Gửi bài:

Chương 222 - Không biết xấu hổ

Đang lúc Tần Thiên nghĩ chuyện của Tạ Uyển Quân đã bình ổn lại thì trong thành lại có lời đồn khác về Tạ Uyển Quân truyền ra

Lời đồn này nhanh chóng thay thế lời đồn phía trước mà Tần Thiên đã truyền ra, trở thành đề tài của dân chúng trong lúc trà dư tửu hậu

Cứ như vậy, một thời gian ngắn, dù đi đến đâu cũng đều nghe thấy mọi người bàn tán việc này

- Ngươi có nghe nói không? Thì ra chuyện trước kia Tạ tiểu thư cứu Trang công tử là tự nàng tung tin đồn

- Có chuyện đó sao? Vì sao vậy?

- Còn chẳng phải vì Trang đại công tử tuấn tú, Tạ gia cùng Trang phủ cùng đến Mạc Bắc, Tạ tiểu thư động tâm với Trang đại công tử. Lại không ngờ Trang đại công tử toàn tâm toàn ý với Trang thiếu phu nhân, sau đó gặp mã tặc, Tạ tiểu thư trùng hợp cứu Trang đại công tử, vừa khéo lấy cái này ra uy hiếp

- Không thể nào, Trang đại công tử tuy rằng tuấn tú nhưng có ai không biết hắn là...

- Hắn câm điếc thì sao? Nhưng người ta có năng lực, thông minh. Lúc trước chúng ta đều xem thường hắn rồi. Ngươi có biết Bích loa xuân rất được hoàng thượng yêu thích là do hắn chế ra không? Trong thiên hạ cũng chỉ có mình hắn biết cách chế tác. Càng đừng nói đến tướng mạo xuất chúng và của cải giàu có của hắn. Nay, Trang thiếu phu nhân thành đương gia, về sau Trà Hành chính là của đại phòng, làm bình thê cũng chẳng thiệt gì

- Không thể nào, không phải ai cũng nói Tạ tiểu thư đoan trang biết lễ, huệ chất lan tâm? Làm sao có thể làm ra chuyện trơ trẽn như vậy

- Giờ ai cũng nói thế. Tin đồn sao có thể là vô căn cứ chứ, việc này tám phần là thật! Hơn nữa các ngươi ngẫm lại xem, nếu Tạ tiểu thư không có tâm tư đó thì trước kia đã chẳng có lời đồn đại này truyền ra. Tạ tiểu thư không phải nói là cô nam quả nữ với Trang công tử? Chính là cô nam quả nữ, là không có người thứ ba ở đó, nếu nàng có lòng giấu diếm thì có ai biết được? Cũng đã chẳng ầm ĩ một thời gian dài như thế

- Nói như vậy cũng có đạo lý thật. Ta khinh, lúc trước ai cũng khen nàng ta lên tận trời, thì ra đúng là như vậy, chẳng biết xấu hổ, so với nữ tử lầu xanh thì hơn được bao nhiêu? Buồn cười là giờ nàng đưa mình lên cửa người ta còn không thèm. Ta mà là nàng ta thì đã treo cổ tự tử rồi, sống làm gì cho xấu hổ

- Đúng là không biết xấu hổ. Chỉ là lúc trước không phải nói nàng tốt lắm sao? Giờ sao lại thế này? Mỗi lần một kiểu, ta cũng không biết nên tin ai nữa

- Lúc trước những lời tán thưởng đó nghe đồn hoàn toàn là chủ ý của Trang thiếu phu nhân. Trang thiếu phu nhân tuy rằng khôn khéo, có năng lực nhưng lại có khuyết điểm chính là ghen tuông. Nghe nói lần trước đồn đại Tạ tiểu thư cao thượng là kế Trang thiếu phu nhân nghĩ ra để ngăn Tạ tiểu thư vào cửa. Ta nói các ngươi nhé, nữ nhân nhà giàu không như các ngươi đâu, ai nấy đều có thể giết người trong chớp mắt đó

- Trời ạ, một kẻ vô liêm sỉ, một người lợi hại gặp nhau, sau đó có trò hay gì chúng ta chỉ cần để ý xem náo nhiệt là được

Đến khi lời đồn đại này đến tai Tần Thiên, Tần Thiên biến sắc bởi vì lời đồn này không phải là vớ vẩn mà 8 phần là sự thật. Càng là sự thật càng dễ khiến người ta tin tưởng, đây cũng là nguyên nhân mà lời đồn này nhanh chóng truyền ra ngoài

- Vô duyên vô cớ làm sao có thể có lời đồn này? Như thể có người chống đối chúng ta, nhất định là có người cố ý làm

Hôm nay, Tần Thiên và Trang Tín Ngạn vào Thanh Âm viện cùng Đại phu nhân thương lượng việc này, ba người đều buồn bực, khó khăn lắm mới gây dựng cục diện hài hòa như vậy mà lại dễ dàng bị người phá hoại. Tạ Uyển Quân là ân nhân cứu mạng của Trang Tín Ngạn mà lại vì thế mà thanh danh có gì hao tổn, vận mệnh có gì bất trắc thì Trang phủ không thể thoát khỏi can hệ

Nếu nàng vì những lời đồn này mà hôn sự bị cản trở,kết quả chỉ e lại đến lượt Trang phủ giải quyết. Càng bất đắc dĩ là, giờ lại xây dựng hình tượng tốt cho nàng ta thì sợ cũng không có ai tin!

