Chương 62 - Vừa ấm áp đã có gió mưa kéo đến
Đêm nay, Nghiêm Cẩn ngủ rất ngon, đều tiên là rùa con cuối cùng đã trở thành người yêu của cậu, miếng bánh ngon từ trên trời cuối cùng cũng rơi xuống đầu cậu, hạnh phúc muốn chết. Thứ hai là vụ án có bước đột phá lớn, chỉ cần bắt được bác sĩ X thì sự an nguy của rùa con đã được đảm bảo. Đến lúc đó hai mẹ con có thể gặp nhau, rùa con vui vẻ hạnh phúc, cậu cũng vui vẻ hạnh phúc.
Một đêm không mộng mị, sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau cậu đã chạy đến kí túc xá của rùa con mà chờ, định cùng cô bé ăn sáng, thêm nụ hôn ngọt ngào để nạp năng lượng rồi đến công ty làm việc
Mai Côi xuống lầu, cười chạy về phía Nghiêm Cẩn nhưng Nghiêm Cẩn mẫn cảm nhận ra cô bé không cao hứng bằng hôm qua. Cậu kéo tay cô bé, đang định hỏi thì đã thấy có một nhóm nữ sinh đi qua nhìn hai người với ánh mắt khác lạ. Nghiêm Cẩn giật mình hiểu ra. Cậu kéo Mai Côi đi về nhà ăn:
- Có người nói này nọ với em?
- Không phải đâu
Mai Côi liều mạng lắc đầu:
- Chỉ là mọi người rất kinh ngạc
Nghĩ nghĩ rồi lại bổ sung:
- Em cũng rất bất ngờ, không nghĩ tin truyền nhanh như vậy.
Nghiêm Cẩn có chút khó chịu, trước kia cậu ở trong trường cũng có không ít bạn gái, trước kia mỗi lần đổi người chắc đều có tin đồn nhưng lúc ấy cậu chẳng để ý. Muốn làm bạn gái của cậu thì chấp nhận điều này là điều đương nhiên. Nhưng giờ đổi là rùa con, để cô bé phải chịu áp lực thì cậu không nỡ. Ngẫm lại cũng đúng, bọn họ ở trong trường bao lâu nay vẫn là thân phận anh em, đột nhiên quan hệ thay đổi hơn nữa có một số kẻ vốn chỉ sợ thiên hạ không loạn mà thêm mắm dặm muối, những tin đồn hẳn chẳng dễ nghe gì.
Cả đường đi đều bị mọi người dòm ngó, đến nhà ăn, vừa ngồi xuống thì cũng thấy xung quanh có tiếng nói khe khẽ. Nghiêm Cẩn quay đầu nhìn quanh một vòng thì lại lập tức im lặng. Mai Côi tuy vẫn cố mỉm cười nhưng động tác cứng nhắc đã tiết lộ cô bé mất tự nhiên. Nghiêm Cẩn cầm tay Mai Côi, Mai Côi dùng sức nắm chặt tay Nghiêm Cẩn:
- Em không sợ đâu, bọn họ có thể làm bạn gái của anh, em cũng có thể.
Lời này dỗ cho Nghiêm Cẩn rất vui vẻ, cười ngây ngô. Bên cạnh lại có tiếng rì rầm nhưng cậu cũng bỏ qua. Hai người ăn sáng xong thì rời đi, Nghiêm Cẩn kéo Mai Côi ra một góc vắng mà hôn cô bé rồi nói:
- Đừng để ý đến mấy lời khó nghe của bọn họ, cứ coi như bọn họ đang đánh rắm, nghe tiếng bọn họ thì như nghe "bủm bủm bủm", mùi thối bay qua là được rồi.
