Chương 187 - Gian kế
Ẩn nấp một chỗ trong Hỏa Diễm cốc
Trong động khẩu trên giường đá, một nữ tử xinh đẹp lông mi hơi hơi giật giật, tiếp theo mày hơi hơi chau lên, xem ra tựa hồ có chút không thoải mái, không quá vài giây đồng hồ, nữ tử nằm ở trên giường đá chậm rãi mở mắt ra.
"Đây là nơi nào?" Còn chưa ngồi dậy nàng trực tiếp khó hiểu hỏi.
"Đây là động Hỏa Diễm " một thanh âm hùng hậu chậm rì rì nói.
Ngữ Diên nghe thấy vậy liền hoảng sợ ngồi dậy, tiếp theo nhìn về phía người nói chuyện, mà cá nhân cũng là đưa lưng về phía của nàng, "Ngươi là ai?" Ngay khi nàng vừa mới dứt lời, nam nhân đang đưa lưng về phía nàng đột nhiên xoay người nhìn về phía nàng.
"Ngươi là....?" Ngữ Diên hít vào một hơi, sao lại là hắn?
"Biệt lai vô dạng a!" Quỷ Vương hai tay ôm cánh tay nhìn nàng cười cười, tuy nói là đang cười, nhưng mà nụ cười như thế có chút châm chọc.
"Vừa rồi ngươi ở sau lưng đánh ta bất tỉnh?"
Quỷ Vương gật gật đầu, mỉm cười, tựa hồ muốn nói, hiện tại mới kịp phản ứng sao?
"Ngươi đem ta mang đến đây muốn làm cái gì? Ngươi có ý đồ gì?" Giận trừng mắt, biến thái này, trong lòng của nàng mơ hồ có bất an.
"Ý đồ? Ha ha, ngươi đang ở đây nói giỡn sao? Ngươi nói phu quân đối đãi với nương tử muốn làm gì đây? Cho dù là muốn làm gì, nhưng có cái gì không được?" Quỷ Vương lạnh lùng cười, đối với vấn đề của nàng có chút buồn cười.
"Ngươi. . . . . . Ngươi thật vô sỉ!" Giờ phút này nàng đối mặt với tên mặt nạ này, trong lòng ghê tởm cảm thấy không khởi mà sinh, nghĩ đến dung nhan phía dưới của hắn, nàng đã cảm thấy ghê tởm không thôi.
"Vô sỉ? Ngươi chính là đáp ứng gả cho ta, hiện tại ta chỉ là muốn hưởng thụ quyền lợi của phu quân nên hưởng thụ thôi!" nói xong, cười lạnh lùng.
"Ngươi. . . . . . . Ngươi nếu dám đụng đến ta, ta liền tự sát!" Ngữ Diên nói gấp, hai tay gắt gao che chở quần áo trước ngực, chết tiệt, bọn nữ nhân ngu xuẩn này lại đổi quần áo lót cho nàng, y phục như thế chỉ cần vừa tung một cái toàn bộ sẽ rớt xuống, đáng chết!
Quỷ Vương không cho là đúng cười cười, "Tự sát? Không sao cả a, ngươi chết, thi thể vẫn có thể giúp ta giải quyết sinh lý thôi. Có gì khác nhau sao? " Hắn cười cười nói.
"Cái gì?" Ngữ Diên nghe hắn nói như vậy, nhất thời kinh ngạc, đáng chết tên biến thái này lại muốn gian thi(cưỡng gian xác chết)? Trời ạ, nghĩ đến đây, toàn bộ da gà của nàng đều rơi xuống mặt đất, thân mình cũng bất giác lui về phía sau, đối với hắn cảm giác hoảng sợ càng phát ra mãnh liệt.
Nhìn thấy bộ dáng nàng như vậy, Quỷ Vương cười lại càng đắc ý, tiếp theo hắn một tay nâng cằm lên nói: "Uhm, ta suy nghĩ, nương tử Phù Vân lớn lên như thế, ngươi nếu tự sát, ta liền đem ngươi mang về Quỷ Vực, như vậy, mỗi buổi tối ta cũng có thể cùng ngươi cá nước thân mật rồi, ngươi nói đi? Đối với sắp xếp chuyện thi thể ngươi, ngươi tương đối hài lòng đi?" nói xong, mắt của hắn lóe ra ánh sáng như tơ máu.
"Ngươi. . . . . . Ngươi điên rồi, ngươi quả thực cũng không phải là người!" Ngữ Diên đi bước một lui ra phía sau, cho đến thời điểm thân mình đến sát vách tường con mắt nàng mới nhìn hắn một chút, mà trong lòng lại sợ hãi không thôi, người nam nhân này làm sao có thể biến thái như thế đâu?
"Ngươi sợ cái gì? Song có lẽ, nếu ngươi không muốn tự sát mà nói..., bản thân ta là có thể thương hương tiếc ngọc từ từ yêu thương ngươi!" hắn đi bước một hướng nàng đến.
Ngữ Diên vội vươn cánh tay ra nói: "Ngừng, không cho phép tới gần!"
Quỷ Vương cười cười, đem khuôn mặt tuấn tú hướng trước mặt nàng đưa tay ra mời, tiếp theo cầm tay nàng.
"Ngươi làm gì? Ngươi buông ra!" Ngữ Diên thấy thế ra sức muốn tránh thoát kìm kẹp của hắn, nhưng tay đã bị hắn giữ lấy thật chặt, một giây sau, hắn đột nhiên đem tay nàng đặt ở trên môi đặt xuống hôn thật sâu, "Ưm, thật thơm a!" biểu tình kia cực kỳ đáng khinh.
Ngữ Diên thấy thế liền hét lên"Tránh ra, tránh ra!".
