Quyển 1 - Chương 7 - Tuyệt đại mỹ nhân
Mộ Dung Thiên Lý chỉ tuỳ tiện hỏi một nha hoàn là có thể giúp Thanh Thanh dễ dàng tìm được đường trở về Tâm Viên . Mộ Dung Thiên Lý có ý muốn đưa nàng về nhưng bị Thanh Thanh cự tuyệt . Nếu để cho hai đứa con gái xấu xa Như Yên và Như Nguyệt biết thì chúng sẽ lại đến tìm nàng gây phiền phức .
Màng một bên ngắm cảnh , một bên chậm rãi đi về Tâm Viên . Vừa mới bước qua cánh cổng có hình vòm , nàng đã thấy một nha hoàn mặc áo hồng đang trước cửa phòng , nàng ta ở trước cửa đi tới đi lui , có vẻ thập phần lo lắng .
"Ngươi là ai ? Đứng ở chỗ này làm gì ?" Vân phu nhân thật có lương tâm , đã phái một nha hoàn đến đây hầu hạ nàng .
Hồng y nha hoàn nhìn thấy nàng lập tức chạy ngay đến , vừa chạy vừa khóc nức nở "Tiểu thư , người đi đâu vậy , hù chết nô tỳ rồi ."
"Ngươi là ai ?" Nước mắt nước mũi của nha hoàn này toàn dính vào quần áo của nàng , Thanh Thanh chán ghét đẩy nàng ta ra "Ngươi là ai ? Chú ý đến vệ sinh một chút được không ? Bẩn muốn chết nè ."
Nha hoàn lại càng khóc to hơn , nhào vào trên người Thanh Thanh "Tiểu thư , người nhất định là tức giận việc em rời khỏi người , cho nên người không cần em nữa có đúng không ? Em không phải cố ý đâu , chỉ vì cậu là người thân duy nhất của em , ông ấy lại đã chết , cho nên em nhất định phải trở về để đưa tiễn ông ấy một đoạn đường cuối cùng . Tiểu thư , Nhược nhi không phải cố ý , người đừng nên vứt bỏ Nhược nhi , cậu đã chết , Nhược nhi chỉ còn có người là thân nhân duy nhất thôi ."
"Được rồi , ta đã hiểu rõ ." Ở trong lời nói cua rnàng ta , Thanh Thanh cũng nghe được một ít tin tức . Nữ hài tử này tên Nhược nhi , là nha hoàn của nàng . Bởi vì cậu đã chết , cho nên vội vã trở về nhà chịu tang .
"Tiểu thư , ô..."
Thanh Thanh nắm lấy cánh tay nàng ta , nghiêm mặt nói "Nhược nhi , không phải ta không cần ngươi , mà ta thực sự đã quên ngươi là ai . Thật xin lỗi, ta thắt cổ không chết , ngược lại bị mất đi trí nhớ ."
"Cái gì ?" Tiếng khóc của Nhược nhi đột nhiên ngưng lại , mở to hai mắt nhìn Thanh Thanh "Tiểu thư , người thắt cổ ?"
Thanh Thanh làm ra vẻ vô tội , gật gật đầu . Người thắt cổ không phải Vân Thanh Thanh nàng mà chính là Vân Băng Tâm .
"Oa..." Nhược nhi lại bắt đầu khóc to , gắt gao ôm lấy Thanh Thanh "Tiểu thư , nhất định là do Nhị tiểu thư cùng Tam tiểu thư lại khi dễ người . Đừng sợ , đừng sợ , cho dù tiểu thư đã quên hết mọi chuyện thì Nhược nhi cũng sẽ ở bên người ."
Thanh Thanh do dự một chút sau đó mới vươn tay ôm lấy thân thể của Nhược nhi "Không có việc gì đâu , mọi chuyện đều đã qua đi . Từ nay về sau , ta sẽ không làm một Vân Băng Tâm dễ bị bắt nạt nữa ." Chưa từng có người nói với nàng những lời chân tình như thế , Thanh Thanh cảm thấy vô cùng xúc động .
"n , về sau sẽ không có người nào dám bắt nạt tiểu thư , phu nhân bảo nô tỳ chuyển lời với tiểu thư, người nhất định sẽ đòi lại công bằng cho tiểu thư , nếu Nhị tiểu thư cùng Tam tiểu thư thực sự bắt nạt người , nàng sẽ thay tiểu thư làm chủ ." Phu nhân rốt cuộc cũng đã có lương tâm ?