Cậu bắt chước tiếng đánh rắm rất giống khiến Mai Côi phì cười. Nghiêm Cẩn vò vò tóc, không nhịn được lại ôm cô bé vào lòng rồi nói:
- Phải đi thật rồi, em phải nhớ anh biết chưa
- Vâng ạ, nếu cần em giúp thì cứ gọi em nhé
- Được
Một lát sau, Mai Côi hỏi:
- Vậy anh còn định ôm bao lâu nữa?
Nghiêm Cẩn đỏ mặt gõ gõ đầu cô bé:
- Em đúng là đồ rùa ngốc ki bo, ôm một tí thì sao? Hừ, không ôm nữa. Anh đi đây
- A! Là chính anh đang bận mà, em chỉ nhắc nhở anh thôi
Mai Côi vô tội mà xoa xoa đầu mình.
...
Lại mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, cô bé rốt cuộc không nhịn được lại nói:
- Rốt cuộc thì anh có đi không đây?
Cậu không nói hai lời, xoay người định đi nhưng đi hai bước thì lại chạy quay lại, kéo Mai Côi vào lòng rồi cắn má cô bé một cái:
- Đuổi anh đi? Cắn chết em!
Cắn xong quay đầu, lần này thực sự rời đi, nháy mắt đã biến mất trước mặt cô.
Mai Côi xoa xoa khuôn mặt bị cắn đau, thì thào oán giận:
- Nào có đuổi, rõ ràng là nhắc nhở, hỏi thăm.
Cô bé đi ra ngoài, quyết định sau này phải nói cho cậu, không thể dùng thuật di động này trước mặt mình được, nhìn anh biến mất trước mặt mình cảm giác thật không tốt.
Đi về đường lớn, gặp vài nhóm học sinh túm năm tụm ba, Mai Côi cố gắng ngẩng cao đầu. Cô bé thích anh cũng chẳng phải là làm chuyện gì xấu, hơn nữa anh cũng thích mình, đâu phải như lời bọn họ nói. Cô bé phải cố gắng, học tập tốt, không thể làm cha Nghiêm Lạc và mẹ Tiểu Tiểu mất mặt được. Ổn định tâm lý rồi thì lại gặp Mặc Ngôn từ nhà ăn bước ra.
Mặc Ngôn đi cùng cô, hỏi:
- Rốt cuộc thì chị cũng bị anh ấy thu phục?
Mai Côi mặt đỏ lên, lắp bắp:
- Cái gì? Nào có!
Mặc Ngôn mỉm cười, vẻ mặt như thể sớm đã biết. Mai Côi nghĩ thấy không phục thì nói tiếp:
- Rõ ràng là chị thu phục anh ấy
Mặc Ngôn cười, quay đầu nhìn Mai Côi thật sâu. Mai Côi bị nhìn mà khó hiểu nhưng Mặc Ngôn lại chỉ nói một câu:
- Đừng lo lắng.
Ba chữ này lại bất ngờ khiến Mai Côi an tâm. Vì thế Mai Côi cũng cười, gật mạnh đầu. Nếu nói Nghiêm Cẩn như lửa, nhiệt tình không thể ngăn cản thì Mặc Ngôn chính là nước, bình tĩnh sâu sắc. Cậu ấy luôn bình thản như không để ý nhưng lại thực sự khiến cho người khác cảm thấy yên tâm.
Bên cạnh có mấy nữ sinh đang líu ríu nói chuyện:
- Hai anh em yêu đương, có phải là loạn luân gì gì đó không?
- Nào có, hình như không phải anh em ruột
- À, ra vậy. Khó trách chạy từ trường ngoài vào đến tận đây, da mặt cũng dày ghê
- Cũng không dễ dàng đâu, theo đuổi bao nhiêu năm như vậy, sắp tốt nghiệp mới làm xong, không nắm chắc thời gian không được
Mai Côi đang tiêu hóa xem có phải bọn họ nói mình hay không thì đã thấy Mặc Ngôn dừng bước, xoay người nói với mấy nữ sinh kia:
- Ăn no đầy bụng thì mau đi vệ sinh đi, bằng không thì miệng sẽ thối lắm đấy.
