Chương 21 - Định cư Võ Đang sự tỏa toái
Võ Đang đối với Ngọc Xạ Thiên Hương Giao của ta còn có hoài nghi, sau khi kiểm tra mới yên tâm dùng thử, với hiểu biết của ta mà nói, danh hiệu Tiêu Dao phái đã là kim bài bảo đảm vô cùng chắc chắn, phàm là sản phẩm của phái Tiêu Dao dĩ nhiên đều là tinh phẩm, y bặc tinh tượng, kỳ môn độn giáp, tuyệt thế võ công không gì không tinh, càng huống chi chỉ là một phương thuốc nối xương mật truyền trong phái, dĩ nhiên chất lượng không cần phải nói.
Nguyên là vị Tiết thần y tổ tông kia của ta tuy không ra ngoài giang hồ nhiều lắm, tính tình quái dị nhưng y thuật thật sự khiến người ta bội phục, huống chi lấy vốn tri thức y học hiện đại ta học mà xét cũng biết trong đơn thuốc đó đại bộ phận dược liệu đều có tác dụng với việc nối xương, chỉ có một vài vị thuốc ta không thể lý giải ý nghĩa tác dụng, có thể đây là lý do khiến ta chỉ có thể làm một dược sĩ Đông y bậc thường đi! Nếu thật sự là người tinh thông thì nhất định có thể nghiên cứu ra tác dụng của thuốc.
Cho nên ta với việc ở lại xem tác dụng của thuốc không có hứng thú, đã sớm biết kết quả thì chẳng có gì phải băn khoăn chờ đợi, cho nên ngay sáng hôm sau cha con ta hướng Tống Đại hiệp cáo từ, bắt đầu chuyển nhà. Ta và cha khi đi cùng Trương Tam Phong đến Võ Đang chỉ mang đồ đạc gọn nhẹ, trừ quần áo ra còn có mấy thứ đồ mẹ để lại, trang sức châu báu khi dựng nhà cũng đã tiêu tốn không ít, hơn nữa còn có phần ta đã tặng cho Trương Vô Kỵ và Chu Thừa Chí cho nên không còn bao nhiêu, chỉ còn lại ít đồ trang sức vàng bạc cùng trân châu bạch ngọc không dễ đổi được thôi.
Do đó, việc chuyển nhà chẳng qua là nói cho long trọng, buổi sáng ta đem cho cha quần áo mới, tuy không quý giá gì, chỉ là bằng vải thô bình thường lành lặn mới may. Chờ cha thay đồ xong, ta lại hăng hái bưng nước cho cha rửa mặt để động viên tinh thần lên cao, chính là nhìn thấy mái đầu đã ngả bạc của cha, khuôn mặt ngăm đen, trong lòng thấy đau xót, về sau nhất định cha sẽ không phải chịu khổ, cũng không có gì phải lo lắng, ngày ngày được sống bình an hạnh phúc.
Đồ gia dụng hằng ngày đều đã sớm sắm sửa mang đến. Mọi người trong Võ Đang tiễn cha con ta đến tận nơi, sau khi chúc phúc này nọ đủ cả rồi, đưa hạ lễ cho cha, sau khi nháo loạn một trận rồi tất cả cáo từ, trong phái còn nhiều công việc. Cha tiễn mọi người đi rồi, thật cẩn thận lấy ra trong lòng một cái bao nhỏ nhẹ nhàng mở ra. Cha sau khi ta lên năm đã giao toàn bộ tiền bạc cho ta giữ, trên người dĩ nhiên không có bạc, ta rất tò mò là cái gì vậy? Liền chạy đến nhìn xem.
Chỉ thấy trong bao nhỏ đó là một khối đất, còn có một miếng gừng già cũ kỹ, những thứ rất bình thường mà cha lại gói ghém kỹ như vậy khiến ta không khỏi thấy tò mò, vội hỏi: "Cha, đất và gừng này có gì kỳ lạ vậy? Cha cất kỹ như thế, trên đường đi đến con cũng không biết là cha mang theo mấy thứ này nữa."