"Vân phu nhân đã tới đây ?" Thật có lỗi quá , nhưng nàng không thể kêu một nữ nhân chưa đến ba mươi tuổi là mẹ .
"Phu nhân vừa mới sai người đưa cơm đến cho tiểu thư , nô tỳ nói tiểu thư vừa đi nhà xí . Phu nhân bảo nô tỳ chuyển cáo với tiểu thư , người sẽ vì tiểu thư làm chủ ." May mắn là tiểu nha hoàn vội về chịu tang này trở lại đúng lúc , nếu không việc nàng mất tích chỉ sợ đã truyền khắp Lưu Thuỷ sơn trang . Bình thường những người xuyên qua đều có một nha hoàn rất trung thành , không thể tưởng tượng nàng cũng không ngoại lệ .
"Nha đầu kia , ngươi thực biết bảo vệ chủ nhân nha ." Thanh Thanh khẽ vuốt tóc nàng "Nhược nhi , hai người chúng ta là tỷ muội tốt , không phải là chủ tớ , từ nay về sau ngươi không cần ở trước mặt ta tự xưng là nô tỳ ."
Nhược nhi nín khóc mim cười "Tiểu thư đã nói rất nhiều lần , vậy mà lúc nào em cũng quên , em thật sự rất ngốc ."
Thanh Thanh dịu dàng an ủi nàng "Ngươi không ngốc , về sau nhớ kỹ là tốt rồi , không cho phép lại xưng là nô tỳ , nếu không ta sẽ tức giận đó ."
"Vâng ." Nhược nhi cười ngọt ngào "Tiểu thư, người vừa đi đâu , đồ ăn đã nguội hết rồi ."
Thanh Thanh vừa đi vào trong phòng vừa nói "Ta ăn rồi , ngươi ăn đi ."
"Tiểu thư, người chưa uống thuốc sao ?" Trừ nàng ra thì căn bản không có ai quan tâm đến tiểu thư , ngay cả phu nhân cũng vậy . Thân thể tiểu thư quá yếu đuối , mỗi ngày đều phải uống thuốc , bây giờ trong phòng không có mùi thuốc , tự nhiên sẽ đại biểu cho việc tiểu thư chưa uống thuốc .
Thanh Thanh quay đầu lại cười với nàng "Ta không sao , không cần uống thuốc ."
"Tiểu thư , ngực của người không đau sao ?"
"Ngực ?" Nàng vừa nghe đến chữ này liền cảm giác được đây chính là 'tâm bệnh' .
"Đúng vậy , tiểu thư có bệnh đau ngực , mỗi ngày đều phát tác vài lần , mỗi lần đều đau đến mức không thốt ra lời . Đặc biệt là mấy ngày này , em nghĩ..." Đôi mắt của Nhược nhi lại bắt đầu ướt ướt "Em nghĩ đến chuyện tiểu thư sẽ..." Sẽ chết .
Thanh Thanh nói lời an ủi "Không có việc gì đâu , ta bây giờ không phải rất khoẻ sao ? Căn bệnh ta mắc trước kia chính là tâm bệnh , hiện tại ta đã hết mọi chuyện , tâm bệnh tự nhiên sẽ không còn ."
Nhược nhi tuy có chút đăm chiêu nhưng vẫn gật gật đầu "Tiểu thư , tuy rằng người mất đi trí nhớ, nhưng em rất thích bộ dáng hiện tại của tiểu thư . Tiểu thư , có lẽ do ông trời đã mở mắt , cho nên người mới quên hết mọi chuyện đau buồn trước kia ." Trước kia tiểu thư luôn âu ầu buồn bã , chưa bao giờ thấy tiểu thư nổi giận , tiểu thư tra tấn chính mình như vậy thì không bệnh cũng thành có bệnh .
"Trên đời này có một loại bệnh gọi là bệnh mất trí nhớ cục bộ , lúc con người ta không thể thừa nhận nỗi thống khổ sẽ chủ động quên đi mọi việc , ta nghĩ ta đã mắc bệnh này ."
Nhược nhi chỗ hiểu chỗ không , nhưng kỳ thực có hiểu hay không cũng không quan trọng , chỉ cần tiểu thư vui vẻ là tốt rồi .