- Ta cũng thấy việc này có chút kì quái, Tần Thiên, ngươi phái người đi thăm dò xem có thể tra được manh mối gì không, có lẽ có ích cho việc giải quyết. Đại phu nhân nói với Tần Thiên

- Mẫu thân, ngươi yên tâm, con đã phái người đi thăm dò việc này...

Chỉ là lời đồn truyền rộng như vậy, khó mà tra được đến ngọn nguồn...

Tần Thiên khẽ thở dài, giây sau lại thấy Trang Tín Ngạn nắm tay mình, hơi ấm từ tay hắn truyền đến tận đáy lòng nàng. Tần Thiên ngẩng đầu, nhìn đôi mắt sáng như có tầng băng mỏng của hắn, nơi đó đầy thân thiết như đang nói: "Đừng lo, ta nhất định sẽ không để nàng phải chịu thiệt thòi..."

Lòng Tần Thiên nóng lên, nhìn hắn cười, gắt gao nắm chặt tay hắn

Đến lúc này, Thúy Vi từ ngoài vội chạy vào, vẻ mặt kinh hoảng

- Không hay rồi, Đại phu nhân, đại thiếu phu nhân, vừa rồi người của Tạ gia đến báo, Tạ tam tiểu thư...... Tạ tam tiểu thư...

Nghe được sự sợ hãi trong giọng nói của nàng, Tần Thiên lòng hoảng hốt, nàng buông tay Trang Tín Ngạn, đứng lên nhìn Thúy Vi, lòng trầm xuống:

- Tạ tam tiểu thư làm sao?

Thúy Vi nhìn nàng, sắc mặt tái nhợt:

- Tạ tam tiểu thư...... Treo cổ tự tử ....

- Cái gì?

Tay Đại phu nhân khẽ lơi lỏng, chén trà rơi xuống đất mà vỡ tan

Mai Hương viên

Trang Minh Hỉ ngồi trước bàn trang điểm, đằng sau, Hỉ Thước cẩn thận chải đầu cho nàng.

Hỉ Thước nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa của Trang Minh Hỉ trong gương, cười nói:

- Tần Thiên, Chuyện Tạ tiểu thư tự mình tung tin đồn ra ngoài sao ngươi biết?

- Không, ta không biết, ta chỉ đoán mà thôi

Trang Minh Hỉ vuốt vuốt tóc, thản nhiên cười nói:

- Có một số việc luôn luôn để lại dấu vết, chỉ dựa vào việc ngươi có đủ cẩn thận hay không mà thôi. Hơn nữa ta cũng không thể cam đoan ta đoán đúng, nhưng là tin đồn thôi, chỉ thế là đủ, ai thực sự quan tâm nó đúng hay sai? Giờ tất cả cố gắng của nha đầu kia đều chỉ là uống phí, ta muốn xem xem bọn họ sẽ làm gì với Tạ Uyển Quân?

Đang nói, một nha hoàn nhất đẳng khác của Trang Minh Hỉ là Liên Nhi tiến vào bẩm báo:

- Tứ tiểu thư, đại phòng lại có chuyện vui rồi

- Sao lại thế?

Hỉ Thước vội hỏi, Trang Minh Hỉ cũng nhìn nàng

Liên Nhi cười nói:

- Vừa rồi ta nghe được tin Tạ tam tiểu thư treo cổ tự tử tự sát!

Tim Trang Minh Hỉ đập bàn, vội đứng lên, lo lắng hỏi:

- Nàng chết rồi sao?

- Không có, nghe nói sau khi tin đồn kia lan khắp, Tạ gia rất cẩn thận để ý đến nàng, nàng treo cổ không lâu sau thì được phát hiện, cứu lại nhưng sinh bệnh, đến giờ vẫn là hôn mê bất tỉnh!

Trang Minh Hỉ cúi đầu, trầm ngâm một hồi, sau đó vẫy tay bảo Liên Nhi ra ngoài

Nàng ngồi xuống, nhìn mình qua gương mà cười lạnh lùng, chuyện phát triển càng ngày càng thuận lợi! Tạ Uyển Quân vì việc này mà suýt mất mạng, tính Đại phu nhân như vậy....

Chờ Tạ Uyển Quân vào cửa, bạc của Tạ Đình Quân nàng cũng không coi là lấy không, sau đó...

