Chương 4
Khó nghe? Tôi không thể tin nổi, anh lại dùng cái lời khó nghe này?
Tôi nói: "Nói đi, em cần một nguyên nhân rõ ràng, cho dù em là một phạm nhân tử hình, đang bị giam giữ trước khi lên pháp trường, cũng phải cho em một lời tuyên án hợp lý chứ?"
Anh suy nghĩ, rồi nói: "Được rồi!Đinh Đinh, hôm nay chúng ta nói rõ ràng đi! Kết hôn bốn năm, cho tới bây giờ anh mới phát hiện, chúng ta hoàn toàn không thích hợp, em vẫn luôn truy cầu tình yêu hoàn mỹ, cuộc sống cổ tích, nhưng đây khác quá xa so với cái mà anh tưởng tượng, anh chỉ là một người thực tế."
Tôi hoang mang, "Gia Tuấn, anh đang nói gì?"
"Đinh Đinh, cuộc sống trong lý tưởng của em chính là, hàng ngày đánh bài, đi dạo phố với một vài vị phu nhân nhàn rỗi, mệt mỏi thì ngủ, bực mình thì càu nhàu, chuyện gì cũng không muốn quan tâm, chuyện gì cũng đều phải bày ra trước mặt em, người khác hầu hạ em thoải mái. Em việc gì phiền lòng cũng đều không cần phải lo nghĩ tới, chỉ cần anh đưa tiền vào tay em, vậy là được rồi, đúng hay không?"
Tôi nghe mà mơ mơ hồ hồ.
"Kết hôn bốn năm qua, anh không có điểm gì khác một người đàn ông độc thân cả, sinh bệnh thì anh tự mình đi bệnh viện, có áp lực thì anh tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, em cótừng quan tâm tới anh sao?"
Tôi kinh ngạc đến ngây người, "Anh nói em không quan tâm anh? Gia Tuấn, anh sao lại nói như vậy? Sinh nhật anh tháng trước, em còn mua tặng anh rất nhiều quà..."
Anh chặn lời tôi, "Anh không phải nói những cái đó. Quên đi, Đinh Đinh, tranh cãi nữa cũng không ra gì cả, anh quá mệt mỏi, quá buồn bực rồi. Mấy năm qua, ngoại trừ nghe em lải nhải bên tai anh, nói trang phục này mua được rẻ, đôi giầy hãng kia đắt, những cái khác anh hầu như chưa từng nghe qua."
Tôi lập tức mơ hồ, "Gia Tuấn, đây là nguyên nhân ly hôn sao?"
Anh trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng nói: "Được, những chuyện này không tính, chúng ta tới nói về nguyên nhân căn bản nhất đi!"
"Nguyên nhân căn bản?"
Anh dùng vài giâu, rốt cục trầmgiọng nói: "Anh không yêu em nữa, anh yêu người khác rồi, đây là nguyên nhân quan trọng nhất mà anh muốn ly hôn với em!"
Tôi nuốt một ngụm khí, không tin nổi, nhưng nghe được rõ ràng.
Đầu óc kêu ong ong, chần chờ, tôi nghĩ tới lời Chu Vi đã nói tối qua, "Đinh Đinh, Gia Tuấn đã có bạn gái." Cho dù cô ấy nói thẳng như vậy cho tôi biết, tôi vẫn không tin như cũ,thế nhưng hiện tại tôi nghe được rõ ràng, lời này nói ra từ trong miệng của Gia Tuấn.
"Gia Tuấn, ý của anh là anh ngoại tình?"
Anh không trả lời, cũng bằng mặc nhận.
Tôi một trận đau khổ, "Anh yêu người khác, anh không yêu em nữa, cho nên anh mới nghĩ em mọi thứ đều không tốt?"
Anh nhìn chung quanh, vô cùng bứcrức, tay nắm thành quyền, mở ra, lại nắm lại, rồi lại mở, cả người chìm sâu trong ghế, dáng vẻ cực kỳ củ kết, đợi một lát sau anh mới nói:
"Đinh Đinh, không nên tranh cãi những chuyện này nữa, được không?"
Tôi ngơ ngác nhìn anh, tay anh bấu ở trên tay vịn ghế, móng tay chôn sâu vào. Tôi muốn tỉ mỉ bắt được biểu lộ trên mặt anh, tôi muốn nhìn được kết quả đến cuối cùng, thế nhưng tôi thất vọng rồi, tôi cái gì cũng không phát hiện ra.
Tôi thê lương hỏi: "Cô ta là ai?"
"Ai?"