Thanh Thanh đi vào trong phòng , nhìn thấy mấy món ăn để trên bàn , nàng chỉ liếc qua một cái "Nhược nhi , vào đây , đem mấy món này ăn sạch đi ."
"Tiểu thư , người thực sự đã ăn rồi sao ?" Tiểu thư đã ăn ở nơi nào ?
Thanh Thanh gật đầu "Đúng vậy , ta đã ăn ở Nhã Tiên Cư ."
"Nhã Tiên Cư ? Người đã đến Nhã Tiên Cư ?" Tửu lâu lớn nhất ở thành này , Đại thiếu gia cùng hai vị tiểu thư thường xuyên đến đó ăn, nhưng Đại tiểu thư thì...
"Đúng vậy , ta đến Nhã Tiên Cư ăn cơm ." Thanh Thanh nở nụ cười thần bí "Ngày mai ta sẽ mang ngươi đi , trong vòng một tháng , ta có thể ăn uống miễn phí ở Nhã Tiên Cư ."
"Vì cái gì ?" Trong thiên hạ có chuyện tốt như vậy sao ?
Khoé miệng Thanh Thanh nhếch lên "Bởi vì ta đối được ba câu đối của Nhã Tiên Cư , lại tự mình ra thêm sáu vế đối ."
"Thật sao ?" Nàng biết Đại tiểu thư tài hoa xuất chúng , nhưng nàng thật sự lợi hại như vậy sao ?
"Ngươi cứ đi ra ngoài hỏi thăm một chút thì sẽ biết ." Phỏng chừng lại là tin tức lớn ấy chứ .
"Em tin tiểu thư ." Nàng chỉ có tiểu thư là người thân duy nhất , tiểu thư chắc chắn sẽ không lừa gạt nàng .
Thanh Thanh cầm đôi đũa nhét vào trong tay Nhược nhi "Tốt , ngươi ăn mau đi , ngày mai ta sẽ dẫn ngươi đến Nhã Tiên Cư ăn một bữa tiệc lớn ."
Nhược nhi cùng Vân Băng Tâm từ nhỏ đã nương tựa vào nhau, cùng ăn cơm cũng là chuyện hết sức bình thường , Nhược nhi cũng không từ chối , vui vẻ cầm lấy đũa bắt đầu ăn .
"Nhược nhi , trước kia ta là người như thế nào ?"
"Tiểu thư rất tốt , mọi người đều nói Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư tốt bụng nhưng kỳ thực các nàng rất xấu xa , chỉ có Đại tiểu thư mới là người tốt nhất ."
Cái gì , cái gì , cái gì ? Hai nữ nhân kia rất tốt bụng sao ? Mọi người không phải bị mù hết rồi chứ ?
"Các nàng rất tốt bụng ?" Thanh Thanh ngoáy ngoáy lỗ tai , nàng còn sợ mình nghe nhầm .
Nhược nhi cảm thấy bất bình "Đó là làm bộ thôi . các nàng đứng trước mặt người khác thì làm bộ dịu dàng , ra vẻ thiện lương , nhưng một khi đến chỗ của Đại tiểu thư thì bộ mặt thật đều lộ ra hết trơn ."
"Nói rõ hơn đi ." Nếu quả thực như vậy thì hai nữ nhân này đúng là loại người hai mặt .
