Chương 169 - Chuyện xưa của hắn
"Nghe thuộc hạ nói ngươi tìm ta vài lần đúng không? Có chuyện gì sao?" Hắc Ưng chủ động nhắc tới, mặc kệ có chuyện gì, hắn quyết định sẽ giúp nàng một lần, coi như là giúp Hạo Thiên.
"Có việc, có điều ta nghĩ ngươi nhất định không muốn nói, cho nên ta cũng không muốn miễn cưỡng ngươi. Ta sẽ tự mình nghĩ cách giải quyết." Vân Yên cũng không nghĩ tiếp tục làm cho hắn khó xử.
"Ngươi là muốn hỏi chuyện về nữ nhân kia đúng không?" Thật ra Hắc Ưng đã sớm nghĩ tới, từ trước tới nay nàng đều hỏi hắn chỉ một vấn đề.
"Nhưng hiện tại lại có một vấn đề mới, ta đã biết nữ nhân kia là chuyện tối kị của ngươi và hắn, hôm nay, nếu ngươi nguyện ý thì ngươi hãy nói cho ta biết vì sao Long Hạo Thiên không muốn có con được không?" Vân Yên hỏi, so với nữ nhân kia, đứa bé là vấn đề quan trọng hơn.
Hắc Ưng trầm tư một chút, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói: "Chuyện này và những gì hắn đã trải qua có liên quan đến nhau. Mẫu phi của Hạo Thiên lúc trước không phải là phi tần được sủng ái, khi Hạo Thiên được sinh ra, Lão Vương cũng không thích hắn, dù sao con cái của ông ta cũng nhiều lắm. Nhưng mà Hạo Thiên có từng nói qua, trước đây hắn thực sự sùng bái phụ vương, nhưng phụ vương hắn chưa từng liếc mắt nhìn tới hắn, trong mắt phụ vương hắn đều là thái tử ca ca, hắn thật sự là bi thương."
"Trong lúc đó, Vương hậu luôn được sủng ái, cũng do bên nhà bà ta có thế lực rất lớn, cho nên tự tung tự tác, muốn làm gì thì làm. Bà ta vì muốn gạt bỏ hết trở ngại cho con ngồi lên ngai vàng, nên vẫn xa lánh, hủy hoại các Vương tử khác."
"Trong một lần Hạo Thiên cùng với mẫu phi của hắn ra ngoài dâng hương, trên đường đi bị người truy sát, may mắn ngày đó sư phó mang ta đi ngang qua nơi đó mới cứu được. Mẫu phi của hắn đương nhiên biết là ai đã gây ra nên bà đã dập đầu cầu xin sư phó của ta mang Hạo Thiên theo cùng. Hạo Thiên lúc đó mới mười tuổi đã hiểu được nỗi khổ tâm của mẫu phi, khóc lóc cáo biệt cùng mẫu phi của mình."
"Trải qua như vậy cũng mười mấy năm, Hạo Thiên cùng với ta ở một chỗ, luôn ở trên núi luyện công. Cho đến khi võ công hắn học được đã có thể tự bảo vệ mình, sư phó nói hắn có thể xuống núi, cũng sai ta đi cùng hắn, dặn dò ta phải giúp đỡ hắn."
"Cứ như vậy ta cùng hắn xuống núi, trở lại hoàng cung, sau đó mới biết được mẫu phi hắn đã sớm qua đời mười năm trước, mà Vương triều cũng đã trở thành một mảnh hỗn loạn, Vương hậu đem tất cả hoàng tử trong cung bức tử hết. Thái tử con bà ta lại bởi vì tửu sắc, miệt mài quá độ mà đi đời nhà ma. Lão Vương cai quản quốc gia đã lực bất tòng tâm rồi. Sau khi Hạo Thiên trở về, không có gì nghi ngờ là trở thành hy vọng của ông ta, huống chi Hạo Thiên đã không còn là tiểu hài tử, hắn lại rất thông minh. Vì thế Hạo Thiên đương nhiên trở thành Vương, Nhưng hắn vẫn không tha thứ cho phụ vương của mình, cho nên hắn thường xuyên nói với ta, hài tử của hắn sẽ chỉ là con do nữ nhân hắn yêu nhất sinh ra, không muốn bi kịch của hắn tái diễn ở con hắn."