Tôi nhất thời nổi giận, "Tên đàn ông chó má đáng chém! Vừa rồi anh còn nói, anh ngoại tình, như vậy cái đứa thiên sứ khiến anh cho rằng tìm thấy ánh sáng rồi là ai?"
Anh quay đầu đi, "Em không cần biết!"
"Tôi cần, nói, nó là ai?"
Anh quát lên với tôi: "Có cần thiết phải biết những chuyện này không? Ly hôn là chuyện của hai người chúng ta!"
Tôi lập tức nổi trận lôi đình, "Phó Gia Tuấn, anh đừng có nói ly hôn là chuyện của hai người chúng ta. Trong chuyện này dính dáng đến rất nhiều chuyện, anh làm sao ăn nói với cha mẹ tôi?"
Anh vô cùng kinh ngạc, "Chuyện giữa hai người chúng ta, không cần liên lụy đến cha mẹ đôi bên."
Tôi nghiến răng nghiến lợi: "Phì,Phó Gia Tuấn, lúc cầu hôn, anh đi khẩn cầu ba tôi, xin ông ấy gả con gái cho anh. Kết hôn ngày đó, anh đón nhận tôi từ trong tay ba tôi, anh đáp ứng ông ấy, cả đời đối với tôi thật tốt, hiện lại lại muốn ly hôn! Lòng bàn chân anh có lau dầu như con thỏ hả? Ngay cả nói rõ một tiếng với ông ấy cũng không dám?"
Anh ta nhất thời im thin thít.
Lệ hoen đầy mi mắt tôi: "Còn cả mẹtôi nữa, mẹ tôi thương anh như vậy, thậm chí bít tất anh thay, bà phát hiện ra liền không nói hai lời mà cầm đi giặt. Nếu như bà không phải là xem anh là con rể của bà, hi vọng anh đối tốt với con gái bà, liệu bà có cúi đầu cụp mi như thế làm việc này không? "
Anh trở nên trầm mặc.
Nước mắt tôi rớt xuống, "Và cả em gái tôi nữa, Đinh Đang ở trong trường, luôn luôn vênh vang nói với người khác, nó có một vị anh rể còn đàn ông hơn cả Lương Triều Vỹ, vóc dáng cao ráo, vai rộng, đối xử ân cần với mọi người, sự nghiệp xuất sắc. Nóquả thực coi anh thành thần tượng. Cả nhà già trẻ chúng tôi đều đối với anh hết nhân hết nghĩa, bây giờ anh nói một câu ly hôn, anh dĩ nhiên vứt hết toàn bộ những gì tốt đẹp của mọi người đối với anh tới Thái Bình dương rồi, ngay cả nói rõ một tiếng cũng không? Anh coi tình cảm của chúng tôi là cái gì?"
Anh có miệng lưỡi sắc bén hơn nữa, trước mặt tràng oanh tạc của tôi cũng bại trận.
"Đinh Đinh." Giọng anh mềm đi, "Xin lỗi!"
Tôi rơi lệ, "Một câu xin lỗi của anh là kết thúc sao?"
"Vậy em muốn anh làm sao bây giờ?"
Tôi nghẹn lời, tôi muốn anh ta làm sao bây giờ?
Hạ mí mắt xuống, tôi đau khổ không gì sánh được.
Hai người chúng tôi lẳng lặng đốimặt, nhìn lẫn nhau, đều muốn từ trong ánh mắt đói phương tìm được một điểm có thể bác bỏ lý do của đối phương, thế nhưng, chúng tôi lại thấtbại phát hiện ra, khi ánh mắt của hai người chúng tôi gặp nhau, thì lại lập tức vừa chột dạ, vừa sợ hãi mà chuyển dời đường nhìn sang bên kia.
Lòng tôi trở nên chua xót, "Kéo dài bao lâu rồi?"
"Kéo dài bao lâu gì cơ?"
"Anh và cô ta kéo dài bao lâu rồi?"
Anh cúi đầu, "Gần một năm rồi."
Tôi liền cười khổ, có chút tràophúng mà nói: "Kéo dài lâu như vậy rồi? Trời ạ, một năm nay, tôi ngày ngày ngủ cùng một chỗ với anh, lại không biết người nằm cạnh và tôi hóa ra là đồng sàng dị mộng."
Anh rất xấu hổ.
Tôi rơi nước mắt, tôi không có mang theo giấy lau mặt, ở trước mặt anh ta mà hoảng loạn rơi nước mắt, anh cũng trở nên chân tay luống cuống.
