Chương 33 - Điệp cốc xảo cứu Y Tiên lữ
Đi qua đám cây cối hoa cỏ, trước mắt là một con đường nhỏ, Ân Lê Đình đi một lúc, thấy xung quanh bươm bướm ngày càng nhiều, hoặc vàng hoặc trắng, hoặc tím hoặc đen dập dìu bay lượn. Bướm không sợ người, đến gần đậu cả trên tay trên vai người, Ân Lê Đình thế mới biết tên gọi Hồ Điệp cốc là như vậy, thấy cảnh sắc tươi đẹp vô cùng không khỏi bước chân chậm lại.
Đi một lát, phía trước lại là đường cụt, không biết nên đi về hướng nào, Ân Lê Đình bỗng nghe phía bên phải truyền đến mơ hồ tiếng binh khí chạm nhau, nhớ Thường Ngộ Xuân nói Hồ Điệp cốc chỉ có Y Tiên và Vô Kỵ ở lại, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì, nghĩ đến đây, Ân Lê Đình bất chấp cảnh đẹp, vội vàng vận khinh công theo hướng thanh âm vọt tới.
Ân Lê Đình theo thanh âm đi tới, đến một nơi bốn phía đều là đá núi, cây cối rậm rạp, cách cửa cốc chừng nửa dặm, phong cảnh đơn điệu không có nửa phần nhu mĩ, Ân Lê Đình đến cạnh đó liền dừng lại, ẩn giấu hô hấp hướng nơi giao tranh nhìn đến.
Chỉ thấy đằng xa một cái xe vỡ nát, một con lừa bị đánh chết nằm chìm nửa người trong dòng suối, hai người đàn ông đàn bà tuổi tầm trung niên hoảng sợ nằm lăn dưới đất, bên cạnh đứng một cô bé con mặc hắc y tầm mười hai mười ba tuổi đỡ một bà già còng lưng. Bà già kia cầm quải trượng, bộ mặt hiền hậu giống như một lão thái thái nhà bình thường.
Ân Lê Đình hít sâu một hơi, nhiều năm hành tẩu trên giang hồ nhìn là biết lão thái bà này trong giang hồ lai lịch thần bí, võ công cao cường, ra tay tàn nhẫn, quyết không lưu tình, chính là chủ nhân Đông Hải Linh Xà đảo, Kim Hoa bà bà. Nhưng trước nay trên giang hồ, nghe đồn trước nay luôn luôn cùng Ngân Diệp tiên sinh đi đâu cũng có đôi có cặp, hôm nay tại sao lại một người ở chỗ này khó xử hai kẻ võ nghệ tầm thường, cô bé tầm tuổi như Chỉ Nhược kia lại là ai?
Ân Lê Đình xem một màn trước mắt lắp bắp kinh hãi, biết Kim Hoa bà bà võ nghệ cao cường, vội vận nội lực đề phòng, nghĩ muốn trước nhìn xem hai người kia dù đang cực kỳ sợ hãi cũng không cầu xin tha thứ thiện ác thế nào, vạn nhất cứu phải ác nhân thì chẳng những khiến Võ Đang rước lấy cường địch, còn giúp ác nhân phóng túng, mất nhiều hơn được.
Đây cũng là kinh nghiệm Ân Lê Đình bấy lâu hành tẩu giang hồ tích lũy được, biết đôi khi kẻ đánh không nhất định phải là người xấu, đôi khi cũng là kẻ bị hại. Lại nói hai người kia, đúng là Hồ Thanh Ngưu và Vương Nạn Cô chạy khỏi cốc tránh nạn. Hơn mười ngày trước Kim Hoa bà bà chạy đến báo thù, lúc ấy bị hai người lừa giả vờ trúng độc, cải trang chạy khỏi Hồ Điệp cốc.