Lúc này Vân Yên mới hiểu được vì sao cảm thấy tình cảm của bọn họ không đơn giản, hóa ra là huynh đệ từ nhỏ lớn lên chung với nhau, nhưng vẫn có chỗ không hiểu: "Mặc dù là vậy, nhưng hắn bỏ hết hài tử của mình cũng thật quá tàn nhẫn, vì sao hắn nhất định cho rằng hài tử của hắn sẽ tái diễn bi kịch của hắn, dù sao hắn cũng không phải phụ vương của hắn. Nhưng có một vấn đề nữa ta không hiểu được, lão vương đối với những chuyện Vương hậu làm hoàn toàn không biết gì sao? Cũng không ngăn cản sao? Lại để mặc bà giết chết con của mình."
"Lão vương sao lại không biết chứ, chỉ là chuyện tình nơi đây rất phức tạp, có nói ngươi cũng không hiểu được. Lão Vương vô năng vô lực, đều là con của mình, mặc dù không thương cũng sẽ không để mặc người khác giết hại, bởi vì một vài lý do đặc biệt ông ta phải nhắm một mắt mở một mắt, vương thất coi như không có tình thân, không có cha con, huynh đệ tình thâm gì hết, chỉ có tranh đấu tàn khốc, đối với bọn họ mà nói đều là kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Bọn họ có quyền thế nhưng không có cuộc sống khoái hoạt vui vẻ." Hắc Ưng bất đắc dĩ nói, bản thân hắn cũng đã từng rất đồng cảm với Hạo Thiên.
"Ta có thể tưởng tượng được." Vân Yên nghĩ tới cảnh mẫu phi của hắn bất đắc dĩ nuốt lệ tiễn hắn đi, nàng cũng sắp làm mẫu thân, loại tình cảm này nàng có thể lý giải được, cùng hài tử của mình chia cách đau lòng đến nhường nào...
"Ngươi không thể tưởng tượng được, ngươi biết mẫu phi của hắn chết như thế nào không?" Hắc Ưng nhìn nàng hỏi.
"Không biết." Vân Yên mờ mịt lắc đầu, nàng sao có thể biết được.
"Ta cũng không thể hình dung nổi. Sau khi cùng Hạo Thiên hồi cung mới nghe một mama hầu hạ mẫu phi của hắn nói lại, nương nương sau khi hồi cung đã nói rằng bởi vì gặp cướp, hài tử bị mất tích, về sau liền ăn chay niệm phật, cứ như vậy qua được vài năm, cũng bởi vì không còn được sủng cho nên cũng tránh được phiền hà cùng quấy rầy từ những phi tần khác, cuộc sống tuy rằng kham khổ, nhưng không được Vương sủng hạnh cũng tránh được thị phi, cũng không có tranh đấu. Nhưng nhân sinh vốn là như vậy, thế sự vô thường, vào một ngày Vương uống rượu hồ đồ, u mê đã xông đến nơi ở của bà."
