Chương 142 - Dịu dàng
"Vương, sắc trời không còn sớm, nên nghỉ ngơi !" Công công nhìn hắn vẫn ngồi phê duyệt tấu chương nhẹ giọng nhắc nhở.
"Xem một chút nữa là xong rồi." Long Hạo Thiên không ngẩng lên nói.
"Vương, quốc sự quan trọng nhưng thân thể người còn quan trọng hơn.Quốc sự vĩnh viễn không thể xử lí xong, Vương vẫn nên bảo trọng thân thể." Công công khuyên giải.
"Được rồi." Long Hạo Thiên buông tấu chương trong tay, hít thật sâu, thuận miệng hỏi "Hiện tại là giờ nào ?"
"Hồi bẩm vương là giờ Hợi." Công công nói.
"Đã trễ thế này rồi, nên nghỉ ngơi." Long Hạo Thiên đứng dậy nói.
"Đêm nay Vương muốn nghỉ ngơi ở chỗ vị nương nương nào, nô tài đi thông báo?" Công công lại hỏi.
"Quên đi, hôm nay bổn Vương muốn yên tĩnh một chút. Ngươi cũng nghỉ ngơi đi." Long Hạo Thiên phân phó. "Nô tài cáo lui!" Công công biết vương không muốn người khác quấy rầy, tốt nhất nên thức thời một chút lui xuống.
Long Hạo Thiên một mình rời ngự thư phòng, chậm rãi nhẹ nhàng đi lại trong hoàng cung. Gió mát thổi qua làm hắn thanh tỉnh rất nhiều. Nghĩ lại mấy năm nay, hắn vẫn chinh chiến bên ngoài, dùng chiến tranh để bình ổn quốc gia chỉ làm hắn thỏa mãn nhất thời, mỗi khi đêm về lại cảm thấy tịch mịch cô đơn. Hắn không biết mình đang muốn cái gì ?
Bất tri bất giác lại đi tới Tử Yên các, định xoay người rời đi lại thấy Tử Liên từ bên trong đi tới vội vàng hành lễ nói: "Nô tì tham kiến Vương !" "Đứng lên đi!" Long Hạo Thiên phân phó.
"Vương tới thăm nương nương sao? Có cần nô tì thông báo một tiếng ?" Tử Liên âm thầm vui mừng.
"Không cần, ngươi đi xuống đi. Bổn vương tự mình đi vào." Long Hạo Thiên phất tay.p>
Vương một mình đi vào, không phải sẽ thấy nương nương đang tắm rửa sao ? Nghĩ lại đây là cơ hội nương nương có thế sớm có long thai, Tử Liên nhanh miệng đáp "Nô tì cáo lui."
Long Hạo Thiên nhẹ nhàng cất bước đi vào lại nghe trong phòng truyền ra tiếng nước. Tò mò không biết nàng đang làm gì, liền đi qua cửa vừa đúng lúc nàng từ trong nước đứng lên, hắn ngây người nhìn cảnh xuân sắc của mỹ nhân trước mắt.
Trên da thịt như ngọc đều là bọt nước, hai đóa hồng mai trên ngực làm bầu ngực đầy đặn thêm mê người. Nước từ trên tay nàng chảy xuống, nhẹ nhàng chà lau thân thể từ cổ chậm rãi đi xuống từng chút một. Mỗi động tác vô tình lại tràn ngập hấp dẫn ...
Vân Yên không biết có người nhìn lén, còn nâng chân ngọc đặt ở thùng nước, nhẹ nhàng chà lau bọt nước, động tác cực kì câu hồn đoạt phách.
Long Hạo Thiên cảm giác một trận máu nóng truyền đi khắp cơ thể, hô hấp bắt đầu dồn dập, khó khăn nuốt nước miếng xuống J.
Vân Yên nghe thấy tiếng động, vội vàng túm lấy quần áo, che thân mình, cảnh giác nhìn ra ngoài cửa.
"Là bổn Vương." Long Hạo Thiên lập tức đẩy cửa vào, nhìn chằm chằm thân thể nửa kín nửa hở của nàng.
"Sao Vương lại tới đây." Vân Yên nhìn hắn, liền phát hiện ra trong mắt hắn ngập tràn dục hỏa, dường như muốn thiêu đốt mình.
"Ngươi nói xem, nửa đêm tới để làm gì ? Đương nhiên là cho ngươi thị tẩm." Long Hạo Thiên ôm lấy nàng, quần áo trên người nàng lập tức rơi xuống J.
"A." Vân Yên thở nhẹ một tiếng.
Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, Long Hạo Thiên không vội vàng cởi bỏ trang phục của mình mà lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mềm nhẵn của nàng. Từng tấc, từng tấc không buông tha chỗ nào, tựa như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ nhất...
Vân Yên thẹn thùng đưa tay chạm vào hắn, bàn tay nhỏ như có ma pháp. Mỗi chỗ chạm vào khiến cho thân thể hắn không nhịn được run rẩy, lửa nóng càng hừng hực cháy...
Long Hạo Thiên lúc này mới trút bỏ quần áo của mình, chậm rãi áp lên thân thể của nàng, hôn lên vành tai, lên mắt lên môi của nàng.
Vân Yên bị hắn châm lên dục vọng, thân thể hưng phấn cực độ. Bàn tay chậm rãi đưa ra ôm lấy thắt lưng hắn, muốn kéo hắn lại gần thêm ...
Lúc cùng đạt tới đỉnh điểm vui sướng, hai người đồng thời hét ra tiếng, sau đó là tiếng thở dốc bao phủ căn phòng.
Long Hạo Thiên đưa tay vén lại sợi tóc vương trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của nàng. Không biết bao lâu rồi, hắn không có cảm giác thể xác và tinh thần hòa hợp vui sướng thế này.
Vân Yên thật hưởng thụ, để hắn ôm vào trong ngực, tùy ý hắn vén tóc nàng một cách dịu dàng, đây chính là giấc mộng xa vời mà nàng thường hi vọng.
"Có mệt không ?" Long Hạo Thiên cực kỳ dịu dàng hỏi.
"Mệt." Vân Yên gật gật đầu. Nàng đương nhiên mệt, ngay cả cử động cũng không muốn.
"Mệt thì ngủ đi." Long Hạo Thiên giúp nàng đắp chăn.
"Vương cũng vậy." Vân Yên nhìn hắn, đột nhiên làm một việc mà ngay cả bản thân cũng không nghĩ đến. Nàng lại có thể hôn hắn một cái.
Long Hạo Thiên ngây ngẩn cả người, ngay cả nàng cũng ngây ngẩn. Trời ạ, nàng vừa làm gì thế, ngay tức khắc liền chui đầu vào trong ngực hắn.
Khóe môi hắn chậm rãi nở nụ cười, giọng điệu rất vui vẻ "Cái gì cũng làm rồi thì sợ gì nữa."
"Mệt mỏi quá, ta muốn ngủ." Vân Yên xấu hổ, nhắm mắt, xoay người sang chỗ khác.
"Bổn Vương cũng mệt mỏi." Long Hạo Thiên ôm lấy nàng từ phía sau, khẽ cầm tay nàng.
Da thịt trần trụi liền kề không một khe hở. Vòng ôm của hắn thật sự ấm áp làm người ta rất an tâm. Khóe môi Vân Yên khẽ nhếch lên thành nụ cười, giờ phút này nàng quả thật đang hưởng thụ hạnh phúc.
Vân Yên vừa tỉnh lại theo bản năng liền xoay người sang bên cạnh, chỉ thấy trên giường là khoảng trống. Hắn đã đi rồi. Nhớ lại tối hôm qua ôn nhu triền miên, nàng có chút hoảng hốt, đó có phải là mộng.
"Nương nương, người tỉnh rồi." Tiểu Thanh bưng nước rửa mặt vào, vẻ mặt tươi cười mờ ám.
"Tỉnh rồi, rời giường thôi, ta cũng thấy đói bụng." Vân Yên nói.
"Đương nhiên đói bụng rồi. Gây sức ép hơn nửa đêm, không đói bụng mới lạ!" Tiểu Thanh trêu ghẹo nói.
"Ba hoa." Vân Yên trừng mắt liếc nàng một cái "Thật sự nuông chiều ngươi quá! Có muốn ta trừng phạt hay không ?"
"Nô tì đáng chết! Nương nương tha mạng!" Tiểu Thanh sợ hãi cầu xin.
"Bây giờ mới biết cầu xin tha thứ ?" Vân Yên cười nói, không nhịn được hỏi "Vương đi khi nào ?"
"Trời vừa sáng, Vương liền đi, cố ý dặn dò nô tì không cần đánh thức nương nương, để cho nương nương ngủ nhiều một chút." Tiểu Thanh hồi đáp.
"Ta biết rồi." Đây trong lòng hắn quan tâm mình sao ?
"Nương nương, người nói xem có phải lão gia cùng thiếu gia đã rời khỏi Long triều rồi không ?" Tiểu Thanh đột nhiên hỏi.
"Không biết"Vân Yên lắc đầu. Lại qua thêm một ngày, không biết bọn họ đã rời khỏi đây chưa? Mặc kệ, nàng muốn đích thân ra ngoài cung xem sao.