Hồ Thanh Ngưu say mê y thuật không màng thế tục, Vương Nạn Cô lại tinh thông độc thuật, tính tình xảo trá, biết việc mới rồi chỉ lừa được nhất thời, đợi đến khi Kim Hoa bà bà cảm thấy không đúng, định tâm quay trở lại xem xét thì hai người đã chạy xa, cùng Hồ Thanh Ngưu bàn bạc một hồi, quyết định cứ như vậy tạm thời tránh né một phen, đợi cho Kim Hoa bà bà trở lại cốc xem xét xong rồi tính.
Giang hồ chỉ biết rằng Hồ Thanh Ngưu ẩn cư ở Hồ Điệp cốc, lại không biết đường ngang ngõ tắt thế nào, mới rồi Ân Lê Đình tìm nửa ngày cũng vẫn chỉ lượn vòng ngoài cốc, nếu Hồ Điệp cốc dễ kiếm như vậy đã sớm bị người giang hồ nhiễu loạn không ngừng làm sao còn ẩn cư được nữa. Vương Nạn Cô và Hồ Thanh Ngưu biết rõ Hồ Điệp cốc như lòng bàn tay, biết sườn núi bên cạnh cốc có một thạch cốc nhỏ.
Bên trong có rất nhiều thạch động, lại có nhiều dã thú sinh sống, liền đánh xe lừa đến đó tránh né, mỗi ngày đều trốn ngay bên cạnh Hồ Điệp cốc, được hơn mười ngày, Kim Hoa bà bà mới nghi ngờ, quay trở lại kiểm tra, hai người thấy Kim Hoa bà bà vào cốc, biết nếu kiểm tra mộ cũng tốn một chút thời gian, hơn nữa người vốn không quen thuộc Hồ Điệp cốc, sẽ không nhanh đi khỏi.
Cả hai vội lên xe lừa chạy ra khỏi cốc, không nghĩ có Diệt Tuyệt sư thái đuổi tới, đấu nhau, Kim Hoa bà bà bại trước Ỷ Thiên kiếm, vô cùng tức giận không phục. Thất bại với bà ta là vô cùng sỉ nhục, cũng chỉ có năm đó bại trước Ngân Diệp tiên sinh, lại yêu ông ta nên mới không trả thù.
Bại nhưng phải ngậm đắng mà đi, trên đường rời khỏi cốc lại nghe có tiếng xe cộ, vội mang theo Ân Li đuổi tới, vừa thấy đúng là hai vợ chồng Hồ Thanh Ngưu, trước vì không chịu chữa cho Ngân Diệp tiên sinh khiến ông ta bị chết, mấy ngày trước lại lừa mình, thù mới hận cũ nhất thời bốc lên trong lòng, cũng không muốn để bọn họ dễ dàng chạy thoát như vậy.
Một chưởng đánh vỡ xe ngựa, trọng thương con lừa, bắt vợ chồng Hồ Thanh Ngưu ra trước mặt, vô tình lại không giống như trong nguyên tác hai vợ chồng đều chết thảm trong tay Kim Hoa bà bà. Không biết có phải do Chỉ Nhược mà tạo ra hiệu ứng cánh bướm, khiến cho Ân Lê Đình chạm mặt, có thêm một phần sinh cơ.
Kim Hoa bà bà lạnh lùng nhìn hai kẻ trước mặt dù đang rất sợ hãi nhưng cũng gan lì không chịu mở miệng cầu xin tha thứ, trong lòng hận đến phát điên, ngày đó nếu không phải Hồ Thanh Ngưu chỉ chấp nhận chữa cho đệ tử Minh giáo, người ngoài không màng đến, cự tuyệt chữa trị cho phu quân cũng sẽ không làm hắn chết sớm như vậy, hiện giờ thù này cũng nên báo, nghĩ đến đây, lạnh lùng nói: "Hồ Thanh Ngưu, mười ngày trước ngươi nghĩ giả trúng độc chết có thể lừa được ta mà thoát chết hay sao?"