"Ngốc nha đầu, con còn nhỏ rất nhiều việc chưa hiểu được, cổ nhân có nói, người đi xa, bất kể là người lớn hay trẻ con nếu như bởi thủy thổ không hợp mà sinh bệnh, thuốc thang cũng không hiệu quả cách chữa hữu hiệu nhất là dùng một mẩu đất cố thổ với một chút gừng, nhất định sẽ khỏi. Cha lo lắng con còn nhỏ, một đường vất vả khó chịu nổi nên mang theo phòng khi, không nghĩ tới nha đầu so với cha còn khỏe hơn, mấy thứ này cũng không cần dùng đến, vừa hay ta đem nhập tân trạch, về sau không sợ thủy thổ ở không hợp." Cha đem khối đất với mẩu gừng chôn xuống đất trong vườn nói.
Ta nghe cha nói vậy mới nhớ tới đúng là có quan niệm như vậy, tuy là việc mê tín nhưng hiệu quả cũng khó có thể lường trước được. Ở hiện đại ta từng gặp một trường hợp một đứa bé mới chỉ sáu bảy tuổi từ ngoài chuyển vào thành phố, thủy thổ không hợp khắp người nổi mẩn đỏ, phát sốt, nôn mửa, hai ngày không ăn được gì, sau đó có một thầy thuốc Trung y bảo người nhà về nơi nhà cũ lấy một ít đất cùng gừng già đem hai vị này sắc cho đứa bé uống, không ngờ hai ngày sau bệnh lui, thật sự là kỳ tích.
Ta cảm động nhìn theo thân ảnh cha, thầm nghĩ đây là người cha thời cổ đại sao? Không phải con ruột của mình, cho dù ta là con của ân nhân cũng không hà tất phải tốt như vậy, cha đối với ta như vậy nhưng ta không có gì có thể báo đáp. Cha, phụ thân, ba ba, người ngay cả điều nhỏ nhặt như vậy cũng muốn nghĩ thay cho con, con phải làm thế nào đây, vừa mới sinh ra đã gặp được cha là người thành thật tri ân báo đáp, ngày sau cha mãi mãi chính là thân nhân tốt nhất của con.
Chính là hiện giờ ta biết, cha đã xem ta thành chính con gái ruột của mình, bằng không bây giờ có Võ Đang bảo hộ, xem tính cách của cha thì đã sớm nói cho ta biết thân thế của mình, cũng không do dự lâu như vậy, cha hy vọng trong lòng ta chỉ có một mình cha là phụ thân sao? Ta hiểu được, cũng không trách cha, nếu là ta ta cũng lựa chọn mình không biết, bởi vì làm một nữ nhân thuyền gia cùng cha một chỗ còn hạnh phúc vui vẻ, nếu là hậu nhân họ Tiết chỉ có thể lâm vào ân oán giang hồ, tìm Thát tử báo thù trả nợ máu, cuộc sống như vậy ta cũng không mong muốn.
"Chi chi.." Lòng ta còn đang mông lung, Lôi Tuyết cảm nhận được cảm xúc phiền loạn, kéo tóc ta kêu lên, ta vội vỗ về nó đi theo sau cha, nhìn cha bận rộn trong bếp. Với quan niệm về việc chuyển nhà ta cũng không biết giải thích chính xác thế nào, dĩ nhiên là có nhiều mê tín nhưng sau khi ta xuyên qua, đối với thần đạo gì gì đó cũng không dám khinh suất, trong việc này cổ nhân có nhiều kinh nghiệm, tin tưởng cũng không thiệt hại gì.