Quỷ Vương chẳng những không đi mà còn đột nhiên đem tay áo nàng vén lên, khi nhìn thấy thủ cung sa của nàng biến mất một khắc kia, cơn giận của hắn nổi lên đùng đùng, "Nói, ngươi cho ai?" Ngữ khí của hắn chợt đột nhiên biến thành vô cùng lạnh lùng, lạnh đến mức muốn đem người đông chết.
Ngữ Diên hoảng sợ chống lại làn da bắt đầu nhúc nhích của hắn, tình cảnh như thế cùng với trong nhà cầu giống nhau, Ngữ Diên thấy thế trong lòng ghê tởm khiến cho nàng muốn làm điều ác
"Nói ——" hắn hung hăng lôi cổ tay của nàng, khí lực của hắn lớn như vậy, lớn giống như muốn bẻ gẫy cổ tay của nàng.
"Đau, đau quá a, ngươi buông, ngươi làm đau ta!" Ngữ Diên liền dùng tay kia gạt tay hắn, đau quá, người kia quả thực chính là một tên bệnh thần kinh.
Quỷ Vương thấy thế oán hận đem tay nàng vung lên, động tác vô cùng mạnh, làm cho Ngữ Diên hướng một bên ngã xuống.
"Là tên hỗn đản Sở Hạo làm sao?" Thanh âm của Quỷ Vương mang hơi mùi vị nguy hiểm tỏa ra.
Ngữ Diên ngồi thẳng người nhìn về phía hỏi hắn: "Ngươi cuối cùng với hắn có cừu hận như thế nào? Các ngươi quen biết nhau đúng hay không?"
Quỷ Vương nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Ta hỏi là Sở Hạo sao?"
"Đúng!" Ngữ Hiên hợp lý hợp tình nói.
"Cam tâm tình nguyện? Bị bắt? Cường bạo?" Quỷ Vương lại hỏi.
"Ta không muốn trả lời!" Ngữ Diên trừng mắt nhìn hắn không hờn giận nói, người kia có bệnh sao? Nàng làm chuyện gì, có tất yếu phải cùng hắn giải thích sao?
Quỷ Vương thấy bộ dáng nàng xa cách, tức giận nắm bắt người của nàng cả giận nói: "Cam tâm tình nguyện? Bị bắt? Cường bạo?" Khí lực của hắn rất lớn, vài giây này Ngữ Diên cũng cảm giác cằm của mình cũng bị hắn nắm rớt, mà trên mặt của hắn đột nhiên 'tách' một tiếng, có một đồng da đánh rơi trên mặt của nàng, nhất thời Ngữ Diên kinh hãi cả người đổ mồ hôi nói gấp: "Cam tâm tình nguyện, là ta cam tâm tình nguyện!" nói xong, nàng liền đẩy tay hắn ra, không muốn cùng hắn dây dưa cái đề tài này.
Làn da trên mặt Quỷ Vương sau khi nàng nói xong cam tâm tình nguyện, nhanh chóng rơi xuống, Ngữ Diên bị hù doạ liền che miệng, thân mình hướng bên cạnh dời đi, trời ạ, phía dưới làn da như là cái loại thịt nhão bị ăn mòn qua, dạ dày của nàng lại muốn nôn lên.
"Như thế nào? Sợ? Ngươi có biết ta vì sao lại bị như vậy không?" Quỷ Vương đứng thẳng người dùng mặt quỷ của hắn nhìn nàng.
Ngữ Diên không dám nhìn thẳng dung nhan của hắn, chỉ có thể cúi đôi mắt bối rối lắc đầu, trong lòng đang cầu nguyện, cầu xin ngươi vội vàng đem da thu lại đi thôi, hắn như vậy làm cho nàng cảm thấy giống như tử thi bị ăn mòn, mà cái tử thi kia còn có thể nói chuyện, cảm giác như thế thật sự đáng ghét.
Mà dung nhan xích lõa của hắn vẫn chưa cảm thấy có cái gì không ổn, mà cười lạnh nói: "Ta cho ngươi biết, ta trước kia chính là bộ dáng này, chẳng qua ta luyện linh thuật tẩu hỏa nhập ma, may mắn có Tuyết Liên đen áp chế mới khiến cho ta phục hồi lý trí, nhưng. . . . . . Ta có một đặc điểm, thời điểm một khi làn da trên người của ta cũng bắt đầu rơi xuống, ta liền không để ý tới lý trí rồi, như vậy ta đây sẽ đem ngươi giết!"
Ngữ Diên nghe thấy vậy hít vào một hơi, cái gì? Làn da trên người cũng là giả? Hắn. . . . . . Hắn đến tột cùng còn có nơi nào là thật sự?
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân, Quỷ Vương lập tức lấy tay hướng trên mặt một chút, dung nhan tuấn mỹ kia lại khôi phục, Ngữ Diên nhìn về phía Quỷ Vương như vậy trong lòng tuy nói rất chán ghét, nhưng là tổng so với xem thịt ăn mòn mạnh còn dễ chịu hơn nhiều.
Quỷ Vương nghe tiếng liền đi vào cái động khẩu chuẩn bị chờ đợi ra tay muốn nhìn một chút đến tột cùng là ai, nhưng thời điểm chờ đợi một cỗ mùi đánh tới, Quỷ Vương thu hồi động tác đứng thẳng người, người ở phía ngoài liền vào được, vừa tiến đến ba người đều ngây ngẩn cả người.
Thứ nhất ngây ngốc, Bội Đề Đề đột nhiên nhìn thấy Quỷ Vương đứng ở chỗ tối làm nàng nhất thời bị hù doạ.
Thứ hai ngây ngốc, Quỷ Vương híp mắt không xác định nhìn nàng, nàng ta là ai? Bội Đề Đề?!