"Sau đó bà đã mang thai, vừa vui mừng vừa sợ hãi, thương lượng với mama , sau đó cảm thấy mình sống ở lãnh cung, cẩn thận che giấu là tốt nhất. Nếu là nữ nhi thì tốt, còn nếu là nam hài thì vụng trộm xuất cung. Cứ như vậy đảo mắt đã nửa năm, Vương không tới, người khác lại càng không để ý, cho nên bà vẫn bình yên vô sự, nhưng một lần lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
"Thời điểm lễ mừng năm mới, Hoàng hậu đại khái lấy lý do áy náy muốn ban thưởng cho từng phi tần của Vương, dẫn theo cung nữ đến trước mặt bà, khiến bà không kịp trốn tránh. Sau đó Hoàng hậu tới còn mang theo một chén dược, bà khóc cầu xin bà ta, nói đó là công chúa nhưng bà ta chỉ cho bà năm chữ: 'ta không muốn mạo hiểm', vẫn kiên quyết bắt bà uống hết. Hài tử không còn, mạng của bà cũng không còn, bởi vì đứa nhỏ đã quá lớn, lúc đó xuất huyết quá nhiều." Hắc Ưng nhắm mắt lại, không thể nói thêm gì nữa.
Vân Yên nhìn hắn, trong lòng cảm thấy nghẹn ngào không nói nên lời, nhẹ nhàng nói: "Mẫu phi chết như vậy, hắn nhất định sẽ không tha cho Hoàng hậu. Hắn đã báo thù ra sao?"
"Có báo, nhưng mà đó là chuyện sau khi hắn đã lên làm Vương, ta vẫn còn nhớ rõ ngày đó, hắn giống như mọi ngày vẫn lui tới, đến thỉnh an Vương hậu, còn dâng cho bà ta một chén dược, nói là cố ý cho bà ta thuốc bổ, Vương hậu vui sướng tiếp nhận, sau khi uống xong còn hàn huyên với hắn một hồi, liền cảm thấy không bình thường, dưới thân trào ra máu tươi, bà ta nhất thời không hiểu chuyện gì, Hạo Thiên lại chỉ lạnh lùng mang theo thù hận nhìn bà ta, nói cũng muốn bà ta nếm thử cảm giác thống khổ của mẫu phi..." Hắc Ưng nhớ lại cảnh đẫm máu ngày đó, có chút không tự nhiên, nhưng hắn có thể hiểu được Hạo Thiên, nếu là mình, mình cũng sẽ làm như vậy thôi.
Vân Yên nhìn Hắc Ưng, tuy rằng Long Hạo Thiên là vì mẫu phi mà báo thù, nhưng vậy không phải cũng rất tàn nhẫn ư, nàng có thể hình dung ra bức họa đẫm máu đó, thì thào nói: "Nếu hắn biết mẫu phi hắn thống khổ cỡ nào, sao hắn còn tàn nhẫn xóa bỏ hết con của mình, khiến cho những nữ nhân vô tội chịu thống khổ như vậy?"
"Ngươi là đang nói đến Trân phi điên khùng kia sao?" Hắc Ưng đột nhiên hỏi.
- Chương 1 - U Linh Vương
- Chương 2 - Chiến trường đẫm máu
- Chương 3 - Hòa thân 1
- Chương 4 - Hòa thân 2
- Chương 5 - Hòa thân 3
- Chương 6 - Xuất giá thay 1
- Chương 7 - Xuất giá thay 2
- Chương 8 - Xuất giá thay 3
- Chương 9 - Xuất giá thay 4
- Chương 10 - Tương trợ lúc nguy nan
- Chương 11 - Nén giận
- Chương 12 - Tiến cung
- Chương 13 - Tiến cung 2
- Chương 14 - Tiến cung 3
- Chương 15 - Nghiệm thân 1
- Chương 16 - Nghiệm thân 2
- Chương 17 - Lần đầu gặp mặt
- Chương 18 - Mục đích tiến cung
