Chương 15
Tịch Nhan giương mắt liếc hắn một cái, trong lòng hừ một tiếng lập tức nở nụ cười: " Chắc hẳn Vương gia đã dùng loại dược tốt nhất, thậm chí ngay đến thần thiếp cũng không nhận ra trên người mình chút khác thường nào."
"Thế thì còn gì có thể tốt hơn được" - Hắn thản nhiên chớp mắt, cúi đầu tao nhã khua muỗng trong chén cháo của mình.
Tịch Nhan trong lòng cảm thấy lợi hại, tuỳ ý nhìn vào chén cháo trước mặt, ánh mắt sau khăn che đột nhiên khôi phục lại thần thái, sau đó hơi hơi thở dài đem thìa bạc đặt xuống.
Quả nhiên, Hoàng Phủ Thanh Vũ đang ngồi đối diện ngẩng đầu lên nhìn nàng một cái: " Làm sao vậy?"
" Nhạt nhẽo, vô vị" Tịch Nhan hít vào một tiếng sau đó quay mặt sang bên, thản nhiên nói – " Nghe nói Bắc Mạc quốc đất rộng nhiều của cả, nguyên lai ...cũng không có lấy được một ai khéo tay, ngay cả ở phủ của vương gia cũng không có người được việc sao?"
" Thì ra là thế." Hắn cười nhẹ – "Ta cứ tưởng rằng vương phi gả tới đây thì hẳn là có thể thích ứng được thức ăn nơi này mới đúng. Bất quá, cũng may là ta đã sớm chuẩn bị, miễn sao khiến cho vương phi vừa lòng mới thôi."
Vừa dứt lời, bỗng nhiên có người từ ngoài cửa đi vào, trong tay cầm thức ăn đem đến bên cạnh Tịch Nhan quỳ xuống: " Nô tài ra mắt quận....Vương phi"
Tịch Nhan hơi chút kinh ngạc, đây chính là đầu bếp Tây Càng trước đây làm đầu bếp trong phủ của nàng, lại nhìn về phía Hoàng Phủ Thanh Vũ thì phát hiện bộ dáng hắn vẫn như trước vân đạm phong kinh.
"Đầu bếp Tây Càng, theo ta được biết thì từ nhỏ đến giờ nàng vẫn luôn thích món ăn hắn làm, ta nói hẳn là không sai chứ?"
Tịch Nhan nhịn không được hít một hơi thật sâu, khoé miệng cong lên mỉm cười: "Đa tạ thất gia."
Sau khi ăn sáng xong, Tịch Nhan chỉ cảm thấy bực mình.
Ra khỏi Vân Thiện lâu, nàng dự định quay về phòngthì lại nghe thấy tiếng bánh xe cuộn cuộn phía sau
Cân nhắc một lát, Tịch Nhan xoay người lại nhìn về phía Hoàng Phủ Thanh Vũ, cúi người hành lễ một cái nhẹ nhàng nói – "Thật may mắn khi nhận được sự ưu ái của thất gia, tuy thiếp thân nay đã biến thành bộ dáng này mà thất gia cũng không hề có ghét bỏ. Thiếp thân cũng vừa mới đến, mọi việc đều không hiểu...ngỗ nhỡ có chuyện gì khiến cho thất gia nổi giận, còn phải mong thất gia thông cảm nhiều hơn."
Giữa chân mày hắn hiện lên một tia cảm xúc không rõ ràng, nhưng mà khoé miệng vẫn như cũ mang theo nụ cười gật gật đầu.
" Hiện giờ thiếp thân phải về phòng, không biết thất gia còn có gì chỉ giáo?" Tịch Nhan nhu thuận cười cười, tuy rằng biết hắn căn bản không nhìn thấy.
Hoàng Phủ Thanh Vũ chậm rãi đặt tay lên thành xe, trong mắt rõ ràng hiện lên một tia bỡn cợt.
Thực ra đêm qua ta có một vấn đề muốn hỏi hoàng tử phi, nhưng mà theo như tình hình lúc đó, dù muốn hỏi thái tử phi cũng không thể trả lời......Vì sao dung mạo thái tử phi bị huỷ bởi trận hoả hoạn, mà trên người vẫn trơn mượt trắng nõn như cũ không chút tỳ vết, chẳng phải có chút kỳ lạ sao?"
Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt giấu sau tấm lụa mỏng che mặt của Tịch Nhan thoáng đỏ bừng.
Nhưng nhìn thấy hắn ngồi đó ý cười trên mặt không hề mất, nàng đột nhiên cũng phải hạ mình ôn nhu nở nụ cười nói: " Hồi bẩm thất gia, đó là do ông trời chiếu cố thiếp thân, tuy khuôn mặt đã bị huỷ nhưng thân thể vẫn còn nguyên vẹn để còn ngày đêm hầu hạ thất gia?"
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126