Ngây ngốc thứ ba, Ngữ Diên kinh ngạc nhìn hướng Bội Đề Đề mặc y phục màu đỏ, ánh mắt trừng lớn, tại sao có thể như vậy? Nàng sao lại biến thành trọc đầu rồi? Hơn nữa lông mi cũng không có, nhưng bây giờ lông mày của nàng rõ ràng chính là dùng bút màu đen mà vẽ ra, nhưng cho dù là như vậy, không hề có lông mi vẫn là có vẻ vô cùng xấu xí!
"Ngươi quả nhiên ở trong này?" thanh âm của Bội Đề Đề không hề có chút ôn nhu.
Quỷ Vương nhìn về phía nàng nhíu mi hỏi: "Ngươi sao lại thế này?"
Bội Đề Đề lạnh lùng cười cười, "Sao lại thế này?" Một giây sau, nàng đột nhiên vọt tới bên người Ngữ Diên, đưa tay muốn cho nàng một cái bạt tai, lại đột nhiên bị Quỷ Vương cấp tốc chạy tới bắt được cổ tay.
"Ngươi muốn làm gì?" Quỷ Vương nhìn về phía nàng tức giận hỏi, xem ra nàng ta tựa hồ rất kích động.
"Làm gì?" Bội Đề Đề mạnh mẽ rút tay trở về, trên mặt tức giận vô cùng rõ ràng, tiếp theo nàng đưa tay chỉ vào Ngữ Diên kêu lên: "Nam nhân của tiện nữ này đem ta hại thành cái dạng này, ngươi nói ta muốn làm gì?" Nàng ta tức giận hỏi lại.
Ngữ Diên nghe vậy trong đầu chuyển nhanh liền biết nàng ta nói là có ý tứ gì rồi, Sở Hạo? Đích thị là hắn, Phượng Ly Ca chắc chắn sẽ không làm chuyện tình như vậy, nhìn đến bộ dạng này của nàng ta, Ngữ Diên cư nhiên nhịn không được 'phốc xuy' cười, Sở Hạo này khi nào thì biến thành đáng yêu như thế? !
"Ngươi muốn chết!"
Hiển nhiên tiếng cười vừa rồi của nàng là không ổn cỡ nào, Bội Đề Đề tự nhiên sẽ lý giải là nàng đang cười nhạo nàng ta, song có lẽ sự thật đúng là như vậy, cho nên nàng ta đã muốn cho nàng một chưởng, vẫn bị Quỷ Vương bắt được như cũ.
"Ngươi muốn làm cái gì? Lặp đi lặp lại nhiều lần giúp nàng? Ngươi cũng yêu nàng ta?" Bội Đề Đề cơ hồ là rống, những nam nhân này đều làm sao vậy, nàng đến tột cùng có cái gì tốt? Tại sao có nhiều người giúp nàng như vậy? Bất bình, vô cùng là không công bằng.
"Ngươi không phải là muốn cho những nam nhân kia hối hận sao? Bọn họ đem ngươi hại thành bộ dáng này, ta sẽ không buông tha cho bọn họ!" hắn nói như thế, trên thực tế là hắn muốn trừ bỏ bọn họ, nhưng có thể lợi dụng nàng.
"Thật sự?" Bội Đề Đề nghi hoặc nhìn hắn, trong lòng rõ ràng lộ ra hoài nghi.
Quỷ Vương lập tức ôm nàng nói: "Ta làm sao có thể lừa ngươi đây? Chúng ta cũng từng có thời gian 'khoái hoạt', ta đối với ngươi chính là hiến dâng không hề giữ lại, ngươi xem, hắn đối với ngươi như vậy không phải là vì nữ nhân này sao? Chúng ta có thể lấy nàng ra làm mồi dụ, như vậy, đối phó bọn họ còn không phải dễ như trở bàn tay?" Quỷ Vương âm lãnh cười cười, trong lòng tính toán ba ba vang lên.
Ngữ Diên nghe thấy vậy trong lòng lập tức xuất hiện dấu hiệu không tốt liền hét lên: "Ngươi đừng nghe hắn, hắn muốn kết hôn với ta, hắn sẽ không yêu ngươi, ngươi xấu nữ nhân này!" Ngữ Diên không để ý sống chết hét lên, nàng nhất định phải phá hư bọn họ, không thể để cho bọn họ liên thủ.
Bội Đề Đề nghe thấy vậy nhìn về phía hắn hỏi: "Nàng nói là thật sao?" Một giây sau, liền bỏ tay hắn ra nhìn về phía hắn hỏi.
Quỷ Vương nghe vậy nhún nhún vai cười nói: "Nàng đang khích bác ly gián ngươi không nhìn thấy sao?"
Bội Đề Đề không nói nhìn hắn, trong mắt xuất hiện một tia lạnh lùng.
Quỷ Vương thấy thế mỉm cười nói: "Nàng nói đúng một nửa, thật sự ta muốn kết hôn với nàng, nàng cũng từng đáp ứng gả cho ta, chỉ tiếc bị cái tên kia cướp đoạt đi, ngươi cũng biết lúc trước ta để cho ngươi giết bọn họ, hiển nhiên mối hận đoạt vợ này thật sự mãnh liệt, mà bây giờ ta đối với nàng cũng chỉ có hận!"
"Vậy ngươi vẫn yêu nàng?" Bội Đề Đề nhíu mi nhìn về phía hỏi hắn.
Quỷ Vương cười nói: "Ta đã nói rồi, ta đối với nàng không có yêu, sở dĩ lưu lại tánh mạng của nàng là vì muốn cho nàng tận mắt nhìn thấy bọn họ chết ở trước mặt nàng như thế nào!"
"Nhưng mà ta không thích nam nhân thích nữ nhân khác!" Ghen tỵ mãnh liệt trong lòng Bội Đề Đề khiến nàng theo bản năng nói.
