Chương 38 - Tương kính như tân
Xe ngựa chạy vào trong Trữ vương phủ mới chậm rãi dừng lại, Bách Lý Hàn nhìn Lưu Sương một cái, khóe môi cong lên một nụ cười, không nói chuyện, trực tiếp xuống xe ngựa.
Lưu Sương xuống rồi mới phát hiện, chỗ xe ngựa dừng lại, là Y Vân Uyển của Bách Lý Hàn, cách "Thính Phong Uyển" của nàng rất xa, định quay người đi.
Khinh Y từ xa chạy tới, hướng về phía nàng nói: "Vương phi thỉnh đi thong thả, vừa rồi Vương gia mới hạ lệnh, từ hôm nay trở đi, thỉnh Vương phi ở lại Y Vân Uyển."
Bách Lý Hàn mời nàng ở lại Y Vân Uyển, thật sự là ngoài dự tính. Nhưng Lưu Sương vẫn không muốn, lí do thứ nhất Y Vân Uyển là nơi nàng cùng hắn động phòng, là nơi chứng kiến nàng tan nát con tim. Lí do thứ hai, nàng không nguyện ý sớm chiều ở chung với Bách Lý Hàn .
"Để ta ở Thính Phong Uyển đi, ta ở đó quen rồi!" Lưu Sương thản nhiên nói, dứt lời liền đi theo hướng Thính Phong Uyển.
Khinh Y vượt lên ngăn cản nàng, nói: "Vương phi, nếu người không muốn dọn đến đây, thỉnh người nói rõ với Vương gia."
Lưu Sương thấy thế, biết nếu không trực tiếp nói rõ với Bách Lý Hàn, Khinh Y sẽ không buông tha để cho nàng đi . Nàng cũng không muốn làm khó một nha hoàn, liền xoay người, không nói một lời nào đi vào trong "Y Vân Uyển", vô luận như thế nào nàng cũng không muốn ở chỗ này .
Một tiểu nha hoàn nhanh mắt nhìn thấy Lưu Sương đi tới, ân cần thay nàng vén rèm.
Lưu Sương trực tiếp đi vào, cảm giác trước mắt sáng ngời, vẫn là tân phòng ngày đó, nhưng hôm nay, không còn chút dấu vết nào của hỉ sự. Cả sương phòng qua một lần thay đổi, cho người ta cảm giác đơn giản nho nhã.
Lưu Sương đi qua một bình phong lớn, thấy Bách Lý Hàn đang ngồi dựa vào giường, hắn đã thay trường bào màu trắng ra, lúc này đang mặc một bộ nội bào rộng thùng thình. Ngọn đèn trong phòng tỏa sáng nhẹ nhàng, cho hắn một vầng hào quang nho nhỏ, khiến cho cả người hắn có vẻ nhu hòa. Nhìn thấy nàng tiến vào, hắn khẽ nhếch khóe môi, con ngươi đen bắn ra ánh sáng, giống như chờ nàng lâu lắm rồi.
Lưu Sương bình ổn tinh thần, chậm rãi đi vào, đến trước hắn hai bước, dừng lại, thản nhiên kiên định nói: "Vương gia, Lưu Sương đã quen ở trong Thính Phong Uyển rồi, không muốn dời đi, thỉnh Vương gia chuẩn cho Lưu Sương ở lại Thính Phong Uyển!"
Dường như sớm biết nàng sẽ nói như vậy, vừa đợi Lưu Sương dứt lời, hắn đưa tay gõ gõ cái bàn, thản nhiên nói: "Nàng là Vương phi của bổn vương , sao có thể sống một mình ở Thính Phong Uyển! Chẳng phải là tạo cơ hội cho thiên hạ nói vợ chồng chúng ta bất hòa sao!"
Lưu Sương ngẩn ngơ, hắn đang có ý tứ gì? Bọn họ vốn là một đôi vợ chồng hờ, hắn chưa bao giờ quan tâm thái độ của thiên hạ , hôm nay tại sao lại nói những lời này.
Nâng đôi mắt nhìn lại, đã thấy đôi mắt thâm sâu của Bách Lý Hàn nhìn nàng chằm chằm, một tấc cũng không di, quan sát kĩ lưỡng từng thay đổi nhỏ trên mặt nàng.
"Chúng ta sớm đã cùng cách, có phải không?" Lưu Sương không nhanh không chậm nói, tư thái không thèm để ý.
"Ta cũng đã nói qua, ta quên từ lâu rồi!" Bách Lý Hàn thản nhiên nói.
"Vương gia đã từng nói ra, làm sao có thể nói quên là quên? Đêm đã khuya, thứ cho Lưu Sương xin lỗi không thể phụng bồi!" Lưu Sương cất bước muốn đi ra ngoài, không muốn dây dưa với hắn thêm nữa.
