tôi gặp phải tình địch
- Quyển 6 - Chương 1 - Lá thư của Vĩnh Diễm
- Chương 29 - Triền miên đứt đoạn
- Chương 2 - Dự tiệc gặp mặt cùng chồng cũ
- Chương 30 - Xem Đinh Đinh đối đáp đúng mực
- Chương 31 - Không chút khách khí đánh bại tình địch
- Chương 3 - Sự triền miên dịu dàng tong ký ức
- Chương 32 - Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình
- Chương 4 - Tôi thân mật cùng chồng cũ
- Chương 33 - Một Tiểu Đing Đinh nhanh mồm nhanh miệng
- Chương 5 - Chứng bệnh của Gia tuấn bắt đầu bộc phát
- Chương 6 - Không thể biết là sáng suốt hay ngu muội, tóm lại không thể để tinh thần sa sút
- Chương 7 - Tâm sự của Gia Tuấn
- Chương 8 - Thay đổi bản thân vì Gia tuấn
- Chương 9 - Gia Tuấn bị đâm, ai là hung thủ?
- Chương 10 - Đại kết cục 1
- Chương 11 - Đại kết cục 2
- Chương 12 - Phiên ngoại 1 - Phó Gia tuấn: Mùa xuân của tôi