Quỷ Vương nghe thấy vậy đi vào trước mặt của nàng đưa tay đặt lên người của nàng nói: ""Mặc kệ động cơ của chúng ta là cái gì, nhưng mà mục đích không phải đều giống nhau sao?" Nói xong, sờ sờ gương mặt của nàng nói: "Còn nữa ta đã yêu ngươi, ngươi ôn nhu săn sóc như thế, ta làm sao có thể bỏ qua ngươi mà thích nàng đâu, chẳng qua, ta muốn cho nàng hối hận thôi."
Bội Đề Đề nghe thấy vậy ánh mắt híp lại nhìn hắn nói: "Nha? Vậy ngươi chứng minh như thế nào đây?"
Quỷ Vương nghe thấy vậy khóe miệng lộ ra một nụ cười giảo hoạt, một giây sau, đột nhiên kéo quần áo trên người nàng, để nàng ghé vào phía trên thạch bích mà bắt đầu 'vui' lên, Ngữ Diên thấy thế liền xấu hổ che mắt, người kia làm sao có thể như vậy?
"A a a. . . . . ." Bội Đề Đề bị dục vọng mãnh liệt đánh sâu vào mà kêu la lên.
Bên trong huỵêt động nhỏ hẹp nháy mắt đã tràn ngập hương vị yêu dục, Ngữ Diên nhắm mắt lại tai không muốn nghe đến thanh âm như vậy.
Một lúc sau, thanh âm dần dần ngừng lại, Ngữ Diên liền mở mắt ra, bọn họ đã xong đang mặc quần áo rồi, Ngữ Diên nhìn về phía hình dạng của bọn họ, trong lòng chán ghét càng phát ra rõ ràng, thật sự là một đôi cẩu nam nữ.
Bội Đề Đề mặc quần áo tử tế tựa vào trong ngực của hắn nói: "Ta tin tưởng ngươi, từ giờ trở đi, ngươi muốn ta làm cái gì, ta liền làm cái đó, mục đích của chúng ta đều là giống nhau, diệt trừ hai người này!" Bội Đề Đề hiển nhiên đối với hắn đã muốn yên tâm, có người nam nhân nào sẽ ở trước mặt nữ nhân mình yêu thích cùng nữ nhân khác làm việc đâu? Cho nên, nàng tin tưởng hắn.
Quỷ Vương đỡ bả vai của nàng để cho nàng đứng thẳng, "Ta nói rồi, ta thích ngươi, mặc kệ ngươi biến thành bộ dáng gì đi nữa, chờ chúng ta diệt trừ hai nam nhân kia, về sau, chúng ta mỗi một lần đều phải ở trước mặt nàng sung sướng, chúng ta phải làm cho nàng ghen tị đến chết, chúng ta phải để nàng thèm đến chết!"
Bội Đề Đề nghe thấy vậy vội vàng gật đầu, nàng thích nhất loại kích thích này, vì thế ho khan một tiếng nói: "Vậy ngươi mang theo nàng đi theo ta, nơi này bọn họ sẽ rất mau tìm đến!" nói xong, lại sửa sang lại tóc một chút.
Quỷ Vương nghe thấy vậy đi vào bên người Ngữ Diên, đưa tay ở trên người nàng một chút, nháy mắt, thanh âm của Ngữ Diên liền không phát ra được nữa, đúng vậy, hắn điểm á huyệt của nàng, một giây sau, hắn ôm nàng đi theo bên người Bội Đề Đề đi ra phía ngoài.
Ngữ Diên bị hắn ôm vào trong ngực tuy nói không thể nói chuyện, nhưng mà bên trong đôi mắt tràn đầy cừu hận, tên biến thái đáng chết, thật sự là bẩn, bị hắn ôm vào trong ngực thật không được tự nhiên.
Quỷ Vương thấy bộ dạng nàng tức giận không khỏi cười cười, nói tiếp: "Ngươi có biết ta vì sao yêu ngươi như thế? Ta làm như vậy còn có một mục đích!"
Ngữ Diên trừng mắt mày nhíu lại nhìn về phía hắn, mục đích? Hắn còn có mục đích gì?
"Tuyết Liên đen của ta ngươi chiếu cố có tốt không?" Hắn đột nhiên toát ra những lời này.
Ngữ Diên nghe thấy vậy kinh ngạc nhìn hắn, cái gì? Hắn. . . . . . Hắn biết? Hắn biết nàng cầm đi Tuyết Liên đen của hắn sao?! Bất an ở nàng trong đầu nhanh chóng lan tràn.
Quỷ Vương thấy thế nở một nụ cười giảo hoạt, thừa dịp Bội Đề Đề đi về phía trước, hắn cúi đầu ở nàng bên tai nói nhỏ, "Ngươi thật sự rất bản lĩnh, không thể nghĩ được nhanh như vậy, trên thân của ngươi đã có được hai bảo khố rồi, ở với ngươi cùng một chỗ sẽ rất mau tìm được bảo vật thứ ba trong bảo khố, đến lúc đó thiên hạ này sẽ là của ta, ngươi cũng như thế!" nói xong, cười ha ha một tiếng.
Mà Ngữ Diên trừ bỏ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, tại sao có thể như vậy? Vì sao nàng làm những chuyện như vậy đều có người biết? Chẳng lẽ nàng bị người theo dõi?
Cứ như vậy, Ngữ Diên bị Quỷ Vương ôm vào trong ngực đi tới một cái động khẩu nhìn rất nhỏ, tiếp theo, chờ sau khi bọn hắn tiến vào bên trong, Ngữ Diên liền ngây ngẩn cả người, trời ạ, đây là cái sơn động gì? Vì sao toàn bộ vách tường bên trong đều bày biện ra màu đỏ, hơn nữa cái động này cùng với tổ chim ở Bắc kinh lớn giống nhau!
