Chương 39
Đã lâu lắm rồi nàng không nằm mơ thấy người ấy, Tịch Nhan thật sự không hiểu sao trong lúc này đột nhiên không hề báo trước lại gặp lại trong mộng.
Hoàng Phủ Thanh Vũ thấy nàng vẫn trong bộ dáng hồn phi thất lạc, nên muốn vỗ về làm cho nàng bình tâm lại nghỉ ngơi, sau đó sai người đi mời đại phu tới kê một thang thuốc an thần cho nàng.
Trong lúc đó hắn cũng ở trong phòng ngồi cạnh bàn nghiên cứu một cuốn sách dạy đánh cờ.
Tịch Nhan uống thuốc xong, hẳn là sẽ bình an mà ngủ ngon nhưng mà không hiểu vì sao nằm trên giường không ngủ được ngược lại ngày càng tỉnh táo, trong đầu lúc nào cũng hiện ra hình ảnh trước đây, quen thuộc nhưng âm thanh thật xa lạ không ngừng gọi nàng.
"Nhan Nhan, Nhan Nhan...."
Tịch Nhan chỉ cảm thấy đầu đau liên tục, đã qua nhiều năm rồi nàng chưa từng có cảm giác này, không tự chủ được ôm đầu rên một tiếng.
Hoàng Phủ Thanh Vũ thấy vậy lập tức đi với bên giường, cúi đầu xem tình trạng của nàng kêu lên: "Nhan Nhan, nàng làm sao vậy? Cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào sao?"
Giọng nói bình tĩnh không quá vội vàng, nhưng Tịch Nhan vẫn cảm thấy khó chịu, rất muốn cố gắng khống chế bản thân nói với hắn là không sao, nhưng khi mở miệng không hiểu sao giọng điệu lại rên rỉ âm thanh thều thào: "Ta đau..."
Hoàng Phủ Thanh Vũ lại gần nàng lấy tay dò xét, bỗng nhiên quay ra cửa gọi lớn: "Thôi Thiện Duyên, tới thư phòng mang ngân châm lại đây."
Thôi Thiện Duyên liền nhanh chóng mang ngân châm tới đưa cho Hoàng Phủ Thanh Vũ, sau đó nói bên tai hắn: "Thập Lục vương gia tới, nói là muốn gặp vương phi."
Hoàng Phủ Thanh Vũ bất động thanh sắc mở hộp ngân châm ra, không nhanh không chậm lấy ngân châm cắm vào huyệt sau lưng nàng, sau đó thản nhiên liếc Thôi Thiện Duyên một cái.
Chỉ là liếc mắt một cái nhưng rất nhanh Thôi Thiện Duyên đã ngầm hiểu, vội vàng rời khỏi phòng.
"Nhan Nhan, ta hiện tại dung ngân châm giúp nàng nàng giảm đau, đừng nhúc nhích...rất nhanh sẽ k đau nữa."
Tịch Nhan mơ màng nghe được hai chữ "thi châm" thì trong đầu nàng giật mình, bất chợt nghĩ đến hình ảnh trong quá khứ nhiều năm trước, mỗi khi bệnh đau đầu của nàng phát tác sư phụ luôn tới châm cứu cho nàng. Sau này bệnh cũng không còn tái phát nữa, nên không phải dùng đến ngân châm.
Hoàng Phủ Thanh Vũ cũng hiểu được thuật châm cứu sao? Tịch Nhan hoảng hốt trong lòng không hiểu nổi,tim bất chợt xao động.
Sau khi Hoàng Phủ Thanh Vũ cắm ngân châm vào người, dường như chứng đau đầu kia rốt cuộc cũng từ từ giảm bớt, một lúc ngân châm cắm sâu vào thì Tịch Nhan cũng không còn cảm giác đau đớn nữa mới chậm rãi ngủ.
Lúc này Hoàng Phủ Thanh Vũ mới nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi buông tay nhìn nàng dần dần thư giãn chìm vào giấc ngủ, khẽ thở dài một tiếng.
Từ từ lăn xe vào cửa, Thôi Thiện Duyên đã đứng đó đợi từ khi nào thấy hắn thì vội vàng hỏi: "Thất gia, thập lục vương gia không chịu rời đi, cố ý muốn đợi gặp vương phi."
Sắc mặt Hoàng Phủ Thanh Vũ lạnh lùng, khoé miệng cong lên lộ ra nụ cười sâu không lường được: "Nếu thập lục thúc có lòng kiên nhẫn chờ đợi, vậy ngươi nhất định phải hầu hạ người cho tốt, không thể đối đãi qua loa."
Nói xong, hắn quay vào phòng, tiếp tục nghiên cứu sách dạy đánh cờ khi nãy.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126