Chương 67
Rời khỏi Ứng Thiên tự Tịch Nhan như mất hết hồn vía, nhưng vẫn đủ sức không quên thay lại nữ trang [trang phục nữ] trở về phủ, Hoàng Phủ Thanh Vũ vẫn chưa về, chỉ có đám nha hoàn cùng thị vệ trước đó bị nàng bỏ lại giữa đường, lúc này vừa nhìn thấy nàng, trong lòng không khỏi tạ ơn trời đất: "Vương phi cuối cùng cũng đã trở về rồi."
Tịch Nhan không còn thần khí nào quan tâm đến, liền sai người chuẩn bị nước cho nàng tắm rửa, miễn cưỡng ngâm mình trong bể tắm cả buổi chiều, chỉ cảm thấy trong đầu như ngàn tư vạn khổ [ đại loại giống như trăm mối phiền muộn]. Đủ mọi chuyện từ trước đến giờ như đang bế tắc tại một chỗ, trong lòng Tịch Nhan đau đớn từng đợt không ngừng, không thể nào tìm được cách giải quyết chỉ muốn cứ như vậy chìm xuống.
Trầm mình chìm sâu trong nước cứ như vậy lịm đi, có lẽ cũng là một sự giải thoát?
Trong đầu nghĩ như vậy, thân hình nàng bất giác cũng dần chìm xuống. Nhưng chưa được bao lâu bỗng nhiên có người túm lấy cánh tay nàng mạnh mẽ nâng mặt nàng nổi lên mặt nước.
Tịch Nhan bị sặc phun ra mấy ngụm nước, lau nước trên mặt xong lúc này mới thấy người đang đứng trước mặt mình là Hoàng Phủ Thanh Vũ.
Thân hình hắn nửa ngồi nửa đứng tỳ vào bên cạnh bể nước, giọng nói mê người, cười cười nhìn nàng: "Đang định làm gì vậy? Muốn chết chìm trong nước nhưng bất thành sao?"
Tịch Nhan ghé sát người dựa vào thành của bồn tắm, tựa khuôn mặt ửng hồng dựa vào lồng ngực bóng loáng như đá cẩm thạch của hắn, như muốn giảm bớt nhiệt độ trong người. Mãi cho đến khi tay hắn chậm rãi chạm lên người nàng, nàng mới nhìn hắn, nhẹ nhàng thổi khí vào tai hắn gần gũi thân mật nói: "Nếu vừa rồi ta thật sự bị chết chìm,ngươi sẽ mãi mãi nhớ đến ta sao?"
"Sẽ không" Hắn trầm giọng cười, cúi đầu ngậm vành tai nàng , mơ mơ hồ hồ nói: "Ta và ngươi sẽ cùng nhau....."
Chỉ giỏi ngon ngọt. Tịch Nhan trong lòng hừ lạnh một tiếng, đẩy hắn ra dựa vào thành bể bên kia đối diện hắn, sau đó đứng dậy đi tới phía sau tấm bình phong lấy khăn lau bọt nước trên người.
Thông qua khe hở của tấm bình phong, Tịch Nhan nhìn thấy hắn vẫn ngồi đó, ánh mắt nhìn về phía nàng không hề chớp! Giống như có thể nhìn xuyên thấu tấm bình phong ngắm nàng.
Ánh mắt sáng quắc của hắn khiến cơ thể nàng như muốn hoà tan ra.
Hình như hắn cũng có chút thích nàng thì phải?
Động tác trên người Tịch Nhan dần dần chậm lại. Mặc kệ mục đích trước kia của hắn là gì mới đi cưới nàng, nhưng ít nhất cho tới giờ hắn cũng là có chút tình cảm dành cho nàng! Dựa vào những sủng nịnh này, những cưng chiều này của hắn dành cho nàng, thì làm sao có thể giả được chứ?
Nhưng là...Nam nhân thì ai cũng giống nhau...có mới nới cũ, có lẽ chỉ cần qua nửa tháng, một tháng có khi nửa năm hẳn là hắn sẽ nhanh chóng chán ghét nàng thôi?!
Rốt cuộc thì nàng cũng không thể đoán được con người hắn, tâm tư của hắn vì sao nàng một chút cũng không đoán ra được.
Nếu có thể làm cho hắn dừng lại tại thời điểm này vĩnh viễn thích nàng, có phải hay không đó là một lựa chọn sáng suốt?
Buổi chiều hôm đó, hai người nghỉ ngơi cùng nhau, Tịch Nhan gối đầu lên cánh tay nằm trong lòng hắn, nhưng thật lâu vẫn không thể ngủ được, lại nghe thấy hơi thở của hắn lúc này đã đều đều trầm ổn vang lên bên cạnh, rốt cuộc nhịn không được mở mắt ra tinh tế nhìn hắn.
Thế nhưng...lại có cảm giác thật sự luyến tiếc hắn. Tịch Nhan nhịn không được nhắm mắt lại.
Nhan Nhan, ngươi không thể cứ như vậy! Ngươi cần phải rời khỏi hắn.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126