Chương 95 - Một đường mệnh huyền 1 *
(*) Một đường mệnh huyền: Tính mệnh như chỉ mành treo chuông, ý nói rất mong manh.
Một quân y trẻ tuổi ngồi canh ở bên cạnh không ngừng gật gù buồn ngủ, Vân Yên ở trên giường, vẫn hôn mê bất tỉnh như trước .
Một thân ảnh không tiếng động bước vào, nhẹ tay khua khua trước mặt quân y vẫn đang mê man kia, liền tiến về phía giường nàng. Nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng nhẹ thở dài. Nàng sao lại không tự biết bảo hộ chính mình như vậy.
Từ trong người lấy ra một viên thuốc đưa vào miệng nàng, dùng tay chặn cằm nàng ép nuốt xuống, lúc này mới khẽ khàng rời đi.
"Tiểu Mạnh, sao ngươi lại ngủ say như vậy?" Sáng sớm, một tiểu quân y bưng thuốc đi vào, nhìn thấy hắn ngủ liền vỗ vỗ, tức giận nói.
Hắn giật mình tỉnh lại, ngượng ngùng xoa đầu nói: "Ta rất mệt mà, đưa ta, ta cấp nương nương uống thuốc, ngươi đỡ nương nương dậy đi." Hắn vươn tay đỡ lấy chén thuốc.
Vừa mới đi tới, tiểu quân y kia cẩn thận nâng Vân Yên dậy mới phát hiện sắc mặt nàng dị thường ửng đỏ, không khỏi lấy tay đặt lên trán một chút, lập tức hô: "Không tốt rồi, nương nương phát sốt, mau đi gọi sư phụ."
"Cái gì?" Hắn cả kinh, xoảng một tiếng chén thuốc trong tay rơi xuống đất, phát sốt chính là bệnh tình chuyển biến xấu đi. Nhanh chân chạy ra ngoài.
"Không tốt rồi, sư phụ, không tốt rồi." Còn chưa vào đến lều, hắn đã kích động hét lớn.
"Làm sao vậy? Có phải nương nương xảy ra chuyện gì hay không?" Quân y lập tức từ trên giường bật dậy, nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề.
"Sư phụ, nương nương phát sốt rồi." Hắn thở hổn hển nói.
"Cái gì?" Sắc mặt quân y lo lắng hỏi: "Khi nào thì bắt đầu phát sốt?"
"Hình như là nửa đêm." Hắn cúi đầu xấu hổ, cũng không biết ai làm cho hắn ngủ như vậy.
"Cái gì mà hình như, không phải kêu ngươi trông coi sao? Ngươi làm cái gì mà không biết, không muốn sống nữa đúng không?" Lão quân y sắc mặt càng trở nên lo lắng hơn, vội vã đi ra ngoài.
Không muốn sống sao? Hắn lập tức khụy xuống, hắn còn chưa muốn chết. Vội vàng ngồi dậy đuổi theo.
Quân y vội vàng chạy lại lều của Vân Yên, bởi vì vội mà không để ý đụng phải người đối diện.
"Quân y, sớm như vậy đã xảy ra chuyện gì?" Tướng quân thấy vậy liền hỏi, chẳng lẽ là nương nương...?
"Tướng quân." Quân y hành lễ, nói: "Nương nương xảy ra nguy hiểm." Vừa nói vừa không dừng chân đi đến nơi đó.
"Nương nương có nguy hiểm?" Tướng quân sửng sốt, vội đi theo phía sau.
Lão quân y từng bước đi đến bên giường, không kịp nói chuyện liền cầm tay nàng bắt mạch, sắc mặt càng ngày càng trầm trọng, mồ hôi ròng ròng, mặt nhăn mày nhó, quay sang hỏi đồ đệ đứng bên cạnh: "Các ngươi đã cho nương nương uống thuốc khác?"
"Không có, đều là theo sư phụ dặn dò." Nhóm đồ đệ nhìn nhau lắc đầu, nhìn thấy bộ dáng của sư phụ đã biết có chuyện lớn rồi, sợ hãi không biết Vương có giận chó đánh mèo mà xử lý bọn họ hay không?
"Quân y, rốt cuộc sao lại thế này?" Nhìn bọn họ đều khẩn trương như vậy, tướng quân cũng cảm thấy có chuyện lớn, chẳng lẽ tình huống của nương nương biến chuyển xấu?
