Chương 133
"Họ chưa từng gặp thứ dược liệu giống vậy, đó là vì trên thế gian này chỉ có ba người biết đến nó, ngoại trừ Lãnh Thái y và nương nương ra, cũng chỉ có sư phụ của hai người mới biết, chắc bệ hạ còn chưa được hay, trước khi tiến cung nương nương đã quen biết Lãnh Thái y, nương nương chính là sư muội của Lãnh Thái y, còn Lãnh Thái y chịu tiến cung làm Thái y nguyên nhân cũng vì nương nương."
"Liễu phi đã quen Lãnh Thái y từ trước?" Hiên Viên Kỳ cuối cùng cũng đáp lại, nhìn Lý Nhĩ mà mặt không chút thay đổi, ánh mắt bình tĩnh đó càng khiến Lý Nhĩ sợ hãi.
Nhưng lòng Hiên Viên Kỳ lại không hề bình tĩnh như Lý Nhĩ đã nghĩ, trong lòng y đã ngầm nổi sóng mãnh liệt.
Y bỗng nhớ đến những lúc Liễu Vận Ngưng gặp chuyện không may, người đầu tiên chạy đến luôn là Lãnh Hàn Vũ, cái thái độ khẩn thiết đó đã cách thái độ mà một Thái y đối với một phi tử hậu cung quá xa.
Lòng một khi đã sinh nghi, nó liền giống một ngọn lửa cháy lan ra thiêu trụi cả đồng cỏ không thể vãn hồi, nhưng cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, nếu y đã là một Đế Vương, đương nhiên không có khả năng chỉ tin vào lời nói của một tiểu tỳ mà vội kết luận.
Vì vậy y lạnh lùng hỏi: "Làm vậy thì có lợi gì với ngươi? Đáng giá để ngươi bán đứng cả chủ tử của mình?"
Lý Nhĩ cúi đầu, cắn môi, chua xót nói: "Bởi vì nô tỳ thật sự nhìn không đặng, nô tỳ không mong một người tốt như Vân phi lại lọt vào vòng hãm hại của nương nương, tuy nô tỳ theo nương nương tiến cung, nhưng nô tỳ vẫn còn phân biệt được phải trái đúng sai, làm vậy là chỉ hy vọng nương nương không tiếp tục phạm sai lầm."
Hiên Viên Kỳ lạnh lùng nhìn nàng, Lý Nhĩ cúi đầu tiếp lời: "Nô tỳ không thể trơ mắt nhìn nương nương phạm lỗi nữa, cũng không thể trơ mắt nhìn nương nương vì tư lợi mà hãm hại Vân phi nương nương bị bệ hạ đày vào lãnh cung, hôm nay nô tỳ đến đây chỉ để hoàn thành quyết định cược bằng tính mạng, chỉ hy vọng bệ hạ có thể minh giám!"
"......"
Sự im lặng bức người từ từ lan rộng, Lý Nhĩ vẫn cúi đầu, hai tay buông thõng hai bên ướt đẫm mồ hôi, cắn môi chờ phản ứng của vị Đế Vương, rất lâu sau mới nghe Hiên Viên Kỳ từ tốn nói: "Nếu để trẫm phát hiện ngươi có lời nào giả dối, ngươi sẽ biết thế nào là sống không bằng chết!"
Bỏ lại lời này, không nhìn sắc mặt trắng bệch của Lý Nhĩ, Hiên Viên Kỳ sải bước đi về phía Liễu uyển.
Đợi đến khi không thấy bóng Hiên Viên Kỳ, hai chân Lý Nhĩ không thể trụ nổi sức nặng toàn thân được nữa, lập tức ngã khuỵu.
Một khí thế thật bức người, một khí thế thật đáng sợ!
Lý Nhĩ ôm ngực, thở hồng hộc.
Nhưng sự sợ hãi từ từ biến mất, rất lâu sau, ánh mắt nàng chỉ còn lại nỗi niềm sâu như biển.
Hít một hơi thật sâu, không khí giá buốt xâm nhập phổi của nàng, lạnh đến tận tim.
—- Nương nương, chớ có trách ta!
- Mở đầu
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương kết