Chương 8
Bên trong dịch quán, Tịch Nhan ngồi trang điểm trước gương, ngay cả chính mình cũng không có can đảm nhìn bộ dạng của nàng trong gương, liền gọi người mang khăn che mặt đen lại che đi khuôn mặt của nàng.
Nhưng mà, chỉ cần tưởng tượng ngày hôm qua tên Hoàng Phủ Thanh Hoành muốn kéo màn giường, sau khi khi kéo lên chỉ một thoáng hắn liền biến sắc mặt thì Tịch Nhan liền nhịn không được cười lạnh trong lòng.
Sau chuyện lần này, không biết thân phận của một quận chúa hoà thân bị huỷ dung nhan sẽ về phương nào?
Vừa nghĩ đến, nàng lại không khỏi nhớ tới ngoại tổ mẫu – Thái Hậu Tây Càng Mục Bội Cẩn. Tịch Nhan nàng là người cực kỳ cơ trí, thông minh sắc xảo không ai sánh bằng, nàng không ngờ rằng mình lại có ngày mình lâm vào con đường này.
Vào buổi chiều hôm đó, trong cung phái người đến truyền thánh chỉ, hoàng đế ân điển. Ý chính là muốn Tịch Nhan an tâm tu dưỡng, mọi việc không cần quan tâm, mọi chuyện đều có hoàng đế đứng ra làm chủ vì nàng.
Nói cách khác, việc tứ hôn cũng theo đó mà chìm xuống.
Tịch Nhan trong lòng nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Đêm đó, Nam Cung Ngự đến xem nàng, vừa nhìn thấy nàng, xém chút không đứng vững sửng sốt sau một lúc lâu mới hoàn hồn, nhất thời dở khóc dở cười: "Ngươi...Như thế nào lại có thể biến mình thành cái bộ dạng đáng sợ đó?"
"Như thế này thì không tốt sao?" Tịch Nhan thản nhiên liếc mắt nhìn hắn – "Ngươi không thấy đám hoàng tử kia sau khi biết chuyện ta bị hủy dung thì không kẻ nào nhắc đến việc muốn thú ta sao?"
Nam Cung Ngự gật đầu, tay cầm cái chén trên bàn cuối cùng là "phì" một tiếng cười lớn: "Tốt lắm, để ăn mừng việc ngươi huỷ dung thành công sư huynh xin cùng ngươi uống một chén. Nhan Nhan, ngươi đem chính mình biến thành bộ dáng này quả nhiên là không tính đến chuyện lập gia đình?"
"Việc đó không quan trọng". Tịch Nhan thản nhiên phun ra ba chữ.
Nam Cung NGự giơ chén rượu lên, mắt phượng tản ra những tia tà mị : "Không quan hệ, bất cứ khi nào ngươi muốn quay đầu sư huynh đều có thể thú ngươi."
Tịch Nhan đáp trả hắn là một ánh mắt lạnh lùng.
Tiễn Nam Cung NGự rời khỏi, Tịch Nhan sai tỳ nữ chuẩn bị y phục sau đó tắm rửa, lúc này trong lòng mới hạ xuống bình yên đi vào giấc mộng.
Nhưng mà không ai có thể nghĩ tới đêm yên bình kia chỉ mới là sự bắt đầu của chuỗi ngày gian nan phía trước mà thôi.
Giữa trưa hôm sau, bỗng nhiên lại có thánh chỉ truyền tới.
Tịch Nhan theo trực giác liền cảm thấy bất ổn. Theo lý thí hôm qua thánh chỉ kia truyền xuống xem như cấp cho nàng một cái công đạo, như thế nào hôm nay còn thêm một cái thánh chỉ nữa?
"Nguyệt Cầm, trên mình ta hiện rất không thoải mái...ngươi thay ta đi tiếp chỉ." Tịch Nhan nằm trên giường trong lòng không ngừng suy nghĩ nàng cố tình kéo dài thời gian, đem mọi chuyện xảy ra bình tâm suy nghĩ.
Nghe vậy Nguyệt Cầm liền cầm đi tiếp chỉ, một lát sau liền quay trở lại trong tay cung kính dâng lên một cuộn thánh chỉ màu vàng, đưa tới trước mặt Tịch Nhan ngữ khí bình thản trước sau như một: "Nô tỳ chúc mừng quận chúa, Hoàng thượng hạ chỉ ban hôn quận chúa với thất hoàng tử."
"Hử" một tiếng, Tịch Nhan căn bản đang ngồi trên giường được che khuất bởi một tấm màn màu canh nhạt nhưng do nàng phản ứng quá mạnh nên tấm màn xanh kia liền bị hở ra một chút.
Nguyệt Cầm nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy dung nhan của Tịch Nhan chỉ một thoáng liền sợ tới mức mặt trắng bệch, cúi đầu xuống.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126