Chương 49 - Tâm trạng xấu
Tâm trạng của tôi ngày càng tệ.
Hình ảnh thân thiết giữa con Mận và thằng Tường lúc nào cũng ám ảnh tôi, ngay cả trong giấc ngủ. Thực tình nhiều lúc tôi cũng ước ao nếu có một chuyện gì đó để tôi nghĩ ngợi trong những ngày này thì tôi chẳng thèm nghĩ mãi về con Mận và thằng Tường. Nhưng tôi hoàn toàn bất lực và đau khổ nhận ra có những thứ đã đóng đinh vào tâm trí rồi thì nó sẽ cắm sâu ở đó không có cách gì nhổ lên được.
Mỗi sáng ra, tôi khổ tâm hết sức khi thấy cứ sau một đêm ngủ dậy con Mận lại có vẻ duyên dáng hơn một chút. Càng khổ tâm hơn nữa khi tôi bắt đầu chú ý đến vẻ bề ngoài của thằng Tường.
Trước đây, tôi chỉ biết em tôi đẹp trai, nhưng chỉ nghĩ hời hợt thế thôi rồi quên ngay. Giống như tôi biết trong nhà tôi có một cái tủ đẹp hay một bộ bàn ghế đẹp, hào hứng lúc mới mua về rồi dần dần quen mắt thấy cũng bình thường, không buồn quan tâm nữa. Nhưng bây giờ tôi bắt gặp mình kín đáo quan sát thằng Tường nhiều lần trong một ngày, và cứ mỗi lần ngắm nó tôi lại phát hiện thêm một nét đẹp của nó và những phát hiện đó làm tôi sầu đời ghê gớm.
Tâm trạng đó thật là quái quỷ khi mà tôi biết rõ Tường vẫn là một đứa trẻ ngây thơ và con Mận chắc chắn chỉ xem Tường như một đứa em bé dại.
Những ngày này có vẻ như tôi đang đi lạc giữa những cảm xúc rối ren, ngày càng dấn sâu vào những ngóc ngách tối tăm của chúng. Tôi mơ hồ nhận ra tôi đang mắc kẹt giữa sự ghen tuông hờn giận vô cớ mà không biết cách nào thoát ra.
Từ ngày tôi biết căm ghét thằng Sơn khi nghe nó bộc lộ ý đồ đen tối với con Mận, tôi nhận ra mình đã không còn là trẻ con nữa. Có một điều gì đó len lỏi vào trái tim tôi khi tôi nghĩ tới con Mận. Dần dần, từng chút một, tôi cảm thấy thờ ơ với những trò chơi tôi từng một thời say mê – những trò chơi hiện nay con Mận và thằng Tường đang chơi và tôi đang từ bỏ.
Lúc bình thường, có ba người để tôi trút tâm sự: thằng Tường, con Mận và chú Đàn. Bây giờ tôi không thể tâm sự với ai trong cả ba người đó và điều đó khiến đầu óc tôi thật sự nặng nề.
Trong thời gian này, một mình tôi phải đóng cả hai vai trong cuộc đời: vừa làm công tố viên kịch liệt lên án thằng Tường và con Mận vừa làm luật sư hùng hồn bào chữa cho tụi nó. Tâm trí tôi vì thế luôn dao động, còn trái tim tôi đã rất giống một quả lắc đồng hồ, luôn nhảy qua nhảy lại giữa bồn nước nóng và bồn nước lạnh. Vì như bạn cũng biết đó (vì có khi bạn cũng trải qua rồi), trái tim bị cảm sốt thì không có loại thuốc nào chữa được.
Tôi vừa khổ tâm về sự quấn quít giữa thằng Tường và con Mận, vừa khổ tâm về sự khổ tâm của mình, cả hai sự dày vò đó chồng lên nhau khiến tôi cảm thấy mình giống như người bị ngộp nước.
Trong lúc bị đủ thứ cảm xúc tệ hại nhấn chìm, tôi đã làm một chuyện mà mãi mãi về sau tôi vẫn còn ân hận.
