Chương 60
Buổi chiều hôm đó, khi Tịch Nhan đi ngang qua khu vườn trong phủ, đột nhiên không ghĩ tới phát hiện hạ nhân hình như nhìn nàng với ánh mắt khác lạ.
Bích Khê đang đứng bên cạnh chải tóc cho nàng vừa cười hỏi: "Vương phi người cùng thất gia đêm qua ngủ có ngon không?"
Tịch Nhan không biết phải trả lời thế nào. Nghĩ tới chính mình và hắn ngủ trong phòng đến tận buổi chiều, trước giờ tình cảnh này quả thật chưa từng có, chẳng trách mấy nha hoàn này lại tò mò đến vậy?
"Nô tỳ đã sớm biết thất gia đối với vương phi không hề giống những người khác, sự tình hôm nay quả nhiên thật đúng như với nô tỳ nghĩ." Bích Khê thấy nàng không nói lời nào, nghĩ là nàng đang thẹn thùng nên tự mình đổi qua đề tài khác.
"Bất đồng, quả nhiên là bất đồng!" Đột nhiên từ ngoài truyền tới thanh âm giường như có phần căm giận, nhìn tới hoá ra là một nha hoàn nhanh mồm nhanh miệng bước vào bĩu môi nói: "Hoàng phi bên này vừa mới trở về, thì bên kia thất gia đã cùng Mẫu đơn cô nương đang dạo trong vườn rồi."
Tay Bích Khê chợt cứng đờ, Tịch Nhan cảm thấy tóc mình đột nhiên bị thả xuống hơi đau, nàng nhíu mày lại. Bích Khê thấy vậy vội vàng hỏi: "Ngươi là đang bịa chuyện phải không?"
Hạ Hàm khẽ thời dài một tiếng: "Ngươi không tin thì tự mình đi xem đi, toàn phủ này mọi người đều biết, có khi chỉ đang đợi xem vương phi bị chê cười thôi!"
Bích Khê còn định nói gì đó, bỗng thấy Tịch Nhan đột nhiên đứng dậy đi tới bên giường thản nhiên nói: "Cứ để bọn họ chê cười đi, dung mạo ta như vậy bị thiên hạ chê cười còn thiếu sao? Các ngươi cũng không cần phải bàn luận nữa, đi ra ngoài làm việc của các ngươi đi."
Ôm lấy chăn nhắm mắt lại, Tịch Nhan xoay người ngủ.
Nhan Nhan ngươi nhìn xem, phán đoán của ngươi quả không sai. Nam nhân trong thiên hạ này kỳ thật đều giống nhau, vốn biết hắn không có khả năng khác với lũ người đó tại sao trong lòng còn hy vọng?
Nhưng, vì sao trong lòng nàng lại cảm thất đau khổ?
Tịch Nhan mở mắt trừng trừng rốt cuộc cũng cẩn thận suy nghĩ – Ngay cả một loại nam nhân như vậy cũng đáng để cho ngươi động tâm sao, đáng để cho ngươi đau lòng sao? Ngươi thật ngu ngốc. Huống chi, bản thân Nam Cung Ngự còn đang vướng phải tình cảnh nguy hiể, ngươi còn nằm đây đau lòng cái nỗi gì?
Cứ suy nghĩ như vậy rốt cuộc đã một ngày một đêm không ngủ, qua hôm sau sắc mặt Tịch Nhan trở nên tái nhợt. Không muốn bị nha hoàn nhìn thấy, liền lấy khăn che mặt mình lại, cũng không có tâm trạng đi tới thiện lâu dùng điểm tâm nên tự mình phân phó xuống phòng bếp nấu cháo mang tới.
Cả chén cháo đầy nhưng nàng chỉ ăn được phân nửa, bỗng nhiên nàng nghe thấy tiếng xe lăn của Hoàng Phủ Thanh Vũ truyền đến. Tịch Nhan vừa ngẩng đầu lên nhìn thì đúng lúc ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào, nhìn thấy hắn ngồi đó, được ánh nắng chiếu sau lưng giống như một tầng kim quang toả sáng quanh người, thoáng ẩn hiện như thiên tiên tuấn mỹ.
Tịch Nhan giật mình một lúc sau đó lại cúi đầu tiếp tục ăn cháo.
"Vì sao không tới vân thiện lâu dùng điểm tâm?" Hắn tới bên cạnh nàng, thấp giọng hỏi.
Tịch Nhan nhìn hắn đang ngồi trên xe lăn thấy có chút kỳ dị, miễn cưỡng cười một tiếng: "Không thoải mái."
Sáng tới giờ đây là lần đầu tiên nàng mở miệng nói chuyện, mới phát hiện cổ họng mình hình như hơi nghẹn lại, hắn cũng nghe thấy vì thế nhíu mày: "Ăn hết chén cháo này đi, ta sẽ chữa cho nàng." Nói xong, hắn vào phòng trước.
Tịch Nhan ngồi đó, chậm rãi ăn xong chén cháo, sau đó mới đứng dậy đi vào trong phòng.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126