Chương 21
Vừa dứt lời, tay hắn bỗng xoa lên thắt lưng của Tịnh Nhan kéo trượt xuống
Hơi thở Tịch Nhan trở nên hỗn loạn, tròng lòng thầm muốn đứng lên nhưng cũng đông thời dao động không ít.
"Thất gia..." Nàng giật giọng gọi hắn một tiếng.
"Uhm." Hắn vẫn như trước không thèm ngẩng đầu lên, giống như đang rất chăm chú tiếp tục đặt môi lên thân thể mềm mại nhẵn bóng của nàng.
"Thất gia, người không phải là ghét bỏ thiếp thân sao?" Tịch Nhan ảm đạm nói:"khuôn mặt thiếp bộ dạng thật sự không dọa người mới là chuyện lạ, hình dáng đáng sợ như vậy chỉ sợ người khác nhìn thấy còn tránh không kịp...thất gia thật sự không thấy thiếp thân xấu xí, không thấy chán ghét sao?"
Nghe vậy, hắn rốt cục cũng chậm rãi ngẩng đầu lên khóe miệng khẽ cười, ánh mắt lóe sáng nói: " Tuy rằng dung nhan của nàng bị hủy, nhưng trước giờ vẫn luôn là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nhất định là rất đẹp! Có thể có được thiên hạ đệ nhất mỹ nhân làm bạn, vi phu đây còn cầu mong gì hơn nữa?"
Hắn nói ra những lời này ý là đối với hắn dung mạo bên ngòai của nàng không quan trọng, Tịch Nhan nghe hắn nói vậy rõ ràng trong đó có ẩn ý! Nàng còn chưa kịp nghĩ ra câu nào để trả lời thì bỗng nhiên bàn tay của hắn vươn tới, tháo đi chiếc khăn trên mặt nàng nhẹ nhàng nói: "Cho nên...sau này mỗi khi chỉ có ta và nàng, nàng không cần phải đeo khăn che mặt như vậy...có nghe không?"
Trong lòng Tịch Nhan cười thầm, khuôn mặt lộ ra ngòai chỉ thấy một bên mắt còn lại khẽ chớp một lúc sau viền mi ngấn nước nàng bĩu môi, khóc nức nở.
Hòang Phủ Thanh Vũ vẫn im lặng nhìn nàng khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ
" Ta cứ nghĩ rằng, thất gia là chính nhân quân tử, dịu dàng như ngọc, người ngòai không ai tốt bằng, nên mới thực sự muốn suốt đời này hầu hạ bên chàng...Nhưng mà ta thật không ngờ thất gia lại lấy thiếp thân chỉ vì dung mạo bị chê cười......Còn muốn khi dễ thiếp thân, nếu đã như vậy thiếp thân sống có ý nghĩa gì nữa...."
Hòang Phủ Thanh Vũ nhìn nàng đang nằm dưới thân mình khóc tức tưởi, hắn hơi nhíu mày, bộ dạng cũng không còn ung dung như trước.
Tịch Nhan thấy thế lại càng khóc nhìêu hơn, khóc không kiềm chế được, kéo chiếc khăn che mặt lại tiếp tục khó. Đột nhiên liếc thấy trên mặt hắn vẫn không có biểu hiện gì đang lấy tay chống cằm, nhưng ánh mắt dường như ẩn chứa ý cười.
Hắn ....Đang cười sao? Tịch Nhan bên cạnh tinh tế nhìn hắn, rồi im lặng lùi xuống dưới dường trong lòng như đang tính tóan điều gì đó.
Không ngờ hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt dịu dàng vô hại, nhìn thấy Tịch Nhan đang lùi lại phía sau, sắc mặt hơi khác.
Tịch Nhan vẫn làm bộ khóc lóc như trước, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của hắn thì thóang đỏ mặt.
Cúi xuống liền nhìn thấy trên mặt tấm khăn trải giường màu xanh rõ ràng hiện lên một dấu dài màu đỏ, từ dưới chỗ nàng đang ngồi kéo dài lên chân nàng – thật đúng là nguyệt sự đột nhiên tới!
Lúc này, trên mặt Hòang Phủ Thanh Vũ ý cười càng rõ không nhịn được liền cười to.
Tịch Nhan kìm không được ho khan một tiếng, che mặt cúi xuống nức nở khóc.
Hắn nén lại hai tiếng che dấu đi ý cười trên mặt, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn nàng: " Thân thể có khỏe không? Hôm nay cùng ta lên Lăng Tiêu Sơn một chuyến."
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126