"Tướng quân..." Lão quân y quỳ xuống nói: "Nói thật với tướng quân, trong cơ thể nương nương hẳn là có hai loại thuốc nên sinh ra phản ứng làm cho thân thể nương nương không chịu nổi, miệng vết thương bị nhiễm trùng. Có điều thần cũng không tra ra nổi nguyên nhân. Chỉ sợ nương nương..."
"Ngươi khẳng định chắc chắn thuốc của ngươi không có vấn đề?" Sắc mặt tướng quân cũng không đổi.
"Chắc chắn, ta đi theo tướng quân nhiều năm chinh chiến như vậy, làm sao có thể dùng sai thuốc?" Lão quân y nói, hắn cũng tin tưởng đồ đệ cũng sẽ không tính sai phương thuốc.
Tướng quân suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Chính xác không có? Bây giờ không phải lúc truy cứu trách nhiệm, quân y, ngươi suy nghĩ xem, thật không có biện pháp khác để cứu nương nương sao?"
Lão quân y lắc đầu: "Tướng quân, không có biện pháp nào khác, ta đành chờ chôn cùng nương nương." Vẻ mặt ông đã tuyệt vọng muốn buông xuôi.
Tướng quân giờ này tỉnh táo lại, nếu nương nương không thể cứu, hắn cũng sẽ không thể mất đi quân y, nghĩ vậy liền phân phó: "Quân y, chúng ta bẩm báo với Vương, nói là bệnh tình nương nương chuyển biến xấu. Còn những chuyện khác thì không cần phải nói gì cả, bổn tướng quân sẽ bảo vệ các ngươi."
"Tạ ơn tướng quân." Mắt lão quân y mang theo lệ, nghiêm túc cúi đầu, đồ đệ phía sau cũng quỳ xuống.
"Đứng lên đi, bổn tướng quân sẽ sai người đi mời Vương tới." Tướng quân tâm tình trầm trọng, hắn vẫn không thể tin được nương nương cứ như vậy ra đi.
Quân y mới vừa đứng dậy đã thấy Long Hạo Thiên tự mình đi vào, nhìn bọn họ hỏi: "Thế nào rồi?"
"Vương." Tướng quân và quân y lại cùng nhau quỳ xuống.
"Ngươi làm gì vậy?" Long Hạo Thiên cảm giác được chuyện không hay, ánh mắt chuyển dời về phía Vân Yên vẫn còn đang hôn mê trên giường.
"Vương, bệnh tình nương nương đột nhiên phát sốt cao, thần vô năng, thỉnh Vương xử phạt." Quân y cúi đầu sát đất, ý tứ trong lời nói đã rất rõ ràng. "Cái gì?" Ánh mắt nguy hiểm của Long Hạo Thiên lóe lên, thanh âm cũng chuyển thành nghiêm khắc: "Cái gì gọi là vô năng, nói mau."
"Vương bớt giận, quân y đã tận sức, có điều bệnh tình nương nương đột nhiên chuyển biến xấu, trong quân doanh điều kiện lại kém, chỉ sợ..." Tướng quân vẫn không dám nói thật ra.
"Một đám phế vật." Long Hạo Thiên mắng một tiếng, đi đến bên giường sờ vào cái trán nóng bỏng của nàng. Lập tức phân phó: "Người đâu, chuẩn bị xe, Bổn Vương mang nàng vào thành tìm thầy thuốc."
"Vương, không thể được." Quân y lại ngăn cản, "Xe ngựa chấn động như vậy, bệnh tình nương nương chỉ sợ không qua được một canh giờ."
"Một canh giờ?" Tướng quân cũng kinh ngạc kêu lên, thấy ông ta nói vậy không phải ý nói nương nương hoàn toàn không thể cứu được sao?
Long Hạo Thiên lập tức hỏi bọn họ: "Từ nơi này đến thành gần nhất là bao nhiêu canh giờ?"
"Hồi bẩm Vương, cho dù phi nước đại cũng phải hai canh giờ." Tướng quân hồi đáp, vô luận thế nào cũng không kịp. Huống chi cho dù có tới nơi cũng không chắc có ai có thể cứu, quân y đã nói nương nương sợ không qua nổi một canh giờ.