"Aa, chết là thôi, muốn giết thì giết, đừng nhiều lời, ngày đó việc ta không cứu Ngân Diệp tiên sinh, Hồ Thanh Ngưu quyết không hối hận." Hồ Thanh Ngưu nói xong thâm tình nhìn Vương Nạn Cô, ánh mắt an ủi Nạn Cô đừng sợ, trên mặt hoàn toàn không để tâm đến sống chết, trong lòng lại nghĩ ngươi làm sao mà hiểu được ta, Hồ Thanh Ngưu này vì sư muội chết cũng không sợ, chỉ cần nàng vui vẻ thì mười Ngân Diệp, trăm Ngân Diệp hắn cũng không cứu, hiện giờ có thể cùng sư muội cùng chết thì chẳng còn gì phải hối tiếc.
Hắn không sợ chết, nhưng lại đem Ân Lê Đình đứng nấp bên kia dọa cho choáng váng. Người Kim Hoa bà bà muốn giết chính là Hồ Thanh Ngưu, Ân Lê Đình biết việc này không thể không quản, cho dù Hồ Thanh Ngưu có là đại ác nhân, vì Vô Kỵ vẫn là phải cứu hắn, rồi lại nghe nói hứng độc thủ là vì không chịu chữa bệnh cho Ngân Diệp tiên sinh mới nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này Kim Hoa bà bà đang tức đến nghẹn thở cũng không muốn nhiều lời, chung quy chính mình cũng không bức hắn phải phá lời thề, nhưng thù vẫn phải báo, nghĩ ngợi trong giây lát, lấy ra hai đóa kim hoa hướng đầu hai người phóng tới, lúc này Ân Lê Đình bất chấp phải ẩn giấu, phóng người ra đỡ một chưởng đánh hai đóa kim hoa rơi xuống, miệng nói: "Linh Xà đảo chủ phu nhân thỉnh lưu tình."
"Ngươi là người nào, dám phá hỏng việc của lão thân?" Kim Hoa bà bà vừa rồi không nghe thấy động tĩnh gì, lại thấy người tới, chỉ một chưởng đã đánh rơi kim hoa, nội lực bất phàm, nếu như bình thường đã có thể đấu một trận thống khoái, nhưng mới rồi vừa cùng Diệt Tuyệt sư thái đấu một trận bị thương, không thể ra tay toàn lực, hơn nữa người này lai lịch còn chưa rõ, vậy không đơn giản, cho nên lên tiếng hỏi, hy vọng người này không phải đến phá hoại.
Ân Lê Đình xoay người đáp xuống đất, chắn trước mặt vợ chồng Hồ Thanh Ngưu: "Tại hạ Ân Lê Đình phái Võ Đang thỉnh phu nhân xuống tay lưu tình."
"Ngươi là vì sư điệt thân mắc hàn băng âm độc mà cứu hắn sao? Đáng tiếc y thuật hắn còn chưa đủ để chữa cho thằng bé, bất quá chỉ kéo lại được vài năm tính mạng mà thôi." Kim Hoa bà bà nhớ lại việc bên trong cốc, thiếu niên kia tự xưng Trương Vô Kỵ, thấy người này liền hiểu ra sự việc, dùng thanh âm già nua đáp lại.
Ân Lê Đình cũng biết bệnh tình Vô Kỵ, nhưng có thể sống một ngày cũng không thể bỏ qua, lập tức cười khổ nói: "Tại hạ cũng biết thân thể Vô Kỵ chịu không được quá mấy năm nữa, nhưng Vô Kỵ là con trai Ngũ sư huynh tại hạ, biện pháp dù khó ngàn khó vạn cũng là biện pháp, có thể sống lâu thêm một năm cũng là một năm, cho nên Y Tiên cũng không thể để cho ngươi đả thương được."
"Nói như vậy Võ Đang các ngươi nhất quyết phải khó xử lão thân sao? Chẳng lẽ thù oán riêng của lão thân với người này ngươi cũng phải can dự?" Kin Hoa bà bà lửa giận bừng bừng trong lòng, trên mặt lại lạnh lùng như băng, từ khi Ngân Diệp tiên sinh chết, bà ta tâm không còn gì lưu luyến, nếu không phải lo cho con gái, hận không được chết cùng phu quân, đành tìm người báo thù cho hả giận.
