Chương 68
Qua ngày hôm sau, khi Tịch Nhan thức dậy lúc này đã khuya, vừa mới đi tới hoa viên liền gặp Hoàng Phủ Thanh Vũ đi ra, theo sau là lão cửu cùng thập nhất lão đệ, trong lòng không khỏi giật mình.
Thập nhất lão đệ thấy nàng, liền hành lễ: "Thất tẩu tử."
Còn Hoàng Phủ Thanh Thần vẫn như cũ thản nhiên làm như không nhìn thấy nàng, vừa định cứ vậy lướt qua, nhưng lúc này Tịch Nhan bất giác gọi hắn lại.
Hắn có chút nghi hoặc xoay người nhìn lại, ánh mắt có chút hiểm ác thần sắc lạnh lẽo nhìn nàng hững hờ lên tiếng hỏi: "Có gì chỉ giáo?"
Thập nhất lão thấy vậy liền đứng lại đi tới bên cạnh.
Tịch Nhan không muốn cùng hắn vòng vo, lập tức nói "Ah, ta chỉ muốn nói, nếu ngươi không muốn nhìn thấy Đằng Tuyết nữa, không bằng đem nàng trả lại cho thất ca ngươi đi."
Nghe vậy, Hoàng Phủ Thanh Thần ánh mắt trở nên lạnh lẽo, chiếu tới thân ảnh nàng giống như có thể đóng băng được: "Ngươi nói cái gì?"
Tịch Nhan cười khẽ một tiếng: "Làm sao vậy, lần trước chẳng phải ngươi chạy tới đây nói muốn trả nàng lại cho Hoàng Phủ Thanh Vũ sao? Ta cũng nghĩ Đằng Tuyết là một nữ tử thông minh, nhất định có thể giúp được cho thất ca ngươi không ít nên ngươi mới miễn cưỡng chấp nhận nàng. Chỉ là thởi điểm ngươi nói đã qua lâu rồi, lại không thấy thành ý trong lời nói, vì vậy mới hỏi."
Hoàng Phủ Thanh Thần giống như đang nghiến răng nghiến lợi, bàn tay gắt gao nắm lại thành quyền gân xanh không ngừng nổi lên: "Hoa Tịch Nhan, ngươi đừng ỷ lại được thất ca sủng ngươi...cái gì nên nói thì nói, cái gì không nên nói thì đừng nói, tốt nhất là tự mình suy nghĩ rõ ràng trước khi nói, ta là vì nể mặt thất ca mới không làm gì ngươi, nhưng nếu như ngươi dám nói bậy bạ trước mặt Đằng Tuyết, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."
Những câu này nói ra đều mang ngữ khí hận nàng đến tận xương tuỷ, Tịch Nhan nhịn không được tò mò nói: "Nguyên bản chính là ngươi tự mình nói ra, vì sao lại trách ta? Nếu như Đằng Tuyết thật sự có tình ý với thất gia, ta đây cũng thật sự hoan nghênh nàng làm tỷ muội tốt."
Sắc mặt Hoàng Phủ Thanh THần trở nên xanh mét, một quyền giơ cao hướng tới nàng.
Trước mắt Tịch Nhan vốn thấy một quyền kia sẽ trúng người nàng, nhưng không vì thế mà né tránh, nhưng đột nhiên có một bóng người lao ra giúp nàng ngăn một quyền kia lại, cùng giọng nói khổ sở la lên: "Cửu ca, ngươi muốn đánh chết tẩu tử sao, khí lực lớn như vậy?"
Dĩ nhiên người đỡ cho nàng chính là Thập nhất lãi đệ. Hoàng Phủ Thanh Thần nổi cơn thịnh nộ lại bị lão thập nhất ngăn cản liền lạnh lùng liếc hắn một cái, xoay người rời đi.
Thập nhất lão lúc này mới chậm rãi đứng thẳng người, xoay mặt về phía Tịch Nhan nói: "Thất tẩu, ngươi không sao chứ?"
Đồng thời Tịch Nhan mặt có chút biến sắc không khỏi lo lắng hỏi Hoàng Phủ Thanh Thần: "Ngươi không sao chứ?"
Lão thập nhất lắc đầu cười nói: "Thất tẩu, ngươi đừng so đo với cửu ca, tính hắn vốn không phải như vậy, nhưng sau khi gặp gỡ cửu tẩu thì cả người dường như đều thay đổi....Ai, không nói nữa, ngày mốt chính là trung thu, đến lúc đó thập nhất đệ sẽ kính tẩu một ly, lúc đó sẽ cùng cửu ca bồi tội, nhưng tốt nhất là thất tẩu chớ đem chuyện ngày hôm nay nói cho thất ca biết
Tất nhiên Tịch Nhan tự biết sẽ không nói cho hắn, liền gật gật đầu, sau đó nói: "Các ngươi, hình như đều có chút sợ hãi thất ca thì phải?"
"Ách...Lão thập nhất cười cười, gãi gãi đầu, lập tức xoay người chạy.
Chỉ còn lại Tịch Nhan một mình đứng trong hoa viên, nhớ tới ngày trung thu, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mát, đứng ngẩn người trong gió thu lạnh lẽo đến thất thần.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126