Cuối cùng, anh nhìn không được, cầmlấy giấy lau mặt từ trên bàn tới, đi tới trước mặt tôi, nhìn cũng không dám nhìn tôi, đặt giấy lau mặt ở trên đầu gối tôi rồi liền xoay người lộn trở lại ghế ngồi.
Tôi lẳng lặng rơi lệ, đợi một lúc rất lâu sau, tôi rốt cục mới nói: "Gia Tuấn, tôi có cái sai, anh nói rất đúng, bốn năm qua tôi quả thực làm chưa đủ, tôi đã không có chăm sóc tốt cho anh, cũng không có xử lý tốt quan hệ với mẹ chồng và em chồng,tôi tùy hứng hay giận dỗi, những cái này đều là khuyết điểm của tôi. Thế nhưng hôn nhân cũng không phải là một chuyện bốc đồng, cho dù là một bên phạm sai lầm, người kia cũng chí ít nên cho đối phương một cơ hội sửa sai, chứ không phải là một câu ly hôn là giải quyết xong, đúng không? Chúng ta..."
Tôi cắn chặt môi, "không nên ly hôn, chúng ta có tình cảm sáu năm trời, vì tình cảm lâu dài như vậy, đừng ly hôn, chúng ta một lần nữa bắt đầu lại có được hay không?"
- Quyển 1 - Chương 1 - Chúng ta ly hôn đi
- Chương 2 - Chị cũng có ngày hôm nay
- Chương 3 - Anh rể tạo phản?
- Chương 4 - Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị
- Chương 5 - Ông xã không trở về nhà
- Chương 6 - Tôi muốn đi bắt kẻ gian dâm
- Chương 7 - Tôi và Gia Tuấn cãi nhau
- Chương 8 - Quan hệ giữa dàn ông và đàn bà
- Chương 9 - Lúc mới quen Gia Tuấn
- Chương 10 - Lúc mới quen Gia Tuấn - Ôn nhu hơn gió
- Chương 11 - Lần đầu của tôi và Gia Tuấn
- Chương 12 - Ly hôn? Đời sau không như đời trước
- Chương 13 - Bầu không khí căng thẳng trước buổi tối
- Chương 14 - Anh muốn ở riêng
- Chương 15 - Ông xã đi khỏi
- Quyển 2 - Chương 1 - Cuộc hôn nhân của tôi
- Chương 2 - Chệch quỹ đạo (1)
- Chương 3 - Chệch quỹ dạo (3)
- Chương 4 - Chệch quỹ đạo (3)
- Chương 5 - Mẹ chồng, nàng dâu, em chồng
- Chương 6 - Chệch quỹ đạo (4)
- Chương 7 - Chệch quỹ đạo (5)
- Chương 8 - Chệch quỹ đạo (6)
- Chương 9 - Kích tình cùng dũng khí
- Chương 10 - Sóng gió nhầm mang thai
- Chương 11 - Bệnh
- Chương 12 - Yêu em chưa đủ, con tim phân làm hai cực
- Chương 13 - Tôi không buông tay được
- Quyển 3 - Chương 1 - Người đàn ông của tôi là Trần Thế Mỹ
- Chương 2 - Hiệp nghị ly hôn
- Chương 3 - Ngả bài
- Chương 4
- Chương 5 - Không ngờ anh bảo vệ cô ta như vậy
- Chương 6 - Bữa ăn gia đinh? Bữa ăn tối?
- Chương 7 - Bữa ăn gia đình
- Chương 8 - So chiêu ly hôn
- Chương 9 - Tôi phải đánh một trận đại chiến ly hôn thật đẹp
- Chương 10 - Học cách yêu thương chồng
- Chương 11 - Dùng trái tim yêu thương để cảm động chồng
- Chương 12 - Rốt cuộc người đàn ông cảm thấy không thỏa mãn ở đâu
- Chương 13 - Dụ ông xã yêu lên giường
- Chương 14 - Có đúng là mang thai hay không?
- Chương 15 - Tôi có bùa hộ mệnh mới
- Chương 16 - Giao chiến trực diện với kẻ thứ ba
- Chương 17 - Gia Tuấn nhất thời ngây người
- Chương 18 - Núi lượn đườn quanh, thay đổi chiến tuyến
- Chương 19 - Kẻ thứ ba lộ diện
- Chương 20 - Ông xã chột dạ
- Chương 21 - Cho thì không ngọt, cướp đoạt mới ngon
- Chương 22 - Người đàn ông hèn hạ
- Chương 23 - Thà đánh nhau với đàn ông còn hơn đấu võ mồm với phụ nữ
- Chương 24 - Mâu thuẫn chị dâu - em chồng
- Chương 25 - Tôi không cố làm ra vẻ nữa
- Chương 26 - Cô muốn ăn cắp xúc xích của tôi?