Cha sau khi xong việc, cơm trưa ta cũng đã làm xong, đây là lần khai hỏa nấu cơm đầu tiên của cha con ta sau khi đến Võ Đang, bởi vì là nơi ở mới, theo tập tục là ăn thịt dê, mà Võ Đang mọi người cũng biết cha con ta đi khá vội vàng cho nên đều đưa lễ vật tới là đồ ăn. Thịt dê thời này là món ăn quý, bởi vì Thát tử thích ăn thịt dê, hơn nữa từ trước đến nay nhà giàu có đều cho rằng thịt dê rất quý là để cho quý nhân ăn, không giống đời sau thịt dê thịt lợn đều như nhau không phân biệt lắm. Nơi này thịt dê quý hơn, thường mua nhiều bán ít. Ăn uống xong, cha và ta lại bắt đầu thu dọn xếp đặt nhà cửa, quần áo thức ăn đều xếp đặt gọn gàng vào đúng chỗ.
Vội vội vàng vàng cho đến hết ngày, khi hoàng hôn xuống, trời đã muộn, cho nói theo tục lệ bình thường phải tế bái tân trạch, cũng chính là cơ chủ, cơ chủ như mọi người thường nói là thổ thần hoặc trạch thần (thần đất thì phải), mỗi phòng đều phải thờ, tế bái cơ chủ có thể phù hộ gia đình bình an.
Bởi vì nếu như nhà bị người ta xâm chiếm hay có người lưu lạc ở lại, tục nói phải cúng mới có thể giải trừ tai họa, cơ chủ trong truyền thuyết dáng người không cao, tế bái phải ở cửa bếp hoặc cửa sau, ngay cả bàn đặt đồ cúng cũng không đặt cao, đồ cúng cũng không nhiều, là những thức gia chủ thường ăn: một bát cơm, một khẩu thịt, rượu ba chén, một đôi nến đỏ, điểm nhiên Tam Trụ Hương (ta cũng ko biết nó là cái gì, hình như là nhang gì đó), còn phải chuẩn bị giấy tốt, dân gian nói thần ba quỷ bốn, chính là thờ thần dùng ba tờ giấy cặp thành một tệp, cúng quỷ thì bốn tờ thành một tệp. Cơ chủ là trạch thần, chức vị tuy nhỏ nhưng cũng là thần cho nên thờ ba tờ một tệp, mặt khác còn phải chuẩn bị tốt vàng mã. Nhiều nghi thức chuẩn bị như vậy khiến ta nghe thấy ù tai nhưng cha cũng không lấy làm phiền, chậm rãi nói.
Dọn đồ cúng xong, cha kéo ta quỳ rạp xuống đất cúi đầu bái lạy, mùi nhang bay ngan ngát. Sau khi hương đã cháy hết một phần ba, cha lại kéo ta đến cửa trước đốt tiền vàng giấy, lại lạy thêm cái nữa mới thu thập đồ cúng, nghi thức tế bái cũng chính thức hoàn thành.
Khi sắc trời đã tối, khí lạnh bắt đầu lan tỏa trong không khí, ta mới biết trong núi thực lạnh, hơn nữa cũng rất thưa người ở, ta vội chẻ ít củi vụn ra làm mồi nhóm lò.
Hiện tại là cuối hạ, đốt lò sưởi sau đó trong phòng sẽ ấm dần lên, không khác biệt lắm so với điều hòa nhiệt độ. Trên núi lạnh lẽo, ban ngày cũng không có chút nóng. Bếp lò nhóm lên ta cũng không nấu thêm cơm mà nấu một nồi cháo. Quy củ cổ đại thường lệ là mỗi ngày ăn hai bữa cơm, hơn nữa buổi chiều còn nấu cháo ăn, mới đầu ta còn có chút không quen, ở hiện đại tiện nghi vẫn là tốt hơn nhiều, nếu đói cũng dễ dàng có điểm tâm ăn.