- Chương 1 - Hoa tay
- Chương 2 - Những ngón tay
- Chương 3 - Chú Đàn
- Chương 4 - Chuyện ma của chú Đàn
- Chương 5 - Cây gậy của ba tôi
- Chương 6 - Nhà con Mận
- Chương 7 - Thằng Tường
- Chương 8 - Mê truyện
- Chương 9 - Chuyện cóc tía
- Chương 10 - Cu cậu
- Chương 11 - Chị Vinh
- Chương 12 - Chim xanh
- Chương 13 - Chim xanh gặp nạn
- Chương 14 - Gió mưa là bệnh của trời
- Chương 15 - Đồ tham lam
- Chương 16 - Đồ lăng nhăng
- Chương 17 - Em ơi nếu mộng không thành thì sao?
- Chương 18 - Thầy Nhãn
- Chương 19 - Thầy Nhãn đánh chú Đàn
- Chương 20 - Mùa bắt ve sầu chưa tới
- Chương 21 - Chuồn chuồn cắn rốn
- Chương 22 - Ca nô một tay
- Chương 23 - Acsmonica buồn
- Chương 24 - Cọp thành tinh
- Chương 25 - Truyền thuyết xóm Miễu
- Chương 26 - Ba con xin
- Chương 27 - Ba con Mận
- Chương 28 - Tôi không thể giữ bí mật
- Chương 29 - Tôi bắt đầu thích con Mận
- Chương 30 - Thằng Sơn
- Chương 31 - Lời đề nghị khiếm nhã
- Chương 32 - Thằng Tường quyết định trả thù giùm tôi
- Chương 33 - Thằng Tường ra tay
- Chương 34 - Thằng Tượng tự nhận mình quen chịu đòn
- Chương 35 - Thằng Sơn lại âm mưu
- Chương 36 - Ngày nào tôi cũng chạy qua nhà con Mận
- Chương 37 - Căn gác nhà con Mận
- Chương 38 - Chim non bơ vơ
- Chương 39 - Buổi tối ở nhà con Mận
- Chương 40 - Ban đêm ở nhà con Mận
- Chương 41 - Buổi sáng tôi gặp chú lùn
- Chương 42 - Buổi trưa tôi gặp thằng Sơn
- Chương 43 - Con Mận sang ở nhà tôi
- Chương 44 - Ông Tư canh rượt thằng Sơn
- Chương 45 - Tin vui của con Mận
- Chương 46 - Xác con vện
- Chương 47 - Con Mận và thằng Tường
- Chương 48 - Tôi ngứa mắt
- Chương 49 - Tâm trạng xấu
- Chương 50 - Câu chuyện của ma quỷ
- Chương 51 - Nỗi buồn của thằng Tường
- Chương 52 - Tôi hối hận
- Chương 53 - Lũ về
- Chương 54 - Cuộc tra hỏi
- Chương 55 - Điệu nhạc vui
- Chương 56 - Thầy Nhãn qua nhà tôi
- Chương 57 - Thằng dưa
- Chương 58 - Những ngày đói
- Chương 59 - Vàng
- Chương 60 - Miếng vỏ quế
- Chương 61 - Thịt gà
- Chương 62 - Chuyện ngoài ý muốn
- Chương 63 - Ông Xung
- Chương 64 - Những ngày sau
- Chương 65 - Những ngày sau nữa
- Chương 66 - Bí mật của con Mận
- Chương 67 - Nơi của nỗi buồn
- Chương 68 - Chuyện lạ
- Chương 69 - Công chúa
- Chương 70 - Công chúa từ đâu tới
- Chương 71 - Nơi trú ngụ của công chúa
- Chương 72 - Đức vua và công chúa
- Chương 73 - Thanh kiếm của đức vua
- Chương 74 - Con Nhi
- Chương 75 - Nỗi lòng của ông Tám tàng
- Chương 76 - "Bao giờ em cũng thích gặp công chúa"
- Chương 77 - Phò mã sốt ruột đi tới đi lui
- Chương 78 - Ngày dài lê thê
- Chương 79 - "Bà điên bà khùng"
- Chương 80 - "Anh không phải là phò mã"
- Chương 81 - Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh (Hết)