- Chương 19 - Huyết nhiễm thủ cung sa
- Chương 20 - Lòng người dễ thay đổi
- Chương 21 - Một tia ấm áp
- Chương 22 - Cung nữ Tử Liên
- Chương 23 - Bí mật hoàng cung
- Chương 24 - Không hề liên quan
- Chương 25 - Sắc phong Yên Phi
- Chương 26 - Sủng hạnh
- Chương 27 - Hết đường chối cãi
- Chương 28 - Hôn mê
- Chương 29 - Hôn mê 2
- Chương 30 - Hấp hối
- Chương 31 - Hấp hối 2
- Chương 32 - Tỉnh lại
- Chương 33 - Thử
- Chương 34 - Thử 2
- Chương 35 - Dẫn lửa thiêu thân
- Chương 36 - Gặp nam nhân ngoài ý muốn
- Chương 37 - Làm nữ nhân của ta
- Chương 38 - Đánh giá
- Chương 39 - Giới luật riêng
- Chương 40 - Hình phạt riêng
- Chương 41 - Nữ thịnh thế 1
- Chương 42 - Nữ thịnh thể 2
- Chương 43 - Nữ thịnh thể 3
- Chương 44 - Nữ thịnh thể 4
- Chương 45 - Uy hiếp
- Chương 46 - Bị dao đâm
- Chương 47 - Van xin
- Chương 48 - Làm cho hắn yêu ngươi
- Chương 49 - Kẻ thù gặp lại
- Chương 50 - Kẻ thù gặp lại 2
- Chương 51 - Con đường thứ tư
- Chương 52 - Giết người
- Chương 53 - Nghe đồn
- Chương 54 - Mục đích của hắn
- Chương 55 - Điên cuồng
- Chương 56 - Giết hắc ưng
- Chương 57 - Muốn gán thêm tội
- Chương 58 - Đừng nói yêu
- Chương 59 - Đừng nói yêu 2
- Chương 60 - Chọc giận hắn 1
- Chương 61 - Chọc giận hắn 2
- Chương 62 - Giết một trong hai
- Chương 63 - Chủy thủ, độc dược
- Chương 64 - Mỹ nhân kế
- Chương 65 - Uống thuốc độc
- Chương 66 - Độc dược và xuân dược
- Chương 67 - Bị thương
- Chương 68 - Không cần chọc giận
- Chương 69 - Thần thoại bất bại
- Chương 70 - Một khắc nguy nan
- Chương 71 - Vân Yên ra tay
- Chương 72 - Cố ý gây khó dễ
- Chương 73 - Bị bắt thỏa hiệp
- Chương 74 - Bị bắt thỏa hiệp 2
- Chương 75 - Đánh lén
- Chương 76 - Đánh lén 2
- Chương 77 - Lạnh lùng vô tình
- Chương 78 - Lạnh lùng vô tình 2
- Chương 79 - Ta tới giết nàng
- Chương 80 - Sinh tử trước mắt
- Chương 81 - Tính toán với ngươi
- Chương 82 - Bỏ trốn thất bại
- Chương 83 - Thanh lâu khác biệt
- Chương 84 - Thanh lâu khác biệt 2
- Chương 85 - Thù hận
- Chương 86 - Ca ngợi
- Chương 87 - Trò chơi
- Chương 88 - Lưu tình
- Chương 89 - Thích khách
- Chương 90 - Thích khách 2
- Chương 91 - Thích khách 3
- Chương 92 - Thích khách 4
- Chương 93 - Thích khách 5
- Chương 94 - Bảo toàn tính mạng
- Chương 95 - Một đường mệnh huyền 1 *
- Chương 96 - Một đường mệnh huyền 2
- Chương 97 - Hàn sơn
- Chương 98 - Tính sổ
- Chương 99 - Muốn có lễ vật
- Chương 100 - Quay về kinh
- Chương 101 - Quay về kinh 2
- Chương 102 - Huyết tinh
- Chương 103 - Huynh muội gặp lại
- Chương 104 - Huynh muội gặp lại 2
- Chương 105 - Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 106 - Ngăn cơn sóng dữ 2
- Chương 107 - Ngăn cơn sóng dữ 3