- Chương 1 - U Linh Vương
- Chương 2 - Chiến trường đẫm máu
- Chương 3 - Hòa thân 1
- Chương 4 - Hòa thân 2
- Chương 5 - Hòa thân 3
- Chương 6 - Xuất giá thay 1
- Chương 7 - Xuất giá thay 2
- Chương 8 - Xuất giá thay 3
- Chương 9 - Xuất giá thay 4
- Chương 10 - Tương trợ lúc nguy nan
- Chương 11 - Nén giận
- Chương 12 - Tiến cung
- Chương 13 - Tiến cung 2
- Chương 14 - Tiến cung 3
- Chương 15 - Nghiệm thân 1
- Chương 16 - Nghiệm thân 2
- Chương 17 - Lần đầu gặp mặt
- Chương 18 - Mục đích tiến cung
- Chương 19 - Huyết nhiễm thủ cung sa
- Chương 20 - Lòng người dễ thay đổi
- Chương 21 - Một tia ấm áp
- Chương 22 - Cung nữ Tử Liên
- Chương 23 - Bí mật hoàng cung
- Chương 24 - Không hề liên quan
- Chương 25 - Sắc phong Yên Phi
- Chương 26 - Sủng hạnh
- Chương 27 - Hết đường chối cãi
- Chương 28 - Hôn mê
- Chương 29 - Hôn mê 2
- Chương 30 - Hấp hối
- Chương 31 - Hấp hối 2
- Chương 32 - Tỉnh lại
- Chương 33 - Thử
- Chương 34 - Thử 2
- Chương 35 - Dẫn lửa thiêu thân
- Chương 36 - Gặp nam nhân ngoài ý muốn
- Chương 37 - Làm nữ nhân của ta
- Chương 38 - Đánh giá
- Chương 39 - Giới luật riêng
- Chương 40 - Hình phạt riêng
- Chương 41 - Nữ thịnh thế 1
- Chương 42 - Nữ thịnh thể 2
- Chương 43 - Nữ thịnh thể 3
- Chương 44 - Nữ thịnh thể 4
- Chương 45 - Uy hiếp
- Chương 46 - Bị dao đâm
- Chương 47 - Van xin
- Chương 48 - Làm cho hắn yêu ngươi
- Chương 49 - Kẻ thù gặp lại
- Chương 50 - Kẻ thù gặp lại 2
- Chương 51 - Con đường thứ tư
- Chương 52 - Giết người
- Chương 53 - Nghe đồn
- Chương 54 - Mục đích của hắn
- Chương 55 - Điên cuồng
- Chương 56 - Giết hắc ưng
- Chương 57 - Muốn gán thêm tội
- Chương 58 - Đừng nói yêu
- Chương 59 - Đừng nói yêu 2
- Chương 60 - Chọc giận hắn 1
- Chương 61 - Chọc giận hắn 2
- Chương 62 - Giết một trong hai
- Chương 63 - Chủy thủ, độc dược
- Chương 64 - Mỹ nhân kế
- Chương 65 - Uống thuốc độc
- Chương 66 - Độc dược và xuân dược
- Chương 67 - Bị thương
- Chương 68 - Không cần chọc giận
- Chương 69 - Thần thoại bất bại
- Chương 70 - Một khắc nguy nan
- Chương 71 - Vân Yên ra tay
- Chương 72 - Cố ý gây khó dễ
- Chương 73 - Bị bắt thỏa hiệp
- Chương 74 - Bị bắt thỏa hiệp 2
- Chương 75 - Đánh lén
- Chương 76 - Đánh lén 2
- Chương 77 - Lạnh lùng vô tình
- Chương 78 - Lạnh lùng vô tình 2
- Chương 79 - Ta tới giết nàng
- Chương 80 - Sinh tử trước mắt
- Chương 81 - Tính toán với ngươi
- Chương 82 - Bỏ trốn thất bại
- Chương 83 - Thanh lâu khác biệt
- Chương 84 - Thanh lâu khác biệt 2
- Chương 85 - Thù hận
- Chương 86 - Ca ngợi
- Chương 87 - Trò chơi
- Chương 88 - Lưu tình
- Chương 89 - Thích khách
- Chương 90 - Thích khách 2
- Chương 91 - Thích khách 3
- Chương 92 - Thích khách 4
- Chương 93 - Thích khách 5
- Chương 94 - Bảo toàn tính mạng
- Chương 95 - Một đường mệnh huyền 1 *
- Chương 96 - Một đường mệnh huyền 2
- Chương 97 - Hàn sơn
- Chương 98 - Tính sổ
- Chương 99 - Muốn có lễ vật
- Chương 100 - Quay về kinh