"Nơi này sẽ rất an toàn, đây là trung tâm của Hỏa Diễm cốc không ai tìm được nơi này, các ngươi chờ ta, ta đi lấy ít đồ!" Bội Đề Đề đột nhiên nói, tiếp theo liền thấy nàng đối một cái nút ở trên tường nhấn một cái, 'bá' một cửa đá liền mở ra, nàng thấy thế nhanh chóng tiêu sái đi vào.
Quỷ Vương thấy thế cúi đầu nhìn thoáng qua Ngữ Diên tiếp theo đem nàng đặt ở trên mặt ghế đá, cười cười nói: "Như thế nào? Vừa rồi ngươi xem kích thích sao?"
Ngữ Diên oán hận ngoảnh đi không muốn để ý tới hắn, Quỷ Vương thấy bộ dáng nàng không giận hay xấu hổ chính là cười cười.
"A ——" Đột nhiên, cửa đá bên trong truyền đến tiếng kêu hoảng sợ của Bội Đề Đề.
Quỷ Vương nghe tiếng liền đứng dậy rút ra kiếm trên người một bộ dạng cảnh giới cẩn thận, lúc này, Bội Đề Đề đột nhiên giống như kẻ điên chạy tới, nàng ta lập tức liền quỳ gối xuống đất ôm đầu của nàng gào khóc, bộ dáng cực kỳ khủng bố.
"Ngươi làm sao vậy?" Quỷ Vương nhíu mi khó hiểu hỏi, vừa rồi không phải còn tốt đấy sao, như thế nào lập tức tựa như kẻ điên?
Bội Đề Đề nghe thấy vậy ngước mắt nhìn về phía Quỷ Vương, trong mắt sắc bén chỉ toàn máu đỏ, "Không thấy Bồ Đề lam của ta!" thanh âm của nàng vọng lại là song thanh, âm dương quái khí làm cho người ta nghe được muốn sởn tóc gáy.
"Không thấy Bồ Đề lam của ta ——" nàng ngửa mặt lên trời kêu to, tiếng kêu thê lương quanh quẩn trong sơn động này làm cho màng tai người ta đều bị xuyên thấu.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến từng đợt bước chân dồn dập, một giây sau, đập vào mắt đó là Sở Hạo, Phượng Ly Ca cùng với Quỷ Tịch phiêu đãng trong không trung
Ngữ Diên thấy thế liền trừng lớn hai mắt nhìn về phía bọn họ, nàng biết bọn họ chắc chắn sẽ tới cứu nàng.
Bội Đề Đề thấy thế đứng dậy nhìn về phía hai người bọn họ hung ác hỏi: "Các ngươi ai trộm đi Bồ Đề lam của ta?" Từ khi Bồ Đề lam biến mất một khắc kia, thanh âm của Bội Đề Đề lại phát hiện ra song âm, làm cho người ta nghe mà trong lòng run sợ.
Sở Hạo nhíu mi nói: "Bồ Đề Lam? Ngươi không có mắt nhìn đến chúng ta là ở phía sau ngươi vào sao?"
Nhưng mà Bội Đề Đề sao có thể nghe được lời nói như vậy đâu, nàng hét lớn một tiếng, "Không giao ra Bồ Đề lam các ngươi đều phải chết!"
Sở Hạo tức giận nhìn nàng liếc mắt một cái nói: "Ai chết còn không nhất định đâu!" một giây sau, hắn cầm kiếm liền vọt tới.
Phượng Ly Ca thấy thế liền vọt tới bên người Quỷ Vương bắt đầu triển khai chém giết, bên kia Quỷ Tịch đi vào bên người Ngữ Diên thấy nàng có chỗ không thích hợp, một giây sau biết nàng đích thị là bị điểm huyệt, hắn liền ở trên người nàng một chút, huyệt đạo của Ngữ Diên liền tự động khai giải.
"Ai, các ngươi các ngươi. . . . . ." Ngữ Diên vừa thấy hai bên đánh nhau, cũng không biết nên đi giúp bên nào, Quỷ Tịch thấy thế đột nhiên nói: "Ai, nương tử đến ngồi nha, ngồi xuống xem biểu diễn."
Ngữ Diên liền ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua Quỷ Tịch, chỉ thấy hắn nhàn nhã ngồi ở trên mặt ghế đá hai chân tréo nguẩy biểu tình rất là nghiền ngẫm.
"Này, đều đến lúc này rồi, ngươi còn nhàn nhã cái rắm a, chạy nhanh hỗ trợ đi a!" Ngữ Diên nhanh chóng rống lên một tiếng, một tiếng này đem Quỷ Tịch hoảng sợ, nương tử nói tục dữ dội!
"Ta đây đi giúp ai a?" Quỷ tịch thấy thế đứng dậy nhún vai nói..
"Ngươi. . . . . . Ngươi đi giúp Sở Hạo, ta tới giúp Phượng Ly Ca!" nói xong, không cho Quỷ Tịch thời gian phản bác, nàng liền cầm kiếm xông tới.
"Đại biến thái ta muốn giết chết ngươi!" Ngữ Diên huy động kiếm trong tay lung tung hướng trên người Quỷ Vương đánh tới.
"Ngươi cút nhanh lên đi, cẩn thận ta làm thương ngươi!" Quỷ Vương vừa giao đấu với Phượng Ly Ca một bên nhắc nhở nàng, xem ra vẫn là thực để ý nàng.
"Ta không, ta sẽ không đi, ta muốn tiêu diệt ngươi!" Ngữ Diên nhớ tới bộ dáng ghê tởm của hắn, kiếm trong tay lại vung lên hăng hái, nhưng không có một chút vung đến hắn.
