Chương 34
Dạ yến vừa tàn, mọi người liền kéo nhau ra sân khấu xem kịch, nghe nói là mời gánh hát tốt nhất trong kinh thành muốn mọi người cùng thưởng thức không khí vui vẻ.
Tịch Nhan cùng các vị nữ nhân ngồi ngay giữa nhà thủy tạ, đối diện là sân khấu rộng lớn hoa mỹ khác thường.
Mà nhóm nam nhân lúc này đang ngồi chung ở phía ban công xem diễn.
Trong lúc này đã có người đưa lên một danh sách để cho mọi người cùng chọn kịch, tam vương phi xoay người nhìn về phía Tịch Nhan cùng Đằng Tuyết, trong lời nói cố ý mang theo sự mỉa mai nói: " Năm nay có thêm hai vị muội muội mới, thấy hai vị ta cũng chưa có cơ hội nói chuyện hỏi thăm chi bằng lần này mời hai vị chọn kịch đi, hai vị thấy sao?"
Nghe vậy người của gánh hát mang danh sách tới trước mặt của hai nàng.
Từ lúc bắt đầu bữa tiệc Tịch Nhan đã cảm thấy không được thỏai mái, hơn nữa trong lời nói vừa rồi của tam quý phi càng nghe càng thấy phản cảm, định nghĩ ra trò hay cho tam tẩu xem, nhưng có chút nghĩ ngợi vì dù sao nàng cũng chưa biết được vị tam tẩu này ra sao, nếu muốn chọn vở kịch nào đó thì quả thật cảm thấy hơi khó khăn.
Đang do dự, bỗng nhiên có một bàn tay tinh tế như ngọc bên cạnh đưa tới cầm danh sách lên nói: "Hỏi Nguyệt" sau đó đưa cho nàng: "Tỷ Tỷ xem vở kịch này đi, người thấy thế nào?"
Tịch Nhan quay đầu nhìn thì biết hóa ra là Đằng Tuyết. Nhưng cảm thấy khuôn mặt của nàng vẫn như trước lạnh băng không hề mang ý cười, chỉ là ánh mắt khá trầm tĩnh dường như có ẩn ý khác.
Tịch Nhan hiểu ý, gật đầu thuận tiện nói: "Nếu ngươi nói tốt, ta nghĩ vở kịch này ắt hẳn thú vị."
Vì thế liền chọn vở kịch này cho gánh hát diễn.
Kịch này vốn thú vị, ý là một truyện xưa người nọ chống lại quân giặc, nhưng ở nhà bị một tên gian xảo cướp vợ và con hắn, đan xen vào đó là những tình tiết gây cười khiến ai ai cũng bật cười.
Nhưng mà khi quay sang phía tam vương phi sắc mặt ngày càng khó coi. Tịch Nhan dường như hiểu được điều gì đó, ánh mắt xinh đẹp đảo qua phía Đằng Tuyết đang ngồi nhưng khuôn mặt nàng ta không hề đổi sắc vẫn chăm chú nhìn lên sân khấu xem kịch, giống như không quan tâm đến mọi việc xung quanh.
Trong lòng Tịch Nhan nghĩ thấy buồn cười, tâm trạng bực bội nãy giờ không để ý đã vơi đi rất nhiều.
Vở kịch diễn ra được một hồi thì thấy gã sai vặt từ trên ban công nơi các vị vương gia ngồi đi tới phía tam vương phi trả lời: " Tam gia nói thất gia hiếm khi tham dự yến hội, lần này thất gia tới nên để thất gia lựa chọn. Thất gia nói thất vương phi thích coi kịch có chút náo nhiệt, bởi vậy nên chọn vở "Bát Nghĩa".
Trong nhất thời mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Tịch Nhan, mọi người xôn xao bàn tán có một vài thanh âm ngưỡng mộ vọng tới nói: "Thất đệ muội quả thật có phúc khí a!"
Tịch Nhan không nghĩ đến nàng lại một lần nữa là tiêu điểm dòm ngó của mọi người, ánh mắt chớp chớp nhíu mày – làm sao hắn biết nàng thích coi kịch vui vẻ?"
Tịch Nhan ngước mắt nhìn về phía ban công, nhưng vì hơi xa hơn nữa đèn đuốc quá sáng, bóng người lay động không cách nào nhìn thấy hắn, có chút phẫn nộ thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn lên sân khấu, tâm trạng rốt cuộc cũng không thấy yên ổn chút nào.
Ngày hôm nay Hòang Phủ Thanh Vũ khiến nàng có một cảm giác khác lạ, nam nhân này, tuyệt đối không hề đơn giản.
Mãi đến khi hết vở kịch, lúc này cũng gần giờ hợi, các nữ nhân đồng lọat đứng dậy đi ra phía hoa viên bên ngòai.
Vừa mới đi vào cửa hoa viên, đã thấy một gã sai vặng cùng nha hòan đã đứng đợi sẵn từ bao giờ, nhìn thấy Tịch Nhan liền cúi đầu chào đón: "Cuối cùng đã gặp được vương phi! Thất gia nói không nghĩ đã muộn như vậy rồi, nên lo lắng sai nô tài đưa áo chòang đến cho vương phi...để vương phi khỏi bị lạnh."
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126