- Quyển 1 - Chương 1 - Chuyện xưa bắt đầu
- Quyển 1 - Chương 2 - Gia đình quái dị
- Quyển 1 - Chương 3 - Quyền lợi hợp pháp
- Quyển 1 - Chương 4 - Sắc lang xuất hiện
- Quyển 1 - Chương 5 - Không tiền thanh toán
- Quyển 1 - Chương 6 - Văn tài xuất chúng
- Quyển 1 - Chương 7 - Tuyệt đại mỹ nhân
- Quyển 1 - Chương 8 - Sinh đôi
- Quyển 1 - Chương 9 - Tình yêu từ cái nhìn đầu tiên
- Quyển 1 - Chương 10 - Tình địch gặp mặt
- Quyển 1 - Chương 11 - Không chỉ là yêu
- Quyển 1 - Chương 12 - Cái gọi là bữa tiệc gia đình
- Quyển 1 - Chương 13 - Chính nhân quân tử
- Quyển 1 - Chương 14 - Cái nhìn thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 15 - Tự rước lấy nhục
- Quyển 1 - Chương 16 - Kế hoãn binh
- Quyển 1 - Chương 17 - Rời nhà trốn đi
- Quyển 1 - Chương 18 - Hồng nhan họa thủy
- Quyển 1 - Chương 19 - Đẹp trai cũng phiền
- Quyển 1 - Chương 20 - Mỹ nam sau khi tắm
- Quyển 1 - Chương 21 - Cùng là người xuyên qua
- Quyển 1 - Chương 22 - Chuột chạy qua đường
- Quyển 1 - Chương 23 - Kết nghĩa kim lan
- Quyển 1 - Chương 24 - Nói hươu nói vượn
- Quyển 1 - Chương 25 - Giữa đường gặp cướp
- Quyển 1 - Chương 26 - Vốn là nữ nhân
- Quyển 1 - Chương 27 - Đầu óc ngốc nghếch
- Quyển 1 - Chương 28 - Ngủ chung một giường
- Quyển 1 - Chương 29 - Đoàn tụ
- Quyển 1 - Chương 30 - Người, sói đánh nhau
- Quyển 1 - Chương 31- Sai sót ngẫu nhiên
- Quyển 2 - Chương 1 - Vân Tứ tiểu thư
- Quyển 2 - Chương 2 - Vô tranh sơn trang
- Quyển 2 - Chương 3 - Trăm ngàn phiền não
- Quyển 2 - Chương 4 - Minh Vương tuyển phi
- Quyển 2 - Chương 5 - Trở về Vân gia
- Quyển 2 - Chương 6 - Giang hồ đồn đại
- Quyển 2 - Chương 7 - Chính là huynh muội
- Quyển 2 - Chương 8 - Làm lại từ đầu
- Quyển 2 - Chương 9 - Giống như từng quen biết
- Quyển 2 - Chương 10 - Chỉ điểm bến mê
- Quyển 2 - Chương 11 - Tiệc tuyển phi (thượng)
- Quyển 2 - Chương 12 - Tiệc tuyển phi (hạ)
- Quyển 2 - Chương 13 - Hy vọng
- Quyển 2 - Chương 14 - Gặp nhau dưới ánh trăng
- Quyển 2 - Chương 15 - Bác học đa tài
- Quyển 2 - Chương 16 - Tan rã trong không vui
- quyển 2 - Chương 17 - Thề non hẹn biển
- Quyển 2 - Chương 18 - Đệ nhất tài nữ
- Quyển 2 - Chương 19 - Công tôn tiên sinh
- Quyển 2 - Chương 20 - Bí mật tiết lộ
- Quyển 2 - Chương 21 - Tình nồng mật ý
- Quyển 2 - Chương 22 - Thiên ý trêu người
- Quyển 2 - Chương 23 - Tin tưởng ta sao
- Quyển 3 - Chương 1 - Loạn điểm uyên ương
- Quyển 3 - Chương 2 - Cố nhân tới chơi
- Quyển 3 - Chương 3 - Bức hôn
- Quyển 3 - Chương 4 - Gặp lại Vân Thanh Thanh rời nhà đi ra ngoài
- Quyển 3 - Chương 5 - Kiếp sống nô tỳ
- Quyển 3 - Chương 6 - Nhục nhã
- Quyển 3 - Chương 7 - Ăn no
- Quyển 3 - Chương 8 - Tâm sự
- Quyển 3 - Chương 9 - Không oán không hối
- Quyển 3 - Chương 10 - Lầm bầm lầu bầu
- Quyển 3 - Chương 11 - Có thai
- Quyển 3 - Chương 12 - Không dễ bị bắt nạt
- Quyển 3 - Chương 13 - Run sợ
- Quyển 3 - Chương 14 - Sẩy thai
- Quyển 3 - Chương 15 - Nhiều người tức giận
- Quyển 3 - Chương 16 - Sự thật
- Quyển 3 - Chương 17 - Báo thù rửa hận
- Quyển 3 - Chương 18 - Vãn hồi
- Quyển 3 - Chương 19 - Lãnh đạm như nước
- Quyển 3 - Chương 20 - Chân tướng.Cuộc sống tốt đẹp
- Quyển 3 - Chương 21 - Chân tình
- Quyển 3 - Chương 22
- Quyển 3 - Chương 23 - Chân tướng rõ ràng
- Quyển 3 - Chương 24 - Kết thúc hoàn mỹ (Hết)