- Chương 108 - Tình cảm mơ hồ
- Chương 109 - Hạnh phúc giản đơn
- Chương 110 - Hạnh phúc giản đơn 2
- Chương 111 - Lại sinh phiền phức
- Chương 112 - Giết
- Chương 113 - Khác thường
- Chương 114 - Gặp mặt
- Chương 115 - Đố kỵ
- Chương 116 - Đọ sức
- Chương 117 - Hồi cung
- Chương 118 - Hồi cung 2
- Chương 119 - Đọ sức
- Chương 120 - Hiểu lầm
- Chương 121 - Nam phẫn nữ trang (Nam giả dạng nữ)
- Chương 122 - Xâm nhập cấm địa
- Chương 123 - Xin giúp đỡ
- Chương 124 - Chọc giận 1
- Chương 125 - Chọc giận 2
- Chương 126 - Chọc giận 3
- Chương 127 - Thề chết không theo
- Chương 128 - Phụ tử gặp lại
- Chương 129 - Sự thật phơi bày
- Chương 130 - Yêu
- Chương 131 - Thay đổi 1
- Chương 132 - Thay đổi
- Chương 133 - Thê lương
- Chương 134 - Mạo hiểm
- Chương 135 - Chạy trốn
- Chương 136 - Chạy trồn 2
- Chương 137 - Vì ngươi ở lại
- Chương 138 - Âm thầm thương tâm
- Chương 139 - Ba mươi sáu kế
- Chương 140 - Mỹ nam kế
- Chương 141 - Cảnh cáo
- Chương 142 - Dịu dàng
- Chương 143 - Âm thầm đánh giá
- Chương 144 - Âm thầm đánh giá 2
- Chương 145 - Nàng thật lương thiện
- Chương 146 - Vô tình quấy rầy
- Chương 147 - Ngây thơ
- Chương 148 - Đê tiện
- Chương 149 - Xuất cung
- Chương 150 - Xuất cung 2
- Chương 151 - Mắc mưu
- Chương 152 - Xông vào cung 1
- Chương 153 - Xông vào cung 2
- Chương 154 - Xông vào cung 3
- Chương 155 - Xông vào cung 4
- Chương 156 - Nữ nhân ở cấm điạ
- Chương 157 - Nữ nhân ở cấm địa 2
- Chương 158 - Nữ nhân ở cấm đại 3
- Chương 159 - Mở ra chỗ hổng 1
- Chương 160 - Mở ra chỗ hổng
- Chương 161 - Cầu tình
- Chương 162 - Niềm vui bất ngờ 1
- Chương 163 - Niềm vui bất ngờ 2
- Chương 164 - Hoảng sợ chuyện cũ 1
- Chương 165 - Hoảng sợ chuyện cũ 2
- Chương 166 - Hoảng sợ chuyện cũ 3
- Chương 167 - Lưu lại đứa nhỏ
- Chương 168 - Lưu lại đứa nhỏ 2
- Chương 169 - Chuyện xưa của hắn
- Chương 170 - Chuyện xưa của hắn 2
- Chương 171 - Không cần yêu
- Chương 172 - Hữu kinh vô hiểm*
- Chương 173 - Khoảnh khắc tình yêu
- Chương 174 - Chân tướng là gì?
- Chương 175 - Cảnh cáo
- Chương 176 - Nữ nhân Vương yêu 1
- Chương 177 - Nữ nhân Vương yêu 2
- Chương 178 - Nhất kiến chung tình 1
- Chương 179 - Nhất kiến chung tình 2
- Chương 180 - Yêu đương vụng trộm
- Chương 181 - Lựa chọn 1
- Chương 182 - Lựa chọn 2
- Chương 183 - Tại sao phản bội?
- Chương 184 - Thống khổ nhớ lại
- Chương 185 - Thống khổ nhớ lại 2
- Chương 186 - Thống khổ nhớ lại 3
- Chương 187 - Chân tướng 2
- Chương 188 - Nguy hiểm tính mạng 1
- Chương 189 - Nguy hiểm tính mạng 2
- Chương 190 - Bồi thường
- Chương 191 - Đếm ngược thời gian
- Chương 192 - Đại kết cục 1
- Chương 193 - Đại kết cục 2
- Chương 194 - Đại kết cục 3