Bất quá hôm nay mới chuyển nhà, không chuẩn bị được điểm tâm, đành phải đem cơm giữ lại một ít để hôm sau ăn sáng. Xong xuôi ta cùng cha và tiểu Lôi Tuyết ăn cơm. Tiểu Lôi Tuyết tuy hiện cũng không lớn hơn bát cơm bao nhiêu cũng vẫn đứng trên bàn hăng say uống.
Bởi vì Lôi Tuyết đang độ lớn, ta cho nó ăn cháo với trứng, tuy không nhiều nhưng đối với thân hình bé nhỏ của nó như vậy cũng đủ. Ăn xong, ta đem bát đũa dọn dẹp sạch sẽ, cha một ngày mệt mỏi cũng về phòng nghỉ ngơi. Ta thu thập xong xuối rồi ôm Lôi Tuyết ngắm sao. Lôi Tuyết không ngừng chạy lung tung đùa nghịch, ta cũng không có cơ hội cảm hoài cái gì, tuy sau khi trọng sinh đã có cả mười năm ngắm sao nhưng lại cảm thấy đêm nay sao thật nhiều, có lẽ là ta cảm thấy có một ngôi nhà của chính mình nên mới như vậy.
Ngay khi ta bắt đầu trở về phòng ngủ, bỗng nhiên cảm giác Lôi Tuyết có gì đó bồn chồn bất thường, ta không khỏi có chút thắc mắc. Lôi Tuyết bình thường rất ngoan, hôm nay làm sao vậy? Ta cố lắng nghe xem nó muốn diễn tả cái gì nhưng đáng tiếc không hiểu được, đành phải buông ra xem nó muốn làm gì, thấy thân hình nho nhỏ của nó hướng ra phía ngoài tường đặc biệt kinh hãi, vừa định cười lại bỗng nhiên nghĩ trực giác của động vật cực kỳ linh mẫn, hơn nữa lại là động vật linh trưởng như khỉ, không lẽ bên ngoài có gì khiến nó phải đề phòng sợ hãi?
Nghĩ đến Võ Đang sơn tuy là thánh địa Đạo gia nhưng trên núi cũng không hề kém hoang dã, núi này tiếp núi nọ đều là rừng già, cũng khó trách có dã thú động vật ăn thịt nguy hiểm, tuy thế nơi này cách phái Võ Đang không xa, Lôi Thần động cũng thường có khách hành hương tế bái, xung quanh đều là động vật nhỏ hiền lành, nhưng nhìn bộ dáng Lôi Tuyết, chẳng lẽ bên ngoài có thú ăn thịt nguy hiểm? Nghĩ vậy lòng ta không khỏi cả kinh.
Từ khi mỗi ngày niệm tụng khẩu quyết Bất Lão Trường Xuân công, sức khống chế điều khiển thân thể của ta cũng ngày càng mạnh, chỉ cần ta cẩn thận động tác của mình người khác sẽ không dễ dàng mà nghe được, nhưng không biết với động vật sẽ thế nào? Nghĩ vậy ta khẽ bước nhẹ đến rìa ngoài sân, qua khe cửa nhìn ra.
Đêm tối với ta mà nói không phải là chướng ngại, giống như ban ngày không có gì khác biệt, sắc trời tối đen ta vẫn nhìn thấy rất rõ, chỉ thấy bên ngoài tường đá không xa chính là ruộng hoang cha con ta khai khẩn. Cách không xa là chỗ còn chưa khai khẩn đến vẫn là rừng hoang, trên mặt đất vẫn mọc đầy cỏ dại. Nhưng phía sau những đám cỏ dại um tùm, như ẩn như hiện thấp thoáng mấy cặp mắt màu xanh lục, ta nhìn kỹ, không khỏi tim nảy lên sợ hãi. Là chó sói.
