Chương 30
Bên trong ngôi đình phía sau hậu viện, xa xa nhìn có thể thấy hai bóng người đang ngồi đối diện nhau đó là Hoàng Phủ Thanh Vũ cùng Tử Ngạn.
Trong tay Tử Ngạn cầm một quân cờ màu trắng nhíu mày đăm chiêu suy nghĩ trước bàn cờ đang bày ra trước mặt.
Hoàng Phủ Thanh Vũ tính theo tuổi tác thì lớn hơn Tử Ngạn ba năm, nhưng xét về cấp bậc vai vế thì hắn vẫn nhỏ hơn Tử Ngạn thế nên dù sao trước sau gì thì hắn luôn phải giữ thái độ đúng mực lễ phép. Nhưng không hiểu vì sao ngày hôm nay lại khác, trên bàn cờ hai quân đen trắng không hề nương tay ép đối phương từng bước một giống như tuyệt đường lui muốn dồn quân kia vào góc tử.
.
Tử Ngạn nhíu mày đau đầu suy nghĩ, trong khi Hoàng Phủ Thanh Vũ lại cực kỳ nhàn nhã uống trà không thèm để ý chỉ lâu lâu liếc mắt nhìn bàn cờ một cái sau đó cười khẽ nói: "Thập Lục thúc, người đang bế tắc sao?"
Tử Ngạn ngẩng đầu nhìn hắn cảm thấy trong lời nói kia tuy là vẫn bình thản nhưng rõ ràng trong đó có ý vị sâu khó lường.
Hắn muốn ám chỉ gì sao?
Tử Ngạn suy nghĩ đơn thuần làm sao đoán được trong đầu hắn suy nghĩ điều gì, bởi vậy buông quân cờ xuống cười nói: "Lão Thất, ngươi còn có điều gì muốn nói với ta sao?"
Hoàng Phủ Thanh Vũ mi mắt hơi nhướng lên, nhìn về phía bàn cờ: "Thập Lục thúc có biết vì sao ván cờ này người lại thất bại thảm hại như vậy không?"
Tử Ngạn trầm ngâm một lúc, sau đó lắc đầu.
"Bởi vì có những nơi vốn không thuộc phạm vi sở hữu của thập lục thúc, nhưng người lại cố tình không hiểu vẫn cứ muốn chiếm giữ, cứ cố chấp như vậy sao lại không thua?"
Tử Ngạn nghe vậy nhíu mày, sau một lát dường như hiểu ra trong lời nói của hắn ám chỉ điều gì nói: "Lão thất, ngươi muốn nói—"
"Tạm thời đến đây thôi" – không đợi Tử Ngạn nói xong Hoàng Phủ Thanh Vũ đã nhìn về phía sau, mỉm cười ôn nhu nói – "Đến đây, không phải đêm qua không thoải mái sao? Sao hôm nay không nghỉ ngơi một chút?
Tử Ngạn xoay người nhìn lại hoá ra người đó là Tịch Nhan, lập tức vui vẻ đứng dậy vẻ mặt lo lắng nói: "Nhan Nhan, đêm qua ngươi không thoải mái sao?"
Tịch Nhan chợt nhớ đến cả đêm qua luôn có một bàn tay đặt lên bụng mình, đột nhiên trong lòng có điều gì đó không được tự nhiên dâng lên, không biết nói gì thì lúc này nghe thấy
Hoàng Phủ Thanh Vũ nói:
"Thập lục thúc đây là chuyện riêng tư của phu thê nên Nhan Nhan làm sao có thể nói ra trước mặt người khác được?"
Ánh mắt Tử Ngạn đang vui mừng vì thấy Tịch Nhan xuất hiện thoáng chốc liền trở nên ảm đạm.
Tịch Nhan thấy vậy bất chấp ngại ngùng chỉ cảm thấy có một cảm giác đau lòng dâng lên: "Tử Ngạn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ thu hết sắc mặt lúc đó của Tịch Nhan vào trong lòng, đôi mắt hơi híp lại với tay thu dọn bàn cờ từ từ ngồi thẳng lên: "Nhan Nhan, tại sao không biết quy củ mà kêu thẳng tên của Thập Lục thúc như vậy?"
"Ha ha."Tử Ngạn miễn cưỡng cười lên hai tiếng."Lão Thất, ta từ nhỏ đã quen biết Nhan Nhan, không cần phải xưng hô xa lạ như vậy?"
"Thập Lục thúc, cấp bậc lễ nghĩa không thể không tuân theo" -Hoàng Phủ Thanh Vũ tươi cười quan sát hai người trước mặt trong mắt hai người dường như có chút băn khăn, liền lặng lặng cúi đầu tiếp tục thu dọn những quân cờ.
Tử Ngạn cảm thấy xấu hổ liền nói: "Ta nên đến chỗ mẫu thân dâng trà, cáo từ."
Nhìn hắn dần dần đi xa, bóng dáng cô đơn tiêu điều của hắn khiến cho Tịch Nhan trong lúc nhất thời không tự chủ được muốn đi theo.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126