Chương 2
Vân Hương đang cầm khay trà bước theo ta, vừa bước tới bên rèm, chợt nghe Khang Hi hỏi" Hôm nay thượng triều, tấu chương của Lại bộ các ngươi thấy thế nào?", ta không khỏi dừng bước, thầm nghĩ, thái tử gia tích ác cũng nhiều, không biết lần này lại gây ra chuyện gì. Thái giám vén rèm đứng bên cạnh thấy ta ngừng lại, thoáng nhìn kinh ngạc, ta liền vội tức bước vào.
Chậm rãi đi tới bên cạnh tứ a ka, nhẹ đặt trà của hắn xuống rồi xoay người mang trà đến bàn của bát a ka . Lúc này mới nghe tứ a ka chậm rãi nói: "Theo nhi thần quan sát, Nhị ca bình thường đối xử với mọi người luôn luôn khoan dung nhân hậu, vì thế có một số người không biết tự kiểm điểm, sau lưng nhị ca lén lút tham ô , lại làm cho Nhị ca bị mang tiếng theo" . Khang Hi vừa nghe, chậm rãi gật đầu. Ta thầm nghĩ, xem ra là vì chuyện thái tử tự mình lấy đi cống phẩm của Khang Hi. Trong lịch sử, Khang Hi vì chuyện này cũng vô cùng tức giận, nhưng cuối cùng cũng không trừng phạt Thái tử, chỉ xử lý những người có liên quan mà thôi. Như thế cho thấy, lần này tình cảm của Khang Hi vẫn chiếm thượng phong.
Đang dâng trà cho Cửu a ka, tứ a ka cũng vừa dứt lời, Thập a ka liền mở miệng nói " Chỉ là một nô tài mà lại có gan lớn như trời vậy sao, nếu không phải có người cho hắn chỗ dựa, hắn dám tuỳ tiện lấy cống phẩm của Hoàng a mã chắc". Ta thầm thở dài, lão thập ngươi vẫn mãi cứ nóng vội như vậy.
Đi tới bàn của Thập a ka, xoay người cầm khay trà Vân Hương đã chuẩn bị, đang muốn để trên bàn, chợt nghe thập a ka nói tiếp: " Lời của Tứ ca vừa nói lại làm cho người ta thấy nghi hoặc. Mà chắc là vì tứ ca cùng nhị ca có quan hệ rất tốt, chỉ sợ chuyện này tứ ca cũng..." Hắn chưa dứt lời, đã hét lên một tiếng kinh hãi, vội vàng nhảy dựng khỏi ghế.
Hoá ra lúc ta bưng trà, không cẩn thận đã làm đổ lên tay hắn. Rất nhanh liền có tiểu thái giám tiến đến giúp hắn lau tay, kiểm tra xem có bị bỏng hay không. Ta vừa lập tức quỳ xuống đất, nói"Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết", vừa nghĩ, ngươi đắc tội với thái tử gia cũng không sao, dù gì hắn sớm hay muộn cũng bị phế bỏ, nhưng nếu đắc tội với tứ a ka thì sau này đau khổ của ngươi càng nhiều mà thôi. Mặc dù ta biết kết cục là không có cách nào thay đổi, nhưng ta cũng không thể trơ mắt nhìn sự việc cứ thế diễn ra trước mặt ta, có thể cản được một phân thì ta sẽ ngăn một phân.
Thập a ka nhìn ra là ta, có giận cũng không thể phát, lại sợ làm lớn chuyện, ta sẽ phải chịu tội, đành nói" Không có việc gì". Đại thái giám của Khang Hi – Lý Đức Toàn tiến tới chỗ ta mắng "Tay chân vụng về, còn không lui xuống đi". Khang Hi dường như không hề để mắt chút nào đến màn khôi hài này, chỉ lẳng lặng trầm tư.
Ta vội đứng dậy, từ từ lui ra, đến bên ngoài rèm mới nghe Khang Hi nói" Trẫm hôm nay có một chút mệt mỏi, các ngươi sớm trở về đi thôi" Đây cũng là điều ta muốn, liền an tâm đi về hầu phòng.
Vừa trở về được một chút, Vân Hương cầm khay đĩa đi vào, mặt vẫn còn hoảng sợ "tỷ tỷ tốt của ta, hôm nay người làm sao vậy, làm ta sợ muốn chết". Ta cúi đầu ngồi, không muốn lên tiếng. Nghĩ thầm, thứ nhất Khang Hi cả đời là một minh quân, chỉ cần khuyết điểm không quá lớn, đều dùng khoan hồng để đối đãi với hạ nhân, thứ hai, ta đổ nước vào thập a ka, hắn kiểu gì cũng sẽ cầu xin giúp ta, Cho nên dù rất hoang mang, nhưng nghĩ đến cùng lắm cũng chỉ mang ra ngoài đánh vài trượng,không nguy hiểm tới tính mạng. Hơn nữa lúc ấy cũng cuống lên, cũng không kịp băn khoăn hậu quả là gì, chỉ nghĩ làm sao để giải quyết sự tình trước mắt mà thôi.