Bách Lý Hàn híp mắt lại, nhìn thấy Lưu Sương đi tới trước tấm bình phong, đột nhiên mở miệng nói: "Nếu nàng muốn đi, ta không ngăn cản nàng. Nhưng mà, nàng phải biết rằng, một khi Thu Thủy Cung đã theo dõi một người, sẽ không buông tha dù là một cơ hội nhỏ nhất để giết người đó . Mặc dù nàng không sợ chết, nhưng, không có nghĩa là thị vệ của ta không sợ chết, nàng phải biết rằng, nếu cung chủ Thu Thủy Cung là Thu Thủy Tuyệt tự mình ra tay. Chỉ sợ chỉ có ta mới địch nổi hắn. Nếu không muốn liên lụy các thị vệ phải chết, tốt nhất nàng nên ở lại đây!"
Lí do này có vẻ rất chính đáng, kỳ thật Bách Lý Hàn cũng không rõ hắn muốn nàng ở lại, là vì sợ Thu Thủy Tuyệt giết nàng hay là trái tim hắn muốn vậy. Lần ám sát tối nay, làm cho hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn vẫn để ý nàng, thậm chí còn để ý hơn mức bình thường.
Mấy câu nói đó, làm Lưu Sương sững người. Nàng biết những điều hắn nói hoàn toàn là thật, trong lòng không tránh khỏi phiền não. Nàng thật sự không biết vì sao Thu Thủy Cung muốn ám sát nàng, bởi vì lần ám sát này, đã khiến nàng vô duyên với hai chữ tự do.
Nàng không thể vì bản thân mình mà làm liên lụy đến người khác. Trữ vương phủ chỉ là nơi nàng ở tạm, ở chỗ nào thì cũng giống nhau cả. Nghĩ tới đây, chậm rãi xoay người, đi trở về.
"Như thế nào rồi? Còn muốn đi Thính Phong Uyển không?" Bách Lý Hàn nhíu mắt, nhẹ giọng hỏi.
"Xin hỏi, ta sẽ ngủ ở đâu?" Lưu Sương thản nhiên hỏi, đánh giá cái giường và cái ghế dài bên cửa sổ.
"Đương nhiên là ngủ giường rồi!" Hắn rất tự nhiên mà nói.
"Vậy ngài ngủ ở chỗ nào?" Lưu Sương nhíu mắt hỏi.
"Để dễ dàng bảo vệ cho nàng, ta đương nhiên cũng ngủ ở giường!" Hắn tự tiếu phi tiếu mà nói, ngữ khí cực kỳ uể oải.
Lưu Sương nghe vậy, xoay người đi, nàng không muốn ngủ cùng giường với hắn.
Còn chưa đi đến chỗ bình phong, thoáng một cái đã thấy Bách Lý Hàn đứng chắn trước mặt nàng nàng. Kẹp nàng vào giữa tấm bình phong và ngực hắn. Nụ cười mê người dịu dàng đã không còn, con ngươi đen lóe lên lãnh ý, thản nhiên nhìn chăm chú vào nàng.
"Như thế nào, vẫn muốn đi sao!" Hắn híp mắt lạnh lùng nói.
"Đúng vậy!" Lưu Sương không nhìn hắn, thản nhiên đáp, sắc mặt không chút biểu cảm như tượng, trong trẻo mà lạnh lùng.
Bách Lý Hàn bỗng cảm thấy mất mát không nói thành lời, nàng dù có chết, cũng không nguyện ý cùng giường với hắn, phải thừa nhận sự thực này làm hắn cực kỳ ảo não.
Mặc dù, nữ tử này, là vương phi bị hắn vứt bỏ, nhưng tối nay, khi nghe thị vệ nói Trương Tá bắn pháo hoa cầu cứu. Phản ứng đầu tiên của hắn là nàng nguy hiểm, không biết vì sao, trái tim hắn như bị ném vào lửa, vội vàng đi ra khỏi bồn tắm, phủ thêm một ngoại bào, y phục không chỉnh tề xông ra ngoài. Khiến tất cả thị vệ phải ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm.
Một người luôn bình tĩnh như hắn, vì nàng mà mất khống chế.
Hắn cảm giác được chính mình cũng không tin, hay là, vì muốn báo đáp ân cứu mạng của nàng, nên thế hắn không muốn nàng gặp chuyện không may.
"Ta ra ghế dài ngủ!" Hắn đột nhiên nói, xoay người đi tới phía ghế dài bên cửa sổ, nằm xuống.