- Chương 27 - Lật bài tẩy
- Chương 28 - Mâu thuẫn trong cuộc sống
- Chương 29 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 30 - Bốn bề báo hiệu bất ổn
- Chương 31 - Tôi rất bị động
- Chương 32 - Điều kiện của Quách Sắc
- Chương 33 - Vợ chồng chúng tôi giao đấu
- Chương 34 - Tôi và Gia Tuấn khai thông
- Chương 35 - Cuộc chiến trên giường
- Chương 36 - Tôi tha thứ cho em
- Chương 37 - Lại xảy ra chuyện
- Chương 38 - Mâu thuẫn với mẹ chồng
- Chương 39 - Tát cô em chồng
- Chương 40 - Hôn nhân là một quá trình tha thứ
- Chương 41 - Tớ muốn ăn thịt
- Chương 42 - Gia Tuấn gạt tôi
- Quyển 4 - Chương 1 - Tai nạn xe
- Chương 2 - Đau xé tim
- Chương 3 - Vợ chồng xa lạ
- Chương 4 - Anh đến đón em về nhà
- Chương 5 - Hôn nhân không chỉ đơn giản là tình yêu
- Chương 6 - Giận tím mặt
- Chương 7 - Phiên tòa ly hôn, biểu hiện của Gia Tuấn
- Chương 8 - Đi làm lại
- Chương 9 - Cuộc hẹn xấu
- Chương 10 - Sau khi ly hôn, lần đầu tiên xuất hiện
- Chương 11 - Chiến thuật của Gia Tuấn, ám độ Trần Thương
- Chương 12 - Cơ hội bất ngờ
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15 - Nam phụ xuất hiện
- Chương 16 - Nhất Dạ phu thê bất dạ ân
- Chương 17 - Đinh Đinh phiêu lưu ký, anh ta là ai?
- Chương 18 - Bùi Vĩnh Diễm, thu hoạch bất ngờ
- Chương 19 - Tôi nói chuyện với Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 20 - Tâm ma không nhìn thấy được mới là thống khổ nhất
- Chương 21 - Thư của Gia Tuấn
- Chương 22 - Bùi Vĩnh Diễm, đồ chó con...
- Chương 23 - Hôm nay chị có bạn, không nhận phục vụ của cậu
- Chương 24 - Anh có muốn lên giường với tôi không?
- Chương 25 - Chòm sao Orion là cái quái gì?
- Chương 26 - Chòm sao Orion tượng trưng cho sự can đảm
- Chương 27 - Phó Gia Tuấn, anh là con chuột từ trong cống chui ra
- Chương 28 - Vợ chồng đấu trận
- Chương 29 - Quyết đấu trên tòa, một nữ - hai nam - ba nỗi nòng
- Chương 30 - Công tử đa tình, Gia Tuấn có tình
- Chương 31 - Tình yêu làm cho tất cả đều dễ dàng thay đổi
- Chương 32 - Mây đen lại tới
- Chương 33 - Họa từ trong nội bộ
- Chương 34 - Là ai hãm hại Phó Gia Tuấn
- Chương 35 - Hai người đàn ông ngầm tranh đoạt
- Chương 36 - Cạnh tranh giữa hai người đàn ông, tôn quý và mạnh mẽ
- Chương 37 - Phó Gia Tuấn, anh khiến em quá thất vọng.
- Chương 38 - Tiểu Tứ tuyên chiến, cạnh tranh công khai
- Chương 39 - Đinh Đinh bị thương, Vĩnh Diễm nóng lòng
- Chương 50 - Sự kiên quyết của Gia Tuấn
- Chương 40 - Quách Sắc ra điều kiện, tôi tuyệt đối không đồng ý
- Chương 51 - Thỏa thuận ly hôn
- Chương 41 - Đối thoại đáng yêu giữa Vĩnh Diễm IQ cao với Đinh Đinh IQ thấp
- Chương 52 - Chúng tôi ly hôn
- Chương 42 - Đả đảo hồ ly tinh
- Chương 53 - Bộ dạng của chồng trước
- Chương 43 - Vĩnh Diễm gặp nạn, Đinh Đinh cứu giúp
- Chương 54 - Gia Tuấn đuổi đến
- Chương 55 - Chân tướng của vụ ly hôn
- Chương 44 - Rất muốn nhìn em
- Chương 45 - Bà Bùi có ý gì?
