Chương 38
Lúc này Tịch Nhan mới nghe thấy ngước lên nhìn sau đó nói: "Chuyện gì?"
Bích Khê nhìn sắc mặt nàng sau đó nói (sát ngôn quan sắc): " Vương phi trong người cảm thấy không khoẻ sao?"
"Không có, ta vẫn khoẻ" Tịch Nhan đứng dậy tới ngồi bên cạnh giường, dường như chợt nhớ ra điều gì, " Ta hỏi ngươi một chút, có phải trước đây thất gia đã từng có hôn ước?"
Bích Khê ngẩn ra một hồi lâu sau, mới chậm rãi gật đầu: "Làm sao Vương phi biết?" sau đó, nàng kể cho Tịch Nhan: "Ba năm trước đây, thất gia từng xin hoàng thượng ban hôn ước, muốn cưới Uyển Lam quận chúa làm vợ. Uyển Lam quận chúa là nữ tử duy nhất của Tấn Dương công chúa cũng chính là biểu muội của vương gia. Nhưng từ khi còn nhỏ nàng đã có cảm tình sâu nặng với thất gia, thất gia lúc đó vì chuyện này mà quỳ suốt một đêm ở cửa tẩm cung của hoàng thượng, cuối cùng Hoàng thượng cũng bị tác động. Nhưng thánh chỉ còn chưa ban xuống, Uyển Lam quận chúa đã lâm trọng bệnh mà qua đời. Nô tỳ chỉ nghe nói vậy."
Tịch Nhan bỗng như hiểu rõ, sau một hồi mới vuốt ngực vui vẻ chấn an mình – Lúc nãy nghe Hoàng Phủ Thanh Thần nói hắn hao tổn tâm cơ muốn lấy một nữ tử, nàng lại cứ ngỡ chính mình.
Nguyên lai không phải.
Tim đập mạnh tới mức loạn nhịp, Tịch Nhan thở phào nhẹ nhõm khẽ nói: "Ngươi đi tìm thất gia nói ta cảm thấy trong người không khoẻ, nên ta ngủ trước."
Nhưng đặt lưng nằm xuống Tịch Nhan không cách nào yên ổn ngủ lại được, cứ văng vẳng bên tai câu nói đó – Hắn muốn cưới biểu muội thanh mai trúc mã của mình, nhưng biểu muội đã qua đời, vậy hắn và Đằng Tuyết trước đó đã phát sinh quan hệ mờ ám gì? Lại đem Đằng Tuyết giao vào tay Hoàng Phủ Thanh Thần, sau đó hắn không quan tâm dung mạo nàng bị huỷ đối xử với nàng rất tốt...
Trong sự việc này dường như không có điều gì liên quan, Nhưng Tịch Nhan lại cảm thấy toàn bộ câu truyện này có điều gì đó kỳ lạ, cứ như vậy nàng nằm đó miên man suy nghĩ cả đêm không chợp mắt, cũng không hề nghe thấy tiếng xe lắn của Hoàng Phủ Thanh Vũ tới.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tịch Nhan thưc dậy Bích Khê lập tức dẫn người vào hầu hạ nàng, sau đó nói: "Vương Phi, Cửu gia đêm qua say rượu thất gia rất lo lắng nên ở lại trông coi cửu gia cả đêm qua."
"Nga? Quả thật là huynh đệ tình thâm?" Tịch Nhan tựa tiếu phi tiếu đáp một câu, bỗng nhiên không nghĩ gì đứng dậy nói: " Ta muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi cứ quay lại chỗ thất gia nói không cần đợi ta dùng điểm tâm."
Sau đó nàng dần dần chìm vào giấc ngủ, cả người trầm luân trong mớ hỗn độn mơ màng mông lung , giống như là thấy bóng dáng hình ảnh của nam tử trước mắt.
Rõ ràng là một hình bóng xa lạ, nhưng lại có chút gì đó rất quen thuộc, giống như là..
Là ai? Tịch Nhan cực kỳ khó nhận biết, chỉ biết cố gắng tìm hiểu. Mãi đến khi người nam nhân kia chậm rãi xoay người lại, phát ra một âm thanh ôn nhu đang mỉm cười nhìn nàng.
" Nhan Nhan, là phụ thân"
Phụ thân? Tịch Nhan đột nhiên ngây ngốc bừng tỉnh trên đầu mồ hôi lạnh chảy dài, khi mở mắt ra liền nhìn thấy trước mặt mình một thân ảnh mặc y phục trắng đang đưa ngón tay trắng noãn về phía nàng: "Tránh ra, đừng đụng vào ta!"
Hoàng Phủ Thanh Vũ rụt tay lại, nhìn khuôn mặt thần sắc tái nhợt của nàng kêu: "Nhan Nhan."
Tịch Nhan lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nhìn nam tử ôn nhu trước mặt sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126