Chương 16
Hoàng Phủ Thanh Vũ gật đầu bộ dạng như chợt hiểu ra, khuôn mặt tràn ngập ý cười: " Quả đúng là như thế, đối với thân thể của vương phi ta...thật rất vừa lòng."
Trong lòng Tịch Nhan thầm hung hăng nguyền rủa tên đáng chết trước mặt nàng, nhưng bên ngoài vẫn duy trì tư thái đoan trang khéo léo:
" Nếu như, có thể làm cho thất gia vừa lòng thiếp thân quả là có phúc lớn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ mỉm cười gật đầu, Tich Nhan cũng nhẹ nhàng mỉm cười rồi liền xoay người một mạch rời đi.
Nhưng mới vừa đi được vài bước, đã thấy quản gia Thôi Thiện Duyên vội vàng chạy đến báo: " Thất gia, vương phi...các vị vương gia hiện đang ở ngoài phòng khách, họ nói là tới để chúc mừng thất gia cùng vương phi."
Chúc mừng? Trong lòng Tịch Nhan cười lạnh, chỉ sợ mục đích chính là đến để chê cười thì có!
Quay đầu nhìn sang phía Hoàng Phủ Thanh Vũ, trong lòng nàng bất chợt suy nghĩ liền dâng lên một chủ ý.
Kết quả là, khi thất hoàng tử vừa mới vào phòng khách, liền thấy bên trong đã đông đủ mười hai vị vương gia, còn có thể thấy được một không phí cực kỳ náo nhiệt.
Tịch Nhan trong lòng nổi lên một chút hứng thú, dùng hắc sa che mặt yểu điệu dâng trà cho các vị hoàng tử.
Với thân phận là vương phi của Hoàng Phủ Thanh Vũ theo đúng lễ nghi nàng chỉ cần mời trà các vị huynh trưởng của Hoàng Phủ Thanh Vũ còn các vị tiểu đệ còn lại thì căn bản không cần phải mời trà, nhưng nàng vẫn giữ bộ dáng ngoan ngoãn đoan trang mời trà hết tất cả mọi người.
Trên thực tế thì ngoài Lục hoàng tử Hoàng phủ Thanh Hoành, cửu hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Thần cùng với thập nhị hoàng tử Hoàng Phủ Thanh Tuyên ra những người còn lại nàng thật sự không biết ai cả.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Thanh Hoành trông thật thú vị, đặc biệt khi Tịnh Nhan nhiệt tình mời trà hắn.
Sắc mặt hắn vốn đã khó coi nay còn xấu đi vài phần, sau khi nhận trà của nàng liền không chút do dự đặt ngay lên bàn bên cạnh. Mà Tịch Nhan thì cảm thấy vô cùng thú vị, ra ra vào vào vòng vo qua lại trước mặt hắn không ngoài dự tính sắc mặt hắn càng ngày càng khó coi hơn.
Thập Nhị hoàng tử tính tình có chút nghịch ngợm, khi Tịch Nhan bưng trà đến, hắn cúi người xuống nhìn Tịch Nhan như muốn xuyên qua lớp khăn che mặt kia, tuy là rất muốn xem thử thế nào nhưng chưa kịp thấy gì liền nghe thấy âm thanh của thất ca vang lên.
"Thập nhị đệ"
Chỉ là một tiếng gọi đơn thuần, Tịch Nhan nghe xong cũng không thấy cò gì khác thường cả, có điều Thập nhị hoàng tử trước mặt đột nhiên ngồi nghiêm chỉnh lại, nhìn Hoàng Phủ Thanh Vũ nở ra một nụ cười vô hại nói: " Thất tẩu quả thật hiền thục, thất ca quả là có phúc khí".
Mấy người kia nghe tới hai từ " Phúc Khí" thì "Phì" một tiếng, Ngũ hoàng tử không dấu được cười thành tiếng, còn lại các vị hoàng tử khác thì khoé miệng khẽ nhếc lên không rõ là đang cười hay có biểu hiện gì khác.
Hoàng Phủ Thanh Vũ lơ đễnh, cười nhẹ ánh mắt làm như lơ đãng nhìn qua phía Tịch Nhan.
Mời trà xong, Tịch Nhan khéo léo đứng bên cạnh hắn, nghe thấy các vị huynh đệ thay nhau chúc mừng, chợt thấy ngũ hoàng tử chén trà gần cạn liền đi đến nói: "Ngũ ca có cần thêm trà?"
Giọng nói kia cực kỳ mềm mại động lòng người, Ngũ hoàng tử không khỏi sửng sốt, Tịch Nhan đã thay hắn rót thêm trà vào chén nhưng tay phải hơi run ngay trước mặt mọi người chén trà rơi thẳng xuống người của Ngũ hoàng tử.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126