'phác' đột nhiên, Quỷ Vương xuất một chưởng hắc khí lợi hại, thẳng đến ngực Phượng Ly Ca, Phượng Ly Ca hộc máu dừng lại, Ngữ Diên thấy thế tức giận kêu lên " Ngươi dám đả thương hắn? Ta tuyệt đối không buông tha cho ngươi!" biết rõ mình không phải là đối thủ của hắn, nhưng nhìn đến bằng hữu bị thương nàng nhất định phải liều chết đánh.
- Chương 1 - Khu ma nhân
- Chương 2 - Thiên Sứ hay là ác ma?
- Chương 3 - Xuyên qua
- Chương 4 - Đây là Thần Mã
- Chương 5 - Chuyện thật bi thảm?
- Chương 6 - Vừa buồn vừa vui
- Chương 7 - Kế hoạch
- Chương 8 - Nói dối
- Chương 9 - Khiêu dê thuận lợi
- Chương 10 - Mỹ nam
- Chương 11 - Cố gắng để ý (1)
- Chương 12 - Cố gắng để ý (2)
- Chương 13 - Oan gia ngõ hẹp
- Chương 14 - Cho ngươi đẹp mặt
- Chương 15 - Trắng đen lẫn lộn
- Chương 16 - Đồ mặt dầy không biết xấu hổ
- Chương 17 - Vương gia giá lâm, lừa dối làm chi (1)
- Chương 18 - Vương gia giá lâm, lừa dối làm chi (2)
- Chương 19 - Chiêu binh mãi mã
- Chương 20 - Đóng vai nhân vật
- Chương 21 - Đánh lén thì như thế nào
- Chương 22 - Khế ước dưới thẻ tre
- Chương 23 - Đấu trí. Đùa chết người (1)
- Chương 24 - Đấu trí. Đùa chết người (2)
- Chương 25 - Kinh ngạc
- Chương 26 - Địch nhân tập kích (1)
- Chương 27 - Địch nhân tập kích (2)
- Chương 28 - Biết cũng không biết
- Chương 29 - Tham thật hư
- Chương 30 - Tòa nhà kỳ quái
- Chương 31 - Lão nhân kỳ quái
- Chương 32 - Ngươi là Đường Tăng đúng không?
- Chương 33 - Gia gia
- Chương 34 - Ta chỉ giả bộ đánh đấm
- Chương 35 - Hoàng cung
- Chương 36 - Người nhà
- Chương 37 - Thiên kim dữ dội
- Chương 38 - Dữ Dội
- Chương 39 - Cùng phạm tội
- Chương 40 - Ta là người tốt
- Chương 41 - Bồi tán gẫu phi
- Chương 42 - Phải phạt ngươi như thế nào?
- Chương 43 - Khủng hoảng
- Chương 44 - Trận đấu ca múa
- Chương 45 - Chuẩn bị
- Chương 46 - Toàn trường khiếp sợ
- Chương 47 - Không cần mê luyến muội
- Chương 48 - Yêu cầu
- Chương 49 - Vướng bận trước mặt nam than
- Chương 50 - Một phen giải thích
- Chương 51 - Tiếp quỷ đến ở (1)
- Chương 52 - Tiếp quỷ đến ở ( 2)
- Chương 53 - Ta nhất định muốn hắn
- Chương 54 - Yêu cầu
- Chương 55 - Điều kiện
- Chương 56 - Bắt quỷ mãnh liệt
- Chương 57 - Thối quỷ xuất trướng
- Chương 58 - Làm lộ
- Chương 59 - Lời tiên đoán
- Chương 60 - Tuyên chỉ tiến cung
- Chương 61 - Hoa đào sơ mậu
- Chương 62 - Lo lắng cùng vui vẻ
- Chương 63 - Nguyên lai không phải thân huynh đệ
- Chương 64 - Ảo tưởng cùng sự thật
- Chương 65 - Ta không phải con thỏ
- Chương 66 - Không cần khinh người quá đáng
- Chương 67 - Không làm quả hồng mềm (1)
- Chương 68 - Không làm quả hồng mềm (2)
- Chương 69 - Không làm quả hồng mềm (3)
- Chương 70 - Không làm quả hồng mềm (4)
- Chương 71 - Không làm quả hồng mềm (5)
- Chương 72 - Trời sinh ta tài tất hữu dụng (1)
- Chương 73 - Trời sinh ta tài tất hữu dụng (2)
- Chương 74 - Trời sinh ta tài tất hữu dụng (3)
- Chương 75 - Đường đến Tây Thiên (1)
- Chương 76 - Đường đến Tây Thiên (2)
- Chương 77 - Đường đến Tây Thiên (3)
- Chương 78 - Đường đến Tây Thiên (4)
- Chương 79 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (1)
- Chương 80 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (2)
- Chương 81 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (2)
- Chương 82 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (4)
- Chương 83 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (5)
- Chương 84 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (6)
- Chương 85 - Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (7)
- Chương 86 - Công tâm kế (1)
- Chương 87 - Công tâm kế (2)
- Chương 88 - Công tâm kế (3)
- Chương 89 - Hoa Trạch Loại vẫn là Phượng Ly Ca, thân phận ra sao?