Đang ngồi im lặng, Vương Hỉ đi vào, đến gần ta cúi chào, nói" Tỷ tỷ, sư phó của ta gọi ngài qua" Vân Hương cùng Ngọc Đàn nghe thấy thế cũng bị hoảng hốt, đứng lên. Ta không để ý tới bọn họ, đứng lên theo Vương Hỉ ra bên ngoài.
Vương Hỉ dẫn đi một hồi, ta thấy Lý Đức Toàn đang đứng dưới tàng cây phía trước, đi đến gần, Vương Hỉ rút lui, ta cúi người, yên lặng đứng đó. Qua một hồi lâu, Lý Đức Toàn hắng giọng nói' Ta thấy ngươi vẫn luôn là một người cẩn thận, làm sao mà hôm nay lại dễ xúc động như vậy" Ta nhẹ giọng " Xin am đạt trách phạt" Hắn thở dài "trừ ngươi một tháng lương" Ta lập tức quỳ xuống đất,nói " Cảm ơn lý am đạt". Hắn không để ý tới ta, quay người bỏ đi, buông một câu bâng quơ" Trong cung cũng không còn nhiều người tốt như vậy".
Hắn đi rồi, ta vẫn lẳng lặng đứng, đau thương xen lẫn sợ hãi cứ dần trào ra trong lòng, chảy tới toàn thân, chậm rãi cắn nuốt sức lực của ta, cảm thấy bản thân không thể đứng nổi nữa, lảo đảo hai bước, rồi ngồi trên mặt đất. Hai tay ôm đầu nằm ở trên đùi, cắn chặt môi dưới, nước mắt rưng rưng mà cuối cùng ta vẫn kiềm chế được không cho chúng rơi ra.
Đang vùi đầu mê man, chợt thấy có tiếng người trên đỉnh đầu " Làm sao lại ngồi ở chỗ này thế?" Ta nghe tiếng của thập a ka, không để ý tới hắn, vẫn cứ im lặng ngồi ôm đầu. Hình như hắn cũng ngồi xổm xuống bên cạnh "này, ta còn chưa có trách ngươi đổ nước nóng vào ta, ngươi lại còn không nói chuyện với ta nữa" Ta vẫn không buồn để ý hắn. Hắn im lặng một lúc, chợt thấy có gì không đúng, liền đưa tay nâng đầu ta dậy, giật mình, lớn tiếng hỏi" Làm gì mà lại cắn môi đến chảy máu như vậy, Lý Đức Toàn phạt ngươi chuyện gì?".
Ta vừa nhấc đầu, lại nhìn thấy bên người không chỉ có mỗi thập a ka , tứ a ka, bát a ka, cửu a ka, thập tam a ka, thập tứ a ka đều đang đứng một bên, cũng rất hoảng hốt, vội đưa tay lên lau môi, nhảy dựng lên,vội vàng hành lễ với bọn họ.
Thập a ka thấy ta chỉ vội vàng thỉnh an, không trả lời câu hỏi của hắn, tức giận nói " Ta phải đi tìm Lý Đức Toàn để hỏi cho rõ ràng" Nói xong cất bước muốn đi, ta vội thấp giọng quát "Trở về". Hắn ngẩn ra, dừng bước,nói "Vậy thì ngươi phải nói cho ta biết".
Ta nhìn hắn, trong lòng có chút phức tạp, mắng hắn ngu ngốc vì nóng vội, có đìều lại cảm động vì sự nóng vội của hắn, nhìn chằm chằm hắn một hồi mới liếc hắn trợn mặt nói" Phạt ta một tháng tiền lương" Thập a ka vỗ nhẹ vào bắp chân, kêu" Vì phạt một tháng tiền lương mà ngươi khó chịu đến thế sao?" Ta bĩu môi nói" Vì sao lại không thể? Chừng đó đương nhiên không đáng để ngươi cho vào mắt, nhưng ta thì chỉ có chúng để sống qua ngày, với lại ta cũng chưa từng bị phạt bao giờ, đương nhiên là không dễ chịu rồi". Hắn cười nói "Được rồi, đừng giận nữa, nghĩ xem ngươi muốn đồ chơi gì, ta mang vào cho ngươi". Ta nghe xong, thoáng cười, không nói gì thêm.
Ta đứng đó, các vị a ka cũng không nói chuyện gì, tứ a ka cùng bát a ka vĩnh viễn mang cái vẻ mặt lãnh đạm hờ hững mà tao nhã. Cửu a ka trầm mặt đánh giá ta, thập tam thấy ta nhìn hắn, cười nháy mắt với ta một cái, rồi làm ra cái vẻ mặt khó hiểu. Thập tứ lại nhíu chặt lông mày, ánh mắt ủ dột nhìn đi nơi khác.
Ta nhìn một vòng thấy không ai định nói gì, vì vậy cười cười nói "Các vị a ka nếu như không có chuyện gì sai bảo, nô tỳ xin lui xuống" Tứ a ka lạnh nhạt nói "Lui đi". Ta cúi người thỉnh an, quay đi
- Phần I - Bối Lạc Phủ - Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Phần II - Tử Cấm Thành - Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126 - Lời cuối (Hết)