- Chương 1 - Nhất hướng xuyên qua thành phôi thai
- Chương 2 - Hán Thủy hà bạn chung xuất sinh
- Chương 3 - Bi mẫu thệ cảm phụ ân nghĩa
- Chương 4 - Hoảng nhiên thất niên thời gian thệ
- Chương 5 - Thư sinh độ hà danh Chỉ Nhược
- Chương 6 - Hán thủy tầm bảo kiến Tiêu Dao
- Chương 7 - Bất lão Trường xuân nghi Cửu Dương
- Chương 8 - Gian tân đoạn thể vị na bàn
- Chương 9 - Hán Thủy chi trung hiểm mệnh táng
- Chương 10 - Hoạch cứu đắc ngộ Trương Tam Phong
- Chương 11 - Thác toán chu tuế ngộ Vô Kỵ
- Chương 12 - Thừa Chí bái sư Tống Viễn Kiều
- Chương 13 - Vô Kỵ dục phó Hồ Điệp cốc
- Chương 14 - Biệt Vô Kỵ phó Vũ Đang sơn
- Chương 15 - Võ Đang ngũ hiệp phong thái dương
- Chương 16 - Tặng dược phương ân thi Võ Đang
- Chương 17 - Thư tả dược phương kiến hiệp tâm
- Chương 18 - Khách cư thập phương kiến Thanh Thư
- Chương 19 - Lôi Thần động xảo cứu bạch viên
- Chương 20 - Kì dược Ngọc Xạ Thiên Hương Giao
- Chương 21 - Định cư Võ Đang sự tỏa toái
- Chương 22 - Vi đồ lang khổ luyện phi châm
- Chương 23 - Phân hồng biện lục chỉ liên tâm
- Chương 24 - Phi châm đoạt mệnh giảo hoạt lang
- Chương 25 - Ngộ huyền cơ thân khinh như yến
- Chương 26 - Thất hiệp nhất kiếm Nhiễu Chỉ Nhu
- Chương 27 - Phụ giáo nữ đức thủy học văn
- Chương 28 - Thanh Tùng viện trung thư phòng quảng
- Chương 29 - Chỉ Nhược định tâm học liễu thể
- Chương 30 - Thời gian dịch quá tiễn như thoa
- Chương 31 - Mẫn lục hiệp xảo thi tâm kế
- Chương 32 - Bạch sam y phó Hồ Điệp cốc
- Chương 33 - Điệp cốc xảo cứu Y Tiên lữ
- Chương 34 - Cứu Hiểu Phù chân tâm đủ thương
- Chương 35 - Hoàn tín vật mộng đoạn Hiểu Phù
- Chương 36 - Mệnh huyền thiên Cẩm Nghi tương cứu
- Chương 37 - Chân nhân ưu tâm thùy nhân tri
- Chương 38 - Chu phụ cần nữ tứ tương lai
- Chương 39 - Lục hiệp tô tỉnh lê hoa hương
- Chương 40 - Tự vấn tâm phương tri căn để
- Chương 41 - Tú Nga Mi Chỉ Nhược khai hoài
- Chương 42 - Ký danh Nga Mi điểm cung sa
- Chương 43 - Tư tâm khởi đạo Ỷ Thiên kiếm
- Chương 44 - Cẩm Nghi hồi sơn cố sự đa
- Chương 45 - Dương Tiêu thương tình tâm nhược toái
- Chương 46 - Vô Kỵ dạ ly, Ân Bối tình
- Chương 47 - Lưỡng phái liên nhân, Bối xuất giá
- Chương 48 - Lục phái tề tụ phó Côn Lôn
- Chương 49 - Côn Lôn nghênh diện ngộ cố nhân
- Chương 50 - Chung bị cầm sơ đề ân đức
- Chương 51 - Thanh dực diêu linh tâm cam khổ
- Chương 52 - Thư hoãn hàn độc cứu Bức vương
- Chương 53.1 - Ân Ly vấn tình nan Thất hiệp (1)