- Chương 101 - Quay về kinh 2
- Chương 102 - Huyết tinh
- Chương 103 - Huynh muội gặp lại
- Chương 104 - Huynh muội gặp lại 2
- Chương 105 - Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 106 - Ngăn cơn sóng dữ 2
- Chương 107 - Ngăn cơn sóng dữ 3
- Chương 108 - Tình cảm mơ hồ
- Chương 109 - Hạnh phúc giản đơn
- Chương 110 - Hạnh phúc giản đơn 2
- Chương 111 - Lại sinh phiền phức
- Chương 112 - Giết
- Chương 113 - Khác thường
- Chương 114 - Gặp mặt
- Chương 115 - Đố kỵ
- Chương 116 - Đọ sức
- Chương 117 - Hồi cung
- Chương 118 - Hồi cung 2
- Chương 119 - Đọ sức
- Chương 120 - Hiểu lầm
- Chương 121 - Nam phẫn nữ trang (Nam giả dạng nữ)
- Chương 122 - Xâm nhập cấm địa
- Chương 123 - Xin giúp đỡ
- Chương 124 - Chọc giận 1
- Chương 125 - Chọc giận 2
- Chương 126 - Chọc giận 3
- Chương 127 - Thề chết không theo
- Chương 128 - Phụ tử gặp lại
- Chương 129 - Sự thật phơi bày
- Chương 130 - Yêu
- Chương 131 - Thay đổi 1
- Chương 132 - Thay đổi
- Chương 133 - Thê lương
- Chương 134 - Mạo hiểm
- Chương 135 - Chạy trốn
- Chương 136 - Chạy trồn 2
- Chương 137 - Vì ngươi ở lại
- Chương 138 - Âm thầm thương tâm
- Chương 139 - Ba mươi sáu kế
- Chương 140 - Mỹ nam kế
- Chương 141 - Cảnh cáo
- Chương 142 - Dịu dàng
- Chương 143 - Âm thầm đánh giá
- Chương 144 - Âm thầm đánh giá 2
- Chương 145 - Nàng thật lương thiện
- Chương 146 - Vô tình quấy rầy
- Chương 147 - Ngây thơ
- Chương 148 - Đê tiện
- Chương 149 - Xuất cung
- Chương 150 - Xuất cung 2
- Chương 151 - Mắc mưu
- Chương 152 - Xông vào cung 1
- Chương 153 - Xông vào cung 2
- Chương 154 - Xông vào cung 3
- Chương 155 - Xông vào cung 4
- Chương 156 - Nữ nhân ở cấm điạ
- Chương 157 - Nữ nhân ở cấm địa 2
- Chương 158 - Nữ nhân ở cấm đại 3
- Chương 159 - Mở ra chỗ hổng 1
- Chương 160 - Mở ra chỗ hổng
- Chương 161 - Cầu tình
- Chương 162 - Niềm vui bất ngờ 1
- Chương 163 - Niềm vui bất ngờ 2
- Chương 164 - Hoảng sợ chuyện cũ 1
- Chương 165 - Hoảng sợ chuyện cũ 2
- Chương 166 - Hoảng sợ chuyện cũ 3
- Chương 167 - Lưu lại đứa nhỏ
- Chương 168 - Lưu lại đứa nhỏ 2
- Chương 169 - Chuyện xưa của hắn
- Chương 170 - Chuyện xưa của hắn 2
- Chương 171 - Không cần yêu
- Chương 172 - Hữu kinh vô hiểm*
- Chương 173 - Khoảnh khắc tình yêu
- Chương 174 - Chân tướng là gì?
- Chương 175 - Cảnh cáo
- Chương 176 - Nữ nhân Vương yêu 1
- Chương 177 - Nữ nhân Vương yêu 2
- Chương 178 - Nhất kiến chung tình 1
- Chương 179 - Nhất kiến chung tình 2
- Chương 180 - Yêu đương vụng trộm
- Chương 181 - Lựa chọn 1
- Chương 182 - Lựa chọn 2
- Chương 183 - Tại sao phản bội?
- Chương 184 - Thống khổ nhớ lại
- Chương 185 - Thống khổ nhớ lại 2
- Chương 186 - Thống khổ nhớ lại 3
- Chương 187 - Chân tướng 2
- Chương 188 - Nguy hiểm tính mạng 1
- Chương 189 - Nguy hiểm tính mạng 2
- Chương 190 - Bồi thường
- Chương 191 - Đếm ngược thời gian
- Chương 192 - Đại kết cục 1
- Chương 193 - Đại kết cục 2
- Chương 194 - Đại kết cục 3