Hắn đột nhiên nhượng bộ, làm cho Lưu Sương cảm thấy kinh ngạc. Lấy lại bình tĩnh, ra phòng ngoài rửa mặt xong, lặng lẽ đi trở về.
Ánh nến bên trong đã dập tắt, nương theo ánh trăng nhàn nhạt, Lưu Sương đi đến giường, nằm xuống.
Nhưng mà, vô luận như thế nào, nàng cũng không ngủ được, nàng nghe thấy tiếng gió, còn có tiếng hít thở của Bách Lý Hàn, cảm giác được có chút khó tin. Nàng cảm thấy thái độ Bách Lý Hàn chuyển biến, khiến nàng có trăm ngàn hoài nghi thắc mắc. Không biết suy nghĩ bao lâu, hôm nay nàng quả thật rất mệt rồi, chỉ chốc lát liền tiến vào mộng đẹp.
Những ngày sau đó, hai người sống một cách yên ổn, không khắc khẩu cái gì. Thái độ của hai người đúng là có chút chuyển biến, đúng là tương kính như tân. Trong mắt người ngoài, bọn họ là một đôi vợ chồng cử án tề mi.
Khi nhàn rỗi, hai người sẽ đánh cờ. Kỹ thuật đánh cờ của Bách Lý Hàn rất khí phách, vừa ra tay thì không lưu tình chút nào, Lưu Sương không nóng không lạnh phòng thủ tiến công, cũng coi như tương đương.
Cuộc sống cứ như vậy không nhanh không chậm trôi đi , ngày mùa hè rất nhanh đã tới.
- Chương 1 - Nhân duyên sâm
- Chương 2 - Đám cưới sai lầm
- Chương 3 - Động phòng bị vứt bỏ
- Chương 4 - Sự đau đớn của hàn độc
- Chương 5 - Hồi ức 1
- Chương 6 - Hồi ức 2
- Chương 7 - Trong sạch bị hoài nghi
- Chương 8 - Tiếng tiêu ngọt ngào
- Chương 9 - Phạt quỳ
- Chương 10 - Tiểu ma vương
- Chương 11 - Trong sạch
- Chương 12 - Lương y như từ mẫu
- Chương 13 - Thu hút
- Chương 14 - Ám sát hay là đùa bỡn
- Chương 15 - Nhân hình ám khí
- Chương 16 - Xem mạch
- Chương 17 - Đả thương ly biệt
- Chương 18 - Lại sai lầm rồi
- Chương 19 - Không còn quan hệ
- Chương 20 - Giả hồn nhiên, chân tàn nhẫn
- Chương 21 - Vô pháp vô thiên
- Chương 22 - Đoạn Khinh Ngân
- Chương 23 - Tiến cung
- Chương 24 - Ám sóng lớn
- Chương 25 - Khóc lóc
- Chương 26 - Hoài nghi
- Chương 27 - Dây dưa
- Chương 28 - Cường hôn
- Chương 29 - Tức giận
- Chương 30 - Cướp đoạt
- Chương 31 - Mi Vũ
- Chương 32 - Đúng là nàng
- Chương 33 - Nghe đàn
- Chương 34 - Bát nước hắt đi
- Chương 35 - Xích phượng
- Chương 36 - Thoát hiểm
- Chương 37 - Dịu dàng trong chớp mắt
- Chương 38 - Tương kính như tân
- Chương 39 - Hắn yếu ớt
- Chương 40 - Cảnh đẹp ngày lành
- Chương 41 - Vũ nữ
- Chương 42 - Ý trung nhân
- Chương 43 - Hạnh phúc chỉ là trong chớp mắt
- Chương 44 - Chẳng nhẽ không thành toàn
- Chương 45 - Khắc khẩu
- Chương 46 - Quỷ diện
- Chương 47 - Cực hình
- Chương 48 - Trên vách núi
- Chương 49 - Trò đùa tàn nhẫn
- Chương 50 - Động tức tự hữu tình
- Chương 51 - Cầu nàng chữa sẹo
- Chương 52 - Hắn quỳ xuống
- Chương 53 - Một đóa hoa đào
- Chương 54 - Bảo vệ nàng
- Chương 55 - Hắn muốn nạp trác phi (1)
- Chương 56 - Hắn muốn nạp trác phi (2)
- Chương 57 - Sư huynh gửi thư
- Chương 58 - Dâng trà
- Chương 59 - Động phòng sai (1)
- Chương 60 - Động phòng sai (2)
- Chương 61 - Sai lầm nối tiếp sai lầm
- Chương 62 - Yến hội (1)
- Chương 63 - Yến hội (2)
- Chương 64 - Mô Tịch Tịch khiêu chiến