- Chương 1 - U Linh Vương
- Chương 2 - Chiến trường đẫm máu
- Chương 3 - Hòa thân 1
- Chương 4 - Hòa thân 2
- Chương 5 - Hòa thân 3
- Chương 6 - Xuất giá thay 1
- Chương 7 - Xuất giá thay 2
- Chương 8 - Xuất giá thay 3
- Chương 9 - Xuất giá thay 4
- Chương 10 - Tương trợ lúc nguy nan
- Chương 11 - Nén giận
- Chương 12 - Tiến cung
- Chương 13 - Tiến cung 2
- Chương 14 - Tiến cung 3
- Chương 15 - Nghiệm thân 1
- Chương 16 - Nghiệm thân 2
- Chương 17 - Lần đầu gặp mặt
- Chương 18 - Mục đích tiến cung
- Chương 19 - Huyết nhiễm thủ cung sa
- Chương 20 - Lòng người dễ thay đổi
- Chương 21 - Một tia ấm áp
- Chương 22 - Cung nữ Tử Liên
- Chương 23 - Bí mật hoàng cung
- Chương 24 - Không hề liên quan
- Chương 25 - Sắc phong Yên Phi
- Chương 26 - Sủng hạnh
- Chương 27 - Hết đường chối cãi
- Chương 28 - Hôn mê
- Chương 29 - Hôn mê 2
- Chương 30 - Hấp hối
- Chương 31 - Hấp hối 2
- Chương 32 - Tỉnh lại
- Chương 33 - Thử
- Chương 34 - Thử 2
- Chương 35 - Dẫn lửa thiêu thân
- Chương 36 - Gặp nam nhân ngoài ý muốn
- Chương 37 - Làm nữ nhân của ta
- Chương 38 - Đánh giá
- Chương 39 - Giới luật riêng
- Chương 40 - Hình phạt riêng
- Chương 41 - Nữ thịnh thế 1
- Chương 42 - Nữ thịnh thể 2
- Chương 43 - Nữ thịnh thể 3
- Chương 44 - Nữ thịnh thể 4
- Chương 45 - Uy hiếp
- Chương 46 - Bị dao đâm
- Chương 47 - Van xin
- Chương 48 - Làm cho hắn yêu ngươi
- Chương 49 - Kẻ thù gặp lại
- Chương 50 - Kẻ thù gặp lại 2
- Chương 51 - Con đường thứ tư
- Chương 52 - Giết người
- Chương 53 - Nghe đồn
- Chương 54 - Mục đích của hắn
- Chương 55 - Điên cuồng
- Chương 56 - Giết hắc ưng
- Chương 57 - Muốn gán thêm tội
- Chương 58 - Đừng nói yêu
- Chương 59 - Đừng nói yêu 2
- Chương 60 - Chọc giận hắn 1
- Chương 61 - Chọc giận hắn 2
- Chương 62 - Giết một trong hai
- Chương 63 - Chủy thủ, độc dược
- Chương 64 - Mỹ nhân kế
- Chương 65 - Uống thuốc độc
- Chương 66 - Độc dược và xuân dược
- Chương 67 - Bị thương
- Chương 68 - Không cần chọc giận
- Chương 69 - Thần thoại bất bại
- Chương 70 - Một khắc nguy nan
- Chương 71 - Vân Yên ra tay
- Chương 72 - Cố ý gây khó dễ
- Chương 73 - Bị bắt thỏa hiệp
- Chương 74 - Bị bắt thỏa hiệp 2
- Chương 75 - Đánh lén
- Chương 76 - Đánh lén 2
- Chương 77 - Lạnh lùng vô tình
- Chương 78 - Lạnh lùng vô tình 2
- Chương 79 - Ta tới giết nàng
- Chương 80 - Sinh tử trước mắt
- Chương 81 - Tính toán với ngươi
- Chương 82 - Bỏ trốn thất bại
- Chương 83 - Thanh lâu khác biệt
- Chương 84 - Thanh lâu khác biệt 2
- Chương 85 - Thù hận
- Chương 86 - Ca ngợi
- Chương 87 - Trò chơi
- Chương 88 - Lưu tình
- Chương 89 - Thích khách
- Chương 90 - Thích khách 2
- Chương 91 - Thích khách 3
- Chương 92 - Thích khách 4
- Chương 93 - Thích khách 5
- Chương 94 - Bảo toàn tính mạng
- Chương 95 - Một đường mệnh huyền 1 *
- Chương 96 - Một đường mệnh huyền 2
- Chương 97 - Hàn sơn
- Chương 98 - Tính sổ
- Chương 99 - Muốn có lễ vật
- Chương 100 - Quay về kinh