"Tất cả cừu oán Ân Lê Đình một mình gánh vác, vừa rồi nghe theo lời của phu nhân và Y Tiên thì, vấn đề là chịu chữa hay không chữa, cũng đều cần tự nguyện, thật sự thì không nên gây cừu hận, phu nhân vẫn nên rộng lòng mà tìm lương y khác." Ân Lê Đình năm nay ở trên núi Võ Đang chưa xuống núi, lại chưa từng nghe tới việc Ngân Diệp tiên sinh đã chết.
Kim Hoa bà bà thê lương cười lạnh, trong lòng vạn phần đau đớn, phu quân làm sao còn có cơ hội tìm kiếm lương y, việc đó đã qua được mấy năm, mấy năm cơ hồ tìm kiếm bao nhiêu danh y, lại không người nào có thể chữa, nếu sớm biết vậy, năm đó còn có thể chính mình kiêu ngạo không chịu cầu Hồ Thanh Ngưu sao? Ý nghĩ trong đầu chợt lóe.
Nhưng nhân sinh không có chữ nếu, Kim Hoa bà bà dừng suy nghĩ lại, giọng căm hận: "Được được được, Võ Đang nhà ngươi cơ nghiệp lớn, Trương chân nhân võ đạo tông sư, lão thân không đắc tội nổi, chờ đến ngày Trương Vô Kỵ chết lão thân sẽ đến lấy mạng Hồ Thanh Ngưu vậy." Ý nói Võ Đang thế lớn khinh người, nói xong dắt Ân Li bỏ đi.
Ân Lê Đình cười khổ nâng vợ chồng Hồ Thanh Ngưu chật vật đứng dậy, chắp tay một lễ: "Đa tạ hai vị hai năm nay chiếu cố cho Vô Kỵ, tại hạ thấy nơi này đã không còn an toàn, không biết hai vị còn nơi nào khác, nếu không không bằng cùng tại hạ về núi Võ Đang an cư?" Ân Lê Đình lo lắng Kim Hoa bà bà tìm đến, nói thẳng.
"Đa tạ Ân Lục hiệp cứu mạng, đi Võ Đang không cần thiết, tại hạ cùng sư muội đã quyết định đến tổng đàn Minh giáo ở Côn Lôn đỉnh Quang Minh định cư, ngoại nhân không thể đi lên, cũng không sợ bà ta tìm đến. Vô Kỵ công tử hai năm này đã học hết y thuật của tại hạ, chỉ thiếu kinh nghiệm hỏa hậu mà thôi, thương thế của hắn tại hạ cũng vô năng, hắn tự mình cũng có thể tiếp tục sống vài năm, nhưng nếu muốn chữa khỏi hoàn toàn thì chỉ có tìm dược tài chí nhiệt chí dương mới có thể hữu hiệu." Hồ Thanh Ngưu thật tâm thật ý cảm tạ Ân Lê Đình ân tình cứu mạng, nói thât.
"Vậy tại hạ cũng không miễn cưỡng, hai vị thỉnh tự nhiên, tại hạ sẽ đưa Vô Kỵ trở về núi." Nghe Hồ Thanh Ngưu nói xong, thấy hắn ánh mắt thản nhiên không có gì giả dối, Ân Lê Đình không khỏi tâm tro ý lạnh, chắp tay cáo từ mà đi, chỉ cảm thấy lòng đang tràn đầy chờ đợi bỗng hóa thành bọt nước, thương tâm không thôi, trong lòng vô cùng bi thống.