Mấy nữ sinh kia bị nói thế mà tái mặt, dùng sức lườm Mai Côi, Mai Côi cảm thấy rất kinh ngạc, khuyên bọn họ đi đại tiện cũng đâu phải là mình, lườm gì mà lườm?
Mặc Ngôn chậm rãi nói thêm:
- Anh em nhà tôi đều không ngại đánh con gái đâu
Mấy nữ sinh kia chẳng dám nói gì, vội vàng chạy biến đi. Mai Côi suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng hiểu được ý của Mặc Ngôn:
- Mặc Ngôn, bọn họ cũng có thể hiểu sao?
- Vâng, mấy người đó cũng thông minh như chị!
Mai Côi lại nghĩ nghĩ:
- Chắc chắn là không phải em đang khen chị. Nhưng mà cảm ơn, tuy rằng lần nào em cũng cãi cọ với anh ấy nhưng thật ra em luôn giúp anh ấy. Mặc Ngôn, phương thức biểu đạt tình cảm của em thật độc đáo
Mặc Ngôn nói:
- Em cũng đâu có cãi nhau gì
Cậu không mắng chửi người mà chỉ làm người ta cứng họng thôi. Mai Côi vừa định cười thì lại nhìn thấy Thẩm Phi.
Lúc này cô bé và Mặc Ngôn đã đi đến trước dãy phòng học, Thẩm Phi cầm sách đi về phía này. Thấy cô bé thì dừng bước, muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ cười cười, gật gật đầu xem như chào hỏi rồi đi vào. Khi cậu mỉm cười vẻ mặt lộ ra chút mất mát, đau lòng khiến Mai Côi nhìn cũng không được vui
Mặc Ngôn thấy thế thì nhắc nhở:
- Hay là nói rõ cho anh ấy, đỡ cho tên cuồng ghen kia lại gây sự
Tên cuồng ghen mà cậu nói giờ phút này đang mũ áo chỉnh tề ngồi trong văn phòng, cùng bọn Tiểu Mễ nghiêm túc kiểm tra tư liệu mang về từ hiệp hội siêu năng lực.
Sáng sớm Nghiêm Lạc đã đến, anh và Nghiêm Cẩn nói chuyện xong thì một mình đi gặp Phùng Quang Hoa. Đáng tiếc Phùng Quang Hoa là cá không ăn muốn cá ươn, không nói một lời. Gần trưa thì Hạ Sinh chạy tới nói Hạ Bồi hôm nay thông minh hơn, tỉnh lại đã lén nghe suy nghĩ của Phùng Quang Hoa nhưng lại không thăm dò được gì. Nghiêm Cẩn cười thầm trong lòng, Hạ Bồi học được thông minh thì người ta cũng học được, chiêu gì cũng chỉ hữu dụng khi dùng lần đầu tiên, qua rồi thì sẽ thành vô dụng.
Tối qua sau khi Phùng Quang Hoa bị bắt thì hiệp hội siêu năng lực cũng bị phong tỏa ngay lập tức. Tiểu Mễ dẫn người làm theo chỉ thị của Nghiêm Cẩn, đem tất cả hồ sơ, văn kiện về công ty. Mai Côi nói cho Nghiêm Cẩn, tối hôm qua khi nói đến chứng cứ thì Phùng Quang Hoa lo lắng về hai ngăn tủ chứa tài liệu trong phòng của mình vì thế Nghiêm Cẩn đặc biệt dặn dò phải lưu tâm với hai ngăn tủ đó. Tiểu Mễ tự đi, đầu tiên là chụp ảnh toàn căn phòng, sau đó phân loại văn kiện, lục soát trước sau cẩn thận, xác nhận không có tường kép, mật thất gì thì mới vận chuyển hết về.