- Chương 65 - Vẽ tranh
- Chương 66 - Địch ý
- Chương 67 - Âm mưu
- Chương 68 - Dược
- Chương 69 - Độc dược (1)
- Chương 70 - Độc dược (2)
- Chương 71 - Sự đau đớn của hàn độc
- Chương 72 - Cắn hắn
- Chương 73 - Giao phong
- Chương 74 - Si mê cuồng nhiệt
- Chương 75 - Sát cục
- Chương 76 - Sư huynh thật là tốt
- Chương 77 - Thân phận của sư huynh
- Chương 78 - Sư huynh động phòng
- Chương 79 - Bóng đêm rất mê người
- Chương 80 - Vô sắc
- Chương 81 - Hắn cũng chẳng khá hơn nàng
- Chương 82 - Bị thương
- Chương 83 - Xin người ra đi
- Chương 84 - Hàn đến
- Chương 85 - Quyết đấu
- Chương 86 - Kinh diễm
- Chương 87 - Khinh bạc
- Chương 88 - Phò mã
- Chương 89 - Nụ hôn điên cuồng
- Chương 90 - Lạnh lùng tàn nhẫn
- Chương 91 - Đau đớn và tổn thương
- Chương 92 - Coi hắn như cháu
- Chương 93 - Yêu hơn chính mình
- Chương 94 - Vì người mà chết
- Chương 95 - Dã nhân
- Chương 96 - Một cái ôm
- Chương 97 - Nói mơ
- Chương 98 - Mưu mẹo của Hàn
- Chương 99 - Hắn đau lòng
- Chương 101 - Huyết sắc hồi ức
- Chương 102 - Đối mặt hắn thế nào
- Chương 103 - Một kiếm thử tình
- Chương 104 - Nhát kiếm chí mạng
- Chương 105 - Ghen
- Chương 106 - Giải hàn độc
- Chương 107 - Bị bắt
- Chương 108 - Vũ Mị
- Chương 109 - Ngữ ra kinh người
- Chương 110 - Dã tính hành hạ
- Chương 111 - Mưu kế
- Chương 112 - Nàng là nữ tử
- Chương 113 - Vẻ đẹp dã tính
- Chương 114 - Nữ trang
- Chương 115 - Ép buộc và phản kháng
- Chương 116 - Tranh ngựa
- Chương 117 - Tương thị nhất tiếu
- Chương 118 - Yêu nàng sao?
- Chương 119 - Cuộc chiến của nữ nhân
- Chương 120 - Hãm hại
- Chương 121 - Phá âm mưu
- Chương 122 - Tư niệm quá sâu
- Chương 123 - Hắc Y tóc bạc
- Chương 124 - Đại chiến Hàn và Mộ Dã
- Chương 125 - Lạnh lùng đợi nàng
- Chương 126 - Thiện biến như hắn
- Chương 127 - Tình phi đắc dĩ
- Chương 128 - Long chi phấn tường
- Chương 129 - Ép gả
- Chương 130 - Giọt lệ rơi trên lòng bàn tay
- Chương 131 - Đêm động phòng
- Chương 132 - Trọng yếu chính là gặp mặt
- Chương 133 - Một loại duyên pháp
- Chương 134 - Đánh cuộc
- Chương 135 - Mê Hồn đan
- Chương 136 - Bách Lý Băng
- Chương 137 - Quan chiến
- Chương 138 - Chỉ xích thiên nhai
- Chương 139 - Biểu lộ
- Chương 140 - Liễm diễm phong tình
- Chương 141 - Tranh mỹ
- Chương 142 - Tình chàng ý thiếp
- Chương 143 - Hưu thư
- Chương 144 - Bán mình Túy hoa lâu
- Chương 145 - Hàn nổi giận
- Chương 146 - Khí tình độc
- Chương 147 - Triền miên
- Chương 148 - Tiếp tục triền miên
- Chương 149 - Bách Lý Tuyết
- Chương 150 - Gặp lại không vui
- Chương 151 - Một tấm lòng trong sáng
- Chương 152 - Gả
- Chương 153 - Quần nam loạn vũ
- Chương 154 - Gặp nhau như mộng
- Chương 155 - Không buông tay
- Phiên ngoại - Chương 1 - Cơn ghen của Hoàng Đế (Thượng)
- Phiên ngoại - Chương 2 - Cơn ghen của Hoàng Đế (Hạ)
- Phiên ngoại - Chương 3 - Hy Chiếu và Hà Úy
- Phiên ngoại - Chương 4 - Hoàng hậu là quan trọng nhất (Thượng)
- Phiên ngoại - Chương 5 - Hoàng hậu là quan trọng nhất (Hạ)