- Chương 1 - Nhất hướng xuyên qua thành phôi thai
- Chương 2 - Hán Thủy hà bạn chung xuất sinh
- Chương 3 - Bi mẫu thệ cảm phụ ân nghĩa
- Chương 4 - Hoảng nhiên thất niên thời gian thệ
- Chương 5 - Thư sinh độ hà danh Chỉ Nhược
- Chương 6 - Hán thủy tầm bảo kiến Tiêu Dao
- Chương 7 - Bất lão Trường xuân nghi Cửu Dương
- Chương 8 - Gian tân đoạn thể vị na bàn
- Chương 9 - Hán Thủy chi trung hiểm mệnh táng
- Chương 10 - Hoạch cứu đắc ngộ Trương Tam Phong
- Chương 11 - Thác toán chu tuế ngộ Vô Kỵ
- Chương 12 - Thừa Chí bái sư Tống Viễn Kiều
- Chương 13 - Vô Kỵ dục phó Hồ Điệp cốc
- Chương 14 - Biệt Vô Kỵ phó Vũ Đang sơn
- Chương 15 - Võ Đang ngũ hiệp phong thái dương
- Chương 16 - Tặng dược phương ân thi Võ Đang
- Chương 17 - Thư tả dược phương kiến hiệp tâm
- Chương 18 - Khách cư thập phương kiến Thanh Thư
- Chương 19 - Lôi Thần động xảo cứu bạch viên
- Chương 20 - Kì dược Ngọc Xạ Thiên Hương Giao
- Chương 21 - Định cư Võ Đang sự tỏa toái
- Chương 22 - Vi đồ lang khổ luyện phi châm
- Chương 23 - Phân hồng biện lục chỉ liên tâm
- Chương 24 - Phi châm đoạt mệnh giảo hoạt lang
- Chương 25 - Ngộ huyền cơ thân khinh như yến
- Chương 26 - Thất hiệp nhất kiếm Nhiễu Chỉ Nhu
- Chương 27 - Phụ giáo nữ đức thủy học văn
- Chương 28 - Thanh Tùng viện trung thư phòng quảng
- Chương 29 - Chỉ Nhược định tâm học liễu thể
- Chương 30 - Thời gian dịch quá tiễn như thoa
- Chương 31 - Mẫn lục hiệp xảo thi tâm kế
- Chương 32 - Bạch sam y phó Hồ Điệp cốc
- Chương 33 - Điệp cốc xảo cứu Y Tiên lữ
- Chương 34 - Cứu Hiểu Phù chân tâm đủ thương
- Chương 35 - Hoàn tín vật mộng đoạn Hiểu Phù
- Chương 36 - Mệnh huyền thiên Cẩm Nghi tương cứu
- Chương 37 - Chân nhân ưu tâm thùy nhân tri
- Chương 38 - Chu phụ cần nữ tứ tương lai
- Chương 39 - Lục hiệp tô tỉnh lê hoa hương
- Chương 40 - Tự vấn tâm phương tri căn để
- Chương 41 - Tú Nga Mi Chỉ Nhược khai hoài
- Chương 42 - Ký danh Nga Mi điểm cung sa
- Chương 43 - Tư tâm khởi đạo Ỷ Thiên kiếm
- Chương 44 - Cẩm Nghi hồi sơn cố sự đa
- Chương 45 - Dương Tiêu thương tình tâm nhược toái
- Chương 46 - Vô Kỵ dạ ly, Ân Bối tình
- Chương 47 - Lưỡng phái liên nhân, Bối xuất giá
- Chương 48 - Lục phái tề tụ phó Côn Lôn
- Chương 49 - Côn Lôn nghênh diện ngộ cố nhân
- Chương 50 - Chung bị cầm sơ đề ân đức
- Chương 51 - Thanh dực diêu linh tâm cam khổ
- Chương 52 - Thư hoãn hàn độc cứu Bức vương
- Chương 53.1 - Ân Ly vấn tình nan Thất hiệp (1)