- Chương 56 - Lòng tôi đau như dao cắt
- Quyển 5 - Chương 1 - Tình cảm vấn vương chưa dứt
- Chương 46 - Bùi Vĩnh Diễm chặn đường trong mưa
- Chương 2 - Tuy rằng tôi thất học nhưng còn thông minh hơn hắn
- Chương 47 - Vĩnh Diễm nói rõ, Gia Tuấn bỏ đi
- Chương 48 - Gia Tuấn mất tích, tôi phải làm gì bây giờ?
- Chương 3 - Lần hẹn hò lãng mạn đầu tiên sau khi xa cách
- Chương 49 - Gia Tuấn đề nghị ly hôn với tôi
- Chương 4 - Cái này nếu giết rồi ăn thịt, liệu có được nghìn cân không?
- Chương 5 - Hẹn hò và bắt đầu cuộc sống mới
- Chương 6 - Anh ta hôn lên nước mắt của tôi
- Chương 7 - Lý trí mấu thuẫn trong lúc triền miên
- Chương 8 - Tôi bị hãm hại, Gia Tuấn khuyên giải
- Chương 9 - Gia Tuấn: "Anh không nên để em đi"
- Chương 10 - Tôi hoàn toàn bị hãm hại
- Chương 11 - Tôi không quan tâm đến con trai ông
- Chương 12 - Sau khi rời khỏi, một lần nữa tôi bắt đầu lại
- Chương 13 - Cuộc sống bị chồng ruồng bỏ, thật không biết nên khóc hay nên cười
- Chương 14 - Phấn khích
- Chương 15 - Vô cùng khó xử
- Chương 16 - Dùng chất thải làm ám khí
- Chương 17 - Chiến đấu lấy sổ khám bệnh cho Gia Tuấn
- Chương 18 - Phó Gia Tuấn - Gặp lại Đinh Đinh
- Chương 19 - Phó Gia Tuấn - Tôi vẫn yêu cô ấy như trước kia
- Chương 20 - Phó Gia Tuấn - Tài trí của Đinh Đinh khiến tôi cảm phục
- Chương 21 - Đối mặt với tình cảm
- Chương 22 - Gặp lại Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 34 - Ý em là muốn chia tay với anh sao?
- Chương 23 - Bùi Vĩnh Diễm, anh không phải là Đổng Vĩnh, mà anh là Nhị Lang Thần
- Chương 35 - Tôi chỉ có một câu: "Dù có chết cũng không khuất phục"
- Chương 24 - Bùi Vĩnh Diễm - Bởi vì anh yêu em
- Chương 36 - Chồng cũ đến hóa giải mối nguy
- Chương 25 - Sự theo đuổi của Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 37 - Ở hiền gặp lành, thoát khỏi nguy hiểm thành công
- Chương 26 - Tôi đón nhận Bùi Vĩnh Diễm
- Chương 38 - Tình cảm sâu nặng không có kết quả, Bùi Vĩnh Diễm bị hạ nốc ao
- Chương 27 - Đá quý Tanzanite, vị khách nữ kỳ lạ
- Chương 39 - Đối với Vĩnh Diễm, tôi vừa yêu lại vừa muốn quên đi
- Chương 40 - Trăm hoa đã tàn, lá rụng về cội
- Chương 28 - Tôi gặp phải tình địch
- Quyển 6 - Chương 1 - Lá thư của Vĩnh Diễm
- Chương 29 - Triền miên đứt đoạn
- Chương 2 - Dự tiệc gặp mặt cùng chồng cũ
- Chương 30 - Xem Đinh Đinh đối đáp đúng mực
- Chương 31 - Không chút khách khí đánh bại tình địch
- Chương 3 - Sự triền miên dịu dàng tong ký ức
- Chương 32 - Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình
- Chương 4 - Tôi thân mật cùng chồng cũ
- Chương 33 - Một Tiểu Đing Đinh nhanh mồm nhanh miệng
- Chương 5 - Chứng bệnh của Gia tuấn bắt đầu bộc phát
- Chương 6 - Không thể biết là sáng suốt hay ngu muội, tóm lại không thể để tinh thần sa sút
- Chương 7 - Tâm sự của Gia Tuấn
- Chương 8 - Thay đổi bản thân vì Gia tuấn
- Chương 9 - Gia Tuấn bị đâm, ai là hung thủ?
- Chương 10 - Đại kết cục 1
- Chương 11 - Đại kết cục 2
- Chương 12 - Phiên ngoại 1 - Phó Gia tuấn: Mùa xuân của tôi