Chương 11
Lúc gần trưa Liễu Vận Ngưng và Lưu Dục trở lại tẩm cung, bất ngờ thay, Liễu Vận Ngưng lại gặp lại thị nữ đã theo mình vài năm trước —- Lý Nhĩ đang đứng chờ ngoài tẩm cung.
Kinh ngạc, đó là biểu hiện đầu tiên của nàng, nhanh chân chạy đến, giọng nói không giấu được sự vui mừng, hỏi: "Lý Nhĩ, sao ngươi lại ở đây?"
Lý Nhĩ cũng mang vẻ mặt vui mừng bật khóc, nghẹn ngào, trả lời: "Tiểu thư, là Nhị phu nhân bảo Lý Nhĩ tiến cung, Lý Nhĩ còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại tiểu thư nữa, ô ô." Dứt lời, nàng thật sự bật khóc.
Liễu Vận Ngưng không khỏi buồn cười, khẽ vỗ vai nàng, hòa nhã nói: "Được rồi, hiện giờ không phải đã gặp rồi ư? Đừng khóc nữa, đừng để người ta nhìn vào rồi cười cho."
"Ừm, tiểu thư bảo thế nào Lý Nhĩ sẽ nghe theo thế ấy." Khóc thút thít, Lý Nhĩ ngừng lau nước mắt, kéo kéo ống tay áo của Liễu Vận Ngưng, sợ sẽ không thấy nàng nữa.
Liễu Vận Ngưng vỗ vỗ vai nàng, nói: "Vào đi rồi nói sau!"
"Dạ."
Sau khi vào phòng, Lý Nhĩ vẫn nắm lấy ống tay áo của Liễu Vận Ngưng mà không chịu buông ra, mặt Lưu Dục không khỏi âm trầm, trách mắng: "Đây là Đại nội Hoàng cung, khác với phủ Tể tướng, sao ngươi có thể tùy tiện làm càn?"
"Lưu Dục—-" Liễu Vận Ngưng muốn biện hộ thay cho Lý Nhĩ, lại bị ánh mắt của Lưu Dục ngăn lại: "Lý Nhĩ, ở trong cung, chỉ cần một tiểu nhân làm sai chuyện gì cũng có thể khiến Nương Nương rơi xuống vực sâu muôn đời không thể trở lại được, ngươi muốn hại Nương Nương sao?"
"Ta......"
"Ở trong cung, đã là nô tỳ thì phải xưng là nô tỳ, ta cái gì?!"
"Nhưng mà......"
"Không nhưng nhị gì cả, nô tỳ chỉ có bổn phận nghe đáp, không được phép biện giải!"
"Tiểu thư." Lý Nhĩ cầu cứu Liễu Vận Ngưng, lại bị thanh âm nghiêm khắc của Lưu Dục làm cho hoảng sợ: "Gọi Nương Nương!"
"Ngươi......" Lưu Dục tức giận trừng mắt với nàng, rơi nước mắt, lớn tiếng đáp trả: "Cần gì phải nhắc phép tắc nhiều như vậy, ở phủ Tể tướng ta là vậy đấy! Tiểu thư cũng đâu nói gì, ngươi cho mình là ai hả? Có tư cách gì......"
"Bốp!" Lạnh lùng liếc Lý Nhĩ một cái, Lưu Dục lạnh lùng quát: "Dựa vào ta là người được Nhị phu nhân chọn đến để hầu hạ Nương Nương! Ta có nghĩa vụ thay Nương Nương dọn sạch những chướng ngại có thể làm hại đến Nương Nương!"
"Lưu Dục!" Kéo Lý Nhĩ lại, Liễu Vận Ngưng dùng ánh mắt không đồng tình nhìn Lưu Dục, chau mày.
"Nương Nương—-" Lưu Dục bình tĩnh nhìn nàng, lạnh nhạt nói: "Nô tỳ chỉ đang chấp hành nhiệm vụ mà Nhị phu nhân giao phó cho nô tỳ!"
"......"
"Tất cả những tai họa có thể làm hại đến Nương Nương, nô tỳ đều có nghĩa vụ phải loại bỏ."
"Lưu Dục—-" Bình tĩnh nhìn nàng trong chốc lát, Liễu Vận Ngưng chỉ bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Lý Nhĩ vẫn là một đứa trẻ, sau này dạy dỗ từ từ là được, không cần phải......" Nàng nhìn một bên má sưng đỏ của Lý Nhĩ, không thể giấu được sự đau lòng: "Không cần phải xuống tay nặng như vậy."
Mặt không biến sắc nhìn Lý Nhĩ đang đứng sau lưng Liễu Vận Ngưng, Lưu Dục nói: "Nô tỳ biết rồi!"
- Mở đầu
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương kết