- Chương 90 - Thần ăn xuất hiện (1)
- Chương 91 - Thần ăn xuất hiện (2)
- Chương 92 - Hoảng sợ (1)
- Chương 93 - Hoảng sợ (2)
- Chương 94 - Hoảng sợ (3)
- Chương 95 - Hoảng sợ (4)
- Chương 96 - Điểm quan trọng (1)
- Chương 97 - Điểm quan trọng (2)
- Chương 98 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (1)
- Chương 99 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (2)
- Chương 100 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (3)
- Chương 101 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (4)
- Chương 102 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (5)
- Chương 103 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (6)
- Chương 104 - Hậu quả chọc giận yêu nghiệt (7)
- Chương 105 - Tò mò hại chết mèo (1)
- Chương 106 - Tò mò hại chết mèo (2)
- Chương 107 - Tò mò hại chết mèo (3)
- Chương 108 - Tò mò hại chết mèo (4)
- Chương 109 - Tò mò hại chết mèo (5)
- Chương 110 - Lưu gia thôn quỷ dị (1)
- Chương 111 - Lưu gia thôn quỷ dị (2)
- Chương 112 - Lưu gia thôn quỷ dị (3)
- Chương 113 - Lưu gia thôn quỷ dị (4)
- Chương 114 - Tiếng gõcửa nửa đêm
- Chương 115 - Trận thi đấu thơ lớn nhất (1)
- Chương 116 - Trận thi đấu thơ lớn nhất (2)
- Chương 117 - Trận thi đấu thơ lớn nhất (3)
- Chương 118 - Trận thi đấu thơ lớn nhất (4)
- Chương 119 - Giang hồ quá nguy hiểm, hành tẩu phải cẩn thận (1)
- Chương 120 - Giang hồ quá nguy hiểm, hành tẩu phải cẩn thận (2)
- Chương 121 - Giang hồ quá nguy hiểm, hành tẩu phải cẩn thận (3)
- Chương 122 - Giang hồ quá nguy hiểm, hành tẩu phải cẩn thận (4)
- Chương 123 - Các phương diện áp lực (1)
- Chương 124 - Các phương diện áp lực (2)
- Chương 125 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (1)
- Chương 126 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (2)
- Chương 127 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (3)
- Chương 128 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (4)
- Chương 129 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (5)
- Chương 130 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (6)
- Chương 131 - Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (7)
- Chương 132 - Võ lâm oai truyện (1)
- Chương 133 - Võ lâm oai truyện (2)
- Chương 134 - Võ lâm oai truyện (3)
- Chương 135 - Võ lâm oai truyện (4)
- Chương 136 - Võ lâm oai truyện (5)
- Chương 137 - Võ lâm oai truyện (6)
- Chương 138 - Võ lâm oai truyện (7)
- Chương 139 - Võ lâm oai truyện (8)
- Chương 140 - Võ lâm oai truyện (9)
- Chương 141 - Võ lâm oai truyện (10)
- Chương 142 - Hành trình khủng bố (1)
- Chương 143 - Hành trình khủng bố (2)
- Chương 144 - Hành trình khủng bố (3)
- Chương 145 - Hành trình khủng bố (4)
- Chương 146 - Hành trình khủng bố (5)
- Chương 147 - Hành trình khủng bố (7)
- Chương 148 - Hành trình khủng bố (7)
- Chương 149 - Hành trình khủng bố (8)
- Chương 150 - Hành trình khủng bố (9)
- Chương 151 - Hành trình khủng bố (10)
- Chương 152 - Từng bước kinh sợ ( 1)
- Chương 153 - Từng bước kinh sợ ( 2)
- Chương 154 - Từng bước kinh sợ (3)
- Chương 155 - Từng bước kinh sợ (4)
- Chương 156 - Từng bước kinh sợ (5)
- Chương 157 - Từng bước kinh sợ (6)
- Chương 158 - Sinh ly tử biệt (1)
- Chương 159 - Sinh ly tử biệt (2)
- Chương 160 - Mỗi người đi một ngả (1)
- Chương 161 - Mỗi người đi một ngả (2)
- Chương 162 - Mỗi người đi một ngả (3)
- Chương 163 - Mỗi người đi một ngả (4)
- Chương 164 - Cung tâm kế
- Chương 165 - Cung tâm kế
- Chương 166 - Thật ra nàng là ai?
- Chương 167 - Thật ra nàng là ai?
- Chương 168 - Thật ra nàng là ai?
- Chương 169 - Đêm đầu của nàng cứ như vậy bị tính kế rồi?!
- Chương 170 - Tỉnh lại xấu hổ đối mặt (bốn ngàn chữ)
- Chương 171 - Làm sao có thể tàn nhẫn như thế
- Chương 172 - Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi
- Chương 173 - Tá Thi Hoàn Hồn
- Chương 174 - Tá Thi Hoàn Hồn
- Chương 175 - Đưa tay cho ta, ta mang ngươi đi
- Chương 176 - Yên tâm, cho dù chết, ta cũng sẽ cùng ngươi
- Chương 177 - Cảm thấy chỗ kia rất hứng thú, cùng nhau đi!
- Chương 178 - Bước vào vùng đất tử vong
- Chương 179 - Bước vào khu vực tử vong
- Chương 180 - Nàng là nữ nhân của ta!
- Chương 181 - Các ngươi làm cái gì vậy?
- Chương 182 - Ngươi bế nàng lên hay không?
- Chương 183 - Được toàn bộ không uổng công phu!
- Chương 184 - Lợi dụng ngươi đạt được bọn họ!
- Chương 185 - Chọc giận ta, các ngươi sẽ chết vô cùng thảm
- Chương 186 - Chọc giận ta, các ngươi sẽ chết vô cùng thảm
- Chương 187 - Gian kế
- Chương 188 - Bản tính hoàn toàn bộc lộ, dung mạo kinh thiên
- Chương 189 - Bản tính hoàn toàn bộc lộ, dung mạo kinh thiên
- Chương 190 - Sói đội lốt cừu
- Chương 191 - Sói đội lốt cừu
- Chương 192 - Nhảy ra một đứa con vàng!
- Chương 193 - Người nào đó mò mẫm ghen tị
- Chương 194 - Vui sướng kinh thiên
- Chương 195 - Công chúa?
