Chương 22
Trên đường đi lên Núi Lăng Tiêu, Tịch Nhan và Hoàng Phủ Thanh Vũ cùng ngồi trên một xe ngựa.
Nàng không biết mục đích của hắn là gì, cũng không muốn mất công phải lo lắng chuyện đó thế nên chỉ dựa vào phía sau nhuyễn điếm chợp mắt một chút.
Nhưng vì đêm qua nàng ngủ rất ngon cho nên lúc này dù làm cách nào nàng cũng không thể ngủ lại được, vì vậy người đằng trước có động tĩnh gì nàng đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Tịch Nhan lặng lẽ mở mắt, bỗng dưng nhìn thấy một đôi mắt trầm tĩnh sâu thẳm đang nhìn mình chẳng lẽ hắn ngồi nhìn nàng suốt từ đó đến giờ?Nàng hơi giật mình một chút rồi rốt cuộc ngồi dậy ngượng ngùng cười: "Thất gia, trên núi Lăng Tiêu có gì vậy?"
Hắn mỉm cười với nàng sau đó ngồi thẳng dậy nhưng vẫn chưa trả lời câu hỏi, vươn tay ra nói: "Ngồi gần lại đây."
Trong lòng Tịch Nhan ngầm có ý đề phòng, do dự một lát cuối cùng vẫn qua ngồi cạnh hắn
Không ngờ vừa mới ngồi xuống thì đột nhiên bị hắn cầm chặt tay nàng kéo lại, ngón tay thon dài của hắn xoa cằm nàng hơi dùng lực nâng mặt nàng lên, nhìn thẳng vào nàng, lúc này cách một dải lụa mỏng khăn che mặt nói.
" Gả cho ta, nàng cảm thấy uỷ khuất lắm sao?"
Thình lình nghe thấy câu này, Tịch Nhan bỗng ngẩn người ra thấy trên mặt hắn trước sau vẫn ung dung tươi cười, nàng hé miệng khẽ cười một tiếng nói: "Vì sao thất gia lại có ý nghĩ như vậy? Xét về tướng mạo của Thất gia không chê thiếp thân đã là vinh hạnh cho thiếp thân rồi, ngài không thấy vậy sao?"
Hắn cũng lập tức cười khẽ nói: "Nếu vậy thì tốt rồi".
Ngay khi Tịch Nhan nhìn thấy hắn cười, không hiểu vì sao lại cảm thấy lạnh cả người! Nàng còn chưa hoàn hồn thì hắn đột nhiên tháo mạng che mặt của nàng ra, ôn nhu áp môi của hắn vào môi của nàng không cho nàng nói.
Tịch Nhan trong lòng còn muốn cùng hắn phân cao thấp một phen nhưng dù sao nàng cũng là một nữ nhi...đột nhiên bị hắn đối với mình làm như vậy thì cũng nhất thời cả kinh, toàn thân cứng nhắc! << Kitty: đoạn nì ta chém thêm cho nó máu há há>>
Ban Đầu Hoàng Phủ Thanh Vũ chỉ nghĩ muốn trêu đùa nàng một chút,lại không nghĩ môi của nàng lại mang tới một cảm giác thơm mát đến dụ hoặc như vậy, khiến cho chính hắn đầu óc mơ hồ, trong lúc nhất thời không kiềm chế được cứ để cho cảm xúc chính mình cuốn đi theo bản năng, làm cho hô hấp của 2 người thiếu chút ngạt thở.
Bên ngoài xe ngựa tiếng ồn ào trên đường truyền đến không dứt, mà bên trong chỉ có không khí tĩnh lặng bao trùm lấy hai người.
Một lúc sau rốt cuộc Tịch Nhan cũng hồi phục lại tinh thần, nhìn thấy trước mặt mình một đôi mắt tuấn lãng trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác khó tả, sau đó vươn cánh tay mềm mại ôm lấy cổ hắn chủ động đáp lại.
Hắn tất nhiên món ngon đến miệng thật không thể bỏ qua cơ hội này, ngay sau đó một tay nâng gáy nàng lên tay kia vòng qua eo nàng bộ dáng muốn đặt nàng xuống giường. [Kitty: còn mún gì thì ta hem bit a' hí hí]
"Thất gia..." Đúng lúc này Tịch Nhan đột nhiên dùng sức ngóc đầu dậy bò ra khỏi vòng tay hắn, nhìn thấy khuôn mặt hắn tà mị hằn lên vài tơ máu, nàng cất giọng nũng nịu nói. "Thất gia ngài có phải đang gấp gáp quá không? Biết rõ thiếp thân hiện tại trong người không được khoẻ...."
Hoàng Phủ Thanh Vũ cong miệng lên cười nhẹ một tiếng, mở mắt ra khôi phục lại ánh mắt trong trẻo: " Đúng rồi, là ta nhất thời quên mất."
Khi ánh mắt hắn nhìn về phía nàng, trong lòng Tịch Nhan như trước không khỏi thắc mắc hắn rốt cuộc muốn gì?
Tránh đi ánh mắt của hắn, Tịch Nhan cảm thấy trong người như run lên cảm giác có một luồng hơi nước nóng đang bốc lên khiến cho mặt nàng ửng đỏ.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126