- Chương 53.2 - Ân Ly vấn tình nan Thất hiệp (2)
- Chương 54 - Ỷ Thiên kiếm hàn – Tu La trường
- Chương 55 - Huyết nhiễm thi lạc Quang Minh đỉnh
- Chương 56 - Lục tuần Ưng Vương địch thất tướng
- Chương 57 - Tuyệt tình nhất kiếm lệ quang hàn
- Chương 58 - Linh phù túy tâm viết bất hối
- Chương 59 - Côn Lôn tiểu trấn trọng sơ trang
- Chương 60 - Xảo toán kế Diệt Tuyệt đắc thoát
- Chương 61 - Vạn An tự nội ngộ cố nhân
- Chương 62 - Tái ngộ Triệu Mẫn kính phạt tửu
- Chương 63 - Kim hạp khiên tình duyên nan đoạn
- Chương 64 - Phát lệnh kích đấu thập bảo tháp
- Chương 65.1 - Lam quang thiểm thiểm thủy mang mang (1)
- Chương 65.2 - Lam quang thiểm thiểm thủy mang mang (2)
- Chương 66 - Ly chu tình ti phục hà nhiễu
- Chương 67.1 - Tình động nại hà lễ như thiên (1)
- Chương 67.2 - Tình động nại hà lễ như thiên (2)
- Chương 68.1 - Tình thâm tình thiểm sầu đoạn trường (1)
- Chương 68.2 - Tình thâm tình thiểm sầu đoạn trường (2)
- Chương 69.1 - Quỵ cầu mỹ sắc hoán bảo đao (1)
- Chương 69.2 - Quỵ cầu mỹ sắc hoán bảo đao (2)
- Chương 70 - Biệt Diệt Tuyệt chú xà kiếm tiên
- Chương 71 - Tiểu sơn động tình vũ cửu thiên
- Chương 72.2 - Triệu Mẫn xảo ngôn phiết hiềm nghi (2)
- Chương 73.1 - Ngộ hiểm văn thính Tiêu Phong mộ (1)
- Chương 73.2 - Ngộ hiểm văn thính Tiêu Phong mộ (2)
- Chương 74.1 - Tiêu Phong mộ trắc kiến Tiêu Dao (1)
- Chương 74.2 - Tiêu Phong mộ trắc kiến Tiêu Dao (2)
- Chương 75 - Xuất cốc văn thính giang hồ sự
- Chương 76.1 - Thiếu Thất sơn phong cường vũ liệt 1
- Chương 76.2 - Thiếu Thất sơn phong cường vũ liệt (2)
- Chương 77 - Lý ứng ngoại hợp thoái Mông quân
- Chương 78.1 - Hán Thủy tình hà lộ viễn trường 1
- Chương 78.2 - Hán Thủy tình hà lộ viễn trường (2)
- Phiên ngoại 1 - Tống Thanh Thư (1)
- Phiên ngoại 2 - Trở về núi
- Phiên ngoại 3 - Đính hôn
- Phiên ngoại 4.1 - Gặp nhau (1)
- Phiên ngoại 4.2 - Gặp nhau (2)
- Phiên ngoại 5 - Tống Thanh Thư (2)
- Phiên ngoại 6 - Ân Ly
- Phiên ngoại 7 - Tống Thanh Thư tái ngộ Ân Ly
- Phiên ngoại 8 - Tống Thanh Thư (3)
- Phiên ngoại 9 - Tống Thanh Thư (4)
- Phiên ngoại 10.1 - Tống Thanh Thư (5)
- Phiên ngoại 10.2 - Tống Thanh Thư 5
- Phiên ngoại 11 - Sững sờ
- Phiên ngoại 12 - Đại hôn
- Phiên ngoại 13.1 - Cô dâu
- Phiên ngoại 13 - Cô dâu (2)
- Phiên ngoại 14 - Thời gian mất đi tình đã hối
- Phiên ngoại 15 - Chu Triệu dục loạn hưu thư hiện
- Phiên ngoại 16 - Tiêu dao trần thế duyên
- Phiên ngoại 17 - Thánh nữ nhược hà – ký Tiểu Chiêu chi nữ