Chương 4
Hôm nay cũng không phải phiên trực của ta, chỉ đột nhiên nghĩ đến, buổi chiều có trà mới được đưa đến, sợ Vân Hương và Ngọc Đàn không dùng đúng cách, tổn hại tới mùi vị, vội chạy tới hầu phòng xem một chút. Đang bước dọc theo con đường nhỏ dải đá cuội, đột nhiên nhìn thấy thập a ka với thập tứ a ka đang đi phía trước, vội dừng chân, đứng lại ven đường quỳ xuống thỉnh an. Thập a ka nhỏ giọng nói "Nơi này cũng không có người lạ, ngươi làm nhiều lễ như vậy làm gì". Thập tứ a ka chỉ lạnh lùng "Hừ" một tiếng, không nói gì.
Ta đứng dậy, hướng thập a ka mỉm cười, hỏi" Bây giờ đi về phủ sao?" Hắn cười một tiếng" Ra cung nhưng chưa về phủ, chúng ta đi đến chỗ Bát ca". Ta nghĩ rồi nói" Đã lâu rồi cũng không gặp được Bát gia, giúp ta thỉnh an Bát gia nhé, chúc người luôn cát tường" Thập a ka còn chưa kịp nói, chợt vẫn đang đứng lạnh lùng nghiêm mặt ở bên – thập tứ nói" Nếu ngươi thực lòng nhớ tới Bát ca, không cần phải làm cái nghi thức thỉnh an xã giao này, còn ngươi trong lòng là nhớ tới người khác, thì cần gì phải bày cái điệu bộ này cho chúng ta xem" Ta với thập a ka đều là sững sờ, không biết hắn làm sao lại nói ra những lời này". Hai người thoáng nhìn nhau nghi hoặc, rồi đều khó hiểu quay lại nhìn thập tứ. Thập tứ nói xong, cũng không nhịn được, thúc giục thập a ka nói" Ngươi rốt cuộc có định đi hay không đây, nếu không thì ta đi trước". Nói xong, cũng không chờ trả lời, xoay người bỏ chạy.
Thập a ka không hiểu được chuyện gì, liếc nhìn ta một cái,rồi vội đuổi theo. Ta cau mày nhìn bóng lưng bọn họ đang dần xa, nghĩ lại ta lúc nào mà đắc tội với thập tứ a ka vậy? Chẳng lẽ là bởi vì thập tam. Có điều mấy năm gần đây, hắn đã sớm biết ta cùng thập tam là bạn bè tốt, làm sao lại tức giận chứ?
Bước trên đường, vô thức vuốt ve vòng ngọc trên cổ tay, rốt cục ta có nhớ hắn hay không đây? Hắn năm nào cũng hỏi ta cùng một việc, năm nay ta sẽ trả lời thế nào đây? Mà hắn cũng đã hỏi năm năm rồi, năm nay liệu có còn hỏi nữa hay không? Có khi hắn cũng đã chán rồi.
Vẫn vừa đi vừa suy nghĩ, chợt va vào một người, không đứng vững nổi, chỉ chút nữa là ngã sấp xuống, thì đối phương giơ tay giúp, nhờ vậy mới đứng lại được. Hoá ra là thập tam, nhịn không được,mắng hăn" Ngươi là cái đồ quỷ ma mãnh, thấy ta cũng không gọi một tiếng". Hắn cười nói" Nhìn ngươi suy nghĩ đến thất thần, liền nghĩ xem đi như vậy có va vào ai không, thôi thì là một bài học tốt cho ngươi". Dừng một chút, tay chống cằm, cười cười nói tiếp" Đối với ta thể hiện yêu thương nhung nhớ cũng không có chuyện gì, chỉ là với người khác thình lình bỗng có một Đại mỹ nhân như vậy nhảy vào trong lòng, chỉ e là có chuyện không hay" Ta bĩu môi, cười trợn mắt liếc nhìn hắn, không thèm để ý tới hắn. Hắn hỏi" Nghĩ chuyện gì vậy" Ta cười đáp "Không nói cho ngươi. Ta có chuyện đứng đắn cần phải làm, không ở đây cùng ngươi nói nhảm".
Hắn cười "Đi đi, nhưng đừng có vừa đi vừa nghĩ nữa " Ta không có lên tiếng, chỉ cất bước chạy, đến gần hắn còn cố véo cho hắn một cái vào tay, chỉ nghe hắn ở phía sau khoa trương kêu lên" Ôi a" một tiếng, ta cười sung sướng. bước nhanh hơn. Phía sau cũng truyền đến một trận cười vang.
Đi được một đoạn, chợt nghe thấy tiếng bước chân ở đằng sau, xoay người lại nhìn, thì ra thập tam vẫn đang bước theo tới, nghi hoặc nhìn hắn "Chuyện gì vậy" Hắn tới gần, đi được hai bước, đứng lại, suy nghĩ một chút" Muốn hỏi ngươi một chuyện, có điều mãi vẫn chưa có cơ hội, thiếu chút nữa cũng quên mất". Ta nói " Ngươi nói đi" Hắn cười hỏi" Lần trước tại sao ngươi lại muốn giúp Tứ ca". Ta sững sờ, trong lòng suy nghĩ một hồi, vẫn không biết là hắn đang nói đến chuyện gì:"Ta giúp Tứ gia lúc nào vậy.
Hơn nữa, tứ gia lúc nào lại cần đến ta giúp". Hắn mỉm cười, lắc đầu nói" Chuyện Cống phẩm lần trước. ngươi đổ trà lên người thập a ka" Ta hít sâu một hơi, khẽ nhếch miệng nhìn hắn. Trong đầu tự nhiên hiểu ra vì sao thập tứ không muốn nhìn thấy ta.
Qua hồi lâu, ta như bị đóng băng laịi, không còn chút tinh thần nào, trả lời " Việc đó vốn là vô tâm mà làm, chẳng qua là đúng dịp mà thôi" Hắn cười cười "Mặc kệ là ngươi cố tình hay vô tâm, dù sao ta cũng muốn cảm ơn ngươi. Nếu không, chẳng biết thập a ka hôm đó sẽ nói linh tinh thêm chuyện gì. Cũng không phải là lo sợ hắn, chỉ là thêm phiền phức giải thích với Hoàng a mã thôi". Nói xong, đợi một lúc, không thấy ta có phản ứng gì, nói thêm" Ta đi đây, ngươi cũng đi làm chuyện của mình đi". Ta đờ đẫn gật đầu, xoay người chậm rãi bỏ đi.
Cũng không biết suy nghĩ cái gì, chỉ vừa đi vừa xoay xoay vòng tay. Một lúc sau mới giật mình phát hiện đi sai đường từ lâu,nơi này đã cách Càn Thanh điện rất xa, thở dài, cũng chẳng còn tâm trạng để đi trông nom chuyện trà nước, quay người trở lại phòng.
- Phần I - Bối Lạc Phủ - Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Phần II - Tử Cấm Thành - Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126 - Lời cuối (Hết)