Chương 55
Hai ngày sau, Hòang Phủ Thanh Vũ cùng Mẫu Đơn trở về...mãi cho đến gần nửa đêm mới trở lại trong phủ. Sai người đưa mẫu đơn trở về Viên Trung, sau đó hắn theo lệ thường trở lại thư phòng của mình, thấy trong thư phòng lúc này một mảnh tối đen.
Thật sự hắn sớm đã quen với việc trong thư phòng chỉ để lại một ngọn đèn, dù là ở hay không ở.
Khóe miệng cong lên cười mỉm, hắn chậm rãi đẩy cửa, thỏang qua mũi một mùi thơm ngát, cảm giác như thấm vào ruột gan
Trong thư phòng tràn ngập ánh trăng trong trẻo, hắn không thắp đèn, cứ dựa vào ánh trăng mờ ảo đi tới trước bàn, vừa định đưa tay ra mò mẫm, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng vang phía trong thư phòng truyền tới.
Chậm rãi đi vào, không nhanh không chậm nhìn, chỉ thấy một thân ảnh yểu điệu đang ngồi trên giường, chỉ mặc một chiếc áo mỏng không biết là tiên hay là hồ.
"Nhan Nhan?" Hắn tỏ ra kinh ngạc nói: "Nàng sao lại ở trong này?"
Khuôn mặt Tịch Nhan vẫn được che lại bằng miếng lụa mỏng, lấy tay day đầu âm thanh trong trẻo mềm mại như đi sâu vào lòng người: "Thất gia, thiếp thân hơi đau đầu..."
"Uhm? Vậy để ta kêu Thôi Thiện Duyên tiến cung truyền ngự y tới đây xem qua bệnh cho nàng?"
"Không cần." Tịch Nhan đứng dậy, thẳng hướng hắn đi tới, ngồi xuống cạnh xe lăn, tựa đầu lên tay vịn xe: "Thiếp thân cảm thấy, thất gia châm cứu còn hữu hiệu hơn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ nhìn chiếc khăn đang che trên mặt mặt nàng: "Nếu nàng đã nói vậy, thật ra ta chỉ biết chút y thuật chứ không rành về y thuật, vẫn còn có ngự y giỏi hơn ta nếu vậy nàng đợi một chút để ta truyền thầy thuốc"
Dứt lời, hắn định xoay người đi
" Thất gia!" Tay Tịch Nhan bỗng dưng nắm lấy cổ tay hắn, đợi hắn quay người đối diện nàng, một tay kia chậm rãi kéo xuống chiếc khăn che mặt để lộ ra một đôi mắt trong suốt như nước: "Thật sự lần này thất gia không thể ở lại vì thiếp thân sao?"
Khăn che trên mặt nàng vẫn được kéo xuống từ từ, cuối cùng hiện ra dưới ánh trăng màu bạc là một khuôn mặt thanh lệ đẹp tuyệt trần, không biết là tiên hay là hồ, tuyệt đối có thể mê hoặc lòng người.
Trong mắt Hoàng Phủ Thanh Vũ có một tia sáng lướt qua, theo đó một đôi mắt đen như ngọc trở nên thâm thuý tưởng chừng như sâu không thấy đáy: "Nhan Nhan, nàng thật sự muốn ta ở lại sao?"
Tịch Nhan chậm rãi tới gần dung nhan tuấn mỹ của hắn, nhẹ nhàng nói nhỏ phả vào tai hắn: "Sao vậy, thất gia không muốn sao?"
"Sao ta có thể." Hắn quay đầu qua, môi mỏng chạm vào một bên tai nàng, bàn tay nhẹ nhàng không phát ra tiếng động đặt tay lên nghe mạch đập của nàng, giọng nói trầm thấp như đang mê hoặc lòng người : "Uống thuốc chưa?"
Một câu này giống như là khiến cho liều thuốc trong người nàng phát huy tác dụng, trên mặt dần dần ửng hồng, rốt cuộc nàng nhẹ nhàng đáp ứng nói: "Vâng."
Nếu không uống loại thuốc này, nàng thật sự không biết mình làm thế nào mới có dũng khí để cùng hắn quyến rũ hắn.
"Tốt lắm."
Giọng nói trầm thấp của hắn không dấu nổi vẻ vui sướng vang lên, Tịch Nhan vẫn như trước cụp mắt xuống vẫn ngây ngốc ngồi đó, nhưng đột nhiên trong lúc đó nàng lại có cảm giác cơ thể mình như đang gặp phải một trận biến hoá trời long đất lở.
Xe lăn hắn quay một vòng quanh nàng, mà sau khi đột nhiên phát hiện rõ ràng nàng đang ngồi đó bị hắn ôm cả thân hình vào trong ngực lúc nào không biết, mà hắn lại đứng dậy hiên ngang thẳng tắp rời khỏi xe lăn.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126