Bây giờ Nghiêm Cẩn dẫn người kiểm tra đám văn kiện này. Vài cán bộ cao cấp trong hiệp hội từ đêm qua cũng đã bị khống chế, đưa đi thẩm vấn. Đáng tiếc cho tời giờ, ngoài việc có thẻ chắc chắn phỏng đoán của Nghiêm Cẩn là thật thì những chi tiết khác bọn họ đều chưa tìm ra
Làm sao để chọn người bị hại? Bán ra ngoài thế nào? Con đường, người dẫn mối, thủ đoạn... Những điều này đám Nghiêm Cẩn hoàn toàn không biết gì. Thậm chí ngay cả người nào là thực sự rời khỏi hiệp hội, người nào là bị hại thì bọn họ cũng không thể xác định.
Đến chiều, danh dách nhân viên trong hiệp hội đã được thống kê, ngoài những người đã xác định là tử vong, mất tích đã từng báo án trước đó. Những người rời khỏi hiệp hội khác như di dân, rời khỏi hiệp hội thì ước chừng 96 người. Tiểu Mễ lấy danh sách, sắp xếp người đi thẩm tra, dò hỏi, xác nhận những người này quả thực không nằm trong phạm vi bị hại.
Nghiêm Cẩn để cho những người khác tiếp tục tìm manh mối trong đám tài liệu, tự mình đi tìm Hạ Bồi.
Hạ Bồi trải qua một đêm suy nghĩ hiển nhiên là đã có quyết định sẽ thẳng thắn của mình. Hạ Bồi vừa thấy Nghiêm Cẩn thì bắt đầu kể hết những gì mình biết nhưng cậu luôn nhấn mạnh Hùng Đông Bình kia không phải là đồng lõa của bác sĩ X, Hùng Đông Bình là người bị hại vân vân và vân vân...
Nghiêm Cẩn nhẫn nại không cắt lời cậu, nghe cậu kể về Hùng Đông Bình, từ khi Hùng Đông Bình dạy cậu, nói đến mười năm trước Hùng Đông Bình mất tích, nói đến mấy tháng trước đột nhiên xuất hiện tìm cậu hợp tác sưu tập tin tình báo. Hùng Đông Bình muốn cậu thăm dò tình hình trong hiệp hội và công ty rồi nói lại cho ông. Lần cuối cùng bọn họ liên lạc là một tháng trước, lúc đó vụ án của Tần Nam đang rất gấp rút, Hạ Bồi vẫn cảm thấy Tần Nam là gián điệp của hiệp hội, lúc ấy cũng có hỏi Hùng Đông Bình có nên nói chuyện này cho Boss và hội trưởng không nhưng Hùng Đông Bình lại nói chuyện này không đơn giản, bảo cậu chờ tin. Kết quả sau đó Hùng Đông Bình lại không liên lạc với cậu, như bốc hơi khỏi nhân gian một lần nữa.
- Tiểu ma vương, có phải là thầy đã bị bọn họ phát hiện nên bị hạ độc thủ?
- Hai người liên lạc như thế nào?
Nghiêm Cẩn không có hứng thú phỏng đoán tình hình của Hùng Đông Bình giúp Hạ Bồi.
- Lần đầu tiên là thầy gọi điện cho tôi, sau đó đều là dùng tâm ngữ liên hệ. Bình thường cuối tuần sẽ đến khu vực mà thầy chỉ định, sau đó thầy dùng tâm ngữ để tìm tôi, tôi cũng không biết chính xác chỗ của thầy. Thầy nói là vì bảo vệ tôi. Sau đó chúng tôi lại hẹn địa điểm gặp lần sau, cứ như vậy.
Nghiêm Cẩn gật gật đầu, cậu biết Hạ Bồi không nói dối, việc này Mai Côi từng tìm hiểu trong đầu Hạ Bồi rồi vì thế cậu hỏi tiếp:
- Hùng Đông Bình có từng tiết lộ chuyện đặc biệt gì với cậu không?