- Chương 196 - Đều là ánh lửa gây họa
- Chương 197 - Nam nhân lớn nhỏ đều tự có kế hoạch
- Chương 198 - Ngẫu nhiên gặp thực nhân thủy quái
- Chương 199 - Kinh biến
- Chương 200 - Kinh biến
- Chương 201 - Lo lắng không thôi
- Chương 202 - Trở tay không kịp
- Chương 203 - Mê trung chi mê
- Chương 204 - Hôn lễ khác, thái tử khác
- Chương 205 - Trăm phương ngàn hướng bao lần kiếm!
- Chương 206 - kêu gọi một đại bảo bối!
- Chương 207 - Hắn nói rõ thâm tình
- Chương 208 - Bão táp đêm trước
- Chương 209 - Hôn lễ quỷ
- Chương 210 - Bất kể như thế nào, hắn chết đã định rồi!
- Chương 211 - Đánh cuộc thiệt tình!
- Chương 212 - Muốn nghỉ ngơi, ngươi nằm mơ!
- Chương 213 - Chó cắn Lã Động Tân, không nhìn được lòng tốt của người
- Chương 214 - Mỹ nhân tâm kế: chiêu thứ nhất, Bá Vương ngạnh thượng cung!
- Chương 215 - Mỹ nhân tâm kế: chiêu thứ hai, lấy nhu thắng cương!
- Chương 216 - Bảo điển tự cứu: chiêu thứ nhất, gió chiều nào che chiều ấy!
- Chương 217 - Bảo điển tự cứu: chiêu thứ hai, mỉm cười nịnh hót!
- Chương 218 - Sự kiện do tú cầu dẫn tới
- Chương 219 - Sự kiện do tú cầu dẫn đến
- Chương 220 - Chỉ đốt lửa, không diệt lửa!
- Chương 221 - Hoặc là, một đời một thế một đôi nhân, hoặc là, tan vỡ!
- Chương 222 - Không phải người chết, cho nên không làm Ninja rùa!
- Chương 223 - Ngươi được lắm, ngươi có Juliet, ta có Romeo của ta !
- Chương 224 - Xao động bất an, sóng ngầm ở dưới dao động!
- Chương 225 - Ngươi dám cùng hắn ngủ thử xem xem?
- Chương 226 - Quỷ anh tà ác
- Chương 227 - Máu chảy đầm đìa uy hiếp
- Chương 228 - Trước tiên làm mẹ?!
- Chương 229 - Nhóm huyết anh khiến người sợ hãi
- Chương 230 - Sống hay chết cũng bên cạnh
- Chương 231 - Giải linh còn phải gắn với linh nhân
- Chương 232 - Giải linh còn phải gắn với linh nhân
- Chương 233 - Một ba vị bình, một ba lại khởi
- Chương 234 - Một ba vị bình, một ba lại khởi
- Chương 235 - Một thời không khác
- Chương 236 - Một thời không khác
- Chương 237 - Một thời không khác
- Chương 238 - Đột nhiên không khống chế được Mộng ngữ Diên
- Chương 239 - Bởi vì tín niệm cho nên không buông tay
- Chương 240 - Hoảng sợ chuyển thành phẫn nộ
- Chương 241 - Hoảng sợ chuyển thành phẫn nộ
- Chương 242 - Cứu hắn như thế nào?
- Chương 243 - Cứu hắn như thế nào?
- Chương 244 - Chỉ vì không muốn mất đi ngươi
- Chương 245 - Lý tưởng kiên định
- Chương 246 - Nhìn cái gì vậy, độc đúng là ngươi!
- Chương 247 - Ta không được...
- Chương 248 - Hoan nghênh đi vào Địa Ngục
- Chương 249 - Tự cứu!
- Chương 250 - Trong tim của hắn chỉ có ngươi
- Chương 251 - Coi trọng ngươi
- Chương 252 - Muốn cứu người, phải trả giá thật nhiều
- Chương 253 - Nàng là nữ nhân của ta!
- Chương 254 - Sinh tử không quan tâm
- Chương 255 - Sinh tử không quan tâm
- Chương 256 - Tin dữ
- Chương 257 - Tin dữ
- Chương 258 - Một màn khiếp sợ!
- Chương 259 - Làm sao ngươi có thể nhẫn tâm bỏ ta?!
- Chương 260 - Trên vai mỗi người trọng trách đều rất nặng!
- Chương 261 - Bất luận kẻ nào cũng có thể chết, duy chỉ có ngươi không được!
- Chương 262 - Trò chơi này càng ngày càng thú vị rồi!
- Chương 263 - Nếu đã mất lương tri, nguyện lấy mạng đền mạng!
- Chương 264 - Có một loại yêu, tên là sâu tận xương tủy, cũng không quên!
- Chương 265 - Bởi vì, chàng yêu ta!
- Chương 265 - Ai thay quần áo cho nàng? !
- Chương 267 - Thay đổi, đều thay đổi...
- Chương 268 - Gặp thái tử
- Chương 269 - Tất cả nguyên nhân đều có luân hồi
- Chương 270 - Cười cái gì? Cười ngươi ngu xuẩn sao!
- Chương 271 - Hại người chung quy hại mình
- Chương 272 - Yên bình cuối cùng
- Chương 273 - Yên bình cuối cùng
- Chương 274 - Đoán không ra kế hoạch của hắn
- Chương 275 - Đối phó với người đáng xấu hổ so với hắn càng xấu hổ hơn
- Chương 276 - Đại kết cục
- Chương 277 - Đại kết cục
- Chương 278 - Đại kết cục
- Chương 279 - Đại kết cục
- Chương 280 - Đại kết cục
- Chương 281 - Kết thúc
- Chương 282 - Kết thúc
- Chương 283 - Kết thúc
- Chương 284 - Kết thúc
- Chương 285 - Kết thúc