- Chương 101 - Quay về kinh 2
- Chương 102 - Huyết tinh
- Chương 103 - Huynh muội gặp lại
- Chương 104 - Huynh muội gặp lại 2
- Chương 105 - Ngăn cơn sóng dữ
- Chương 106 - Ngăn cơn sóng dữ 2
- Chương 107 - Ngăn cơn sóng dữ 3
- Chương 108 - Tình cảm mơ hồ
- Chương 109 - Hạnh phúc giản đơn
- Chương 110 - Hạnh phúc giản đơn 2
- Chương 111 - Lại sinh phiền phức
- Chương 112 - Giết
- Chương 113 - Khác thường
- Chương 114 - Gặp mặt
- Chương 115 - Đố kỵ
- Chương 116 - Đọ sức
- Chương 117 - Hồi cung
- Chương 118 - Hồi cung 2
- Chương 119 - Đọ sức
- Chương 120 - Hiểu lầm
- Chương 121 - Nam phẫn nữ trang (Nam giả dạng nữ)
- Chương 122 - Xâm nhập cấm địa
- Chương 123 - Xin giúp đỡ
- Chương 124 - Chọc giận 1
- Chương 125 - Chọc giận 2
- Chương 126 - Chọc giận 3
- Chương 127 - Thề chết không theo
- Chương 128 - Phụ tử gặp lại
- Chương 129 - Sự thật phơi bày
- Chương 130 - Yêu
- Chương 131 - Thay đổi 1
- Chương 132 - Thay đổi
- Chương 133 - Thê lương
- Chương 134 - Mạo hiểm
- Chương 135 - Chạy trốn
- Chương 136 - Chạy trồn 2
- Chương 137 - Vì ngươi ở lại
- Chương 138 - Âm thầm thương tâm
- Chương 139 - Ba mươi sáu kế
- Chương 140 - Mỹ nam kế
- Chương 141 - Cảnh cáo
- Chương 142 - Dịu dàng
- Chương 143 - Âm thầm đánh giá
- Chương 144 - Âm thầm đánh giá 2
- Chương 145 - Nàng thật lương thiện
- Chương 146 - Vô tình quấy rầy
- Chương 147 - Ngây thơ
- Chương 148 - Đê tiện
- Chương 149 - Xuất cung
- Chương 150 - Xuất cung 2
- Chương 151 - Mắc mưu
- Chương 152 - Xông vào cung 1
- Chương 153 - Xông vào cung 2
- Chương 154 - Xông vào cung 3
- Chương 155 - Xông vào cung 4
- Chương 156 - Nữ nhân ở cấm điạ
- Chương 157 - Nữ nhân ở cấm địa 2
- Chương 158 - Nữ nhân ở cấm đại 3
- Chương 159 - Mở ra chỗ hổng 1
- Chương 160 - Mở ra chỗ hổng
- Chương 161 - Cầu tình
- Chương 162 - Niềm vui bất ngờ 1
- Chương 163 - Niềm vui bất ngờ 2
- Chương 164 - Hoảng sợ chuyện cũ 1
- Chương 165 - Hoảng sợ chuyện cũ 2
- Chương 166 - Hoảng sợ chuyện cũ 3
- Chương 167 - Lưu lại đứa nhỏ
- Chương 168 - Lưu lại đứa nhỏ 2
- Chương 169 - Chuyện xưa của hắn
- Chương 170 - Chuyện xưa của hắn 2
- Chương 171 - Không cần yêu
- Chương 172 - Hữu kinh vô hiểm*
- Chương 173 - Khoảnh khắc tình yêu
- Chương 174 - Chân tướng là gì?
- Chương 175 - Cảnh cáo
- Chương 176 - Nữ nhân Vương yêu 1
- Chương 177 - Nữ nhân Vương yêu 2
- Chương 178 - Nhất kiến chung tình 1
- Chương 179 - Nhất kiến chung tình 2
- Chương 180 - Yêu đương vụng trộm
- Chương 181 - Lựa chọn 1
- Chương 182 - Lựa chọn 2
- Chương 183 - Tại sao phản bội?
- Chương 184 - Thống khổ nhớ lại
- Chương 185 - Thống khổ nhớ lại 2
- Chương 186 - Thống khổ nhớ lại 3
- Chương 187 - Chân tướng 2
- Chương 188 - Nguy hiểm tính mạng 1
- Chương 189 - Nguy hiểm tính mạng 2
- Chương 190 - Bồi thường
- Chương 191 - Đếm ngược thời gian
- Chương 192 - Đại kết cục 1
- Chương 193 - Đại kết cục 2
- Chương 194 - Đại kết cục 3