- Không có, chỉ là như tôi vừa nói thôi. Đúng rồi, lần đầu tiên gặp thì có nhắc đến một tâm ngữ giả tên là Lỗ An Hoa, là nữ, năng lực rất mạnh. Lần liên lạc đó thầy đột nhiên nói xung quanh có tâm ngữ giả đang dò hỏi suy nghĩ của mình, thầy nghi ngờ chính là Lỗ An Hoa kia. Nhưng sau đó thì thầy chẳng nhắc đến bất kì ai nữa.
Hạ Bồi cũng bắt đầu nghĩ đến việc này:
- Lúc bắt đầu thầy vẫn luôn quan tâm xem có còn tâm ngữ giả nào khác không, sau đó có thể là biết thật sự không có nên không thấy hỏi nữa. Chuyện Lỗ An Hoa cũng không hề nhắc lại nữa
Nghiêm Cẩn đưa bản đồ và mấy tờ giấy vứt qua cho Hạ Bồi:
- Cậu khoanh lại những địa điểm mỗi lần hai người liên lạc với nhau, nội dung nói chuyện cũng viết tường tận hết theo trí nhớ đi.
Hạ Bồi đón lấy rồi lại hỏi thêm một lần:
- Thầy có thể nào đã gặp chuyện bất trắc?
- Cho nên chúng ta phải nhanh lên, tin tức cậu cung cấp càng hữu hiệu thì chúng ta càng có cơ hội tìm được ông ấy
Có cơ hội tìm được Hùng Đông Bình thì cũng có khả năng tìm được bác sĩ X, tìm được bác sĩ X thì cũng có nghĩa là rùa con nhà cậu sẽ được an toàn.
- Chương 1 - Hôn tất cả các bạn học trong trường làm kinh động cha đáng kính
- Chương 2 - Vấn đề về chim nhở của Tiểu Ma Vương
- Chương 3 - Giấc mơ có 3000 vợ của Tiểu Ma Vương
- Chương 4 - Rùa con xâm nhập địa bàn của ma vương
- Chương 5 - Tiểu Ma Vương trước sau đều thất thủ
- Chương 6 - Vì lập uy Tiểu Ma Vương làm chuyện xấu
- Chương 7 - Cầu hòa chưa được ma vương đã xấu mặt
- Chương 8 - Bảo vệ Mai Côi, Tiểu Ma Vương gặp rắc rối
- Chương 9 - Chịu trừng phạt Tiểu Ma Vương bị nghỉ học
- Chương 10 - Năng lực thần kỳ của rùa con
- Chương 11 - Bí mật của những người biết thuật tâm ngữ
- Chương 12 - Mối tình đầu của Tiểu Ma Vương
- Chương 13 - Trường học của những đứa trẻ siêu năng lực
- Chương 14 - Tiệc ra mắt, Tiểu Ma Vương kiêu ngạo
- Chương 15 - Tìm hiểu bí mật, Tiểu Ma Vương muốn trở nên mạnh mẽ
- Chương 16 - Tiểu Mai Côi bỏ nhà ra đi
- Chương 17 - Kỳ thi cuối kỳ của Tiểu Ma Vương
- Chương 18 - Tránh bị lộ bí mật Tiểu Ma Vương chịu tội thay
- Chương 19 - Tiểu Ma Vương bất lực
- Chương 20 - Thân thế phức tạp của Mai Côi
- Chương 21 - Cuộc gặp mặt gia đình của tiểu ma vương
- Chương 22 - Cả nhà về trấn cũ điều tra
- Chương 23 - Bà lão thần bí tiết lộ bí mật
- Chương 24 - Đại nạn tới, siêu năng lực bị phát hiện
- Chương 25 - Vì nghĩ cách cứu viện mà chân tướng bị vạch trần
- Chương 26 - Tình báo siêu đẳng
- Chương 27 - Xông vào trường học, Tiểu ma Vương làm sứ giả hộ hoa