- Chương 53.2 - Ân Ly vấn tình nan Thất hiệp (2)
- Chương 54 - Ỷ Thiên kiếm hàn – Tu La trường
- Chương 55 - Huyết nhiễm thi lạc Quang Minh đỉnh
- Chương 56 - Lục tuần Ưng Vương địch thất tướng
- Chương 57 - Tuyệt tình nhất kiếm lệ quang hàn
- Chương 58 - Linh phù túy tâm viết bất hối
- Chương 59 - Côn Lôn tiểu trấn trọng sơ trang
- Chương 60 - Xảo toán kế Diệt Tuyệt đắc thoát
- Chương 61 - Vạn An tự nội ngộ cố nhân
- Chương 62 - Tái ngộ Triệu Mẫn kính phạt tửu
- Chương 63 - Kim hạp khiên tình duyên nan đoạn
- Chương 64 - Phát lệnh kích đấu thập bảo tháp
- Chương 65.1 - Lam quang thiểm thiểm thủy mang mang (1)
- Chương 65.2 - Lam quang thiểm thiểm thủy mang mang (2)
- Chương 66 - Ly chu tình ti phục hà nhiễu
- Chương 67.1 - Tình động nại hà lễ như thiên (1)
- Chương 67.2 - Tình động nại hà lễ như thiên (2)
- Chương 68.1 - Tình thâm tình thiểm sầu đoạn trường (1)
- Chương 68.2 - Tình thâm tình thiểm sầu đoạn trường (2)
- Chương 69.1 - Quỵ cầu mỹ sắc hoán bảo đao (1)
- Chương 69.2 - Quỵ cầu mỹ sắc hoán bảo đao (2)
- Chương 70 - Biệt Diệt Tuyệt chú xà kiếm tiên
- Chương 71 - Tiểu sơn động tình vũ cửu thiên
- Chương 72.2 - Triệu Mẫn xảo ngôn phiết hiềm nghi (2)
- Chương 73.1 - Ngộ hiểm văn thính Tiêu Phong mộ (1)
- Chương 73.2 - Ngộ hiểm văn thính Tiêu Phong mộ (2)
- Chương 74.1 - Tiêu Phong mộ trắc kiến Tiêu Dao (1)
- Chương 74.2 - Tiêu Phong mộ trắc kiến Tiêu Dao (2)
- Chương 75 - Xuất cốc văn thính giang hồ sự
- Chương 76.1 - Thiếu Thất sơn phong cường vũ liệt 1
- Chương 76.2 - Thiếu Thất sơn phong cường vũ liệt (2)
- Chương 77 - Lý ứng ngoại hợp thoái Mông quân
- Chương 78.1 - Hán Thủy tình hà lộ viễn trường 1
- Chương 78.2 - Hán Thủy tình hà lộ viễn trường (2)
- Phiên ngoại 1 - Tống Thanh Thư (1)
- Phiên ngoại 2 - Trở về núi
- Phiên ngoại 3 - Đính hôn
- Phiên ngoại 4.1 - Gặp nhau (1)
- Phiên ngoại 4.2 - Gặp nhau (2)
- Phiên ngoại 5 - Tống Thanh Thư (2)
- Phiên ngoại 6 - Ân Ly
- Phiên ngoại 7 - Tống Thanh Thư tái ngộ Ân Ly
- Phiên ngoại 8 - Tống Thanh Thư (3)
- Phiên ngoại 9 - Tống Thanh Thư (4)
- Phiên ngoại 10.1 - Tống Thanh Thư (5)
- Phiên ngoại 10.2 - Tống Thanh Thư 5
- Phiên ngoại 11 - Sững sờ
- Phiên ngoại 12 - Đại hôn
- Phiên ngoại 13.1 - Cô dâu
- Phiên ngoại 13 - Cô dâu (2)
- Phiên ngoại 14 - Thời gian mất đi tình đã hối
- Phiên ngoại 15 - Chu Triệu dục loạn hưu thư hiện
- Phiên ngoại 16 - Tiêu dao trần thế duyên
- Phiên ngoại 17 - Thánh nữ nhược hà – ký Tiểu Chiêu chi nữ