Đằng sau, Hỉ Thước nhìn chủ nhân mình qua giương, thấy đôi mắt đẹp của Trang Minh Hỉ đảo tới đảo lui, khóe miệng cười âm hàn, lòng Hỉ Thước không khỏi lạnh toát

Tạ gia

Một người mặc quần áo nha hoàn mời Đại phu nhân và tiểu thư vào phòng Tạ phu nhân.

Tạ tiểu thư xảy ra chuyện này, về tình về lý các nàng hẳn là nên tới thăm

Khi vào, Tạ phu nhân ngồi trên chiếc ghế mun lớn khắc hoa, cầm khăn cúi đầu khóc nức nở, thấy hai người đi vào thì Tạ phu nhân lau nước mắt mà bước lên đón

Một đoạn thời gian trước, Tần Thiên hết sức lo lắng cho chuyện của Tạ Uyển Quân, Tạ phu nhân sao có thể thờ ơ? Với Trang phủ, bà đã không còn oán trách như trước, lần này Tạ Uyển Quân tuy rằng xảy ra chuyện như vậy nhưng sắc mặt Tạ phu nhân tốt hơn so với lần gặp Đại phu nhân trước nhiều

- Làm phiền các ngươi đến thăm. Tạ phu nhân nghẹn ngào nói.

Đại phu nhân sờ soạng cầm tay bà, nói:

- Tạ phu nhân nói gì vậy, nếu không có Tạ tiểu thư ta cũng đã mất con rồi, nàng như vậy chúng ta làm sao có thể bỏ mặc? Nếu tạ tiểu thư có chuyện gì, đời này ta chẳng thế an tâm

Những lời này khiến Tạ phu nhân lại đỏ hoe mắt:

- Nữ nhi mệnh khổ của ta, chẳng biết kiếp trước ta gây nghiệp chướng gì mà kiếp này lại báo ứng lên nó, nếu nó có chuyện gì ta cũng chết theo nó

Nói xong lại khóc lớn, nha hoàn ở bên vội khuyên bảo

Đại phu nhân cũng rơi lệ

Tần Thiên lấy khăn lau nước mắt cho Đại phu nhân, quay đầu hỏi Tạ phu nhân:

- Giờ Tạ tiểu thư thế nào rồi?

Tạ phu nhân được mọi người khuyên can mới dần ngừng khóc, bà ngẩng đầu, mắt đẫm lệ nhìn Tần Thiên nói:

- Trang thiếu phu nhân tới xem thì biết

Nói xong, Tạ phu nhân mang theo nha hoàn dẫn Đại phu nhân cùng Tần Thiên đi về phía phòng Tạ Uyển Quân

Phòng Tạ Uyển Quân rất hoa mỹ, trong viện có đầy đủ các loại thực vật quý hiếm, hành lang đầy những chim quý hiếm

Một nha hoàn mặc áo màu vàng nhạt đi ra, Tần Thiên nhận ra đây chính là nha hoàn Điệp Nhi của Tạ Uyển Quân

- Tiểu thư tỉnh chưa? Tạ phu nhân hỏi Điệp Nhi

Điệp Nhi nhìn Tần Thiên một cái, mắt đỏ lên, nghẹn ngào nói:

- Phu nhân, chưa tỉnh lại, vẫn sốt cao, còn mê sảng nữa

Vì sợ quấy nhiễu bệnh nhân, Tần Thiên bảo các nha hoàn đi theo ở ngoài, mình đỡ Đại phu nhân theo Tạ phu nhân vào phòng Tạ Uyển Quân

Vừa vào đã ngửi thấy mùi thuốc thản nhiên. Nha hoàn ở trong thấy bọn họ thì vội vàng hành lễ, Điệp Nhi đi theo nói:

- Đại phu vừa xem qua, nói bệnh của tiểu thư là úc kết lâu ngày, bỗng nhiên bị kích thích, hơn nữa thời gian này khẩu vị không tốt, thân thể suy yếu nên bệnh mới nặng như vậy

Nói xong lại lau nước mắt

Tần Thiên đỡ Đại phu nhân đi tới, thấy Tạ Uyển Quân nằm trên chiếc giường khắc hoa, đắp chăn thêu hoa mai, tóc dài rối tung, mắt nhắm nghiền, khuôn mặt bình thường ửng hồng giờ trắng bệch, môi tím tái hơi hé mở, thở dồn dập

Ánh mắt nhìn phía cổ nàng, thấy nơi đó có vết tím không sâu, Tần Thiên chỉ cảm thấy lòng nặng trĩu.

Lúc này, Tạ Uyển Quân lại bắt đầu mê sảng:

- Ta không có, ta không có... ta không phải kẻ không biết xấu hổ, ta không phải như thế...

Nàng lắc đầu, hai mắt nhắm nghiền, mặt khó chịu và bất an, nói năng lộn xộn, vô nghĩa.

Mục lục
Ngày đăng: 21/10/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín

Mục lục