- Chương 28 - Sương mù dày đặc cực nguy hiểm
- Chương 29 - Giải cứu trường học nguy hiểm tạm qua
- Chương 30 - Sắp được học cùng mà vui mừng
- Chương 31 - Thí nghiệm hôn môi của Tiểu Ma Vương
- Chương 32 - Bệnh bất trị của Tiểu Ma Vương
- Chương 33 - Tiểu Ma Vương giật mình lĩnh ngộ
- Chương 34 - Mai Côi đến trường Tiểu Ma Vương ghen
- Chương 35 - Buổi tối tuyệt vời gặp quỷ lãng mạn
- Chương 36 - Khảo Nghiệm nhập trường của Mai Côi
- Chương 37 - Ứng chiến Tiểu Mị, Mai Côi khổ luyện
- Chương 38 - Năng lực mạnh mẽ tiềm ẩn của rùa con
- Chương 39 - Được tỏ tình chính là chuyện xấu hổ
- Chương 40 - Cá cược thắng thua, Mai Côi nghênh chiến
- Chương 41 - Mai Côi phát uy toàn trường kinh động
- Chương 42 - Thổ lộ và bị hiểu nhầm
- Chương 43 - Hiểu lầm càng sâu hạnh phúc cành nhiều
- Chương 44 - Chân tướng rõ ràng Ma Vương tan nát cõi lòng
- Chương 45 - Rùa con bỏ nhà ra đi
- Chương 46 - Tìm manh mối mà gặp rắc rối nơi trấn cổ
- Chương 47 - Trừng trị kẻ ác Tiểu Ma Vương hiển uy
- Chương 48 - Tìm được manh mối và những bí mật khó hiểu
- Chương 49 - Gỡ dần manh mối
- Chương 50 - Là địch hay là bạn, thật giả khó phân định
- Chương 51 - Biển tình mênh mông sóng ngầm mãnh liệt
- Chương 52 - Vụ án mạng li kì và nhiều uẩn khúc
- Chương 53 - Tình địch xuất hiện, Ma Vương lo lắng
- Chương 54 - Mối tình đầu của Mai Côi bì phát hiện
- Chương 55 - tình cảm lãng mạn, vụ án có đột phá
- Chương 56 - Tình địch gặp lại hết sức đỏ mắt
- Chương 57 - Đêm trăng bày tỏ tình cảm lãng mạn, gắn bó
- Chương 58 - Tình hình nguy hiểm, cuộc đột kích lúc nửa đêm
- Chương 59 - Phòng tối đầy sát khí
- Chương 60 - Ma Vương hiện thân làm rõ tình hình
- Chương 61 - Những bí mật liên hoàn được tháo gỡ
- Chương 62 - Vừa ấm áp đã có gió mưa kéo đến
- Chương 63 - Trái tim gắn kết
- Chương 64 - Vụ án có đột phá, Mai Côi đột nhiên mất tích
- Chương 65 - Toàn thành phố tập trung tìm kiếm Mai Côi
- Chương 66 - Trần Bình hiện thân chân tướng rõ ràng
- Chương 67 - Bên sáng bên tối, vừa thủ vừa công
- Chương 68 - Đối chọi gay gắt, dành sức chờ phát động
- Chương 69 - Thiếu niên thần binh thi thố tài năng
- Chương 70 - Ma Vương hiện thân, anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 71 - Đại đoàn viên
- Chương 72 - Mọi người vui mừng hạnh phúc viên mãn
- Phiên ngoại 1 - Tiểu Ma Vương trọc đầu
- Phiên ngoại 2 - Quỷ kế của Tiểu Ma Vương
- Phiên ngoại 3 - Tuổi 20 cũng là ngày của độc thân
- Phiên ngoại 4 - Cuộc sống ướp dấm của Tiểu Ma Vương