Chương 33
"Nàng nếm thử món này đi." Hòang Phủ Thanh Vũ ngồi bên cạnh nói với nàng, sau đó thì trong chén của nàng đã có một miếng thịt heo sữa mà xưa nay nàng không chịu chạm vào.
Tich Nhan quay sang bên cạnh nhìn thấy hắn đang cười với nàng, ánh mắt dịu dàng ôn nhu, trong đó chứa đựng tình ý chân thành. Nàng cảm thấy mình hình như bị hoa mắt, nhưng nhìn kỹ ánh mắt đó không mang theo tia khác thường nào cả.
Mãi đến khi cảm giác như mọi ánh mắt xung quanh đang tập chung nhìn nàng, Tịch Nhan mới giật mình hồi phục lại tinh thần – rõ ràng hắn ở trước mặt mọi người đang cố ý diễn trò, giả bộ cùng nàng vợ vợ chồng chồng thân thiết, rốt cuộc là vì điều gì?
Nhưng nhìn qua bên kia Đằng Tuyết vẫn đang cắm cúi ăn uống không có biểu hiện muốn ngẩng đầu lên, mà Hòang Phủ Thanh Thần ngồi bên cạnh tản ra một lọai khí tức như giận giữ.
Tịch Nhan không khỏi tò mò, nhưng quay xuống thấy miếng thịt vẫn còn nguyên trong chén nhất thời than thầm trong lòng.
Nhưng khi nghĩ đến nụ cười của Hòang Phủ Thanh Vũ thì nàng khẽ cắn môi ép buộc chính mình nhắm mắt miễn cưỡng đưa miếng thịt lên miệng.
Nhưng ngòai ý muốn, khi đưa miếng thịt heo sữa lên miệng cắn một miếng nàng lập tức cảm thấy rất ngon, rõ ràng là khác hẳn so với các món ăn bình thường.
"Ngon không?" Hắn buông đũa chăm chú nhìn nàng.
Tịch Nhan nhấm nháp, nghiêng đầu quay sang mỉm cười nhìn hắn trả lời: "uhm, rất ngon".
Hắn tươi hẳn lên, thân mật đưa tay ra vén tóc mai của nàng: "Có thể được nàng khen, món kia quả thật cũng không tệ. Biết vì sao hương vị lại ngon như vậy không?"
Tịch Nhan hận không thể xé nát cái bộ dạng giả lả tươi cười kia của hắn xuống, nhưng vì trước mặt mọi người nên nàng cố nén xuống: "Cái đó thì còn cần Thất gia chỉ giáo!"
Hắn thản nhiên "uhm" một tiếng: "Là lấy loại sữa thượng hạng nhất để nuôi những con heo này lớn."
Tịch Nhan nghe vậy kinh ngạc kêu lên: "Loại sữa thượng hạng nhất?"
Xoay mặt nhìn tới món ăn trên bàn giống màu hổ phách kia, bày ra môt con heo sữa quay vàng óng, trong nhất thời Tịch Nhan mất luôn hứng muốn ăn, chiếc đũa cầm trong tay rơi xuống đổ ly rượu trước mặt."
Hòang Phủ Thanh Vũ cười cười nhìn nàng: "Chẳng phải nàng nói ngon sao? Sao lại rớt đũa vậy?"
Tịch Nhan hừ lạnh một tiếng: "Nói vậy thức ăn này thật sự đắt nha, như vậy thì người bình thường làm sao mà có thể ăn được? Chỉ sợ là giảm thọ mất thôi" – Nói xong, nàng nhìn trên mặt Hòang Phủ Thanh Vũ tựa tiếu tựa phi – "phàm là hòang thân quốc thích tại Bắc Mạc đều dùng những thứ xa hoa lãng phí như vậy."
"Nàng cũng biết là lãng phí?" - Hắn cười khẽ, quay đầu nhìn sang hướng tam vương gia cùng hòang phi khẽ nâng chén rượu, "Mới chỉ như vậy đã là lãng phí sao?"
Tịch Nhan giương mắt nhìn hắn, bởi vì chỉ nhìn nghiêng nên nàng không rõ lắm. Nhưng nhờ ánh đèn rất sáng nên nàng chợt thấy trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo, nhưng chỉ trong chốc lát liền biến mất không thấy dấu vết.
Trong lòng Tịch Nhan đột nhiên không biết vì sao khi nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của hắn thì có chút đăm chiêu nghĩ ngợi.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126